Tần Nhã Hân thấy rõ người đến là Lục Minh Khánh, trong nháy mắt sắc mặt không được tốt lắm, hất tay Lục Minh Khánh ra.
"Chuyện của em, không cần anh quan tâm."
"Hân Hân, anh đưa em vào công ty, không phải là để cho em gây chuyện, lúc trước em đã đồng ý với anh cái gì?" Trong giọng nói của Lục Minh Khánh xen lẫn tức giận: "Em nói em sẽ tập trung làm việc, nhưng em đã làm gì? Anh đã cảnh cáo em, không được đi gây sự với Tô Yên."
"Làm sao, anh cũng rung động với người phụ nữ kia?" Tần Nhã Hân cười khẩy nói: "Lục Minh Khánh, anh đã đồng ý với chị em, phải chăm sóc cho em, nếu để anh Cận Phong biết chuyện tai nạn xe cộ là do em làm, em chống mắt lên xem anh làm sao đối mặt với chị."
"Em quá hồ đồ." Lục Minh Khánh tức giận: "Lần này suýt chút nữa em đã hại chết đại ca và Tô Yên, vậy mà một chút tỉnh ngộ em cũng không có."
"Làm sao em biết được anh Cận Phong sẽ đi theo cơ chứ." Tần Nhã Hân thấy Lục Minh Khánh thực sự tức giận, thái độ nhanh chóng thay đổi, đè nén lại, giật giật tay Lục Minh Khánh: "Anh Minh Khánh, em chỉ là thấy không đáng thay cho chị, chị em là vì anh Cận Phong mới xảy ra chuyện, bây giờ chỉ mới vài năm, anh ấy đã quên chị em, cho nên em muốn dạy dỗ Tô Yên này một chút, không ngờ tới sự việc lại trở nên nghiêm trọng như vậy."
"Chẳng lẽ em muốn đại ca vì chị em mà thủ tiết cả đời?" Lục Minh Khánh cảm thấy có chút buồn cười, anh ta cũng không phải không có nguyên tắc, lạnh giọng cảnh cáo: "Hân Hân, nể mặt Nhã Nhược, lần này anh thay em gánh lấy, nhưng không có lần sau, anh sẽ không giúp em nữa đâu."
Lục Minh Khánh bỏ lại những lời này, xoay người đi ra ngoài.
Tần Nhã Hân gọi anh ta lại: "Anh Minh Khánh, anh chưa từng nặng lời với em như vậy, có phải anh đã thật sự yêu Tổ Yên kia rồi không?"
Lục Minh Khánh dừng bước: "Đừng nói lung tung, Tô Yên là người phụ nữ của đại ca."
"Anh Cận Phong vì Tô Yên, ngay cả tính mạng cũng không cần, anh ấy sẽ cưới Tô Yên có phải không?" Tần Nhã Hân chưa từ bỏ ý định hỏi: "Cô ta sẽ không giống với những cô dâu được gả cho anh Cận Phong kia, chết một cách không rõ lý do đúng không?"
"Ai dám động vào một sợi tóc của Tô Yên, tự gánh lấy hậu quả." Lục Minh Khánh nói: "Tập đoàn Trịnh thị và đứa con của Chu Hoàng Long chính là kết cục rõ nhất."
Tần Nhã Hân khiếp sợ đứng tại chỗ, Lục Cận Phong thế nhưng lại vì Tổ Yên mà làm được đến mức này.
PI
Tân Nhã Hân cảm nhận được nguy cơ trước nay chưa từng có.
Cô ta lo lắng đi tới đi lui hai vòng, sau đó lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại: "Muốn biết chân của anh vì sao lại bị mất không..."
Tô Yên từ trong nhà vệ sinh đi ra, ở trong phòng tài liệu tìm tư liệu, có một phần tư liệu quả cao, đặt ở trên kệ cao nhất, Tô Yên nhón chân lên cũng còn thiếu chút nữa mới với tới.
Tô Yên nhảy lên trên, với tay lấy, đột nhiên tư liệu đều rớt xuống, ngay cả giá đỡ cũng lung lay.
"Cẩn thận."
Lục Minh Khánh tiến lên, nhanh chóng đỡ lấy kệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!