Tô Vân gọi điện thoại tới khiến Tô Yên bỗng cảm thấy phấn chấn.
"Được, tôi lập tức tới."
Tô Yên vô cùng kích động, lại cảm thấy rất phức tạp. Chỉ cần tìm được người đàn ông kia, nói không chừng có thể tìm được đứa bé.
Những tưởng tượng tới lúc đối mặt với người đàn ông kia, Tô Yên lại cảm thấy muốn thoái lui.
Chuyện năm năm trước là vết hằn mà cô đã che giấu ở sâu trong đáy lòng. Người đàn ông đó, đã cường bạo cô.
Thời gian đã trôi qua lâu rồi, nhưng vết sẹo trong lòng đó vẫn chưa nguôi ngoai được.
"Tô Yên, làm sao thế, ai gọi vậy?" An Hinh nhìn thấy sắc mặt người kia không được tốt lắm, có chút lo lắng hỏi tới.
"Tô Vân." Tô Yên nói: "Cô ta nói đã tìm thấy được người đàn ông năm năm trước, hẹn gặp nhau ở chỗ rừng cây đước. Mình phải tới đó một chuyến."
An Hinh vừa nghe đã lập tức nghiêm túc trở lại, dưới tình hình cấp bách đó lại thốt lên: "Tô Yên, cậu đi gặp cái tên khốn đã cưỡng hiếp đó làm cái gì? Cậu ngốc hả, hơn nữa còn hẹn gặp nửa đêm, đây không phải là đưa dê vào miệng cọp sao? Tô Vân làm sao có thể có lòng tốt như thế chứ."
"Mình tự biết chừng mực, cậu đưa Tiểu Vũ về nhà họ Lý trước giúp mình nhé." Tô Yên quay sang nói với Hạ Vũ Mặc: "Tiểu Vũ, em đi về cùng với dì An Hinh nhé, chị sẽ nhanh chóng quay về."
"Vâng ạ." Hạ Vũ Mặc vô cùng ngoan ngoãn mà đáp.
Tô Yên có chút bất ngờ, dựa theo phong cách của Hạ Vũ Mặc, cậu bé sẽ không thể nào ngoan ngoãn nghe lời dễ dàng như thế.
Đã sắp tới giờ hẹn rồi, Tô Yên phải nhanh chóng tới rừng cây đước. Cô dặn dò xong xuôi cũng lập tức chạy đi.
An Hinh còn muốn cản lại, Hạ Vũ Mặc đã kéo tay của cô ấy, lắc đầu một cái.
An Hinh không hiểu cậu bé có ý gì, đợi sau khi Tô Yên rời đi rồi, Hạ Vũ Mặc mới nhanh chóng nhảy xuống ghế nói: "Di An Hinh, cho con mượn điện thoại của dì một chút."
"Con lấy điện thoại làm cái gì?" An Hinh ngoài miệng hỏi, nhưng vẫn lấy điện thoại ra đưa cho Hạ Vũ Mặc.
"Chị Yên phải đi gặp mặt người xấu, dĩ nhiên là gọi viện binh rồi." Hạ Vũ Mặc liếc mắt nhìn An Hinh, trong ánh mắt kia chứa rõ sự dè bỉu.
Cậu bé không hiểu cưỡng hiếp là gì, cậu chỉ biết là chị Yên của mình sắp gặp
An Hinh đen mặt, cô ấy lại bị Hạ Vũ Mặc khi dễ chỉ số thông minh của mình.
"Một thằng nhóc như con thì có thể gọi viện binh gì được. Tiểu Vũ, con nên đưa điện thoại lại cho dì đi. Dì gọi cho mấy người bạn..." An Hinh sốt ruột không thôi, người Tô Yên đi gặp chính là người đàn ông năm năm trước. Nghe theo lời nói của người phụ nữ có lòng dạ hiểm độc như Tô Vân, Tô Yên nhất định sẽ chịu thiệt thòi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!