Cũng chỉ còn có hai ngày.
Chuyện mà Trần Tố Anh nói, Hạ Phi và Hạ Vũ Mặc đều là con trai của Lục Cận Phong, anh ta nghĩ nói trực tiếp sẽ tốt hơn.
Màn đêm buông xuống.
Trước sự yêu cầu mạnh mẽ của Lục Cận Phong, Tô Yên mới cùng với Lâu Doanh và Bạch Phi Minh về phòng nghỉ ngơi trước, còn lại mấy người Vạn Nhất ở lại trông coi.
Hạ Phi cũng trở về cùng mẹ.
Tô Yên đi ngâm mình tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ vào người, Lâu Doanh gọi ít đồ ăn ship ngoài tới.
Đồ ăn cô ta nấu quả thật là rất khó nuốt, nghĩ nghĩ một chút thì thấy gọi đồ ăn ngoài vẫn tốt hơn.
Hạ Phi biết Tô Yên đang có em gái trong bụng, cho nên cậu bé chăm sóc cô vô cùng cẩn thận, đồ ăn thức uống cho cô đều một tay cậu bé chuẩn bị chu đáo.
"Mẹ ơi, có cần con đút cho mẹ ăn không ạ?"
Tô Yên dở khóc dở cười: "Mẹ có yếu đến vậy đâu, con trai ngoan của mẹ, mau ngồi xuống ăn đi, có phải ở trên đảo huấn luyện rất vất vả không? Con gầy quá, còn đen đi nữa."
Tô Yên thấy Hạ Phi đen đi không ít, trong lòng cô vô cùng xót xa.
"Mẹ ơi, này người ta gọi là màu da rám nắng khỏe mạnh, mẹ xem xem, con còn có cơ bắp đó." Vì muốn Tô Yên vui mà Hạ Phi đặc biệt vén áo lên, biểu diễn cho cô thấy cơ bụng của mình: "Sau này con nhất định còn khỏe mạnh hơn cả đại ca Lục."
"Đương nhiên rồi, con trai mẹ là giỏi nhất." Tô Yên không tiếc lời khen ngợi cậu bé.
Lâu Doanh ở một bên ngây ngốc trợn mắt: "Chị, hai người thật sự cho thằng bé lên đảo huấn luyện à?"
Mặc dù Lâu Doanh cũng được huấn luyện từ lúc mới có mấy tuổi, nhưng thường ngày trông thấy Tô Yên vẫn luôn yêu thương chiều chuộng Hạ Phi, nay lại cho thằng bé đi huấn luyện, quả thật cô ta cũng hơi ngạc nhiên.
Sự vất vả khổ luyện đó, đâu phải người bình thường nào cũng chịu được.
Tô Yên cười bất lực: "Hạ Phi muốn tự đi, chị cũng không nỡ."
Ánh mắt Hạ Phi toát lên vẻ kiên định, cậu bé nói: "Chịu được khổ mới có thể thành tài chứ!"
Lâu Doanh giơ ngón cái: "Đúng là hậu sinh khả úy, đúng rồi, Hạ Phi, dì có chuyện muốn hỏi cháu, cái người đi xe thể thao trong Ám Dạ là gì đấy?"
"Xe thể thao?"
Lâu Doanh cắn răng nghiến lợi: "Vạn Nhất đó."
"À, chú hai Vạn." Hạ Phi hiểu ra, đồng thời cậu bé tỏ vẻ bí hiểm nói: "Dì út thích chú Vạn à?"
Nghe xong, Lâu Doanh có hơi sặc thức ăn đang nhai trong miệng, cô ta cười chế giễu: "Dì muốn phế anh ta cho rồi."
"Chú hai Vạn đắc tội gì với dì út vậy?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!