Lâu Doanh cứ như phát hiện ra bí mật kinh thiên động địa gì đó, đôi mắt kinh ngạc cũng mở lớn trừng trừng.
Vạn Nhất cùng với Lãnh Phùng, chắc không phải là... loại quan hệ đó chứ?
“đội trưởng Lãnh, có manh mối.”
Có đồng nghiệp gọi một tiếng.
Vạn Nhất vỗ vỗ ngực Lãnh Phùng: “Đi nhanh đi.”
Lãnh Phùng vừa xoay người đi, Vạn Nhất quay đầu lại là thấy được ánh mắt kinh hoàng thêm cả đồng tình kia của Lâu Doanh.
Vạn Nhất chẳng hiểu gì sất: “Cô bị làm sao vậy?”
“Anh tới tìm đội trưởng Lãnh à? Quan hệ giữa hai người là gì vậy?”
“Quan hệ gì, tôi cần phải nói cho cô biết?” Vạn Nhất nào có biết Lâu Doanh suy nghĩ cái gì, đoạn nói: “Dù sao quan hệ của hai người bọn tôi rất tốt, là cái kiểu rất thân mật đó đó.”
Thân mật trong miệng Vạn Nhất là chỉ thân mật giữa anh em với nhau.
Lời này rơi vào trong tai Lâu Doanh thế là càng thêm nghiêng trời lệch đất.
“Có phải là anh biết tôi và đội trưởng Lãnh ở cùng nhau cho nên cố ý tới không?”
Vạn Nhất bị chọc trung tâm tư thì vẫn có chút ngượng, để tránh cho Lâu Doanh hiểu lầm, anh ta nói: “Tôi cố ý tới tìm Lãnh Cục Băng, không phải tới.” Tìm cô.
Vạn Nhất không biết, lời này càng làm cho người khác hiểu lầm.
Đoạn sau còn chưa nói xong đâu đó, Lâu Doanh thở dài một cái, VỖ VỖ bả vai Vạn Nhất, cực kỳ rộng lượng nói rằng: "Anh yên tâm, có trước có sau, tôi sẽ không chia rẽ quan hệ của hai người. Nếu anh nói cho tôi biết đội trưởng Lãnh là người của anh sớm hơn, hai người là quan hệ như thế thì tôi cũng sẽ không nổi lên ý đồ xấu với đội trưởng Lãnh nha. À đúng rồi, anh cũng đừng tự ti, bây giờ đã là xã hội gì rồi chứ, mọi người đều có thể chấp nhận, sẽ chúc phúc cho các anh, thật ra hai người thật sự rất xứng đôi.”
Vạn Nhất phản ứng kịp thời, thiếu chút nữa là bị lời nói của Lâu Doanh làm cho tức ói máu.
Anh ta thật sự không biết Lâu Doanh bỏ cái gì ở trong đầu, anh ta lại câu nào nói sai làm cho Lâu Doanh hiểu lầm, còn hiểu lầm sâu sắc như vậy.
Vạn Nhất đang muốn giải thích, Lâu Doanh lại tò mò hỏi: “Hai người ai trên ai dưới vậy?”
Vạn Nhất: "..”
Anh ta không muốn nói bất cứ điều gì nữa.
Anh ta lặng lẽ xoay người sang chỗ khác, tu dưỡng hơn ba mươi năm đó, thiếu chút nữa là bị phá hủy thành công Lâu Doanh rồi.
Trên đời này sao lại có nhiều người chọc tức người khác như vậy hả.
“Đừng có ngại mà, anh cứ coi tôi như chỗ chị em đi.” Lâu Doanh nói: “Anh cũng đừng ghen tuông, tôi thật sự không biết đội trưởng Lãnh là người như thế, nếu không thì tôi cũng sẽ không thả thính anh ta mà, anh yên tâm, tôi với anh ta thật sự không có gì cả, sau này cũng sẽ không tán tỉnh cò cưa, xét cho cùng thì kiểu người giống các anh có thể tìm được một nửa phù hợp là việc rất không dễ dàng.”
Câu “Sau này cũng sẽ không tán tỉnh cò cưa” kia của Lâu Doanh làm Vạn Nhất sáng bừng hai mắt, chó ngáp phải ruồi?
“Cô thấy tôi giống người nằm dưới à? Nhất định là trên rồi.”
Vạn Nhất bất chấp tất cả, hiểu lầm thì hiểu lầm đi, chỉ cần Lâu Doanh chặt đứt ý đồ với Lãnh Phùng.
Lâu Doanh lộ vẻ không tin: “GÌ, nhìn cái thân hình đó của anh không giống như nằm trên lắm.”
Đừng trách Lâu Doanh hiểu lầm nha, ai bảo Vạn Nhất trước đây có người đẹp ngồi trong ngực mà vẫn có thể ngồi yên không làm bậy, 30 tuổi vẫn là một tên độc thân.
Vạn Nhất không nói lời nào, tìm tảng đá xanh ngồi xuống.
Lâu Doanh hiếu kỳ ôm mèo cam dán sát lại: “Thật không ngờ, hai ta suýt chút nữa là thành tình địch, trước đây đều là tôi hiểu lầm anh, hóa ra không phải anh không được, chỉ là đối tượng không đúng.”
Vạn Nhất im lặng che mặt.
Người này sao còn càng nói càng hăng say vậy?
“Con mèo của cô không tồi.” Vạn Nhất nhanh chóng nói sang chuyện khác.
“Ừ, sờ vào cũng thích lắm! Không tin anh sờ thử xem.” Lâu Doanh rất hào phóng đưa mèo cam cho Vạn Nhất.
Vạn Nhất vừa nghe thế thì hỏi: “Vừa rồi trong điện thoại cô nói sở thích lắm, chính là con mèo này?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!