“Cha nuôi, Lục Cân Phong đang nghe điện thoại...” Tô Yên còn chưa nói xong thì đã thấy Lục Cận Phong đến, nói: “Cha nuôi, anh ấy đến rồi, tiệc rượu sẽ lập tức bắt đầu ngay.”
Lục Cận Phong vừa xuất hiện, suýt nữa đã khiến cả hội trường lật ngửa.
Tô Vân kinh ngạc bởi câu “là bên tổ chức” của Lý Mộc Sinh đến ngẩn người, buổi tiệc rượu này là do Tô Yên và Lục Cận Phong tổ chức sao?
Tô Yên ngoài cười như trong không cười, nói: “Trân trọng cơ hội tham gia tiệc rượu lần này đi, sau này bất kỳ buổi tiệc nào mà Tô Yên tôi tổ chức, cô cũng sẽ không có tư cách tham gia đâu.”
Cô không muốn phải thường xuyên nhìn thấy người mà mình không thích, cô đâu phải là Thánh mẫu.
Tô Vân hoàn hồn lại, tỏ vẻ khó tin: “Chủ tịch của Tập đoàn Yên Phong là Lục Cận Phong sao?”
Hai chữ Yên Phong đã đủ để nói rõ tất cả rồi, như vậy còn chưa đủ hay sao?
11
“Ừ!” Tô Yên nở nụ cười tức chết người không đền mạng: “Lần sau khi ra cửa nhớ mang theo chỉ số thông minh, nếu không sẽ trở thành trò cười đấy.”
Tô Vân nhớ đến chuyện xảy ra ở cửa hàng bán hàng xa xỉ mấy hôm trước, Tô Yên tiện tay lấy ra một tấm thẻ đen, lúc đó cô ta đâu ngờ được là Lục Cận Phong đã trở mình được rồi.
Bây giờ mới có hơn một tháng, sao Lục Cận Phong có thể trở mình nhanh như vậy được chứ?
Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Tô Vân không kìm nén nổi cảm xúc của mình, kéo Tô Yên lại: “Lục Cận Phong đã thật sự trở mình rồi sao? Sao có thể?”
“Không phải cô đã nhìn thấy rồi sao?”
Chuyện này đã rõ ràng như vậy rồi, chỉ là Tô Vân không muốn tin mà thôi.
“Tôi nghe nói Lục Thị phá sản, nợ mấy trăm tỷ, một con số lớn như vậy, sao có thể trả sạch chỉ trong thời gian ngắn, sau đó lại vùng dậy chứ?”
“Có lẽ người khác không thể, nhưng anh ấy là Lục Cận Phong, anh ấy có khả năng này.” Tô Yên là vợ của Lục Cận Phong, cô cảm thấy vô cùng tự hào: “Đúng rồi, tôi vẫn luôn quên mất một việc, đó là phải cảm ơn cô lúc đầu đã đẩy một người chồng tốt như vậy cho tôi, cảm ơn nhé.”
Lời này có chắc là không phải đang châm dầu vào lửa, tức chết Tô Vân chứ?
Tô Vân bị chọc tức đến sắc mặt trắng bệch, hai tay nắm chặt lại. Cô ta lại một lần nữa cảm thấy hối hận khi đã nhường Lục Cận Phong cho Tổ Yên, nếu như lúc đầu cô ta gả cho Lục Cận Phong, vậy thì bây giờ tốt biết bao.
Tô Yên đi đến bên cạnh Lục Cận Phong, hai người lên sân khấu với tư cách chủ tiệc, khoảnh khắc đó, dường như trời đất thay đổi, hai người quả thật là duyên trời định.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!