Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Chữ nghĩa Trung Quốc ta quả là vô cùng uyên bác!

 

"Được rồi được rồi, tới lúc đó tôi sẽ gửi định vị cho anh." Lâu Doanh phất tay, lẩm bẩm: "Giới tính anh ta chắc chắn là phụ nữ, nói lảm nhảm đau cả đầu."

 

Vạn Nhất: "..."

 

"Tôi là đàn ông đích thực đấy nhé."

 

"Có người đàn ông nào yếu mềm như anh không, tôi còn chưa tìm anh tính sổ chuyện thả Tần Nhã Hân đi, người phụ nữ xấu xí đó mới gọi anh một tiếng anh Vạn Nhất đã mất hết hồn vía."

 

Vạn Nhất cũng tự trách bản thân rất nhiều, lần này anh không phải bác lại mà chỉ nhìn Lâu Doanh rồi nói: "Mẫu dạ xoa, Tần Nhã Hân được sếp tài trợ cho đi học, còn đi du học, anh ấy coi cô ta như em gái ruột, vả lại tôi quen biết Tần Nhã Hân bao nhiêu năm rồi, hồi trước tôi cũng đối xử với cô ta như em tôi."

 

"Chuyện bây giờ thì tôi không thể nhận xét được, nhưng tôi là người, cũng có ham muốn về tình cảm, không phải thẩm phán hay thần tiên, cô giao Tần Nhã Hân cho tôi như vậy cũng là làm khó tôi rồi."

 

Vạn Nhất hỏi: "Nếu có một ngày bắt cô phải tự tay áp giải cha mình về đồn, cô có làm được không?"

 

Sắc mặt Lâu Doanh lạnh lùng đi mấy phần: "Tôi không có cha."

 

Đây chẳng phải là một lời nói đầy sự phẫn nộ sao?

 

Lâu Doanh cũng lười chẳng muốn biết tại sao Vạn Nhất lại biết chuyện Lệ Quốc Minh là cha mình.

 

Đột nhiên Lâu Doanh thấy tâm trạng mình trở nên rất tệ, con bèn đi thẳng ra bên ngoài.

 

Vạn Nhất lập tức thấy hối hận về những gì mình vừa nói, anh tự tát vào miệng mình một cái.

Lúc Tô Yên tới tìm Lục Cận Phong thì anh đã đi thăm Tần Nhã Hân rồi.

 

Tô Yên không đi cùng mà ra ngoài sảnh đợi anh.

 

Chu Kiệt bảo lãnh cho Tô Vân xong, hai người họ đi ngang qua Tô Yên, Chu Kiệt ra hiệu bằng mắt ý bảo Tô Vân lên xe trước.

 

Tô Vân vừa được cứu nên cũng ngoan ngoãn nghe lời, cô ta ngồi trên xe đợi.

 

Chu Kiệt di chuyển xe lăn tới chỗ Tô Yên: "Bà Lục."

 

Cách xưng hô này, mỗi lần Chu Kiệt gọi cô như vậy, trong lòng anh ta thấy rất không thoải mái.

 

"Cậu Chu." Tô Yên nhìn thấy Chu Kiệt, theo phép lịch sự bèn gật đầu chào lại.

 

Chu Kiệt nhìn tiết trời một chút rồi nói: "Chắc hôm nay sẽ có mưa đấy."

 

Tô Yên cũng nhìn lên trời: "Sao mưa được, mặt trời lên cao thế kia, chắc chắn tối nay sẽ không mưa đâu."

 

Chu Kiệt đặt tay lên cái chân gãy của mình, nói: "Mỗi lần trời mưa là chân tôi lại đau âm ỉ, luôn luôn như vậy."

 

Tô Yên nhìn xuống cái chân què của Chu Kiệt, cô lại nghĩ đến chính Lục Cận Phong đã sai người tới đánh gãy chân anh ta.

 

Cho dù đã đồng ý thả Tô Vân và trả lại món nợ ân tình cho Chu Kiệt, nhưng mãi mãi cô cũng không đền nổi cái chân què này cho anh ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận