Tô Yên nói xong, trực tiếp cúp máy, không cho Lục Cận Phong có cơ hội nói thêm vài lời.
Lục Cận Phong nhìn chằm chằm vào thông báo video đã tắt, để tách trà xuống, la lớn: "Hạ Vũ Hạ Huy"
"Đại ca."
Hạ Vũ bước ra từ phòng bếp, khuôn mặt dính đầy vết tro, đôi mắt đỏ hoe, vì bị khói bụi bay vào mắt.
Vừa rồi gã đang chuẩn bị nấu cơm, ngọn lửa từ thanh chi rất khó khống chế, gần nửa ngày rồi mà vẫn chưa nhóm được lửa.
"Đại ca, có chuyện gì vậy." Hạ Huy đi ra từ trong phòng khách, một tay cầm cây lau nhà, tay kia cầm giẻ lau, vừa nãy anh ta bị thầy Viên kêu đi dọn dẹp vệ sinh.
Hai người giúp việc miễn phí, tội gì mà không sài.
Lục Cận Phong nhìn bộ dạng lôi thôi nhếch nhác của hai người, ánh mắt trầm xuống: "Hai người đi chuẩn bị đi xuống núi."
“Đại ca, nhanh vậy phải quay về rồi sao?"Hạ Vũ ngẩn ra: "Không phải nói là muốn dụ Tần Nhã Hân ra ngoài sao?"
"Không đi nữa, chưa dụ được Tần Nhã Hân ra ngoài, đã mất cả chì lẫn chài rồi.
Hạ Huy vội vàng nói: "Đại ca, em lập tức đi lấy xe."
Từng người thu dọn hành lý, nửa tiếng sau xuất phát.
Cả ba người đi thẳng vào trong thành phố.
Đi được nửa đường, Hạ Vũ nhìn thấy một chiếc ô tô đậu ở ven đường, nhìn kỹ thì thấy có hai người đang ngồi ở trên bệ đá ở ven đường, nhìn bóng lưng rất quen thuộc.
Hạ Vũ hỏi: "Đại ca, anh nhìn người bên kia xem có thấy giống anh Vạn không?"
Trong đầu Lục Cận Phong chỉ đang nghĩ tới chuyện bạn trai cũ tới tìm Tô Yên, căn bản là không có để ý tới Hạ Vũ đang nói gì.
Hạ Huy liếc nhìn: "Cũng có hơi hơi giống, ngay cả vị trí trát thạch cao cũng rất giống"
xen
Chiếc xe không có dừng lại, trực tiếp lái qua xe của Vạn Nhất và Lâu Doanh.
Lúc này Vạn Nhất quay đầu lại nhìn, chỉ cảm thấy chiếc xe này rất giống xe của Lục Cận Phong, không nhìn rõ người trong xe, cũng không nghĩ nhiều.
Xe chạy được một đoạn rất xa rồi, Vạn Nhất hỏi Lâu Doanh người đang ngồi thẫn thờ ở bên cạnh: "Cố định ở đây bao lâu? Nếu không rời đi, còn có thể ngắm được hoàng hôn đó."
"Anh để ý tôi làm gì"Tâm trạng của Lâu Doanh không được tốt, vừa mới được yên tĩnh một chút, Vạn Nhất lại ngồi đây ồn ào..
Lâu Doanh nhảy xuống bệ đá, nói: "Gà luộc, gọi điện cho đội trưởng Lãnh hẹn anh ta ra đây, tôi mời anh ta đi ăn."
"Cô gây rắc rối cho tôi còn chưa đủ à, còn muốn đi gây rắc rối cho Lãnh Cục Băng" Vạn Nhất vội vàng lắc đầu: "Hiện giờ anh ta đang bị đình chỉ công tác rồi, chắc chắn là đang bị người ta giám sát, nếu hẹn anh ta ra ngay lúc này, không chỉ gây nguy hiểm cho anh ta, còn có thể gây nguy hiểm cho cô nữa."
"Anh chỉ cần nói một câu thôi, anh có gọi hay không."Lâu Doanh thực sự không còn lựa chọn nào khác, cô ta không thể ngồi yên chờ chết như vậy được.
Rất khó chịu.
Lâu Doanh nhìn chằm chằm vào Vạn Nhất, đôi mắt trong veo, mím chặt môi, dáng vẻ của một người phụ nữ yếu đuối, khiến ai nhìn thấy cũng phải mềm lòng.
"... Được rồi." Vạn Nhất im lặng quay đầu lại, lấy điện thoại ra gọi: "Lãnh Cục Băng, tối nay đi ăn cơm một bữa tối mời, cậu nhất định phải đến."
Sau khi Tô Yên để cho Sở Hướng Nam leo cây tận hai tiếng đồng hồ, lúc này mới đi gặp anh ta.
"Tổng giám đốc Sở thật sự rất kiên nhẫn."
Cuối cùng Sở Hướng Nam cũng gặp được Tổ Yên, Tô Yên trong trang phục công sở càng thêm nữ tính, toàn thân toát lên vẻ quyến rũ của một người phụ nữ chuyên nghiệp.
"Tiểu Yên."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!