Vương Ái Ái vốn muốn xem trò cười của Tô Yên, nhưng kết quả trò cười chẳng thấy đâu lại còn phải ngậm ngùi với tô "cơm chó"
Tìm được anh chồng vừa đẹp trai nhà giàu đã là gì, vấn đề là anh ta còn cưng chiều Tô Yên đến vậy.
Họ chưa gặp Lục Cận Phong bao giờ, nhưng đều đã nghe danh Lục Cận Phong trên tạp chí hoặc TV. Người ta đồn rằng Lục Cận Phong là người mặt lạnh vô tình, sát phạt quyết đoán, nhưng nào ngờ lại có một mặt dịu dàng như vậy.
Toàn là những tin đồn thất thiệt.
Vương Ái Ái nhìn đến ngây dại.
Tô Yên thờ ơ đáp: "Bạn học cũ."
Chỉ đơn giản vài chữ, Lục Cận Phong đã biết đại khái rằng Tô Yên không chào đón những người này.
"Chào cậu Lục, tôi tên Vương Ái Ái. Hồi còn đi học, quan hệ giữa tôi và Tô Yên là tốt nhất, bọn tôi còn ngồi cùng bàn nữa đó."
Vương Ái Ái nhiệt tình đưa tay ra muốn bắt tay chào hỏi, cô ta cười rất rạng rỡ, lại còn tạo dáng quyến rũ.
Định dụ dỗ ai cơ chứ?
Tô Yên không lên tiếng, cô cũng muốn xem xem Lục Cận Phong sẽ đối phó như nào.
Lục Cận Phong không thèm đưa tay đáp lại, anh làm lơ coi như không thấy gì: "Vương Ái Ái, ừm, tôi nhớ rồi."
“Cậu Lục cứ gọi tôi Ái Ái là được rồi” Vương Ái Ái ngượng ngùng thu tay lại. Lúc cô ta định ngồi xuống thì Lục Cận Phong nở nụ cười nho nhã và nói: "Hôm nay là kỷ niệm 2190 ngày vợ chồng tôi quen nhau."
Nói vậy cũng nghĩa là anh đây muốn dùng bữa riêng với Tô Yên, người không phận sự né hết sang bên.
Vương Ái Ái mặt đỏ tía tai, lần này quả thật không kìm được sắc mặt.
Ngẫm kỹ lời Lục Cận Phong mới biết đó lại là một mâm "cơm chó".
Bình thường người ta đều sẽ kỷ niệm vài tuần hoặc vài năm quen nhau, còn nếu tính ngày thì cũng phải là kỷ niệm trăm ngày, ai đời lại kỷ niệm 2190 ngày?
Đây không phải phát "cơm chó" thì là gì?
Nếu tính từ lần đầu Lục Cận Phong và Tô Yên gặp nhau đến nay có lẽ cũng đã hơn vài năm, quả thật là đã lâu như vậy.
Vương Ái Ái dù có mặt dày cỡ nào, cũng không dám ngồi xuống nữa.
Tất cả ai nấy cũng vô cùng ngưỡng mộ, chắc Tô Yên bật hack đây mà, nhưng phải công nhận là cô giấu kỹ thật, bọn họ vậy mà không biết Tô Yên và Lục Cận Phong đã quen nhau lâu như vậy.
Nói vậy chẳng phải Tô Yên đã quen Lục Cận Phong từ hồi đại học sao?
Vương Ái Ái xấu hổ đứng lên, Tôn Oanh Oanh nói: "Tô Yên, vậy tụi mình đi trước nha, không quấy rầy cậu với cậu Lục dùng bữa nữa."
“Ờ.” Tô Yên lấy trong túi ra một tấm thiệp mời: “Oanh Oanh, mình với chồng sẽ tổ chức hôn lễ vào ngày 6 tháng 6. Có rảnh thì đến uống rượu chung vui cùng tụi mình nha.”
Tôn Oanh Oanh được quý mến nhưng lại lo: "Nhất định, nhất định! Tô Yên, chúc mừng cậu đã tìm được bạch mã hoàng tử đời mình."
Trong hai - ba chục bạn học, Tô Yên chỉ đưa thiệp mời mỗi Tôn Oanh Oanh, thế những người khác bỏ đi đâu?
Khi nãy ngoại trừ Tôn Oanh Oanh, những người này đều mỉa mai xem thường Tô Yên.
Vương Ái Ái rất ghen tị khi thấy tấm thiệp mời trên tay Tôn Oanh Oanh.
Người dự hôn lễ của Lục Cận Phong và Tô Yên chắc chắn đều thuộc tầng lớp thượng lưu, với những ông chủ lớn và doanh nhân giàu có.
Nếu cô ta có thể đến hôn lễ, với dung mạo và ngoại hình của cô ta thì dù có cặp đại một người trong số đó cũng đủ để đưa cô ta vào cuộc sống xa hoa của một bà phu nhân giàu có.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!