Tô Yên tò mò hỏi một câu: “Lục Cận Phong, anh nói thử xem, nếu như có người cướp đi nụ hôn đầu của Lâu Doanh, cô ấy sẽ làm gì người đó?”
“Ngũ mã phanh thây.” Lục Cận Phong không cần suy nghĩ, anh trực tiếp nói ra đáp án.
Đúng vậy, với tính cách của Lâu Doanh, đúng là sẽ ngũ mã phanh thây đối phương.
Hơn nữa đó còn là người cô ta luôn ghét, Vạn Nhất.
Nhưng không ngờ, Lâu Doanh không hề gây phiền phức cho Vạn Nhất, hai người này cũng coi như không có chuyện gì xảy ra, thật kỳ lạ.
Tô Yên nhìn Vạn Nhất đang ở trên máy bay, nói: “Em thấy anh ta sống vẫn rất tốt.”
“Em đang nói Vạn Nhất?” Lục Cận Phong cũng rất bất ngờ.
Anh và Vạn Nhất làm anh em nhiều năm như thế, anh rất hiểu Vạn Nhất, anh ta hoàn toàn không có cảm giác gì với phụ nữ, thậm chí là trốn như trốn rắn rết, không thì nhóm anh em Ám Dạ cũng sẽ không nói Vạn Nhất thích đàn ông.
Tô Yên gật đầu: “Lên máy bay trước, chuyện của hai người họ, chúng ta không quan tâm, xem náo nhiệt là được.”
Lần này đến nước M, Lục Cận Phong không dẫn Hạ Phi theo, chỉ dẫn theo Hạ Vũ Hạ Huy, tối qua Vệ Hải Vệ Long đã đến nước M trước rồi.
Lần này qua đó, lộ trình phải đi năm sáu tiếng.
“Yên Yên, ăn chút hoa quả đi.” Lục Cận Phong đã chuẩn bị salad hoa quả cho Tô Yên, rất là chu đáo.
Lâu Doanh muốn ăn một chút: “Anh rể, chỉ có một phần à, kiểu chiều chuộng này của anh cũng hơi quá rồi đấy.”
Vừa dứt lời, Vạn Nhất lấy một bình sữa bò đặt trước mặt cô ta: “Uống sữa.”
Mọi người: “…”
Sao lời này nghe lại khiến người khác hiểu lầm như vậy.
Lâu Doanh liếc Vạn Nhất một cái: “Anh mới uống sữa.”
Lâu Doanh cũng không phải trẻ con ba tuổi, còn chưa dứt sữa.
“Không uống thì thôi, tôi uống.” Vạn Nhất tự uống sữa, anh ta ngồi ở chỗ ngồi phía sau, thoải mái thưởng thức trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ.
Hai tay bó bột, Vạn Nhất đặt sữa bò trên bàn, thỉnh thoảng uống một hớp.
Lâu Doanh cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, cô ta nói thầm: “Ngoài mây trắng cũng chỉ có mây trắng, có cái gì đáng xem.”
Vạn Nhất nói: “Đối với người không có tế bào thưởng thức và tế bào nghệ thuật mà nói, chắc chắn là không có gì đáng xem rồi.”
Lâu Doanh giơ tay lên, làm một động tác giả: “Có tin tôi một đấm đập chết anh không.”
Biểu cảm thiếu bị đánh này.
“Hạ Huy, bảo vệ tôi.” Vạn Nhất kéo Hạ Huy chắn bên người mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!