Hai người chỉ có thể giao tiếp bằng cách này.
Tô Yên lắc đầu tỏ ý không biết, sau đó cô viết: ‘Mục đích của họ là bắt Lâu Doanh, lẽ nào chuyện này có liên quan đến Lệ Quốc Minh?’
Viết xong, Tô Yên phối hợp với Lục Cận Phong kêu lên vài tiếng, cô tức giận nói: “Ông xã, anh thật là xấu.”
Lục Cận Phong: “...”
Giọng bà xã hấp dẫn quá.
Lục Cận Phong nghi ngờ rằng Tô Yên cố ý làm điều đó.
Nếu không phải ở trong địa bàn của người khác thì anh nhất định sẽ xử Tô Yên ngay tại chỗ.
Phòng kế bên.
Nika và mấy người con trai nghe thấy tiếng ồn từ máy nghe lén trong phòng, bọn họ đều là những người lớn tuổi nên cảm thấy có hơi xấu hổ.
Lehman nói: “Anh thấy mọi người đa nghi quá rồi, bà Lục này là một người đẹp thanh tú. Cho dù có nghe thấy thì cũng không biết chúng ta đang nói cái gì.”
Ông ba là người đã nói về việc Lâu Doanh và Vạn Nhất bị bắt trước đó.
Nika cũng đồng ý và hỏi: “Lưu Xương Hạo giữ hai người đó ở đâu?”
“Dưới hầm.”
“Lưu Xương Hạo này, kêu anh ta bắt một phụ nữ, sao lại gây ra nhiều phiền phức như vậy, sớm muộn gì Lục Cận Phong cũng sẽ biết Vạn Nhất ở trong tay chúng ta, quan hệ hiện giờ của gia tộc chúng ta và Ám Dạ đang căng thẳng, lúc này trở mặt thì thật sự không dễ dàng.” Nika lo lắng nói.
“Cha, con đã hỏi Lưu Xương Hạo, lúc đó không có ai khác ở đó. Chỉ cần chúng ta không nói và không có bằng chứng, thì ai biết được là chúng ta làm.”
Lehman cũng nói: “Cha, hãy nghĩ cách giữ Lục Cận Phong ở lại thêm vài ngày, để Lưu Xương Hạo có đủ thời gian tiêu hủy cái xác.”
Nika trầm tư một lát: “Đã giải quyết Lệ Quốc Minh rồi sao?”
“Tên chó già đó đã khiến con tìm người ném ông ta ngoài rồi. Ông ta không biết điều, còn muốn mặc cả với chúng ta.” Lehman tức giận nói: “Ông già đó đã xúi giục con trai ông ta dụ dỗ con gái của con. Thật là muốn tự tìm cái chết.”
Lần này Lệ Quốc Minh thực sự đã tính toán sai, ông ta nào biết có máy nghe lén trong phòng khách, những lời ông ta xúi giục Tô Duy đều bị Lehman nghe thấy hết.
Hai người trực tiếp bị ném ra ngoài, thảm hại không chịu nổi.
Hai giờ sau.
Lục Cận Phong và Tô Yên mới ra khỏi phòng khách, Nika không thể không khâm phục sức chiến đấu của Lục Cận Phong, phải mất hai tiếng đồng hồ mới xong.
Người trẻ tuổi có thể lực tốt thật.
Còn ông ta đã hơn sáu mươi tuổi, không thể chơi gì nữa.
“Bà Lục đã khá hơn chưa?” Nika giả vờ quan tâm.
Tô Yên vuốt trán: “Vẫn còn có chút không thoải mái, có thể là do thời tiết.”
“Ở thêm vài ngày nữa là sẽ quen thôi.” Nika hào hứng nói: “Tôi đã chuẩn bị phòng riêng cho hai người ở đây thêm vài ngày.”
Ngay lập tức Lục Cận Phong và Tô Yên đưa mắt nhìn nhau, đây là muốn níu kéo họ ở lại.
Đúng lúc này, Hạ Vũ vội vàng đi tới: “Đại ca, không ổn rồi, lô hàng chúng ta vừa gửi lúc sáng tự nhiên bốc cháy.”
Khuôn mặt của Lục Cận Phong trầm xuống, anh nói với Nika: “Ngài Nika, tôi có việc, xin phép đi trước.”
Mặc kệ Nika nói gì đi nữa, Lục Cận Phong dắt Tô Yên rời đi, không ai dám ngăn cản.
Ra khỏi sảnh tiệc mừng thọ, Lục Cận Phong lạnh lùng chỉ thị: “Hạ Vũ, trong vòng mười phút, hãy tìm tung tích của Vạn Nhất và Lâu Doanh.”
“Không phải bọn họ đang ở khách sạn sao?” Hạ Vũ ngẩn ra.
"Họ đã bị Lưu Xương Hạo bắt đi rồi.”
“Tại sao bọn họ lại rơi vào tay Lưu Xương Hạo? Cô Lâu đánh nhau rất giỏi...”
Lục Cận Phong thở dài: “Có Vạn Nhất cản trở, cậu nghĩ kết quả sẽ như thế nào?”
Kết quả là cả hai người đều bị nhốt trong lồng sắt.
Hầm tối trong thị trấn nhỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!