Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Ông Tiết đến biệt thự Nam Sơn là có việc. 

Vạn Nhất tạm thời dẫn Hạ Phi đến bên ngoài. 

Lục Cận Phong và ông Tiết đến phòng sách: “Ông Tiết, trong nhóm người mới lần này có ai vừa ý ông không?” 

Ông Tiết lắc đầu: “Các nhóm thanh niên ngày nay ngày càng tệ, sức khỏe quá kém rồi, tôi chỉ có thể nói là cố gắng hết sức.” 

“Đây không phải là phong cách của ông Tiết.” Lục Cận Phong châm điếu thuốc: “Cậu nhóc ban nãy huấn luyện bao lâu rồi?” 

“Ba tháng.” Ông Tiết giơ ba ngón tay, nhắc đến Hạ Phi, trên mặt ông lập tức tràn ngập nụ cười, vô cùng tự hào: “Thiên phú của đứa trẻ này còn cao hơn cả cậu khi xưa, nghe nói cậu rất lợi hại, thế là cứ bảo tôi dẫn nó đến gặp cậu.” 

Ba tháng phóng trúng vòng tám. 

Đây chỉ là một đứa trẻ bốn năm tuổi mà thôi. 

Lục Cận Phong có chút ngạc nhiên: “Đứa trẻ này có sở trường là gì?” 

Ông Tiết lắc đầu. 

Lục Cận Phong cau mày, không có sở trường sao? 

Lục Cận Phong chưa kịp nói gì, ông Tiết đã mỉm cười nói: “Mọi hạng mục Hạ Phi đều biểu hiện ra thiên phú vô cùng cao, kỷ lục cậu để lại trên đảo Hoa Mai, nó đã theo kịp hai hạng mục rồi, cách ngày phá kỷ lục không xa nữa.” 

Đảo Hoa Mai là trụ sở chính của tổ chức Ám Dạ, cũng là căn cứ huấn luyện. 

Một đứa trẻ có thiên phú như vậy, ngàn dặm có một, chẳng trách ông Tiết lại vui mừng như vậy. 

“Đã điều tra qua bối cảnh của đứa trẻ đó chưa?” Lục Cận Phong có chút không an tâm: “Cha mẹ của đứa trẻ đó là người như thế nào?” 

Ông Tiết có một đứa cháu, một năm trước qua đời vì tai nạn, đến bây giờ vẫn là một khúc mắc trong lòng ông Tiết. 

Tuổi tác của Hạ Phi và đứa cháu của ông Tiết không chênh lệch mấy, Lục Cận Phong lo là ông Tiết vì tình thương cháu mà bắt cóc Hạ Phi. 

Vừa nghe vậy, ông Tiết lập tức không vui, giống như một đứa trẻ, hứ hai tiếng: “Sao, cậu lo là tôi bắt cóc nó sao? Điều tra qua bối cảnh của Hạ Phi rồi, là một đứa trẻ mồ côi, không cha không mẹ, dù sao thì tôi vẫn sẽ giữ nó lại, cậu cứ xem xét mà làm đi.” 

Thấy ông Tiết như vậy, Lục Cận Phong dở khóc dở cười, ông Tiết được xem là thầy của anh, Lục Cận Phong luôn tôn trọng ông ấy. 

Đại sảnh. 

Hạ Phi như một người trưởng thành nhỏ, thẳng lưng ngồi ở đó, đôi chân nhàm chán lắc lư qua lại, mặt nhỏ tròn trắng như được điêu khắc ra. 

Vạn Nhất nhìn là thấy ngứa tay, rất muốn đưa tay nhéo một cái. 

“Nhóc... Hạ Phi đúng không, ăn chuối đi này.” Vạn Nhất muốn gọi là con, nhưng lập tức đổi cách gọi, đứa trẻ này trông vừa cưng vừa dữ. 

Hạ Phi khoanh tay trước ngực, đánh giá Vạn Nhất, nói với giọng điệu người lớn: “Anh chính là Vạn lão nhị?” 

Vạn Nhất tối sầm mặt: "..” 

Hạ Vũ và Hạ Huy ngồi bên cạnh không kiềm được bật cười thành tiếng. 

Biệt danh Vạn lão nhị đã lâu rồi không ai gọi. 

Nguyên do có biệt danh này là vì xếp hạng trên đảo Hoa Mai của Vạn Nhất luôn đứng phía sau Lục Cận Phong, vạn năm lão nhị, nên có được biệt danh Vạn lão nhị. 

Vạn Nhất trừng mắt nhìn Hạ Vũ và Hạ Huy, rồi xoay đầu cười nói với Hạ Phi: “Có phải nhóc vô cùng ngưỡng mộ tôi không? Đừng quá say đắm anh, anh chỉ là...” 

Hạ Phi: “Tâm lý vững lắm, không được một lần hạng nhất mà vẫn tự luyến như vậy.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận