Tô Yên lười biếng dựa vào thành cửa: “Nghĩ quẩn rồi đến đây để bị hành sao?”
Tô Vân và Tô Đình Nghiêm lần lượt tìm đến, còn lại thể loại chửi không đi, Tô Yên cảm thấy vô cùng phiền phức.
“Chị, hôm nay thứ bảy đó, bọn mình đi mua sắm đi” Trên mặt Tô Vân không hề có chút giận dữ, tỏ ra vẻ chị em tình thương mến thương: “Chị, em đây là thật sự muốn hòa giải với chị, chị cho em một cơ hội đi mà.”
Tô Yên không biết Tô Tuyết lại có âm mưu gì, cười lạnh một tiếng: “Hòa giải sao? Não cô bị cửa kẹp nát rồi à?”
Trong lòng Tô Vân rất có thể đang có âm mưu gì đó hại cô, hòa giải sao? Cô không hề tin.
“Chị.” Tô Vân vẫn mỉm cười: “Em sai thật rồi, lúc trước là do em quá yêu Hướng Nam nên mới phát cáu với chị, chị đừng giận em nữa được không? Đúng rồi, tiệc nhận thân ngày mai, chị dẫn em đi với, được không?”
Tô Vân đưa tay khoác tay Tô Yên, Tô Yên nhẹ nhàng nó đi.
DI
Bạch liên hoa tự dâng tận cửa, chắc chắn không dễ rời khỏi.
Thì ra là vì tiệc nhận thân.
Lý Mộc Sinh không hề phát thiệp mời cho nhà họ Tô, e là bên nhà họ Sở cũng không định dẫn Tô Vân đi.
Tô Yên đoán không sai, nhà họ Sở thật sự sẽ không dẫn theo Tô Vân, lần trước Tô Vân đã đắc tội với bà Phó, bà Phó lại thêm châm dầu vào lửa nói với mẹ của Sở Nam, cho đến bây giờ, Tô Vân cũng không thể sống tốt ở nhà họ Sở.
Mẹ chồng rất không vừa mắt cô ta, lúc nào cũng gây khó dễ, thậm chí có ý định bảo Sở Hướng Nam ly dị.
Tô Vân sốt ruột rồi, càng hận Tô Yên hơn.
Nếu như cô ta không được tham dự tiệc nhận thân, mọi người sẽ biết cô ta không giữ được địa vị, sẽ chê cười cô ta, nhân cơ hội chà đạp cô ta.
Cho nên Tô Vân mới đến tìm Tô Yên, cô ta nhất định phải đến được tiệc nhận thân.
“Nếu đã biết lỗi rồi, có phải cần có chút thành ý không?” Tô Yên đang buồn chán, nếu như Tô Vân thích bị hành đến thế thì đồng ý cô ta vậy.
Tô Vân vừa nghe Tô Yên nói vậy, lập tức mừng rỡ: “Chị, thật sao? Chị chịu tha thứ cho em sao?”
“Xem biểu hiện của cô sao đã.” Tô Yên nói: “Tôi vẫn chưa ăn sáng, trong bếp có cá, đột nhiên tôi muốn ăn cá kho, làm phiền cô nhé.”
Tô Vân chưa từng phải làm việc nhà, sao mà biết nấu ăn được.
Tô Vân cắn răng, cười nói: “Không thành vấn đề!”
Chỉ cần có thể đến tiệc nhận thân, có thể thấy bộ dạng thảm hại của Tô Yên dưới ánh nhìn của mọi người, cô ta có thể nhịn được.
“Nhà bếp ở đằng kia.” Tô Yên chỉ, trên mặt mang vẻ cười lạnh.
Đúng là giỏi nhịn mà.
Tô Vân nghĩ là lên mạng tra tìm công thức nấu ăn rồi làm theo, chắc sẽ không có, nhưng khi bước vào nhà bếp, nhìn thấy con cá sống trong bồn, cô ta có chút suy sụp.
“Cá sống sao?”
Tô Yên với giọng điệu nhẹ nhàng: “Ừm, sao vậy? Không biết sao? Vậy thì đi về đi, đừng làm phiền giấc ngủ của tôi.”
Cô đoán chắc là Tô Vân sẽ không rời khỏi.
Cô quá hiểu rõ Tô Vân rồi, để đạt được mục đích, chuyện gì cô ta cũng có thể làm được.
Không phải là loại người dễ dàng từ bỏ.
Tô Vân vội nói: “Biết, sẽ làm xong nhanh thôi.”
“Vậy thì tôi đợi món cá hấp của cô đấy nhé.” Tô Yên nhếch môi, bước ra khỏi nhà bếp.
Một lúc sau, Tô Yên nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Tô Vân từ nhà bếp.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!