Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Xây dựng hình tượng người cha vĩ đại cho mình, lại bộc lộ sự thấp kém của mình trước mặt Tô Yên ra, khiến người khác nghe thấy đều cảm thấy anh ta vô cùng yêu Tổ Yên, nghe lời cô, không muốn liên lụy đến cố. 

Nếu không phải bất đắc dĩ, anh ta cũng sẽ không đến tìm Tô Yên. 

Đồng thời, những lời này cũng nói với mọi người rằng Tô Yên vô tình thế nào, máu lạnh với con mình thế nào. 

Người trong đại sảnh thì thầm bàn tán, nhưng Tô Yên không hề hoảng loạn. 

Cô biết Tô Vân và Tân Phương Linh đang chờ để cười nhạo mình. 

Tô Yên cười lạnh một tiếng: “Một đứa nhỏ tự nhiên chạy ra nói là con của tôi thì là con của tôi sao? Tô Yên tôi chưa kết hôn, lấy đâu ra con. Trâu Quang phải không, anh có biết tội phỉ bảng sẽ bị phản bao nhiêu năm không?” 

“Em, em có ý gì? Tổ Yên, chẳng lẽ em còn muốn tuyệt tình đẩy anh vào tù như vậy sao?” Trâu Quang kích động liên tục ho khan: “Sao em có thể nhẫn tâm như vậy? Tiểu Vũ là con trai của anh và em, năm năm trước chúng ta ở bên nhau chính là chứng cứ.” 

Trêu Quang đột nhiên lấy một xấp ảnh ra, giơ lên cho mọi người xem: "Từ trước đến giờ Trâu Quang tôi chưa từng nói dối, hôm nay tôi chỉ là muốn Tô Yên chăm sóc cho con mình, tôi sống không được bao lâu nữa, lời nói của một người sắp chết chẳng lẽ còn có thể là giả 

sao?” 

Trên ảnh là chụp lúc hai người ở trên giường. 

Người đàn ông là Trần Quang, còn người phụ nữ chính là Tô Yên. 

Ánh mắt của Lục Cận Phong ở tầng hai loé lên sự nghi ngờ. 

Mấy tấm ảnh đó khiến tiếng bàn tán trong đại sảnh càng nhiều hơn, nhưng Tô Yên vẫn tỏ ra ung dung. 

Cô không quen biết người đàn ông này, làm sao có ảnh giường chiếu được. 

Cậu bé khóc lóc, vô cùng hiểu chuyện mà đỡ Trâu Quang: “Cha, mẹ, mẹ đừng đưa cha vào tù, Tiểu Vũ sẽ ngoan, Tiểu Vũ sẽ không tìm mẹ nữa, hu hu hu.” 

Có tấm ảnh làm bằng chứng, cộng thêm dáng vẻ đáng thương của cậu bé, trong một lúc, tiếng bàn tán càng to hơn. 

“Không ngờ cô Tô lại là người như vậy, nhìn người đàn ông đó đáng thương biết bao, đứa nhỏ đó khiến người đó đau lòng biết bao.” 

“Đúng đấy, năm năm trước chắc là cô Tô mới trưởng thành nhỉ, không ngờ lại hư hỏng như vậy, đến con cũng có luôn.” 

“Lúc nãy nghe bà Tô nói cô Tô ở nhà họ Tô tùy hứng làm càn, xem ra là thật rồi.” 

“Làm mẹ kế khó lắm, bà Tô cũng rất đáng thương.” 

Dư luận thay đổi rất nhanh, Tân Phương Linh nhân cơ hội đóng vai làm người chịu uất ức: “Tiểu Yên à, dì và cha con đã bao che chuyện cho con lâu như vậy rồi, bây giờ đứa nhỏ đã tìm đến tận đây, đứa nhỏ này đáng thương như vậy, chúng ta không thể để mặc con làm sai nữa.” 

Tần Phương Linh kéo Tô Đình Nghiệm ra, trong phút chốc, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tô Đình Nghiêm, mong ông ta chứng thực chuyện này. 

Tô Đình Nghiêm thở dài một hơi, sắc mặt hơi khó coi, cũng không nói gì. Ông ta cũng không chắc đứa nhỏ này có phải là đứa bé mà năm đó ông ta vứt bỏ không, nhưng chuyện Tô Yên chưa kết hôn mà sinh con là sự thật. 

Phản ứng của Tô Đình Nghiêm càng khiến người khác tin rằng đây là sự thật. 

Sở Hướng Nam khó có thể tin, Lúc Tô Yên ở bên anh ta, đến đầu ngón tay của cô anh ta còn chưa chạm qua, thế mà cô lại sinh con từ lâu rồi. 

sự tức giận vì bị phản bội và bị lừa gạt khiến sắc mặt của Sở Hướng Nam vô cùng khó coi. 

Tô Vân nhìn thấy sắc mặt của Sở Hướng Nam, vô cùng hài lòng mà nở nụ cười. 

Thấy Tô Yên từ trên mây rơi xuống vũng bùn, trong lòng cô ta vô cùng sung sướng, sự hả hê trong mắt cũng không thể che giấu được. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận