Tiểu Thanh lắc đầu nói: “Chuyện này thì tôi không biết.”
Sở Vũ Hiên thở dài, dịu dàng nói: “Nhóc con, trước đây từng chịu rất nhiều khổ sở đúng không? Tôi xin lỗi, lão Tứ, cậu ra tay cũng không biết nặng nhẹ gì cả, nhìn xem, cổ cô ấy bị cậu bóp bầm tím rồi!”
Lão Tứ ngớ ngác chớp mắt nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì vừa nấy cô ấy muốn lấy mạng của tôi.”
Tiểu Thanh hoảng hốt một thoáng, người giống như cô ấy làm sao đáng để người khác quan tâm chứ? Trong lòng không khỏi cảm thấy xót xa.
Sở Vũ Hiên giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào đầu cô ấy một cái, cười nói: “Đi sắp xếp phòng cho lão Tứ một chút, sau này phải nấu thêm một phần cơm, vất cả cho cô rồi”
Tiểu Thanh khẽ há miệng, không thể tin được. Cô ấy cho rằng chắc chắn Sở Vũ Hiên sẽ đuổi cô ấy đi, làm sao lại...
“Còn ngây ra đó làm gì? Đi đi, nếu không thì sẽ bị trừ lương đấy Ị”
“Vâng! Cậu chủ! Tôi đi ngay bây giờ!”
Mi mắt của Tiểu Thanh hơi cong, đôi mắt ươn ướt, hớt hải chạy lên lầu.
Sở Vũ Hiên dẫn ba anh em ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt dần dần trở nên nặng nề: “Tin tức tối nay Trần Hồng đưa rất quan trọng. Tôi đã bảo lão Nhị điều tra rồi. Lão Ngũ, cậu có thể nghĩ cách khác điều tra không? Chỉ dựa vào một mình lão Nhị thì hiệu suất quá thấp.”
Lão Ngũ nhún vai: “Thượng đế của tôi ơi, hacker có phải là vạn năng đâu. Nếu biết được họ muốn lấy thứ gì từ tay mẹ của anh thì tôi còn có thể giúp đỡ được.”
Lão Tứ chớp mắt, có lẽ đây là động tác duy nhất mà khuôn mặt của anh ta có thể làm, có vẻ như lúc nào cũng điềm nhiên như vậy: “Theo như lời Trần Hồng nói, hai vali tiền lúc đó tổng cộng có tới tám triệu đô la Mỹ và một số miếng vàng. Đó là một khoản tiền lớn, hơn nữa còn là mười năm trước đấy, rốt cuộc đó là thứ gì mà quý giá đến vậy?”
Sở Vũ Hiên tức giận nói: “Mẹ của tôi là tiến sĩ y học, thứ người khác muốn có chắc chắn là kết quả ở phương diện nghiên cứu y học... Nhưng ngày hôm sau sau khi mẹ của tôi bị bắt cóc, công ty trước đó mẹ của tôi làm liền giải tán. Trong một đêm, vườn không nhà trống, thông tin của tất cả các nhân viên đều bị xóa bỏ hoàn toàn, không thể điều tra được gì.
Lão Tứ im lặng một lúc rồi nói: “Chỉ có thể làm từng bước.... Dù sao thì tôi không giỏi điều tra nhưng có thể làm những cái khác.”
Sở Vũ Hiên võ vai của anh ta, khựng lại một lát rồi hỏi: “Nói đi, đang yên đang lành tại sao cậu lại ly hôn?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!