“Cô không lên tiếng có phải đã
ngầm thừa nhận hay không?”
“Hạ thị có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Vô số câu hỏi vẫn tiếp tục hướng về phía cô.
“Thật ngại quá…” Hạ Tử Hy cố ý muốn nhích người ra ngoài, nhưng như thế nào cũng không lách mình ra được, các ký giả không ngừng chen lấn bước lên phía trước, chỉ sợ tin tức độc quyền sẽ bị người ta cướp mất vậy, cứ như vậy, hình thức càng lúc càng trở nên xô đẩy hơn.
Xô đẩy như vậy, người dễ bị thương nhất chính là Hạ Tử Hy.
Quả nhiên, dưới sự xô đẩy của bọn họ, Hạ Tử Hy có chút choáng váng, mắt thấy rất nhanh sẽ té ngã, Mục Cảnh Thiên đột nhiên vươn tay tóm chặt lấy cô.
Hạ Tử Hy ngã vào lồng ngực của anh.
“Tiểu Hy…” anh căng thẳng hét lên.
Các ký giả bốn phía ngây người, nhưng cũng không hề vì chuyện này mà nới lỏng ra.
“Mục tổng, có thể mời anh nói rõ được hay không?”
“Cút…” Mục Cảnh Thiên đột nhiên tức giận hét lên, sắc mặt cực kỳ khó coi, trên người tỏa ra khí chất đủ khiến cho không khí xung quanh đều đông cứng.
Lúc này, ký giả bốn phía đều sửng sốt.
Như thế nào cũng không nghĩ đến, Mục Cảnh Thiên lại đột nhiên nổi giận như vậy.
Chỉ nhìn thấy anh đang lo lắng nhìn người trong lòng: “Tiểu
Hy…” anh lo lắng gọi tên cô.
Nhìn thấy Hạ Tử Hy nhắm chặt mắt, không lên tiếng, anh cảm giác trái tim giống như bị người ta moi ra vô cùng khó chịu.
Ngẩng đầu nhìn bốn phía, âm thanh giống như từ địa ngục vang lên, lạnh lùng vô tình: “Nếu như cô ấy xảy ra bất kỳ chuyện gì, tôi nhất định sẽ khiến các người phải trả giá đắt” để lại một câu nói như thế này, anh trực tiếp ôm lấy Hạ Tử Hy bước về phía chiếc xe.
Cũng vi giọng nói uy hiếp tức
giận của anh, ký giả ngây người, chỉ quan tâm đến phòng vấn, vốn dĩ không ý thức được chuyện của Hạ Tử Hy.
Hiện tại nhìn dáng vẻ lo lắng cùa anh, cũng biết rằng cô ấy đang mang thai, thật sự lo lắng Hạ Từ Hy sẽ xảy ra chuyện.
Dù sao, bọn họ cũng không chịu được trách nhiệm, càng không gánh vác được “trách nhiệm” mà Mục Cảnh Thiên nói.
Mục Cảnh Thiên ôm lấy Hạ Tử Hy trực tiếp bước lên xe, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng khó coi:
“Đến bệnh viện!”
Tài xế nhận ra được, thông qua kính chiếu hậu quan sát một chút, liền lập tức khởi động xe xuất phát đến bệnh viện.
Trên đường, Mục Cảnh Thiên ôm lấy Hạ Từ Hy, để cho cô dựa vào người bản thân, ôm chặt lấy cô, sờ soạng mái tóc, cảm nhận nhiệt độ của cô, hiện tại trên xe mỗi một giây một phút, anh đều trải qua một ngày giống như một năm.
Chỉ sợ Hạ Tử Hy có chuyện không may!
Trong bệnh viện.
Sau khi đưa Hạ Tử Hy đi kiểm tra, Mục Cảnh Thiên liền gấp gáp chờ bên ngoài.
Người Mục gia, Hạ gia sau khi nghe được tin tức này đều vội vàng đến, lo lắng hỏi thăm tình hình của Mục Cảnh Thiên.
Nhưng Mục Cảnh Thiên làm sao biết được, anh hiện tại cũng đang nôn nóng chờ đợi ở bên ngoài.
Mười phút sau, một âm thanh
vang lên từ bên trong.