Cuối cùng Hứa Vy Nhân không cách nào kiềm chế được, nhìn trợ lý: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” vốn dĩ đang ở bệnh viện, như thế nào nói trở về liền trở về chứ.
Trợ lý có chút bị làm khó, không biết nên giải thích như thế nào.
Nhưng cậu càng như vậy, Hứa Vy Nhân càng cảm thấy không ổn, nhất định đã xảy ra chuyện: “Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Hứa Vy Nhân nổi tiếng dịu dàng, không dễ dàng nổi giận, bà đột nhiên hét lớn như vậy, khiến cho trợ lý thật sự có chút sợ hãi, lập tức kể lại toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Hứa Vy Nhân sau khi nghe xong, nhíu chặt chân mày: “Văn kiện? Văn kiện gì?”
Trợ lý lắc đầu: “Tôi cũng không biết, chỉ biết do An tiểu thư cho người mang đến, nói rằng phải giao cho tổng giám đốc!”
Chân mày Hứa Vy Nhân nhíu chặt.
Kể từ ngày An Nhược Mạn xuất viện, An Nhược Mạn vẫn luôn không ghé thăm, đến mức cũng không hỏi han, vốn dĩ cho rằng trải qua đêm hôm đó, nhìn thấy cô ấy đau lòng như vậy, hai người có lẽ cũng đã hòa giải, nhưng mà hiện tại…
Giống như không phải như vậy.
Bà nhíu mày suy nghĩ một lát: “Tập văn kiện đó đang ở đâu?”
“Trong tay tổng giám đốc…” trợ lý thành thật nói ra.
cứ như vậy bước vào tìm Hạ Tử Dục, e rằng sẽ không đưa cho bà xem, cũng chỉ có thể chờ khi anh không có mặt, Hứa Vy Nhân mới có thể bước vào tìm kiếm.
“Tổng giám đốc các cậu mấy giờ có cuộc họp?”
Trợ lý kiểm tra bảng công việc: “Ba giờ chiều nay!”
Hứa Vy Nhân sau khi nghe xong, gật đầu, bất kể như thế nào, bà cũng phải tìm hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong văn phòng, Hạ Tử Dục lúc
này đang ngồi trên ghế dựa, hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, đến cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại, những lời muốn hỏi đã chực chờ chuẩn bị sẵn, nhưng từ đầu dây bên kia chỉ truyền đến giọng nói: “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện tại đã khóa máy…”
Khóa máy.
Điện thoại của An Nhược Mạn từ trước đến nay chưa từng khóa máy.
Hiện tại như vậy chính là muốn cắt đứt mối liên hệ duy nhất cùa
hai người.
Nghĩ đến đây, anh nắm chặt điện thoại.
Trên mặt không chút biểu cảm, đến cả đôi mắt thâm sâu cũng khiến người khác khó lòng nhận ra anh đang suy nghĩ điều gì.
Chính vào lúc này, trợ lý bên ngoài gõ cừa, xuất hiện trước mặt anh: “Tổng giám đốc, cuộc họp chuẩn bị bắt đầu!”
“Tôi biết rồi!” sau khi trả lời một tiếng, Hạ Tử Dục liền cầm lấy tập văn kiện trên bàn bước ra ngoài.
Trợ lý lúc này đang đứng ngoài cửa nhìn anh, có chút lo lắng, rõ rằng vết thương hiện tại của tổng giám đốc vẫn chưa bình phục, hiện tại liều mạng như vậy, rốt cuộc có ý gì?
Nhìn thấy tổng giám đốc bước ra ngoài, anh cũng vội vàng bước ra theo.
Bọn họ vừa bước vào phòng họp, lúc này Hứa Vy Nhân cũng từ một bên bước đến, nhìn thấy hai người bọn họ đều đã bước vào phòng họp, bà liền bước về phía văn phòng của Hạ Tử Dục.
Bản thân là phu nhân chủ tịch của Hạ thị, Hứa Vy Nhân cũng là lần đầu tiên làm chuyện này,khó tránh có chút căng thẳng, hơn nữa cũng vì con trai của mình, chỉ sợ rằng Hạ Tử Dục sẽ phát hiện.
Sau khi bước vào bên trong, bà trực tiếp bước về phía bàn làm việc, dựa theo những lời của trợ lý lập tức tim kiếm tập văn kiện kia.
Phía trên có vô số tập hồ sơ, mờ từng tập hồ sơ đều không phải, Hứa Vy nhân có chút gấp gáp, chỉ sợ rằng Hạ Từ Dục sẽ quay
trở về, động tác có chút hoảng loạn, chính vào lúc căng thẳng tùy tiện mở ra một tập văn kiện liền ngây người.
Bị những dòng chữ in đậm bên trên thu hút.