Đơn ly hôn…
Khi nhìn thấy những chữ này, Hứa Vy Nhân có chút ngây người.
Bà lập tức rút ra, khi nhìn thấy chữ ký bên dưới, bà liền quả quyết đây chính là tập văn kiện mà An Nhược Mạn gửi đến.
Đơn ly hôn…
Đầu óc Hửa Vy Nhân lúc này như muốn nứt ra, có chuyện gì phải oán loạn đến mức bước đường ly hôn như vậy?
Chính vào lúc này, Hạ Tử Dục liền quay trở về, đẩy cửa phòng liền nhìn thấy Hứa Vy Nhân lúc này đang đứng bên trong, cuối cùng tầm mắt cảu anh liền rơi xuống tập văn kiện trong tay bà.
Hứa Vy Nhân cũng sửng sốt, như thế nào cũng không nghĩ rằng Hạ Tử Dục lại quay về nhanh như vậy.
“A Dục…” Hứa Vy Nhân gọi lên một tiếng.
Hạ Tử Dục im lặng bước vào văn phòng: “Mẹ, mẹ như thế nào lại ở đây?”
“Chuyện lớn như vậy tại sao không nói cho mẹ biết, còn muốn dấu mẹ sao?” Hứa Vy Nhân hỏi, cũng không có ý lấp liếm, nếu như đã biết rồi vậy thì chính là đã biết.
“Mẹ, chuyện này mẹ đừng quản đến!” vừa nói, Hạ Tử Dục liền bước sang, lấy lại tập văn kiện trong tay Hứa Vy Nhân rồi vứt sang một bên.
“A Dục!”
“Mẹ!” giọng nói Hạ Tử Dục nhất thời cao lên, khiến cho cả văn phòng đều trở nên im lặng, Hứa
Vy Nhân cũng ngây người.
Hạ Tử Dục giống như ý thức được bản thân có chút quá đáng, ánh mắt liền dời sang một bên, khống chế giọng nói sau đó nói: “Chuyện này để cho bản thân con tự giải quyết được hay không?”
Giọng nói của anh mang theo chút kích động, đè nén cùng bất lực.
Hứa Vy Nhân đứng sau lưng nhìn anh, cuối cùng cũng không nói bất kỳ điều gì liền xoay người rời khỏi.
Trong văn phòng lúc này, chỉ còn lại một mình Hạ Tử Dục, sự yên tĩnh bên trong khiến cho tận sâu trong trái tim anh càng thêm trống rỗng, hư không, cuối cùng ngồi trên ghế sofa, ngón tay xuyên vào trong mái tóc dày.
Hạ Tử Hy sau khi nghe thấy chuyện này, cũng ngây người một lát.
Như thế nào cũng không nghĩ đến sẽ có kết cục như thế này, vốn dĩ còn cho rằng tất cả mọi chuyện đều đã khôi phục binh
yên, nhưng xem ra vẫn chưa kết thúc.
Nhìn sang Hứa Vy Nhân, Hạ Tử Hy an ủi: “Mẹ, mẹ trước mắt đừng lo lắng, có lẽ chuyện này vẫn chưa nghiệm trọng đến mức như vậy!”
“Mẹ cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều, nhưng mà Nhược Mạn đã ký tên, rốt cuộc có chuyện gì khiến phải tranh cãi đến mức không thể không ly hôn!” Hứa Vy Nhân nói, dáng vẻ vô cùng buồn phiền, từ lúc bắt đầu, bà đã biết chuyện này không đơn giản như vậy, chuyện lo lắng
cuối cùng cũng đã diễn ra.
Hạ Tử Hy nhìn Hứa Vy Nhân, cũng không biết nên giải thích như thế nào.
Vốn dĩ cho rằng chỉ cần trải qua ngày hôm đó, An Nhược Mạn đã buông xuống, nhưng không nghĩ đến cô ấy lại đưa ra quyết định này.
“Con sẽ đi tìm Nhược Mạn nói chuyện, mẹ cũng đừng khóc nữa!” Hạ Từ Hy nói.