“Chuyện này từ lúc bắt đầu chính là một sự sai lầm, cho nên hiện tại kết quả này chính là kết quả tốt nhất; ba mẹ, con biết rằng làm như vậy không đúng nhưng con hi vọng hai người có thể tôn trọng quyết định này!” dứt lời, đưa mắt nhìn hai người bọn họ, sau đó xoay người bước lên lầu.
Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân ngồi dưới lầu, nhìn theo bóng lưng anh bước lên lầu, không biết nên
nói gì mới tốt.
Nhưng trong lòng vẫn cảm giác có gì đó không thoải mái.
“Hạ Thiên…” Hứa Vỵ Nhân không biết phải làm như thế nào, chỉ đành đem tầm mắt nhìn sang ông.
Hạ Thiên tháo mắt kiếng, thở dài một tiếng: “Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng chuyện đã đến bước đường này, vậy thì cứ tôn trọng hai đứa vậy!” vừa dứt lời, liền đứng dậy bước về phía phòng sách.
Hứa Vy Nhân ngồi một mình trong phòng khách, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu cùng đáng tiếc.
An Nhược Mạn là một người con dâu tốt, bà vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng, nhưng không nghĩ đến lại không thể cùng Hạ Tử Dục đi đến cuối cùng, nhanh như vậy đã chia tay.
Trong tránh được trong lòng cảm thấy đáng tiếc.
Ngày đó,
Hạ Tử Hy sau khi biết An Nhược Mạn sẽ xuất ngoại, liền trực tiếp đến Hạ gia.
Chỉ vài ngày này, bọn họ đã dần dần chấp nhận chuyện giữa Hạ Tử Dục cùng An Nhược Mạn.
“Mẹ, anh trai đâu?”
“Phòng sách trên lầu, có chuyện gì sao?”
“Không có gì, con đi tìm anh nói chuyện!” dứt lời, Hạ Từ Hy cũng bước lên lầu.
Trong phòng sách.
Hạ Tử Dục đứng trước cửa sổ, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, Hạ Từ Hy gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa bước vào.
“Anh trai…”
Hạ Tử Dục quay đầu, khi nhìn thấy Hạ Từ Hy, ánh mắt dâng lên chút kinh ngạc: “Em đến rồi?”
“Em đặc biệt đến gặp anh!” Hạ Tử Hy trực tiếp mở lời.
Hạ Từ Dục xoay người nhìn cô: “Ngồi đi!”
Dáng vẻ lạnh nhạt, khiến người
khác nhìn vào cảm thấy gấp gáp.
“Anh trai, Nhược Mạn sắp rời khỏi thành phố A rồi!” Hạ Tử Dục đơn giản trực tiếp mở lời.
Nghe đến điều này, Hạ Tử Dục thoáng sửng sốt, đến đầu cũng không ngẩng lên: “Vậy sao?”
“Anh không tò mò, cô ấy đi đâu sao?” Hạ Tử Hy hỏi, cô không tin Hạ Tử Dục không có tình cảm với An Nhược Mạn.
“Anh cùng cô ấy đã ly hôn, muốn đi đâu là tự do của cô ấy!” Hạ Tử Dục nói.
Hạ Tử Hy ngây người, điều không muốn nhìn thấy nhất cuối cùng vẫn xảy ra.
“Nhược Mạn chuẩn bị đi London, có khả năng sau này cũng sẽ không trở về!” Hạ Tử Hy tiếp tục nói.
Hạ Tử Dục nhìn món đồ trước mắt, bàn tay nắm chặt một chút, nhưng vẫn bình tĩnh không thôi, gật đầu khen ngợi: “Rất tốt!”
Rất tốt!
Hạ Tử Hy hít sâu một hơi.