Cùng thời gian đó, Hạ Tử Dục đang đứng trước cửa sổ trong văn phòng, ánh mắt nhìn về hướng máy bay cất cánh, tay đặt trong túi quần siết chặt.
Nhược Mạn, chúc em hạnh phúc.
Anh cứ như vậy im lặng đứng trước cửa sổ, nữa tiếng đồng hồ trôi qua, máy bay sớm đã biến mất khỏi tầm mắt, nhưng ánh mắt của anh vẫn nhìn về phía bầu trời xa xăm…yên lặng ngắm nhìn.
Chính vào lúc này, trợ lý bên ngoài gõ cừa ra hiệu, sau đó tiến vào: “Hạ tổng, đã đến giờ họp!”
Hạ Từ Dục quay đầu nhìn anh gật đầu: “Tôi biết rồi!”
Trợ lý gật đầu, sau đó xoay
người rời khỏi.
Hạ Tử Dục cũng thu lai tâm tinh, cầm lấy hồ sơ trên bàn sau đó rời khỏi văn phòng.
Trong phòng họp.
Các ủy viên tích cực thảo luận, Hạ Tử Dục ngồi vị trí cao nhất, ánh mắt lạnh nhạt quan sát bọn họ.
“Công ty Hải Nhuận vốn dĩ đã đồng ý hợp tác với chúng ta, nhưng không nghĩ rằng đến cuối cùng lại hợp tác với Vân Duê!” một ủy viên bất mãn nói.
“Đúng vậy, nhiều năm như vậy, Vân Duệ đã giành lấy không ít nhà hợp tác của chúng ta!”
Bên dưới không ngừng thảo luận xôn xao.
Hạ Tử Dục ngồi im lắng nghe tiếng bàn luận của bọn họ, sắc mặt cũng không quá tốt.
“Hạ tổng, anh nói xem hiện tại nên như thế nào?” ánh mắt một ủy viên nhìn về phía Hạ Tử Dục.
Nghe đến đây, chân mày Hạ Tử Dục nhíu chặt, ánh mắt thâm sâu giống như đang suy nghĩ điều gì.
“Hạ tổng, anh có phải nên có một lời giải thích?”
Các ủy viên không ngừng đẩy vấn đề về phía Hạ Tử Dục.
Lúc này, anh khôi phục tình thần nhìn bọn họ, đôi mắt rét lạnh.
“Giải thích? Tôi nên giải thích sao?”
“Hạng mục không hoàn thành, nếu như nhiệm vụ không thành công, là vấn đề của tôi hay của các người, liên tục thất bại như vậy, tôi nuôi các người làm gì?” Hạ Từ Dục đột nhiên nổi giận.
Bên dưới, nhất thời im lặng.
Từ trước đến nay, Hạ Tử Dục nổi tiếng tính tình tốt, hiện tại đột nhiên nổi giận như vậy, khiến cho bọn họ có chút ngây người.
Nhìn tất cả mọi người đều im lặng, Hạ Từ Dục lên tiếng: “Cuối tháng này có hạng mục hợp tác với công ty cs, nếu như đến lúc đó vẫn không thành công thì các người cũng không cần đến làm việc nữa, đơn từ chực trực tiếp gửi đến công ty là được!”
Vừa dứt lời, Hạ Tử Dục trừng mắt nhìn bọn họ, sau đó xoay
người rời khỏi phòng họp.