“Yên tâm, nhất định sẽ không khiến mọi người thất vọng!” Mục Cảnh Thiên nhếch lên nụ cười tự tin chắc chắn.
Hai người sau khi bắt tay chuẩn bị rời đi.
Chính vào lúc này, Hạ Tử Dục đột nhiên tiến lên, khi nhìn thấy hai người bọn họ, khóe môi nhếch lên nụ cười lịch thiệp: “Frieda!”
Khi nhìn thấy Hạ Tử Dục xuất hiện trong tầm mắt, Frieda nhíu
chặt chân mày: “Anh là?” ông dùng phát âm không chuẩn lên tiếng hỏi.
“Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị, Hạ Tử Dục!”
Nghe lời giới thiệu của anh, Frieda đột nhiên bừng tỉnh, ông vươn tay: “Xin chào, hân hạnh gặp mặt!”
“Không nghĩ đến ở nơi này còn có thể gặp ông, không biết ông có thời gian hay không, tôi mời ông một ly trà!”
Uống trà chính là sở thích của
Frieda, hơn nữa ông yêu thích nhất chính là trà Long Tĩnh của Trung Quốc.
Điểm này, Hạ Tử Dục sớm đã tìm hiểu.
Mục Cành Thiên im lặng đứng một bên quan sát Hạ Tử Dục, khóe môi vẫn giữ nụ cười lịch thiệp, không nghĩ đến anh ta nhanh như vậy đã nhận được tin tức đến đây, xem ra Hạ Từ Dục rất xem trọng hạng mục lần này.
Mục Cảnh Thiên im lặng đứng một bên quan sát Hạ Tử Dục, khóe môi vẫn giữ nụ cười lịch thiệp, không nghĩ đến anh ta nhanh như vậy đã nhận được tin tức đến đây, xem ra Hạ Tử Dục rất xem trọng hạng mục lần này.
Chỉ là Frienda quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên: “Mục tiên sinh…”
Mục Cảnh Thiên cũng vô cùng lịch thiệp mỉm cười nói: “Frieda, nếu như ông vẫn còn chuyện khác, vậy thì tôi quay về trước vậy!”
“Được, mong chờ vào bản kế hoạch của anh, hi vọng chúng ta có cơ hội hợp tác!” Frieda nói.
“Nhất định rồi!” vừa nói, hai người bắt tay, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn sang Hạ Tử Dục đang đứng một bên, mang theo nụ cười khó dò bước lên xe rời khỏi.
Sau khi anh rời khỏi, Hạ Tử Dục ngược lại nhìn sang Frieda: Trieda, chúng ta đi thôi!”
Frieda mỉm cười gật đầu, sau đó cùng Hạ Tử Dục bước lên xe.
Trên xe, A Kiệt nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Mục tổng, chuyện này…anh ta cũng thật biết cách!” Frieda vốn dĩ không muốn lộ mặt, nếu như không phải Mục Cảnh Thiên ra mặt, cán bản không cách nào mời được ông ta, hiện tại ngược lại tặng cho Hạ Tử Dục một cơ hội.
Mục Cảnh Thiên ngược lại mỉm cười, cũng không để ý đến: ‘‘Dù cho bản thân anh ta có suy nghĩ, cũng phải gặp được Frieda đã!”
A Kiệt nhíu chặt chân mày.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên híp
mắt, ánh mắt thâm sâu khó dò khiến người khác không rét mà run: “Chỉ cần anh ta không động tay động chân là được!”
A Kiệt nhìn Mục Cảnh Thiên, cuối cùng gật đầu.
“Được rồi, lái xe!”
A Kiệt gật đầu, xuất phát rời khỏi.