Sau khi nghe giọng nói anh vang lên sau lưng, Hạ Tử Hy quay đầu, nhưng lúc này Mục Cảnh Thiên ngược lại đột nhiên hung hăng tiến lên, ấn lấy phía sau gáy của cô, dành tặng cô một nụ hôn nồng nàn.
Giống như chỉ là chuyện trong một khoảnh khắc.
Hạ Tử Hy ngây người, cũng không đẩy anh ra, ngược lại ôm chặt phối hợp với nụ hôn của anh.
Quấn quýt không buông, trải qua rất lâu, Mục Cảnh Thiên lúc này mới không nỡ buông cô ra, vầng trán tựa vào nhau, ánh mắt thâm tình lưu luyến: “Để em lo lắng rôi…
Hạ Tử Hy cũng nhìn anh, trong lòng ấm áp: “Hạnh phúc chính là em có thể đứng bên cạnh anh…”
Mục Cảnh Thiên ôm chặt lấy cô.
Anh như thế nào lại không sợ cô lo lắng chứ, nhưng anh biết rằng, Hạ Tử Hy vô cùng mạnh mẽ, bất luận thời điểm nào cũng đều rất mạnh mẽ.
Hạ Tử Hy nhìn anh: “Được rồi Cánh Thiên, mau thay quần áo rồi xuống lầu ăn chút thức ăn, còn có rất nhiều chuyện cần anh xử lý!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu, lúc này mới buông Hạ Tử Hy rời khỏi.
Ánh mắt Hạ Tử Hy nhìn sang, khuôn mặt đỏ bừng.
Cô vốn dĩ không nghĩ rằng người đàn ông này vậy mà lại không mặc quần áo đã bước ra ngoài, hơn nữa còn đi đứng to gan đến như vậy.
Giống như nắm bắt được khoảnh khắc đỏ mặt của Hạ Tử Hy, anh bật cười châm chọc: “Vợ à, em sao lại đỏ mặt rồi!”
“Không có!” Hạ Từ Hy phủ nhận, dời tầm mắt không nhìn anh.
“Không có sao? Nhưng khuôn mặt em rõ ràng rất đỏ…” Mục Cánh Thiên vừa muốn vươn tay bắt lấy cô, ai biết được rằng Hạ
Tử Hy ngược lại lên tiếng trước: “Em xuống lầu chờ anh trước!” dứt lời Hạ Từ Hy trực tiếp bước ra ngoài.
Trước khi rời đi, Mục Cảnh Thiên vẫn nhìn thấy gò má của cô có chút ửng đỏ.
Khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt.
Sau khi thay quần áo, Mục Cảnh Thiên cũng bước xuống lầu.
Người đẹp vì lụa, câu nói này quả không sai, vừa thay xong một thân quần áo, phong cách
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!