“Không, là do cô cùng Mục Cảnh Thiên, tất cả đều là vì hai người!” ủy viên Lý nhìn cô hét lớn.
Hạ Tử Hy cũng lười không muốn tranh luận với ông ta chuyện này: “Chính là vì ông hết lần này đến khác gây ra những chuyện hại đến Vân Duệ, tôi chỉ cảm thấy may mắn, công ty không rơi vào tay ông!”
“Hạ Tử Hy, cô im miệng!” ủy viên Lý hét lớn.
Nhìn dáng vẻ tức giận như vậy của ông, Hạ Tử Hy cũng không tiếp tục hỏi, hơn nữa cho ông thời
gian điều tiết cảm xúc, cô chính là sợ ủy viên Lý nhất thời tức giận, sẽ gây ra chuyện gì làm tổn thương đến bản thân mình.
Cho nên cô cũng tận lực khiến bản thân bình tĩnh.
“ùy viên Lý, nếu như đã gây ra chuyện trang sức chất phóng xạ, tại sao lại gây ra chuyện trốn thuế chứ? Phải biết rằng hai phần chứng cứ này cũng đủ để khiến cho ông nữa đời sau phải trải qua trong tù!” Hạ Tử Hy nhìn ông nói.
“Trốn thuế?”
Nhắc đến chuyện này, ủy viên Lý nhìn cô: “Cô nói hiện tại Vân Duệ lại gặp vấn đề liên quan đến việc trốn thuế?”
“Không phải do ông gây ra sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
Ai biết rằng ủy viên Lý bật cười lớn.
“Xem ra thật sự là ông trời đang giúp tôi; đúng, chuyện trang sức có chất phóng xạ chính là tôi làm, nhưng tôi nói cho cô biết, tôi không phải là người chủ mưu phía sau, dù cho chuyện này là giả thì sao? Việc trốn thuế cũng
đủ khiến Mục Cảnh Thiên gặp phiền phức!” ủy viên Lý bật cười, mỉm cười vô cùng vui vẻ.
Nhìn dáng vẻ lúc này của ông, chân mày Hạ Tử Hy nhíu chặt, không lẽ chuyện này không phải do ông ta gây ra?
Hay là nói rằng, ông ta vi trốn tội nên cố ý bày ra dáng vẻ không phải do ông ta gây ra?
Hạ Tử Hy tỉ mỉ đánh giá quan sát, nhưng ủy viên Lý ngược lại mỉm cười vô cùng vui vẻ, như thấy người gặp họa.
Hạ Tử Hy tỉ mỉ quan sát đánh giá ông, nhưng ủy viên Lý ngược lại mỉm cười vô cùng vui vẻ, dáng vẻ thấy người gặp hạn này không giống là giả.
“ùy viên Lý, ông cảm thấy việc trốn thuế này Mục Cảnh Thiên có thể làm ra sao?” Hạ Tử Hy nhìn ông cười lạnh hỏi.
Lời này vừa nói ra, nụ cười ủy viên Lý liền ngừng lại: “Cô đang lừa tôi?”
Hiện tại Hạ Từ Hy có thể quyết đoán nói chuyện này nhất định không phải do ông ta gây ra.
Chuyện trang sức có chất phóng xạ, ông ta đã thừa nhận, nếu như chuyện này thật sự do ông ra gây ra, vậy thì ông ta hoàn toàn không cần phải lừa gạt cô!
Chỉ là…tại sao Hạ Tử Hy vẫn có cảm giác đều do một người gây ra.
Đúng rồi, ông ta vừa rồi có nói chuyện này có người phía sau sai khiến, nhắc đến người này khiến cho Hạ Tử Hy đột nhiên khiếp sợ.
“Ông vừa rồi nói có người chỉ thị ông, người đó là ai?” Hạ Tử Hy
hỏi.
ủy viên Lý nhìn cô mỉm cười, đôi mắt đen tối lóe lên ánh mắt tính
kế: “Cô thật sự muốn biết?”
“Ông nhìn thấy dáng vẻ của tôi giống như đang giả vờ sao?
“Hạ Tử Hy, nếu như tôi nói ra, sợ rằng cô không cách nào chịu đựng được!”
“Lời này có ý gì?”
“Lời này có nghĩa là sau khi cô biết được nhất định sẽ vô cùng chấn động!”
Hạ Tử Hy âm thầm cảm nhận được một cảm giác không tốt, ủy viên Lý nhìn giống như đang giả thần giả quỷ, nhưng lại giống như đang nói sự thật, Hạ Tử Hy không biết nên tin tưởng ông hay không.
“Là ai?”
“Tôi tại sao phải nói cho cô biết?” ủy viên Lý hỏi ngược lại.
“Ông không phải vẫn muôn hận tôi cùng Mục Cảnh Thiên sao? Không phải nói rằng tôi sẽ chấn động sao? ông nói ra có lẽ tôi thật sự sẽ vô cùng khiếp sợ!”
Lời này của cô không sai.
Mặc dù ủy viên Lý biết rõ, Hạ Tử Hy đang kích động anh, nhưng những lời cô nói, ngược lại là sự thật.
“Được, tôi nói cho cô biết, người đó chính là Hạ Tử Dục!” ủy viên Lý nhìn Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ, giống như đang ngầm quan sát biểu cảm cùa cô sau khi biết được chuyện này.
Sau khi ông dứt lời, chân mày Hạ Tử Hy nhíu chặt: “Không thể
nào!”