Mục Cảnh Thiên đang suy nghĩ cái gì đó, lúc này, A Kiệt bước vào cầm theo lên một xấp hồ sơ.
“Đây là gì?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Đây là bản thiết kế bên SL đưa tới, ông ta nói trừ khi đội của chúng ta có thể thiết kế ra sản phẩm giống như vậy, hoặc là cùng hợp tác với nhà thiết kế này,
thì trong năm năm tiếp theo, họ sẽ hợp tác với công ty của chúng ta!” A Kiệt từng câu từng chữ thuật lại ý của bên kia.
Mục Cảnh Thiên sau khi nghe xong, lập tức mở tài liệu trước mặt ra xem.
Lật từng bản thiết kế, chân mày chau lại.
A Kiệt bước đến: “Tôi nghe nói ông chủ của họ rất thích thiết kế của món trang sức này, vừa hay có thành phẩm của món trang sức như vậy, nên đã cho sao chép lại món trang sức đó!”
Nhì trên mặt của dây chuyền, rất đơn giản, phóng khoáng, nhưng có tạo hình đặc biệt, nhìn lại thì thấy luôn có vài phần cảm giác quen thuộc.
“Nhà thiết kế cái này là ai?” Mục Cảnh Thiên hòi.
A Kiệt lắc đầu: “Tôi đã điều tra rồi, nhà thiết kế này hẳn là nghề nghiệp tự do, không có ai biết tên của người đó, càng không biết anh ta đang ở đâu, nhưng tôi phát hiện ra một chuyện, chính là trên mặt mấy món thành phẩm của người này luôn có một logo MX, nên đây chắc hẳn là thiết kế
cá nhân!”
MX…
Mục Cảnh Thiên nhớ lại, nhớ tới trước đó lúc gặp Ngưng Tích, trên mặt dây chuyền bị rơi ra của cô ấy cũng có logo tiếng anh là MX.
Lẽ nào là cùng một người?
A Kiệt không kiềm được nên nói: “Tôi nghe nói ông chủ đó luôn là việc về tác phẩm của nhà thiết kế này, nhưng sản xuất không nhiều, vừa làm ra đã bị người khác mua hết, tôi cảm thấy căn
bản là đang lợi dụng chúng ta tìm người, bộ phận thiết kế của chúng ta có đội thiết kế hùng mạnh nhất, nhưng anh ta không vừa mắt, mà lại tìm nhà thiết kế này!” A Kiệt nhịn không được nên nói ra.
Mục Cảnh Thiên nghĩ: “Mặc kệ là lợi dụng chúng ta tìm người hay thế nào đi chăng nữa, thì hiện tại, người này hẳn là nhà thiết kế tiềm năng, bất kể thế nào, cũng phải nghĩ đủ mọi cách tìm ra người này, tôi nhất định phải mang người này về làm việc dưới trướng của công ty tôi, ngoài ra, đi tìm tất cả các sản phẩm của
người này thiết kế, tôi muốn xem thử!”
A Kiệt gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Mục Cảnh thiên ngồi trên ghế, xem qua những bản thiết kế đó, chân mày cau nhẹ lại.
Sau nửa giờ đồng hồ, A Kiệt đi vào, đưa mấy bản thiết kế: “Mục tồng, tôi đã cố hết sức, chỉ có thể tìm được nhiêu đây thôi!”
Nhìn mấy bản thiết kế đó, Mục Cảnh Thiên gật đầu, “Được, ra ngoài làm việc đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!