Mục Cảnh Thiên vui vẻ không thôi, cũng không cảm thấy bữa ăn sáng kiểu Pháp này không ngon nữa.
Sau khi ăn sáng xong, Hạ Tử Hy đang thu dọn đồ đạc, còn Mục Cảnh Thiên thì phải họp với A Kiệt.
“Mục tổng, anh cứ yên tâm, việc
anh giao cho tôi, tôi đều đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, phía bên Mục lão thái thái tôi cũng đã chuyển lời rồi, nghe nói anh đã tìm thấy Hạ tiểu thư, bọn họ đều rất vui!”
Mục Cảnh Thiên khẽ gật đầu.
Tiểu Thời Quang đang ngồi ở một bên, nhìn Hạ Tử Hy bận rộn, mà Mục Cảnh Thiên cũng không biết ngồi ở đó làm gì, Tiểu Thời Quang không hài lòng, khóc y y a a.
Con khóc, Mục Cảnh Thiên làm sao có thể chịu được, nói với người trong máy tính: “Đợi một
chút!” Vừa nói anh vừa đứng dậy đi về phía Tiểu Thời Quang.
Bế cậu ta ra khỏi ghế, cậu ta cũng lập tức phối hợp dường như không khóc nữa, ngược lại còn rất vui vẻ, dáng vẻ rất kích động.
Kỳ thực vừa rồi ý của đứa bé chính là muốn được Mục Cảnh Thiên bế…
Lại ngồi xuống trước máy tính, A Kiệt đang uống nước, xém chút nữa phun ra rồi.
“Tổng giám đốc, tổng giám đốc…
đây là???” A Kiệt nhìn trong máy tính thấy Mục Cảnh Thiên đang bế một đứa bé, cảnh tượng đó vô cùng đáng kinh ngạc, không biết phải hình dung như thế nào.
Mục Cảnh Thiên đã học được cách bế trẻ con rồi, nhìn lướt qua người trên màn hình máy tính, bình tĩnh nói: “Đây là con trai tôi!”
“Nào, Thời Quang, gọi ba đi…”
Cái cằm của A Kiệt xém chút là rơi xuống đất: “Đây là con trai của anh với Hạ…Hạ tiểu thư sao?” A Kiệt hỏi.
Mặc dù biết là, lúc này đứa bé hẳn là đã được sinh rồi, nhưng nhìn thấy Mục Cảnh Thiên bế nó, thì thế nào cũng cảm thấy quái dị.
Mục Cảnh Thiên lại vứt cho cậu ta hai chữ: “Phí lời!”
Quả thật là phí lời.
Trong một giây sau A Kiệt đã lập tức chụp màn hình lại, nói cái gi cũng phải lưu lại nó, anh ta là người đầu tiên nhìn thấy con trai của ông chủ đó!
“Dễ, dễ thương quá, vừa hồng vừa mềm…” A Kiệt nhịn không
được nói.
Đứa trẻ này gần như thừa hưởng hết mọi ưu điểm của Mục Cảnh Thiên và Hạ Tử Hy, nhìn thấy đáng yêu quá đi mất.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nói: “Ngày mai chúng tôi trở về, đến lúc đó sắp xếp người đón chúng tôi, được rồi, không nói nữa, con trai không vui khi thấy tôi nói chuyện với cậu rồi!”
Nói xong, Mục Cảnh Thiên trực tiếp cúp video trực tuyến.
A a a!
A Kiệt còn chưa nhìn đủ a!
Thế nhưng video cứ như thế đã bị Mục Cảnh Thiên ngắt máy một cách vô tình rồi.