Hạ Tử Hy vốn dĩ rất bình tĩnh, nhưng hiện tại đã gần mất đi lý trí, chỉ biết không ngừng hét lên.
Nhìn dáng vẻ đau khổ của bọn họ, ủy viên Lý ngược lại vô cùng vui mừng, đây chính là thứ mà ông muốn.
Mục Cảnh Thiên đã từng không màng đến mọi chuyện mà xỉ nhục ông, nhìn thấy ông ta như vậy, trong lòng ông có bao nhiêu sảng khoái.
Nhưng cho dù sảng khoái, cũng không có nghĩa ông sẽ cứ như vậy mà buông tha cho bọn họ.
Vứt một con dao nhỏ xuống trước mặt Mục Cảnh Thiên: “Chỉ cần anh tự đâm mình một đao, tôi sẽ buông tha cho Hạ Tử Hy!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy càng khó lòng tin tưởng được, nằm trên mặt đất, nhìn Mục Cảnh Thiên lắc đầu: “Không, không muốn…”
Mục Cảnh Thiên biết rằng, ủy viên Lý sẽ không dễ dàng mà buông tha cho hai người bọn họ,
nhưng thật sự không nghĩ đến ông ta lại đưa ra yêu cầu như vậy.
Cũng may mắn, chỉ cần không làm tổn thương đến Hạ Tử Hy, bất kể ông ta đưa ra bất kỳ yêu cầu như thế nào.
“Lời ông nói có thật không?”
ủy viên Lý bật cười: “Tôi thường nói không giữ lời, nhưng mà lần này, tôi sẽ giữ lời!”
Mục Cảnh Thiên hung hăng trừng mắt nhìn ông ta: “Được, đây chính là do ông nói, nếu như lần
này ông nói không giữ lời, vậy thì tôi sẽ lấy mạng ông!”
“Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ buông tha cho cô ta!” ủy viên Lý nói.
Bất kể những lời ông ta nói có phải là thật hay không, Mục Cảnh Thiên chỉ có thể tin tưởng.
Cầm lấy con dao nhỏ, anh nhìn xuống.
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Mục Cảnh Thiên, không được, không được…nếu như anh thật sự làm như vậy, vậy thì em sẽ hận chết
anh, không được, anh hãy nghĩ đến Thời Quang có được hay không? Cử xem như là vì thằng bé…ông ta chính là một tên điên, ông ta sẽ không buông tha cho em, không lẽ anh muốn nhìn Thời Quang mất cả hai chúng ta sao?” Hạ Tử Hy hét lớn, chĩ hi vọng Mục Cảnh Thiên không nghe theo lời ủy viên Lý.
Nhưng mà Mục Cảnh Thiên ngược lại ngước mắt nhìn cô, khóe môi nhếch lên nụ cười:
“Nếu như anh biết mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy, nhất định sẽ không tìm mẹ con em trở về…”
Mục Cảnh Thiên ngược lại nắm chặt con dao, nhìn về phía Hạ Tử Hy: ‘‘Nếu như có kiếp sau, anh nhất định sẽ đến tìm em, lại yêu em…” vừa nói, liền dùng sức đâm về phía mình.
“Không…” Hạ Tử Hy hét lớn.
Vào giây phút thấy con dao đâm về phía lồng ngực Mục Cảnh Thiên, vào giây phút này, Hạ Tử Hy đã không biết nên diễn tả như thế nào.
Còn phía bên ngoài.
Đọc tiếp tại Nh ayho.com