Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 174: Tuyệt đối không buông tay (1)
“Được, con biết ròi, con hiện tại đang cùng Cảnh Thiên ăn tối bên ngoài, quay về ròi lại nói tiếp nhé!” Lúc này, từ bên ngoài truyền đến giọng nói Lăng Tiêu Vân, tiếng bước chân càng ngày càng đến gần.
Hạ Tử Hy có chút ngây người, nếu như Lăng Tiêu Vân nhìn thấy bộ dạng lúc này của hai người bọn họ, e rằng lại hiểu lầm gì nữa, nên sau khi liếc nhìn Mục Cảnh Thiên, giây tiếp theo liền xoay người rời khỏi nhà vệ sinh.
Khi cô vừa bước ra, Lăng Tiêu Vân cũng bước đến, hai người tình cờ chạm mặt nhau.
Hạ Tử Hy cũng không muôn chào hỏi
với cô, trực tiếp bước qua.
Lăng Tiêu Vân nhíu mày, mặc dù cô không thích Hạ Tử Hy nhưng đối với những trường hợp như thế này, cô cũng phải giả vờ một chút.
Lúc này, Lăng Tiêu Vân liền liếc mắt nhìn Hạ Tử Hy, sau đó bước vào bên trong.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cũng đang từ bên trong bước ra, hai người cũng tình cờ gặp nhau.
“Cảnh Thiên...” khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân liền bước lên trước: “Tại sao anh lại ở trong này lâu đến như vậy chứ!”
“Không có chuyện gì!” Mục Cảnh Thiên tùy tiện trả lời, ánh mắt vẫn nhìn bóng lưng của Hạ Tử Hy.
Lăng Tiêu Vân sớm đã cảm giác được Mục Cảnh Thiên rất quan tâm đến Hạ Tử Hy, chính điều này đã khiến cho cô cảm thấy vô cùng bất mãn, khi vừa chuẩn bị lên tiếng liền nhìn phát hiện khóe môi Mục Cảnh Thiên bị rách hom nữa còn đang chảy máu.
“Cảnh Thiên, môi anh bị làm sao vậy?” Lảng Tiêu Vân nhất thời không phản ứng kịp, nhìn anh ta hỏi.
Nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên vươn tay lau khóe
môi, sau đó nói: “Không có việc gì, chỉ là bị chó cắn mà thôi!” dứt lời, liền bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Lăng Tiêu Vân cả người đứng bất động nơi đó, không biết phải làm như thế nào, hơn nữa càng không biết nên nói điều gì.
Nhìn theo bóng lưng Mục Cảnh Thiên, hơn nữa dáng vẻ vội vã của Hạ Tử Hy, cô dường như đã hiểu ra được điều gì đó!
Ngay giây phút đó, cảm giác nhục nhã khi bị phản bội dâng lên trong tim!
Lăng Tiêu Vân năm chặt bàn tay!
Không cần phải suy nghĩ cũng biết được hai người bọn họ vừa nãy đã làm gì!
Nhìn theo bóng lưng của cả hai, ánh mắt Lăng Tiêu Vân đã không còn giữ được bình tĩnh như trước!
Sau khi Hạ Tử Hy quay trở về, Leo vẫn ngồi một minh ở bàn ăn, Hạ Tử Hy ngòi xuống nhìn hắn nói: “Thật ngại quá, để anh ngồi một mình!”
Leo mỉm cười cũng không nói gì, lúc này Mục Cảnh Thiên cũng từ phía sau bước đến, ngồi vào vị trí của mình.
Lúc này, khi Leo nhìn thấy vết thương
trên khóe môi của Mục Cảnh Thiên, đôi mắt khép lại, nhưng cũng không lên tiếng.
Được một lát sau, Lăng Tiêu Vân cũng quay trở lại,
Mặc dù đã phát giác được những chuyện xảy ra vừa nãy, nhưng hiện tại cô vẫn phải tiếp tục giả vờ bình tĩnh.
Chỉ khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy, trong lòng cô khó nói biết hết bao nhiêu điều đau khổ.
Rất nhanh thức ăn đã được dọn lên.
Lúc này, Leo ngồi kế bên, chu đáo
giúp Hạ Tử Hy cắt nhỏ phần bò bít tết của cô, dáng vẻ vô cùng phong độ; nếu đổi thành người khác, e rằng đã sớm hâm mộ đến chết rồi.
Hạ Tử Hy cũng chỉ ngồi một bên mỉm cười, thật ra không phải cô kiêu kỳ, nhưng quen biết Leo thời gian dài như vậy, khi cả hai còn bên London cho đến hiện tại, chỉ cần mỗi lần hai người bọn họ ăn món Tây, Leo đều sẽ làm như vậy, cô cũng đã nuôi dưỡng thành một thói quen.
“Cảm ơn!” Hạ Tử Hy nhìn sang Leo cười nói.
Leo mỉm cười, im lặng dùng bữa.
Mục Cảnh Thiên bên này, nhìn chăm chú hình ảnh trước mắt sắc mặt càng tệ hơn.
Người phụ nữ này không có tay như thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!