Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 190: nguy hiếm tiềm tàng (5)
Nhìn ly cà phê trước mặt, Lăng Tiêu Vân ngước mắt lên nhìn người đối diện.
“Lăng tiểu thư hôm nay tìm tôi đến đây không biết vì chuyện gì?”
Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, Lăng Tiêu Vân cần phải cố gắng kiềm chế bản thân không được tranh cãi với cô ta.
“Tôi nghĩ, tôi vì sao lại hẹn cô đến đây, cô đương nhiên biết rõ!” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Lăng tiểu thư có chuyện gì xin cứ nói thẳng, tôi lát nữa còn phải quay về làm việc!”
Nhìn dáng vẻ không nóng không lạnh của người đối diện, Lăng Tiêu Vân nhìn cô nói: “Hạ Tử Hy, nói đi! Cô cần bao nhiêu tiền mới rời khỏi Mục Cảnh Thiên?”
Lúc này Hạ Tử Hy đang tùy tiện khuấy ly cà phê, sau khi nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân thì động tác trên tay lập tức dừng lại.
Cô lập tức ngước mắt lên nhìn Lăng Tiêu Vân dò hỏi: “Lăng tiểu thư, cô đây là có ý gì?”
“Cô tiếp cận Cảnh Thiên không phải vì tiền hay sao? Chỉ cần cô nói một con số, tôi sẽ đưa cho cô; từ nay về sau cách xa Cảnh Thiên càng xa
càng tốt!” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy bật cười: “Lăng tiểu thư, cô cảm thấy tiền có thể mua được tất cả sao?”
“Lời này có ý gì?”
“Trước mắt không nói tôi có thích Mục Cảnh Thiên hay không; đặt trường hợp tôi thích anh ta đi, cô cảm cảm thấy số tiền cô có thể đưa cho tôi đủ để khiến tôi rời xa anh ta sao? Còn nếu như tôi tiếp cận anh ta chỉ vì tiền, cô cảm thấy giá trị Mục Cảnh Thiên đáng giá hay số tiền cô đưa tôi đáng giá?” Hạ Tử Hy từ tốn giải thích cho cô ta rõ.
Nghe đến đây, sắc mặt Lăng Tiêu Vân lập tức thay đổi: “Ý của cô chính là không muốn rời khỏi Cảnh Thiên?”
“Lăng tiểu thư, ý của tôi chính là không phải tiền có thể mua được tất cả mọi thứ, ít nhất đối với bên ngoài mà nói, không thể!”
“Sau đó thì sao?”
“Tôi cũng đã nói qua với cô vô số lần, tôi không có hứng thú đối với Mục Cảnh Thiên, cho nên cô cũng không cần dùng thái độ như vậy để nói chuyện với tôi làm gì!” Hạ Tử Hy lại tiếp tục giải thích với Lăng Tiêu Vân.
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân không
nhịn được cười nhạt, “Cô một bên nói với tôi, cô không cảm thấy hứng thú với anh ấy, một bên lại cùng Cảnh Thiên như hình với bóng, không chịu rời xa anh ấy, cô làm sao khiến tôi tin tưởng cô được đây?” Lăng Tiêu Vân nhìn cô cười nhạt, nếu như không phải vì lý do quán cà phê đông đúc người qua lại, cô sợ rằng giờ phút này bản thân đã tức giận hét lớn.
“Lăng tiểu thư, đó là do công việc yêu cầu; còn về chuyện cá nhân, cô có từng thấy qua tôi với Mục Cảnh Thiên như hình với bóng hay chưa?” Hạ Tử Hy chất vấn.
“Sợ rằng chỉ mượn lý do công việc để tiếp cận anh ấy mà thôi!” Lăng Tiêu
Vân cười nhạt nói.
Nghe câu nói này của cô ta, Hạ Tử Hy bật cười: “Lăng tiểu thư, tôi thấy cô hôm nay không phải đến tìm tôi trò chuyện, nếu như trong lòng cô đã định tội danh cho tôi, vậy còn có thể nói được gì nữa chứ?”
“Hạ Tử Hy, Tống Kỳ so với Mục Cảnh Thiên cũng không hề thua kém, cô tại sao cứ phải bám lấy anh ấy không buông?” Lảng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Hạ Tử Hy: “...”
“Mắt thường cũng có thể thấy được Tống Kỳ rất thích cô, tại sao cô cứ
phải bám lấy Mục Cảnh Thiên?
Khi nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân, Hạ Tử HY nhíu mày hiện tại cảm giác như cô không nguyện ý rời khỏi Mục Cảnh Thiên vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!