Chương 393: Xem ra, thân thể của cô rất hoan nghênh tôi!
Lăng Tiêu Vân nhìn hắn, cũng không biết đang suy nghĩ gì, ánh mắt có chút né tránh.
“Không có gì!” dứt lời cô liền có ý rời đi.
Nhìn dáng vẻ muốn bỏ cuộc của hắn, A Thuật có chút không vui, liền tóm chặt cánh tay của cô nói: “Thế nào? Không dám nữa rồi sao?”
Lăng Tiêu Vân cũng không biết nên mỏ’ lời ra sao. Lúc này, ngón tay của A Thuật đột nhiên tiến
vào bên trong khu vườn bí mật của cô.
Lăng Tiêu Vân kinh ngạc, không tin được mà nhìn về hắn, rên rỉ một tiếng.
“Anh…”
Ngón tay của A Thuật nhẹ nhàng trêu chọc bên trong, giống như đang trêu đùa cô. Một chất dịch nóng từ bên trong chảy ra.
A Thuật nhếch môi cười: “Xem ra, thân thể của cô rất hoan nghênh tôi!”
Vốn dĩ lúc nãy có uống chút rượu, khuôn mặt cô có chút ửng đỏ, sau khi nghe câu nói này của hắn, sắc mặt Lãng Tiêu Vân càng đỏ bừng hơn.
“Lấy ra!” Lãng Tiêu Vân nhìn anh ta thấp giọng nói.
A Thuật không những không nghe lời, ngược lại càng tùy ý đem ngón tay đâm sau vào bên trong.
“Ư…” Thân thể Lãng Tiêu Vân khồng nhịn được nhướng người lên, sau đó ánh mắt tức giận nhìn trừng trừng vào A Thuật.
“Tôi không muốn lặp lại lần thú’ hai, bỏ tay ra!”
Nhìn dáng vẻ có chút tức giận của Láng Tiêu Vân, khóe môi A Thuật nhếch lên nói: “Xem ra tôi vẫn là đã đánh giá cao cô!” vừa nói, hắn liền rút ngón tay ra.
Lăng Tiêu Vân không để ý đến những chuyện khác bắt đầu tìm kiếm quần áo rải rác trong xe sau đó mặc lên người.
Nhìn từng hành động này của Lăng Tiêu Vân, A Thuật cũng chậm rãi mặc lên quần áo của mình. Lăng Tiêu Vân sau đó từ
trên người hắn bước xuống, ngồi sang một bên.
Nhìn hành động này của cô, A Thuật cũng trực tiếp mờ cửa xe bước xuống, áo sơ mi tùy ý khoác trên vai nói: “Nếu như không còn việc gì khác, thì tôi đi trước đây!” dứt lời, liền xoay người rời đi.
“Đợi một lát!” Lăng Tiêu Vân gọi lại.
A Thuật không quay đầu lại nhưng vẫn lên tiếng: “Còn chuyện gì khác sao?”
“Anh ở đâu, tôi tiễn anh về một đoạn!”
“Không cần đâu!”
“Đợi một lát!” hắn ta vừa muốn rời đi, Lăng Tiêu Vân liền lên tiếng một lần nữa.
A Thuật đứng im, từ đầu đến cuối cũng chưa từng quay đầu lại nhìn, nhưng trên mặt lại là biểu cảm trước giờ chưa từng thấy.
“Chuyện xảy ra ngày hồm nay… khồng được nói với bất kỳ ai khác!” Lãng Tiêu Vân từ phía sau lên tiếng, khi cô nói những lời này
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!