Đọc truyện hay: Tổng tài anh quá bá đạo rồi
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
LINK VÀO NHÓM nhayhȯ。cøm
ĐỌC FULL
Mục Cảnh Thiên hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ: “Anh như thế nào cũng không nghĩ được rằng cô ấy lại làm như vậy!”
Anh cho rằng Lăng Tiêu Vân dù cho xấu xa, nhưng cũng sẽ không có tâm tư này, hiện tại xem ra là do anh đã quá xem thường cô.
“Hiện tại chỉ là một cuộc điện thoại nặc danh, không đủ chứng minh bất kỳ điều gì, vẫn nên hỏi rõ ràng rồi mới kết luận!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến đây Mục Cảnh Thiên nhìn sang Hạ Tử Hy: “Em đang nói giúp cho cô ta sao?”
“Em chỉ muốn anh bình tĩnh một chút thôi, đêm hôm qua Lăng Tiêu Vân vì chuyện sử dụng ma tuý mà bị bắt giam, hôm nay lại có người nói chuyện này là do cô ấy làm, bất kể là thật hay giả, thời gian lại trôi qua lâu như vậy, hiện tại người đó mới nói ra, anh cảm thấy là bình thường sao?” Hạ Tử Hy nhìn anh hỏi.
Ánh mắt sâu thẳm nhìn Hạ Tử Hy, không thể không thừa nhận, những gì Hạ Tử Hy nói đều vô
cùng có đạo lý, vấn đề này anh cũng từng nghĩ ra, chỉ là vừa rồi phẫn nộ lấn át lý trí.
“Em nói rất có lý, nhưng nếu như chuyện này là sự thật, vậy thì…” những lời tiếp theo, anh vẫn chưa nói dứt lời, nhưng rốt cuộc có ẩn ý gì Hạ Tử Hy có lẽ cũng đã hiểu rõ.
Mục Cảnh Thiên làm người, tuy rằng niệm tình cũ, nhưng cũng là người dám yêu dám hận, hơn nữa anh căm ghét nhất chính là có người động chạm đến người nhà của mình, đây chính là giới hạn của anh.
Còn hiện tại…
Nếu như chuyện này là sự thật, vậy thì rõ ràng có thể nhận ra được, Lăng Tiêu Vân đã đụng chạm đến giới hạn của anh.
“Bất kể anh làm gì, em đều ủng hộ anh, nhưng em hi vọng anh có thể suy nghĩ kĩ càng mọi chuyện!” Hạ Tử Hy nhìn anh nói.
“Bất kể anh làm gì, em đều ủng hộ anh, nhưng em hi vọng anh có thể suy nghĩ kĩ càng mọi chuyện!” Hạ Tử Hy nhìn anh nói.
Giọng nói dịu dàng cùng quan tâm vang lên phía sau anh, Mục Cảnh Thiên xoay người nhìn ngắm Hạ Tử Hy, giống như nhìn thấy một vầng sáng, dịu dàng soi chiếu tận đáy lòng.
Khoé môi anh nhếch lên một nụ cười, sau đó ôm lấy Hạ Tử Hy vào lòng: “Anh chỉ là tức giận, nhưng vẫn chưa đến mức đánh mất lý trí, em yên tâm, anh không sao cả!”
Nghe lời này của anh, Hạ Tử Hy liền cảm thấy yên tâm hơn, cô gật đầu: “Đúng vậy, đây mới là Mục Cảnh Thiên mà em biết!”
Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “ồ? Người mà em biết? Là dạng người như thế nào?”
Hạ Tử Hy cũng học theo anh, nhướng mày: “Anh đoán xem!”
“Anh rất muốn biết, trong trái tim em, anh là dạng người như thế nào?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô hỏi, cũng vì anh từ trước đến nay chưa từng suy nghĩ qua vấn đề này, nhắc đến chuyện này anh
liền đột nhiên muốn biết, Hạ Tử Hy suy nghĩ như thế nào về mình.
Hạ Tử Hy suy nghĩ, sau đó nhìn Mục Cảnh Thiên: “Em không có cách nào giải thích, nhưng em biết rằng, bất kể thời gian nào, hay trường hợp nào, bất kể tâm trạng lúc đó cùa anh ra sao, anh đều sẽ có suy nghĩ của riêng mình.
Mục Cảnh Thiên nhếch môi: “Em đang khen anh sao?”
“Em cũng tin rằng anh chính là người chỉ cần gặp, thì chính là
người đó!”
Mục Cảnh Thiên ngây người, nhìn Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy ngược lại ngẩng cằm: “Những gì em nói có đúng không?”
Mục Cảnh Thiên thâm tình nhìn người phụ nữ trước mặt, mặc dù những lời cô nói đều không quá nhiều, nhưng anh ngược lại biết rằng những gì cô nói, đã lâu như vậy, anh chưa từng nói mình là người đàn ông tốt, nhưng có một điểm cỏ thể khẳng định, những gì Hạ Tử HY nói đều đúng.
Chỉ cần gặp được đúng người, anh nhất định sẽ dốc hết sức tâm trí.
Mục Cảnh Thiên nhìn cô mỉm cười: “Đúng, em nói không sai, từ khi gặp được em anh đã biết mình đã bại trận trong tay em rồi!”
Nhìn dáng vẻ của anh, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, vươn tay ôm chặt lấy anh, cảm nhận được nhịp tim bên dưới lồng ngực, giống như trái tim này đang vì cô mà đập.
Hiện tại, Mục Cảnh Thiên đã từ bỏ việc thu mua Tập đoàn Lảng
thị, Lăng thị hiện tại cũng đang phải đối diện với tình huống nguy ngặt, hiện tại anh thu tay về Lăng thị e rằng cũng sẽ muốn cầu xin Mục Cảnh Thiên thu mua bọn họ, nếu không bọn họ sẽ phải đối diện với hiểm cảnh phá sản.
Lăng thị hiện tại đã đối diện với tình huống nguy kịch, Mục Cảnh Thiên hoàn toàn xem như không nhìn thấy, cũng không hỏi han đến, giống như không hề biết đến chuyện này, đến mức giao việc xuống cấp dưới chỉ cần là điện thoại của Lăng thị đều sẽ không nghe máy.
Thời gian buổi chiều, trong công ty đột nhiên xuất hiện một phong cách tuyệt đẹp.