Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Vợ yêu xinh đẹp là đại boss cực hay được cập nhật nhanh nhất trên metruyenhot.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
LINK VÀO NHÓM nhayhȯ。cøm
ĐỌC FULL
Đô Đô gật đầu.
Hạ Tử Hy cũng không ở lại quá lâu, dù sao cũng còn rất nhiều việc phải xử lý, sau khi gửi đến Đô Đô một cái ôm an ủi, Hạ Tử Hy liền rời khỏi, chỉ là trong vô hình, vẫn còn chút lo lắng cho Đô Đô, cô quyết định đợi đến khi mọi chuyện kết thúc liền yên ổn ở bên cạnh cô ấy.
Còn phía bên này.
Trong văn phòng của Tống Kỳ, anh lúc này đang chuyên tâm xử lý hồ sơ, lúc này Mike liền tiến vào.
“Tống tổng, Tập đoàn Hạ thị gửi đến thứ này!” Mike đem đồ vật đưa đến cho Tống Kỳ.
Nghe thấy giọng nói này của Mike, Tống Kỳ ngước mắt, trực tiếp cầm lên, sau khi mờ ra thoáng sững người.
Là thiệp mời tiệc đính hôn của Hạ Tử Dục.
Mike đứng một bên cũng đã nhìn
thấy, gần đây xem tin tức, tin tức Hạ Tử Dục cùng thiên kim Tập đoàn An thị đã được lan truyền khắp nơi, không nghĩ đến bọn họ còn gửi thiệp mời đến.
“Tống tổng, có cần tôi từ chối hay không?” Mike nhìn Tống Kỳ dò hỏi.
Nhưng nghĩ đến bản thân đã lâu rồi không gặp Hạ Tử Hy, hơn nữa chỉ cần nghĩ đến tại tiệc đính hôn của Hạ Tử Dục, có thể gặp được cô; Tống Kỳ liền từ chối: “Không cần, tôi nhất định sẽ xuất hiện đúng giờ, giúp tôi chuẩn bị lễ phục!”
Mike đứng im, giống như đã hiểu được ý của Tống Kỳ, gật đầu hiểu ý: “Được, tôi biết rồi!”
Mike sau khi bước ra ngoài, Tống Kỳ ngồi im trong phòng làm việc, nhìn tấm thiệp mời, trong lòng như có suy nghĩ,
Bất kẻ dù đang sống trong cùng thành phố, hít thở cùng một bầu không khí với nhau, nhưng hai người giống như đang sống ở hai thành phố khác nhau, đã lâu như vậy, cũng đã đến lúc gặp mặt nhau rồi.
Buổi tối, ngày hôm sau.
Khách sạn Hoa Gia.
Trước cửa khách sạn tụ tập rất nhiều siêu xe, người đến tham dự lễ đính hôn thật sự không tính là ít, dù như thế nào Hạ gia ờ thành phố này cũng được xem như nhân vật có máu mặt, hơn nữa làm việc trước giờ vẫn luôn khiêm tốn, cho nên người đến tham gia cũng rất nhiều.
Đô Đô mặc lễ phục xuất hiện, cô không quá quen thuộc xuất hiện trong những buổi tiệc như thế này, nhưng bình thường cũng sẽ
tham gia.
Khi vừa bước vào, từ xa liền nhìn thấy An Nhược Mạn cùng Hạ Tử Dục đang đứng phía trước, Hạ Tử Dục mặc một bộ áo vest màu đen, dáng người thẳng đứng, nhìn vô cùng đẹp trai.
An Nhược Mạn đứng bên cạnh, bộ lễ phục màu trắng dài đến gối, vô cùng có khí chất, xinh đẹp, đứng bên cạnh Hạ Tử Dục, nhìn vô cùng xứng lứa vừa đôi.
Đô Đô đột nhiên cảm thấy, như vậy cũng rất tốt.
Hạ Tử Dục cùng An Nhược Mạn vô cùng xứng đôi.
Chính vào lúc cô đang chìm đắm trong suy nghĩ, Hạ Từ Dục quay đầu, cũng đã nhìn thấy cô ấy.
Giây phút bốn mắt nhìn nhau, vẫn không nhịn được cảm thấy ngại ngùng.
Hạ Tử Dục mỉm cười, Đô Đô cũng nhếch môi mỉm cười, bước về phía anh.
Lúc này, An Nhược mạn quay đầu, cũng nhìn thấy Đô Đô.
“Em đến rồi?” Hạ Tử Dục hỏi.
Đô Đô nhếch môi cười, gật đầu: “Tất nhiên, em như thế nào lại không đến chứ!”
An Nhược Mạn nhìn Đô Đô, sau đó nhìn sang Hạ Tử Dục: “Vị này là?”
Hạ Tử Dục vừa muốn lên tiếng, Đô Đô liền trả lời: “Tôi cùng Tiểu Hy từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đã quen biết từ nhỏ!”
Nghe vậy, An Nhược Mạn gật đầu, sau đó vô cùng hào phòng mỉm cười lên tiếng: “Cảm ơn cô
đã đến tham dự tiệc đính hôn của chúng tôi!”
Nâng lên ly rượu, Đô Đô nhìn hai người bọn họ, sau đó nhìn sang Hạ Tử Dục, lại nhìn An Nhược Mạn: “Em chúc phúc hai người, bách niên hảo hợp!”
“Cảm ơn!”
Sắc mặt Hạ Tử Dục nói không nên căng cứng, sau đó cũng lên tiếng: “Cảm ơn em!” chạm nhẹ ly, sau đó mọi người nhấp một ngụm.
Chính vào lúc này có người gọi
tên An Nhược Mạn, cô liền nhìn sang Hạ Tử Dục: “Em qua bên kia trước!”
Hạ Tử Dục gật đầu, An Nhược Mạn liền bước sang bên kia.
Lúc này, chỉ còn lại Đô Đô cùng Hạ Tử Dục.
Hạ Tử Dục nhìn cô, mỉm cười nói: “Hôm nay em rất xinh đẹp!”
Đô Đô mỉm cười híp mắt: “Cảm ơn!” có chút do dự, Đô Đô vẫn chưa lên tiếng, “Em có vài lời muốn nói với anh…” Đô Đô nói.
Hạ Tử Dục do dự, sau đó nói: “Em cứ nói đi!”