được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Vinh Cẩm không hề thông báo cho Mục Cảnh Thiên, sau khi từ bệnh viện bước ra ngoài, Vinh Cẩm liền hộ tống Hạ Tử Hy về nhà.
“Vinh tiên sinh, hôm nay cảm ơn ông!” Hạ Tử Hy sau khi bước xuống xe, lại một lần nữa cảm ơn Vinh Cẩm.
Vinh Cẩm nhìn cô: “Cô đã từng cứu mạng tôi, tôi hôm nay giúp đỡ cô, giữa hai người chúng ta ai
cũng không cân cảm ơn ai!”
“Bên cạnh tôi cũng không có người thân nào, khó mà gặp được một người tỉ mỉ như cô!” Vinh Cẩm cảm thán nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Nếu đã như vậy, vậy thì cũng không cần gọi tôi là Hạ tiểu thư, cứ gọi tôi là Tử Hy là được!”
Nghe vậy, Vinh cẩm kinh ngạc, sau đó mỉm cười nói: “Được, vậy thì tôi cũng không khách sáo!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Vậy tôi đi lên trước đây!”
Vinh Cẩm đưa mắt nhìn lên lầu, gật đầu: “Nhớ nghỉ ngơi nhiều, không nên đi lung tung!”
“Được!” Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó bước lên lầu.
Nhìn theo bóng lưng Hạ Tử Hy, ánh mắt Vinh cẩm đặc biệt dịu dàng vô hạn.
A Hoa ngồi trong xe, nhìn theo ánh mắt của Vinh cẩm, chân mày từ từ nhíu chặt.
Khi chiếc xe quay trờ về, Vinh Cẩm giống như nhớ đến điều gì: “A Hoa, cho người chuẩn bị một
số thực phẩm bồi bổ!”
“Hả?” A Hoa bừng tỉnh, nhìn Vinh Cầm: “Anh Vinh, đây là muốn tặng cho Hạ tiểu thư sao?”
Vinh Cẩm gật đầu: “Không sai, xem thử thai phụ nên ăn những thứ gì, chuẩn bị nhiều một chút!”
A Hoa: “…được, tôi đã biết!”
Cỏ thể nhận ra, Vinh cẩm đặc biệt quan tâm, nhưng nếu như sau khi ông biết được…bỏ đi, vẫn nên đợi ông điều tra rõ ràng lại nói tiếp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!