Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Câu nói này của Đô Đô, Hạ Tử Hy cảm thấy có mùi ghen tị. Lúc này cô cười nói: “Tất nhiên, anh ấy là anh hai của mình mà!”
“Đúng vậy! Anh hai của cậu!” Đô Đô nói.
Hạ Tử Hy cười, cũng không nói gì, sau đó cô nhìn sang Hạ Tử Dục: “Anh hai, anh có phải có gì muốn nói với em không?”
“Chúc mừng em!”
“Hết rồi?” Hạ Tử Hy hỏi.
Quen biết Hạ Tử Dục nhiều năm, chút cảm giác này, cô vẫn có thể cảm giác
ra.
Hạ Tử Dục như vừa muốn nói gì đó; lúc này nhân viên phục vụ tiến tới, nhìn bọn họ: “Xin chào! Thức ăn của quý khách đã chuẩn bị xong!”
Sau đó, Hạ Tử Hy liền lui về sau một chút, để nhân viên có thể thuận tiện đặt thức ăn lên bàn.
Sau đó nhân viên phục vụ liền rời đi.
Hạ Tử Hy nhìn những món ăn trên bàn: “Đói bụng quá!”
“Mau ăn đi!” Hạ Tử Dục nhìn cô, ân cần nói.
Hạ Tử Hy cũng không khách sáo, nhanh chóng dùng bữa.
Còn có Đô Đô, hai người ăn vô cùng ngon miệng, vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ.
Lúc này Hạ Tử Dục ngước mắt nhìn sang Hạ Tử Dục: “Anh hai, anh cũng mau ăn đi!”
“Được!”
“Đúng rồi, anh không phải có gì muốn nói với em sao?” Hạ Tử Hy nói.
Suy nghĩ trong chốc lát, Hạ Tử Dục vẫn quyết định nói: “Tiểu Hy, em đã giành được giải quán quân trong cuộc
thi New Talent, chi bằng hiện tại em từ chức ở Vân Duệ, quay về công ty nhà ta giúp đỡ anh hai!”
Nhắc đến vấn đề này, Hạ Tử Hy nói: “Anh hai, em đối với việc quản lý kinh doanh không có hứng thú, cũng không có kinh nghiệm, đó không phải là chuyên ngành của em!”
“Không vấn đề gì cả! Em chỉ cần trở về giúp anh một tay mà thôi!” Hạ Tử Dục nói.
“Anh hai, anh cho em chút thời gian được không?” Hạ Tử Hy nói, cô thật sự không muốn quay về công ty của gia đình mình.
Nếu hiện tại cô quay về cũng chính là đang thông báo với tất cả mọi người thân phận thật sự của mình.
“Nhưng nếu em vẫn ở lại Vân Duệ, Mục Cảnh Thiên sớm muộn gì cũng phát hiện ra bí mật của em!” Hạ Tử Dục nói.
“Em biết rõ điều này, nếu như anh hai sự Mục Cảnh Thiên phát hiện, em có thể phỏng vấn công ty khác, nhưng em thật sự không muốn quay về!” Hạ Tử Hi nói.
Hạ Tử Dục nhíu mày nhìn Hạ Tử Hy.
Đây cũng là lần đầu tiên anh yêu cầu Hạ Tử Hy làm một điều gì đó.
Nhìn hai người bọn họ tranh luận, Đô Đô vừa ăn vừa suy nghĩ, sau đó nói: “Thật ra trước đây Tiểu Hạ đã muốn từ chức, nhưng tất cả cũng vì em nên cậu ấy mới quay lại Vân Duệ làm việc!”
Nghe câu nói này của Đô Đô, ánh mắt Hạ Tử Dục lập tức nhìn sang cô.
Sau đó, Đô Đô liền đem toàn bộ sự việc đã xảy ra nói lại một lần nữa với Hạ Tử Dục.
Sau khi nghe xong, Hạ Tử Dực nhíu mày: “Xảy ra chuyện như vậy, tại sao lúc đó không tìm anh?”
“Tất nhiên do chúng em không nhớ ra
rồi!” Đô Đô nói.
Nghe đến lý do này, Hạ Tử Dục càng nhíu chặt mày hơn.
“Anh hai, cho dù anh có thể giúp đỡ, em cũng sẽ không nói với anh!” Hạ Tử Hy lý trí nói.
Hai năm trước, cô không dễ dàng gì mới giải quyết được chuyện công ty Hạ thị và Mục Cảnh Thiên, cô làm sao có thể để Hạ Tử Dục vì chuyện này lại tiếp tục gây hấn với Mục Cảnh Thiên.
“Tiểu Hy!”
“Anh hai, chuyện của em, em có thể
tự mình giải quyết, quay về nhà là chuyện sớm muộn, nhưng công ty chúng ta có anh, em rất yên tâm!” Hạ Tử Hy nhìn Hạ Tử Dục nhấn mạnh từng chữ.
Nhìn dáng vẻ chắc chắn của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục cũng không còn cách nào khác.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!