Chẳng lẽ nơi này an toàn đến mức không cần thị vệ hay sao? Hay là an ninh ở đây quá phức tạp?
Trong đầu Vũ Thuần Tử không khỏi hiện lên suy nghĩ, nhưng dù gì hẳn cũng đã đến đây, không bước chân đi vào thì đúng là mất mặt lãng khách tứ phương.
Bước vào trong thành, phát hiện nơi đây väng vẻ đến lạ thường, lâu lâu mới có hai ba người qua lại, trang phục trên người bọn họ khá thô sơ, không gọi là quần là áo lượt.
Lại không hề thấy một cái tửu lâu nào tồn tại.
Trong đầu hẳn tràn đầy hồ nghị, liền bắt đại một người vừa đi ngang qua tra hỏi.
"Này... Này vị thúc thúc, cho ta hỏi nơi này sao không có khách sạn nào hết vậy?"
Người trung niên vừa bị kéo lại, chưa kịp hết giật mình, đã nghe Vũ Thuần Tử hỏi thăm.
Hắn có chút ngốc trệ, sau đó hỏi.
"Nhìn ngươi là vừa mới tới nơi này đúng không?”
"Đúng! Ta vừa tới đây nên không rõ."
Vũ Thuần Tử gật đầu lia lịa đáp.
"Ra vậy, khuôn viên năm dặm tại đây thuộc tầng lớp dân thường, phía trước không xa chính là trung tâm Kim Thành, mà lý do tại đây không có ai, là bởi vì bọn hắn đã tập trung tại Kim Thành hết rồi..."
Người trung niên gầy gò liền giải thích nói.
Vũ Thuần Tử nghe xong cũng hiểu được na ná, sau đó bèn hỏi lại.
"Bọn hẳn đi tới đó làm ăn sao?"
Người trung niên nghe vậy liền lắc đầu, nói.
"Không phải, tại đây thường ngày vẫn nhộn nhịp như thường, nhưng do tại trung tâm Kim Thành có báo hỷ, cho nên bọn hắn mới đi tới đó."
"Báo hỷ?" Vũ Thuần Tử ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, tại trung tâm Kim Thành, có gia tộc lớn nhất vùng, đó gọi là Vân gia, bên trong Vân gia có một cô con gái, nhan sắc vô cùng xinh đẹp, tài sắc vẹn toàn, cả đại lục không tìm thấy ai sánh băng nàng..."
Người trung niên không ngừng luyên thuyên một hồi, Vũ Thuần Tử nghe xong chợt bĩu môi, hắn không tin nàng ta lại có đảm lượng như vậy, Vũ Thuần Tử đã gặp qua Nam Cung Nguyệt Sương cùng Nam Cung Nguyệt San, hai người này mới gọi là đệ nhất mỹ nhân mới phải.
Xinh đẹp ngoài cả sức tưởng tượng của hắn. "Lão thúc thúc, ngươi vào chuyện chính đi!" Vũ Thuần Tử có chút không nghe lọt tai, liền lên tiếng nói.
"Hừi Ngươi đầu óc bị nhúng nước? Mỹ nhân xinh đẹp lại không thèm nghe? Ài... Nói thẳng ra, bọn hắn đi đến đó để tham gia thi đấu tuyển rễ, nếu may mản bị Vân gia Vân tiểu thư nhìn trúng, mọi ăn uống sinh hoạt sau này sẽ không còn lo lắng nữa, có khi còn đạp lá lên mây."
Sắc mặt người trung niên tỏ ra vẻ khó chịu, liền nói.
Vũ Thuần Tử nghe tới đây, không khỏi tò mò, rốt cuộc Vân tiểu thư là thần thánh phương nào, lại thu hút vô số thanh niên tài tuấn đến như vậy?
"Đa tạ thúc, đây là một viên linh thạch coi như lời cảm ơn.
Vũ Thuần Tử đối với vị trung niên gây gò cảm kích nói, sau đó đặt một viên Linh Thạch lên tay hắn ta.
Khiến vị trung niên đứng chết lặng một hồi, trong lòng càng là rung động đến cực điểm.
Đợi khi hắn phản ứng lại, thì bóng dáng Vũ Thuần Tử đã biến mất không thấy đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!