Chỉ thấy trước người Vũ Thuần Tử nhanh chóng cô động lại không khí, trong vòng thời gian ngắn ngủi đã hóa thành một mũi tên băng cỡ lớn, đây chính là chiêu Liên Băng Kích Tiễn của nàng. Hai môn công pháp này, năm xưa nàng đã cực khổ tập luyện xuyên suốt hai mươi năm, mới đạt tới thành quả như bây giờ. Nhưng hiện tại xem ra, thiếu niên trước mắt chỉ dùng vẻn vẹn vài giây đã học được toàn bộ, điều này khiến nàng bị đả kích nặng nề.
Mà cảnh tượng sau đó càng khiến Nam Cung Nguyệt Sương khiếp vía hơn, ngay phía trên đầu nàng, bỗng chốc nổi lên từng cơn gió lạnh khủng khiếp, những đám mây phía trên nhanh chóng bay cuồng loạn.
Rất nhanh, trên trời ngay lập tức lộ ra một bàn tay khổng lồ, mà bàn tay này lại lao về phía nàng,
không có dừng lại giữa không trung.
Cảnh tượng trước mặt khiến nàng không khỏi sợ hãi thốt lên.
"Thiên Băng Ngũ Ấn?” Rầml!! Một tiếng nổ vang trời lở đất, đại địa cũng theo
đó rung chuyển, rất nhiều cây cối bị đánh nát, bên dưới in hẳn một dấu tay khổng lồ.
Điều đáng ngạc nhiên hơn chính là, Thiên Băng Ngũ Ấn chỉ đánh ở phía sau lưng nàng, không có trực diện đánh xuống.
Nhưng như vậy cũng khiến Nam Cung Nguyệt Sương một phen khiếp vía, hiện tại trước mắt vẫn còn hai chiêu chưa đánh ra, nếu Vũ Thuần Tử thật sự tàn nhẫn, nàng chỉ có thể ngồi chờ chết.
Đột nhiên, chung quanh không gian của Vũ Thuần Tử ngay lập tức vỡ nát, Liên Băng Kích Tiễn cùng Vạn Tiễn Băng Tâm đồng thời vỡ nát, hóa thành hư vô.
Cảnh này, khiến Nam Cung Nguyệt Sương có chút kinh ngạc, sững sờ một lúc lâu, liền khó hiểu hỏi.
“Tại sao ngươi lại không ra tay?"
“Ta không quen đánh phụ nữ, đặc biệt đã cùng †a trải qua một đêm ân ái."
Vũ Thuần Tử trầm giọng nói.
Đối với nàng, hắn không thể xuống tay được, hay nói hơn hết, Vũ Thuần Tử chưa bao giờ trải qua chém giết, cũng không muốn bản thân nhuốm đầy máu tanh. Chưa nói nữ nhân này đã cùng hắn trải qua một đêm mờ ám, rất khó có thể ra tay.
"Ngươi không sợ ta trở nên mạnh mẽ quay lại †ìm ngươi trả thù sao?"
Nam Cung Nguyệt Sương có chút bất ngờ, nhưng giọng điệu vẫn như cũ lạnh băng, hỏi thêm.
"Ngươi không giết được tal" Hắn không có suy nghĩ, liền nhanh gọn trả lời. "Ngươi thật tự tin như vậy?"
Cảm giác Vũ Thuần Tử tự tin quá mức, khiến nàng thẹn quá hóa giận, nàng không tin Vũ Thuần Tử mạnh bằng nàng. Bề ngoài nhìn qua, toàn bộ cơ thể Vũ Thuần Tử không hề có chút xíu tu vì gì, dù không biết hắn dùng cách nào ẩn giấu, nhưng có thể khẳng định, tu vi của hắn không cao bằng nàng.
Bởi vì Vũ Thuần Tử vốn là khôi lỗi do nàng chế tạo đã lâu, cho đến hôm nay mới sản sinh ra sinh cơ mà thôi.
Không thể không nói, ý nghĩ của nàng rất chính xác, Vũ Thuần Tử tu vi thực chất rất yếu ớt, không bằng một phần mười.
Vấn đề tại sao những chiêu thức của nàng lại vô hại với hắn, cùng có thể học được toàn bộ nó nhanh gọn?
Vấn đề năm ở khí thể của cả hai, cùng thời điểm một dương một âm dung hợp, cho nên mới không gây tổn thương đến hẳn.
Đây chính là sự bá đạo do hệ thống làm ra, không phải liên kết thần giao cách cảm, không phải ký khế ước chủ tớ, mà là điều hòa hai thái cực trộn lẫn với nhau.
Chiêu thức nàng đánh ra, không thương tổn hắn, mà Vũ Thuần Tử đánh ra, cũng không gây hại cho nàng.
Còn về tại sao Vũ Thuần Tử lại đánh ra được ba chiêu thức của nàng? Đó là bởi vì Vũ Thuần Tử và Nam Cung Nguyệt Sương cùng nhau đứng bên cạnh, khoảng cách hai người không quá hai trăm mét.
Cho nên Vũ Thuần Tử liền thoải mái sử dụng chiêu thức kia mà không cần học tập. Bên này Nam Cung Nguyệt Sương cũng tương tự như vậy, công pháp Vũ Thuần Tử học được, nàng cũng có thể đánh ra. Khi hai người ở gần nhau đối địch, liền có thể thừa hưởng toàn bộ chiêu thức lẫn khí tức.
Đây là điểm mạnh mà hệ thống ban tặng, gọi là Thiên Hữu Vạn Biến.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!