Một cỗ khí tức khủng bố khó thể hình dung từ trên người hắn tuôn ra, đại hán bị cỗ khí tức trấn áp lập tức té ngồi trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy.
- Nói, theo lời của Lợi Phùng Tư còn bao nhiêu thời gian?
Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng.
- Còn…còn mười ngày…
Đại hán mang theo tiếng khóc nức nở lên tiếng, dưới thân lập tức truyền ra một mùi khai.
- Mười ngày sao?
Kiệt Sâm quay đầu nhìn hướng phương bắc Thần Phong đế quốc, trong đôi mắt lạnh như băng.
Cùng lúc đó, trong một địa phương hẻo lánh kín đáo bên trong tòa thành.
Nơi này là một gian phòng thật bình thường, trong phòng phiêu đãng hương vị linh dược tề nhàn nhạt, mấy trung niên nhân đang tụ tập chung một chỗ hình như đang thương lượng việc gì.
Mấy người này chính là nhân viên bí mật của Linh Dược Sư Tháp trú đóng trong tòa thành này.
Đúng lúc này…
- Chi nha…
Cửa phòng đóng chặt đột nhiên mở ra, đồng thời ngay trung ương xuất hiện hai thân ảnh.
- Là ai?
Mấy trung niên nhân kinh hãi rút mạnh trường kiếm bên hông, trong mắt mang theo vẻ khẩn trương nhìn hai người đột ngột xuất hiện trong phòng.
Nhưng chờ khi thấy rõ mặt hai người kia, một trung niên nhân đầu lĩnh ngây ngẩn cả người, trong mắt toát ra vẻ chấn kinh cùng không thể tin, miệng run rẩy lên tiếng:
- Ngươi…ngươi là…Tạp Tắc Nỗ Tư đại nhân? Ngươi không phải…không phải…đã ở thiên tài thí luyện…
- Là ngươi? Phái Khắc? Ngươi là người phụ trách Tây Nhĩ Thành này?
Nhìn thấy trung niên nhân đầu lĩnh, Tạp Tắc Nỗ Tư liền bước lên cất tiếng.
Hai người này chính là Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đi tới tìm kiếm trú điểm bí mật của Linh Dược Sư Tháp, mà năm đó khi Tạp Tắc Nỗ Tư được phái ra ngoài từng có vài lần quan hệ với Phái Khắc nên xem như có chút quen thuộc.
- Tạp Tắc Nỗ Tư đại nhân, chính là tại hạ, ngươi không chết thật là tốt quá, còn vị bên cạnh này, chẳng lẽ là…
Nhìn thấy bộ dáng của Lam Nguyệt Cổ Sâm, Phái Khắc vừa nghĩ tới người nào đó, càng thêm vô cùng kích động.
- Là ta, Phái Khắc, nếu là ngươi vậy thì càng đơn giản.
Tạp Tắc Nỗ Tư lấy ra một ngọc giản trên người:
- Phái Khắc, trong này có một phong linh tấn, trong đó có tin tức trọng yếu, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì nên nhanh chóng thay ta đưa về Linh Dược Sư Tháp, nhớ kỹ không?
Tạp Tắc Nỗ Tư biểu lộ vẻ trịnh trọng.
- Dạ, Tạp Tắc Nỗ Tư đại nhân!
Phái Khắc tiếp nhận ngọc giản trong tay hắn.
- Vậy đại nhân…
- Ta còn có việc, ngọc giản này giao cho ngươi.
Tạp Tắc Nỗ Tư nói xong nhìn qua Lam Nguyệt Cổ Sâm, sau đó hai người lập tức biến mất trong gian phòng.
- Tạp Tắc Nỗ Tư đại nhân, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đưa về trong tháp!
Phái Khắc cắn răng lên tiếng.
Trong phòng mấy trung niên nhân nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn cùng kích động.
Trong hẻm nhỏ bên ngoài tửu quán.
Mấy người Kiệt Sâm im lặng đứng nơi đó, mà hán tử say đang ngồi dưới đất phát run.
Đột nhiên hai thân ảnh xuất hiện bên cạnh Kiệt Sâm, chính là hai người Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư.
- Kiệt Sâm, công việc đã xong xuôi rồi, tin tức chúng ta còn sống đã truyền về Linh Dược Sư Tháp, còn có tin tức của Tạp Tư Ốc Nhĩ và Mạc Ni Tạp cũng ở bên trong!
Tạp Tắc Nỗ Tư lên tiếng nói.
- Kiệt Sâm…
Hai mắt đại hán say thoáng chốc trợn trừng, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ.
- Rất tốt, chư vị, các ngươi đã quyết định sao? Thật sự muốn đi cùng với ta?
Kiệt Sâm nhìn qua mọi người lên tiếng nói:
- Lần này phải đi Thần Phong đế quốc, Lạp Đạt Mạn Địch Tư thì không nói, nhưng một khi chúng ta bại lộ hành tung, Thần Phong đế quốc cùng Linh Sư Tháp nhất định sẽ áp dụng hành động, đến lúc đó nói không chừng sẽ có nguy hiểm…
- Kiệt Sâm, ngươi không cần nói nữa, nguy hiểm có đáng là gì, không có ngươi chúng ta đã sớm chết từ lâu. Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Đức Khắc Lôi gia tộc dám ra tay đối với phụ thân ngươi, chúng ta cũng phải cho người của Thần Phong đế quốc cùng Linh Sư Tháp biết rõ, chuyện này mà bọn hắn không nên làm!
Tạp Tư Ốc Nhĩ lạnh lùng lên tiếng.
- Phải!
Mọi người đều gật đầu.
- Vậy rất tốt, thời gian không nhiều lắm, chúng ta hiện tại lên đường đi!
Trong mắt Kiệt Sâm tràn đầy sát ý lên tiếng.
- Vậy…vậy…
Đại hán say đang xụi lơ ngồi chỗ kia, trợn trừng hai mắt, nội tâm tràn đầy khiếp sợ, giờ khắc này cũng không biết lực lượng từ nơi nào tràn đến, hắn bật người dậy bỏ chạy ra ngoài.
Nhưng không đợi hắn chạy ra được hai bước…
Xoạt!
Một trung niên nhân bỗng nhiên xuất hiện ngay trước mặt của hắn, lạnh lùng nhìn hắn chăm chú.
- Ngươi…
Đại hán kia chợt trừng lớn hai mắt.
- Nhớ kỹ, ta gọi là Vi Ân!
Trung niên nhân lạnh lùng lên tiếng, trong không khí bỗng nhiên hiện lên một đạo lam mang, khoảnh khắc sau cả người đại hán lập tức biến thành một pho tượng băng.
- Bồng!
Sau một khắc pho tượng băng bỗng nhiên nổ tung, biến thành mảnh vụn đầy đất, mà đại hán kia cũng trở thành nát bấy.
- Xoạt! Xoạt! Xoạt…
Một cơn gió nhẹ lướt qua, thân ảnh nhóm người Kiệt Sâm hoàn toàn biến mất trong con hẻm nhỏ.
Lần này, Thần Phong đế quốc chắc chắn bởi vì sự xuất hiện của bảy người nhấc lên một hồi mưa to gió lớn, chấn động đại lục!
Đại lục trung bộ, bên trong một đại sảnh nằm tại Linh Dược Sư Tháp.
Giờ phút này có vài lão giả tản ra khí tức kinh người đang tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt ngưng trọng thương lượng chuyện gì.
Mấy người này là Khoa Ma La phó tháp chủ, Á Lỗ Đế Ca trưởng lão, Khắc Phu Lâm trưởng lão cùng chín điện chủ còn lại trong mười điện chủ của Linh Dược Sư Tháp.
Mấy ngày này, tuy Linh Dược Sư Tháp không bị tấn công đại quy mô vì sự trọng thương của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ, nhưng tuyệt đại đa số thành viên của Linh Dược Sư Tháp ở các nơi đều rút quân về tổng bộ, tình cảnh cực kỳ không ổn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!