Cuộc chiến vẫn tiếp tục, không ngừng có tuyển thủ bị loại bỏ, sau đó thối lui ra khỏi trận đấu.
Số người bị đào thải nhanh chóng tích lũy, dần dần giảm bớt.
Khi một gã tuyển thủ cuối cùng bị loại bỏ, ngoại trừ ba người Kiệt Sâm bảy tên tuyển thủ khác đều đã dừng lại cuộc chiến đấu.
Trên đài chủ tịch, Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc Nã Mạt bệ hạ đứng lên tuyên bố:
- Cuộc thi đấu vòng loại tổ hai chấm dứt, chín mươi tuyển thủ rời khỏi cuộc đấu tiến vào Bại Giả tổ, còn lại mười người thành công tấn cấp.
Nói là chín mươi tuyển thủ, trên thực tế cũng giống như tổ một, có hơn hai mươi tuyển thủ tử vong, vốn Bại Giả tổ có một trăm tám mươi tuyển thủ nhưng trên thực tế chỉ còn một trăm ba mươi hai người.
Chứng kiến cuộc thi đấu vòng loại đã xong, người xem toàn trường đều phát ra tiếng thở dài chưa thỏa mãn, thấy được cuộc chiến kịch liệt giữa Kiệt Sâm cùng A Đức Kim Tư đều cảm khái, lần này dùng tiền quan sát cuộc thi đấu tuyển bạt đại lục tinh anh, quả nhiên chuyến đi này không tệ.
Cuộc thi đấu vòng loại tuyển bạt tinh anh tây bắc đại lục cuối cùng kết thúc, trải qua cuộc thi, có hai mươi tuyển thủ trổ hết tài năng, đã lấy được danh ngạch tiến đến song tháp của trung tâm đại lục.
Mà một trăm ba mươi hai tên tuyển thủ còn lại sắp bị phân chia thành mười tổ, tiếp tục tranh đoạt mười danh ngạch còn lại.
Đây là một cuộc thi thật dài, từng tuyển thủ phải chiến đấu tới mười hai cuộc thi mới có thể xác định ra danh ngạch, đối với dân chúng bình thường mà nói loại chiến đấu như vậy cũng vô cùng đặc sắc, nhưng nếu so sánh với cuộc chiến hôm nay của Kiệt Sâm cùng A Đức Kim Tư, lại khó tránh khỏi có chút đơn điệu.
Một đêm này nhất định sẽ không bình tĩnh, toàn bộ vương thành Tạp Tháp Nhĩ của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc đều đang bàn tán đàm luận cơ hồ đều là chủ đề về Kiệt Sâm, mà chút ít thế lực khác của đại lục tây bắc sau khi nhìn thấy Kiệt Sâm biểu hiện ra thiên phú khủng bố như thế, cũng không thể không một lần nữa suy nghĩ về sức nặng của chư quốc tây bắc rồi.
Những lĩnh đội của các thế lực đều không cách nào nghĩ ra lần này người mạnh nhất trong cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh tây bắc đại lục không phải là ba hoàng linh sư thất giai như Địch Ni Toa bọn họ mà là một đầu hắc mã như Kiệt Sâm đột nhiên hoành không xuất thế.
Cho dù Kiệt Sâm còn chưa chiến đấu qua với Địch Ni Toa và Thiết Mộc Chân, nhưng toàn bộ những người chứng kiến cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng A Đức Kim Tư đều tinh tường hiểu rõ, hôm nay cuộc thi đấu vòng loại nếu đổi lại là Địch Ni Toa hay Thiết Mộc Chân, kết cục cũng là giống nhau, không có bất luận điều gì bất đồng.
Hôm nay bên trong cuộc thi đấu vòng loại, Lôi Nặc đột nhiên xuất hiện, dùng một chiêu ngăn cản đệ nhất cao thủ Bách Việt vương quốc Địch Uy Nhĩ cũng đem hắn đánh thành trọng thương, sự tình này làm không ít người đều chú ý tới sự tồn tại của Lôi Nặc, đồng thời cảm thấy vô cùng khiếp sợ đối với sự cường đại của hắn.
Bên trong chỗ đóng quân của Bách Việt vương quốc.
Trong đại sảnh, vài tên lĩnh đội Bách Việt vương quốc đều tụ tập với nhau, trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ phẫn nộ áp lực, mà ở vị trí đầu não sắc mặt Địch Uy Nhĩ tái nhợt không nói một lời.
- Địch Uy Nhĩ đại nhân, A Đức Kim Tư cứ như vậy đã chết, một hơi ác khí này Bách Việt vương quốc chúng ta thật nuốt không trôi!
Một gã lão giả thần sắc phẫn nộ, nghiến răng lên tiếng.
- Phải, báo thù, báo thù thay A Đức Kim Tư!
Lại có người rít lên.
- Đã đủ rồi!
Trên chủ vị đại sảnh, Địch Uy Nhĩ quát lạnh lớn tiếng:
- Báo thù, làm sao báo thù, các ngươi nói làm sao báo thù?
Thần sắc Địch Uy Nhĩ phẫn nộ quát:
- Để cho Bách Việt vương quốc khai chiến cùng chư quốc tây bắc sao? Hay là hiện tại xông vào phủ đệ chư quốc tây bắc đem Kiệt Sâm kia giết đi? Các ngươi nói, làm sao báo thù?
Ánh mắt Địch Uy Nhĩ lạnh như băng quét qua từng người trong đại sảnh, ngay lập tức toàn bộ đại sảnh lặng ngắt như tờ, Địch Uy Nhĩ là đế linh sư bát giai đê cấp, có được quyền uy tuyệt đối.
- Các ngươi muốn chết ta không ngăn cản, nhưng các ngươi đừng liên lụy đến vương quốc, đừng nói Tạp Lạc Nhĩ đại nhân cùng Ngõa Đặc đại sư sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh, dù chỉ nói về Lôi Nặc của chư quốc tây bắc, chúng ta có cùng xông lên một lượt cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!
- Thế nhưng…Địch Uy Nhĩ đại nhân, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao? A Đức Kim Tư là đệ tử của ngài…
Một lão giả mang vẻ mặt thống khổ:
- Nhưng hắn còn là tương lai hi vọng của Bách Việt vương quốc chúng ta, thế nhưng hôm nay lại…
- Ai, nếu A Đức Kim Tư không đối địch với Kiệt Sâm thì tốt rồi, căn bản không đến nỗi như vậy…
- Còn không phải bởi vì Long Ba Đức của Lý Duy đồng minh, chỉ là vì Dung Kim dược tề thất giai…
Vài tên lĩnh đội đều lắc đầu vẻ mặt vô cùng hối hận.
- Hiện tại có hối hận thì làm được cái gì?
Một trung niên nhân nhìn qua mọi người, vẻ mặt trào phúng:
- Lúc đầu ta đã nói, đừng đáp ứng Long Ba Đức của Lý Duy đồng minh, mấy năm gần đây chư quốc tây bắc có thể hô mưa gọi gió trên đại lục đều là nhờ có Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc, chúng ta vốn không cần phải lẫn đi vào, nhưng là bây giờ…
Vẻ mặt hắn cười lạnh nhìn qua mọi người:
- Dung Kim dược tề, a, Dung Kim dược tề lại làm được cái gì, với thiên phú của A Đức Kim Tư lần này cơ hội được song tháp bồi dưỡng cùng thí luyện cơ hồ như ván đã đóng thuyền, dưới sự bồi dưỡng của song tháp muốn điều gì mà không có, nhưng lại vì Dung Kim dược tề của Lý Duy đồng minh tự biến mình thành kẻ địch của Kiệt Sâm kia, hiện tại tốt rồi, người cũng đã chết, muốn Dung Kim dược tề lại có cái rắm gì dùng, huống chi Lý Duy đồng minh hiện tại còn chưa chắc chịu đưa ra Dung Kim dược tề…
- Được rồi, đã đủ rồi!
Ở vị trí đầu não đại sảnh, Địch Uy Nhĩ thống khổ lên tiếng.
Cái chết của A Đức Kim Tư, lại là đệ tử mà hắn yêu mến nhất, nếu nói về phẫn nộ hay cừu hận Địch Uy Nhĩ mới là người hận nhất, hắn hận không thể lập tức đem Kiệt Sâm bằm thây vạn đoạn, nhưng theo trên lý trí hắn căn bản không thể làm được gì.
Không nói tới song tháp sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh, thông qua cuộc chiến cùng Lôi Nặc hôm nay Địch Uy Nhĩ cũng cảm thụ ra được thực lực của Lôi Nặc.
Vốn ở trong lòng Địch Uy Nhĩ tuy Lôi Nặc cũng là đế linh sư bát giai đê cấp, nhưng chỉ mới tấn cấp chưa được bao lâu, căn bản không khả năng là đối thủ của hắn, nhưng hôm nay khi giao thủ Địch Uy Nhĩ mới phát hiện mình đã vô cùng sai lầm, sự cường đại của Lôi Nặc đã viễn siêu sự tưởng tượng của hắn, nếu như hắn lý trí một chút thu tay không làm gì thì sẽ không sao, nhưng nếu như hắn muốn báo thù, như vậy một khi thất bại đối mặt với Bách Việt vương quốc sẽ là một cái giá đắt không cách nào thừa nhận, Địch Uy Nhĩ hắn đã sai lầm một lần không thể tiếp tục lại sai lầm thêm lần nữa.
_______
- Long Ba Đức a Long Ba Đức, nếu như không có Long Ba Đức thì A Đức Kim Tư làm sao phải chết!
Địch Uy Nhĩ lạnh lùng lên tiếng, bởi vì không cách nào làm được gì Kiệt Sâm, trong lòng Địch Uy Nhĩ đem cái chết của A Đức Kim Tư đổ hết lên trên người Lý Duy đồng minh.
Hoàn toàn chính xác, nếu như không có Long Ba Đức thì Địch Uy Nhĩ sẽ không ngây ngốc để A Đức Kim Tư đi đối phó với Kiệt Sâm kia, như vậy hết thảy hôm nay cũng sẽ không phát sinh.
- Giết chết A Đức Kim Tư cũng không phải Kiệt Sâm mà là Long Ba Đức!
Địch Uy Nhĩ đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo.
- Đúng, giết chết A Đức Kim Tư là Lý Duy đồng minh, là Long Ba Đức!
- Đi tìm Lý Duy đồng minh tính sổ, tìm Long Ba Đức tính sổ!
Trong đại sảnh vài lão giả cũng kêu lên, thần sắc phẫn nộ.
Ngay khi tại nơi đóng quân của Bách Việt vương quốc đang phẫn nộ không thôi, những thế lực khác còn đang vô cùng chấn động, bên trong phủ đệ của chư quốc tây bắc lại là một mảnh cười vui sảng khoái.
Cuộc thi đấu vòng loại hôm nay, ở vòng thứ nhất Tư Lý Lan Tạp, Tháp Lý Nhai cùng Ma Nhĩ đều bị đào thải, không có người nào tấn cấp nhưng ở đợt thứ hai Kiệt Sâm đại phát thần uy lại giúp cho Áo Tạp Tác cùng Lôi Âu đều nhẹ nhõm tiến vào trong danh ngạch mười người, thành công tấn cấp vào đội ngũ tinh anh tây bắc.
Trong dĩ vãng ở cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đại lục, chư quốc tây bắc chưa từng có một tuyển thủ nào có thể đến song tháp của trung tâm đại lục, nhưng lần này chỉ chớp mắt đã có được ba người, đối với chư vị lĩnh đội chư quốc tây bắc mà nói đây không thể nghi ngờ là một tin vui thật lớn.
Hơn nữa trong cuộc thi đấu tuyển chọn kế tiếp của những Bại Giả tổ, Khắc Lôi Nhã bọn họ không đến nỗi không có bất kỳ hi vọng nào, nhưng bất kể ra sao, đối với nhóm người Đế Lâm mà nói cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh lần này không thể nghi ngờ là một lần cực kỳ thành công.
Trong đại sảnh tất cả các tuyển thủ vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình trò chuyện lẫn nhau, tuy còn chưa tới thời điểm chúc mừng, nhưng không cách nào che giấu được nỗi vui sướng tràn ngập trong lòng người.
Ở trên bàn tiệc phía trước đại sảnh, vẻ mặt Khắc Lôi Nhã tràn đầy tươi cười ngồi cùng một chỗ với Kiệt Sâm, trên mặt không hề có chút bệnh trạng.
- Khắc Lôi Nhã, ngươi thật sự không có việc gì rồi sao? Hay là cuộc thi đấu ngày mai đừng tham gia…
Trong đại sảnh Đế Lâm quan tâm nhìn qua Khắc Lôi Nhã.
Vào buổi trưa sau khi Khắc Lôi Nhã bị A Đức Kim Tư đánh trọng thương, Đế Lâm lập tức đưa nàng về phủ đệ, hơn nữa còn dùng dược tề tốt nhất trị liệu, vốn trong tưởng tượng Đế Lâm nghĩ Khắc Lôi Nhã bị tổn thương nặng như thế mặc dù không nguy hiểm tính mạng nhưng ít ra phải tĩnh dưỡng trên giường mười ngày nửa tháng mới có thể khỏi hẳn.
Nhưng làm cho Đế Lâm bọn họ không hề nghĩ tới chính là không đợi tới buổi tối, Khắc Lôi Nhã đã có thể đi lại thoải mái, tổn thương đã khỏe được bảy tám phần, không còn gì trở ngại.
Điều này làm mấy người Đế Lâm kinh ngạc không thôi.
- Đế Lâm đại nhân, cảm ơn quan tâm, Khắc Lôi Nhã thật sự không có việc gì rồi. Thiếu gia cũng đã giúp Khắc Lôi Nhã kiểm tra, không có vấn đề gì. Hơn nữa ta đã nói sẽ cùng thiếu gia tham gia cuộc thi tuyển bạt tinh anh đối chiến đại lục, Khắc Lôi Nhã nhất định phải làm được!
Vẻ mặt Khắc Lôi Nhã tươi cười nhìn Đế Lâm nói, lại nhìn qua Kiệt Sâm như muốn hắn chứng minh mình hoàn toàn không có việc gì.
Cảm thụ được ánh mắt của nàng, Kiệt Sâm cũng có chút im lặng, đối với thể chất cường hãn của nàng hắn cũng cảm thấy vạn phần khó hiểu.
Cho đến hôm nay từ khi nàng ở chung với Kiệt Sâm cũng chỉ bị tổn thương qua ba lần, lần thứ nhất ở đại hội linh dược sư, khi đó nàng đã bị hộ vệ của tam vương tử Mạt Lạp Khắc của Uy Tư vương quốc công kích mà hôn mê bất tỉnh, nguy hiểm tính mạng.
Dưới sự phẫn nộ Kiệt Sâm đã mang theo Vi Ân đi tới nơi đóng quân của Uy Tư vương quốc, đánh gục người kia tại chỗ, nhưng đợi khi bọn họ quay trở về thì Khắc Lôi Nhã đã bình yên vô sự xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, trên người không còn chút tổn thương nào.
Mà lần thứ hai, là trong cuộc thí luyện sinh tồn bên trong Thiên Khuyết sơn mạch, Khắc Lôi Nhã bị mấy người Vi Tư Đặc của Lý Duy đồng minh đánh trọng thương nhưng chỉ thoáng chút cũng đã khỏi hẳn.
Hôm nay là lần thứ ba, bị A Đức Kim Tư công kích kinh mạch trong thân thể nàng bị thương nghiêm trọng, nhưng chỉ nửa ngày cũng đã bình yên vô sự.
Đối với năng lực khôi phục cường hãn của Khắc Lôi Nhã, dù là Kiệt Sâm cũng phải tự than thở không bằng.
Năng lực chữa thương của Kiệt Sâm cường hãn là vì hắn có thân thể bát giai trung cấp cùng năng lực trị liệu của hắc sắc lực lượng cổ quái, nhưng Khắc Lôi Nhã, vô luận Kiệt Sâm kiểm tra làm sao cũng thấy nàng giống như những người bình thường, nhưng một khi bị thương tốc độ lành lại nhanh tới khủng bố kinh người, căn bản không thể kiểm tra ra được nguyên nhân, chính bản thân nàng cũng không nói ra được là vì nguyên nhân gì.
- Chẳng lẽ Kiệt Sâm đưa ra trị liệu dược tề lục giai có công hiệu thật sự mạnh như vậy?
Nhìn thấy Khắc Lôi Nhã thật sự không có vấn đề gì, Đế Lâm lắc lắc đầu trầm trầm nói.
Rất hiển nhiên hắn đem năng lực khôi phục cường hãn của Khắc Lôi Nhã quy kết vào trị liệu dược tề lục giai mà Kiệt Sâm đã đưa cho hắn.
Ngày hôm sau, cuộc thi đấu luân hồi mà mọi người chú ý đã được bắt đầu.
Một trăm ba mươi hai tuyển thủ, chia làm mười tổ, tám tổ mỗi tổ có mười ba người, hai tổ thì vẫn như cũ, cuộc đấu trôi qua năm ngày, bình quân mỗi ngày một tuyển thủ phải tham gia hai trận quyết đấu.
Năm ngày trôi qua trong chớp mắt, mười tuyển thủ cuối cùng Khắc Lôi Nhã cũng có mặt bên trong.
Dùng thực lực có thể so sánh với tôn linh sư lục giai cao cấp của Khắc Lôi Nhã, trên thực tế khi đấu vòng loại nàng cũng đủ sức tiến vào danh ngạch mười người, nhưng bởi vì sự công kích của A Đức Kim Tư nên mới bị đào thải, lần này dù vượt mọi chông gai, không có một trận thua nào, vì thế nàng đã thành công lấy được danh ngạch cho mình.
Đối với việc Khắc Lôi Nhã thành công, nhóm người Đế Lâm vẫn tràn đầy tin tưởng, nhưng làm cho họ mừng rỡ chính là suốt năm ngày Tư Lý Lan Tạp lại ngoài ý muốn đánh bại một gã tôn linh sư lục giai trung cấp của Tát Đức liên minh nên cũng giống như Khắc Lôi Nhã, thành công tấn cấp.
Đến tận đây, trong bảy tuyển thủ của chư quốc tây bắc tiến vào danh ngạch hai trăm đã có năm người lấy được tư cách tiến về trung tâm đại lục, thành quả như vậy lập tức làm nhóm người Đế Lâm mừng rỡ điên cuồng.
Toàn bộ những thế lực còn lại, cũng chỉ có Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc có được năm tuyển thủ tấn cấp, về phần Tây Hoang bộ lạc có bốn gã tuyển thủ thành công mà Bách Việt vương quốc có được ba người.
Trên thực tế, nếu như không có cuộc chiến giữa Kiệt Sâm cùng A Đức Kim Tư, thành tích của Bách Việt vương quốc tuyệt đối không chỉ có như vậy, nhưng mà hôm nay…
Sau khi cuộc thi đấu luân hồi kết thúc, xem như cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đại lục tây bắc cũng hoàn mỹ kết thúc. Toàn bộ những tuyển thủ cùng thế lực đạt được tư cách đến song tháp đều sẽ tập kết tại Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, sau đó Tạp Lạc Nhĩ cùng Ngõa Đặc đến từ song tháp sẽ dẫn dắt mọi người đến trung tâm đại lục, cùng toàn bộ các thiên tài tinh anh đại lục tiến hành đối chiến.
Mà những tuyển thủ không tiến vào được danh ngạch ba mươi người kia chỉ có thể thu thập đội ngũ bất đắc dĩ rời đi, trước khi rời khỏi Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc sẽ cử hành một buổi yến hội lớn bên trong vương cung, mở tiệc chiêu đãi những lĩnh đội đến tham gia cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh đại lục tây bắc, đương nhiên còn có ba mươi tuyển thủ chiếm được danh ngạch đều có tư cách tham gia yến hội.
Yến hội được bắt đầu vào chiều hôm sau kết thúc thi đấu, một đoàn lĩnh đội đến từ các thế lực tại tây bắc vẻ mặt tươi cười đi tới hoàng cung Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc.
Toàn bộ đại sảnh hoàng cung được bố trí kim bích huy hoàng, đại lượng cung nữ mỹ mạo mặc những bộ quần áo thật mỹ lệ nhẹ nhàng nhảy múa trong đại sảnh, dáng người uyển chuyển, tư thế vô cùng động lòng người.
Từng ngõ ngách bên trong đại sảnh đều có những nhóm lĩnh đội gương mặt tràn đầy tươi cười đang trò chuyện lẫn nhau, ở trong đó đắc ý nhất đương nhiên là những lĩnh đội thế lực có tuyển thủ chiếm được danh ngạch, mà những lĩnh đội có tuyển thủ bị đào thải tuy bề ngoài không thấy có biểu hiện gì, nhưng ẩn ẩn trong ánh mắt đều có vẻ ảm đạm cùng thất lạc.
Trong đại sảnh còn có một ít tuyển thủ trẻ tuổi có danh ngạch đang đứng, thật câu nệ đứng trong một góc đại sảnh.
Lần này Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc mời đều là những lĩnh đội của các thế lực tại tây bắc, có thể xuất hiện ở nơi này yếu nhất đều là hoàng linh sư thất giai đê cấp, đều là nhân vật trưởng bối của bọn họ, mặc dù nói trong yến hội những thiên tài này cũng là những nhân vật chính, là tương lai tây bắc, nhưng cho dù bọn họ có là thiên tài tinh anh nhưng hiện tại chỉ có cảnh giới tôn linh sư lục giai, là vãn bối, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng yên trong góc không dám có chút đường đột hay liều lĩnh.
Lần này trong cuộc thi đấu, chư quốc tây bắc đều có lĩnh đội đi theo, không ít vương quốc đều phái ra cường giả cấp bậc hoàng linh sư thất giai là đệ nhất cao thủ của vương quốc, tự nhiên đều nhận được lời mời của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, cộng thêm năm người Kiệt Sâm còn có Lôi Nặc cũng được đặc biệt mời đến, bởi vậy nhân số thật đông đảo.
Ngay khi đội ngũ hơn mười người của họ được người tiếp đãi dẫn vào trong đại sảnh yến hội, toàn bộ mọi người trong đại sảnh chợt yên tĩnh lại.
Trong dĩ vãng mỗi lần có cuộc thi đấu tuyển bạt tinh anh, khi lĩnh đội của chư quốc tây bắc đến yến hội trong đại sảnh thường thường sẽ truyền ra tiếng cười nhạo đầy ẩn ý.
Giống như muốn nói nhiều lĩnh đội như vậy nhưng lại không có được một tuyển thủ nào có thể chiếm được một danh ngạch đến trung tâm.
Nhưng hôm nay, tất cả mọi người trong đại sảnh giống như bị bóp chặt cổ họng, hai mắt thẳng tắp nhìn vào nhóm người Lôi Nặc đang đi vào đại sảnh, hoàn toàn yên tĩnh.
Ngay lập tức…Hoa!
Toàn bộ đại sảnh đều truyền ra thanh âm xôn xao, tất cả các lĩnh đội các thế lực đều dâng lên vẻ nhiệt tình vô cùng, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười rạng rỡ.
- Ha ha, Đế Lâm, lần này chư quốc tây bắc các ngươi đúng thật là phong quang!
Một lão giả mặc áo đỏ bước nhanh tới, nhìn Đế Lâm lên tiếng cười to, sau đó đưa mắt nhìn vào Lôi Nặc đứng bên cạnh.
- Ah, vị này chính là Lôi Nặc đại nhân đi, tại hạ Tát Đức liên minh Tạp Mai Luân, danh tiếng Bá Đế của Lôi Nặc đại nhân danh chấn tây bắc, tại hạ thật sự cửu ngưỡng đại danh!
- Lôi Nặc đại nhân, tại hạ là Bố Lỗ Khắc Tư vương quốc Bối Nhĩ, đại nhân dùng lực lượng một người tiêu diệt tổ chức Ám Dạ tung hoành tây bắc nhiều năm, giúp tây bắc gầy dựng lại một mảnh quang minh, hành vi này thật khiến người ta bội phục!
- Điều này còn phải nói, có Bá Đế thật sự là vinh hạnh của tây bắc chúng ta…
Tất cả các lĩnh đội đều vô cùng nhiệt tình, đối với những hoàng linh sư thất giai như bọn họ mà nói, đế linh sư bát giai căn bản chỉ là tồn tại để nhìn lên, mà vài ngày trước Lôi Nặc dùng một chiêu đánh bại Địch Uy Nhĩ trong đấu võ trường càng làm cho bọn họ không dám có chút bất kính.
Đối diện với những đệ nhất cao thủ của các thế lực tây bắc, Lôi Nặc cũng gật đầu trò chuyện vài câu, làm cho đối phương không ngừng vui vẻ vô cùng.
- Lôi Nặc đại nhân, quý tử Kiệt Sâm lần này đạt được danh vị đầu tiên trong cuộc thi, có thể nói là thật sự nổi tiếng, thiên phú mạnh mẽ. Tại hạ quả thật là mới nghe thấy lần đầu, có thể nói là người nổi bật nhất suốt mấy trăm năm qua của tây bắc chúng ta, vô cùng bội phục!
Ngay sau đó mọi người lại đem lời đặt lên trên người Kiệt Sâm, toàn bộ đại sảnh lại một mảnh ầm ĩ, náo nhiệt vô cùng!
Đối với những loại hoàn cảnh này Kiệt Sâm luôn cảm thấy vô cùng đau đầu, hắn nhìn thấy phụ thân cùng Đế Lâm đang nói chuyện vui vẻ trong đại sảnh, liền cùng Khắc Lôi Nhã bọn họ vượt qua đám người đi vào bên trong.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!