- A a…không, không, tại sao lại như vậy, tại sao có thể như vậy…
Ngải Trạch Lạp Tư thống khổ gào rú trên lôi đài, hắn cảm nhận được vô số ánh mắt các đệ tử dưới quảng trường nhìn lên, loại cảm giác sỉ nhục làm toàn thân hắn run rẩy, trên người không ngừng phun ra máu tươi tung tóe.
Linh lực trong cơ thể hắn không ngừng cuồn cuộn, sôi trào, muốn giãy thoát trói buộc của Kiệt Sâm, lấy lại mặt mũi, lấy lại danh dự, nhưng mặc cho hắn giãy dụa thế nào linh lực cường hoành của Kiệt Sâm vẫn giống như một tòa núi lớn đem hắn hung hăng trấn áp, làm cho hắn không cách nào làm ra chút phản kháng.
- Còn muốn phản kháng? Quả thật là si tâm vọng tưởng!
Kiệt Sâm nhướng mắt, nói:
- Ta xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh, lúc trước khi ngươi gây hấn với ta, ta đã từng nói qua, nói ngươi đừng gặp lại ta, nếu không ta sẽ đánh cho ngươi quỳ xuống cầu xin tha thứ, đáng tiếc ngươi không nghe, đừng nên ở trước mặt ta liều lĩnh, như vậy thì không còn cách nào, hiện tại ngoan ngoãn nhận thua cầu xin tha thứ đi!
Ngải Trạch Lạp Tư còn chưa mất đi sức chiến đấu, cũng không nhận thua, căn cứ theo quy tắc cuộc quyết đấu còn chưa kết thúc, Kiệt Sâm cũng không muốn buông tha đối phương để đối phương còn tìm cơ hội phát động công kích.
- Muốn ta cầu xin tha thứ, ngươi mơ tưởng, Kiệt Sâm, có gan ngươi thả ta ra, ta phải đem ngươi nghiền xương thành tro, cho ngươi liếm giày của ta, không, ngươi không xứng, ta muốn ngươi chết, ngươi chết!
Ngải Trạch Lạp Tư hung dữ nhìn Kiệt Sâm thốt ra lời nguyền rủa ác độc, Kiệt Sâm ở ngay trước mặt mọi người khiến cho hắn phải quỳ xuống, làm cho hắn cảm nhận được sỉ nhục vô hạn, hắn làm sao cũng không khả năng cầu xin tha thứ hay nhận thua, nói cách khác nếu hắn làm như vậy sẽ biến thành trò cười của vô số đệ tử tại Thiên Không Thành.
Nghe được lời nói ác độc của Ngải Trạch Lạp Tư, Kiệt Sâm không khỏi lắc đầu:
- Xem ra là ta quá nhân từ rồi, nếu như ngươi ngoan ngoãn cầu xin tha thứ, nhận thua thì chuyện gì cũng không có, hiện tại ta chỉ phải làm cho ngươi biến thành một đầu chó chết thực sự!
Kiệt Sâm vừa dứt lời, liền xuất thủ, linh lực trong cơ thể tán dật áp bách lên người Ngải Trạch Lạp Tư, ngũ hành linh lực biến ảo thành ngũ sắc cự chưởng nhắm ngay hắn mạnh mẽ ép xuống.
- Ah!
Trong miệng Ngải Trạch Lạp Tư phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết, thân thể đang quỳ co rụt lại như con tôm luộc, toàn thân phát ra tiếng vỡ vụn răng rắc, máu tươi không ngừng phun ra tung tóe, trợn trắng mắt nằm yên nơi đó, chỉ còn lại nửa mạng, cũng đã không còn cách nào tiếp tục chống cự.
- Bồng!
Kiệt Sâm một tay quét qua, Ngải Trạch Lạp Tư lập tức giống như khối vải rách hung hăng văng ra ngoài, ngay sau đó nặng nề rơi xuống dưới, lăn một vòng trên mặt đất văng ra khỏi lôi đài, trong miệng chỉ còn lại tiếng rên thật nhỏ.
- Thật mạnh!
Trên quảng trường thật nhiều đệ tử đều toát mồ hôi lạnh toàn thân.
- Ta vốn cho rằng đây sẽ là một trận long tranh hổ đấu, cuối cùng là Ngải Trạch Lạp Tư sư huynh chiến thắng, nhưng không nghĩ ra lại bị Kiệt Sâm đánh thành thế này, thật sự là không sao tin được!
- Xem ra Kiệt Sâm hoàn toàn có đủ vốn liếng để cuồng vọng, các ngươi có cảm giác được không, từ sau khi hắn gia nhập Hạch Tâm Điện, lại có xung đột với thành viên cũ, nhưng không có người nào có thể làm gì được hắn, nguyên một đám đều bị hắn đánh bại, trước kia ta luôn cảm thấy hắn hung hăng càn quấy, hiện tại xem xét lại là do chính nhóm người Ngải Trạch Lạp Tư sư huynh tự tìm chết mà thôi!
- Điều này còn phải nói, điểm này ta đã sớm nhìn ra, ngay từ đầu ta đã nói Kiệt Sâm sư huynh sẽ chiến thắng, khi trước Kiệt Sâm sư huynh ở Tụ Bảo Các giúp ta giải đáp vấn đề, ta đã nhìn ra thực lực của sư huynh cường hãn vô cùng…
- Ha ha, chỉ là ngươi? Nhưng nói thật ra, bên trong Hạch Tâm Điện của chúng ta còn chưa có một yêu nghiệt nào như Kiệt Sâm sư huynh chịu giúp chúng ta giải đáp những nghi nan trong phương diện linh dược học như vậy đấy!
- Nhưng thủ đoạn của Kiệt Sâm sư huynh trên lôi đài cũng hơi quá tàn nhẫn, may mắn chúng ta chưa từng đắc tội qua Kiệt Sâm sư huynh, thật sự thần uy khó lường a!
- Có thực lực như vậy tự nhiên không thể để cho người khác rung chuyển quyền uy của hắn, con sâu cái kiến mưu toan rung chuyển thần long, thần long đương nhiên phải tức giận. Châu chấu mưu toan ngăn trở bánh xe, lại không nghĩ rằng bánh xe lăn xuống nó sẽ biến thành một đống thịt nát!
Trên quảng trưởng thật nhiều đệ tử đều nghị luận, trong ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm tràn đầy kính sợ lẫn sùng bái.
Loại thủ đoạn như vậy không người nào không cảm thấy thật rung động.
Bóng dáng vô địch của Kiệt Sâm đã gieo lạc ấn thật sâu trong lòng thật nhiều đệ tử, địa vị, quyền uy đã bắt đầu được thành lập.
Rất nhiều cao thủ bài danh gần phía trước đều lộ ra ánh mắt kiêng kỵ, cho dù là bài danh thứ hai như Ai Đức Mễ Tư trong ánh mắt nhìn Kiệt Sâm cũng lập lòe tinh quang.
- Như thế nào? Trận đấu chẳng lẽ còn chưa chấm dứt sao?
Trong tiếng nghị luận của các đệ tử, Kiệt Sâm ngẩng đầu nhìn về phía trọng tài.
- A a…
Trên đài, vị hộ pháp kia cũng hồi phục lại tinh thần trong nỗi rung động, trong miệng liền tuyên bố:
- Tuyển thủ Ngải Trạch Lạp Tư bài danh 41 rơi đài, cuộc chiến này tuyển thủ Kiệt Sâm bài danh 49 chiến thắng!
Trong tiếng tuyên bố của hộ pháp, Kiệt Sâm bay lên hướng tới chỗ Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đi tới.
- Xoạt!
Những nơi Kiệt Sâm đi qua, các đệ tử trên quảng trường đều vội vàng tránh đường, trên mặt tràn đầy kính sợ cùng kiêng kỵ, sau cuộc chiến này, cho dù bài danh cuối cùng trong Linh Dược Bảng còn chưa xuất hiện, nhưng trong lòng các đệ tử bóng dáng cường hãn của Kiệt Sâm đã sớm ghi khắc thật sâu trong nội tâm của mọi người, làm cho không còn người nào dám làm càn.
- Ha ha, sảng khoái, thật sự là sảng khoái!
Kiệt Sâm vừa rơi xuống trên quảng trường, Tạp Tắc Nỗ Tư đã cười ha ha nói:
- Đem tiểu tử Ngải Trạch Lạp Tư kia đánh cho quỳ xuống, hành động khí phách như thế sao trước kia ta chưa từng nghĩ qua đâu!
Hắn chợt ảo não nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!