- Kiệt Sâm…
Khắc Phu Lâm trưởng lão trực tiếp kêu lên.
- Vì sao?
Sắc mặt nhóm người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão khôi phục lại bình tĩnh rất nhanh, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
- Không vì sao, đối với một linh dược sư mà nói chỉ có toàn tâm toàn ý đầu nhập chân chính mới có thể đạt được thành tựu, mà đảm nhiệm chức hội trưởng Luân Đa hành tỉnh gì đó, ta lại không có được năng lực kia, đồng dạng cũng không có thời gian!
Kiệt Sâm thản nhiên lên tiếng.
Nghe được câu trả lời của Kiệt Sâm, mấy người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ dở khóc dở cười.
- Kiệt Sâm, đây chỉ là một nhiệm vụ phóng ra ngoài mà Linh Dược Sư Tháp giao cho ngươi, chẳng khác gì là một lần rèn luyện lịch lãm, ngươi chỉ tạm thời đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh mà thôi, đợi đến thời điểm khai mạc thí luyện các đệ tử đỉnh cấp các thế lực đại lục, ngươi có thể trở về rồi!
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
- Chỉ là tạm thời?
Kiệt Sâm nhíu mày:
- Nói như vậy có lẽ còn có thể suy nghĩ lại…
Hiện tại hắn đã tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp, với trình độ này nếu như Kiệt Sâm muốn tấn thăng đế linh sư bát giai chỉ một mực tu luyện cũng không phải phương pháp xử lý tốt nhất, có lẽ nên đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện sẽ mang tới cảm ngộ đặc thù nào đó cho hắn.
- Còn suy nghĩ?
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão là trưởng lão Linh Dược Sư Tháp, thánh linh sư cửu giai đê cấp, giờ khắc này đôi mắt đã sắp trừng thẳng:
- Ngươi có biết nhiệm vụ phóng ra ngoài đại biểu cho chuyện gì sao? Vô số đệ tử hạch tâm muốn đạt được mà không đạt đến, ngươi còn muốn suy nghĩ, đây thật sự là…
- Nhiệm vụ phóng ra ngoài này đại biểu điều gì?
Kiệt Sâm nghi hoặc, đối với nhiệm vụ này hắn thật không có nửa điểm khái niệm.
- Rốt cục ngươi có phải là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp hay không ah, thậm chí ngay cả việc này cũng không quan tâm…
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão thậm chí không lời gì để nói, câu trả lời của Kiệt Sâm thiếu chút nữa làm cho hắn muốn sụp đổ.
- Được rồi, ngươi mới gia nhập Hạch Tâm Điện một năm, đoán chừng có rất nhiều thứ ngươi chưa biết, như vậy đi, ta cho ngươi thời gian một tháng, một tháng này ngươi cứ dưỡng thương, đồng thời đi tìm hiểu một chút, một tháng sau ta hỏi thăm ý kiến của ngươi, được rồi, ngươi đi ra ngoài đi!
Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão đầy vẻ bất đắc dĩ lên tiếng.
Nhìn qua thân ảnh Kiệt Sâm biến mất ngoài cửa, Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức cùng Khắc Phu Lâm đưa mắt nhìn nhau, cười khổ nói:
- Kiệt Sâm này, cơ hội như vậy ta phải hỏi thăm hai vị phó tháp chủ đại nhân mới nhận được lời phê chuẩn, hắn thậm chí không suy nghĩ cũng đã mở miệng cự tuyệt, thật sự là…
- Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão, Kiệt Sâm mới gia nhập Hạch Tâm Điện hơn một năm thời gian, đoán chừng còn có nhiều thứ còn chưa tìm hiểu được rõ ràng, tin tưởng đến khi đó hắn nhất định sẽ thay đổi chủ ý!
Khắc Phu Lâm trưởng lão lên tiếng nói.
- Có lẽ chính bởi vì cá tính chấp nhất này, thái độ khắc khổ như vậy nên Kiệt Sâm chỉ với chừng ấy tuổi đã có được thành tựu như thế!
Ở bên cạnh, Chấp Pháp Điện Khoa Ni Lí Áo Tư điện chủ lại đột nhiên lên tiếng.
Đôi mắt mọi người sáng ngời, đều gật nhẹ đầu.
Bạo Loạn Linh Hải, Hóa Thần Đảo.
- Sưu!
Một đạo lưu quang từ phía xa chân trời bay vút đến, bỗng nhiên rơi xuống Hóa Thần Đảo, chính là Kiệt Sâm mới từ Hạch Tâm Điện quay trở về.
Mà ngay khi Kiệt Sâm vừa đáp xuống Hóa Thần Đảo, một đạo thân ảnh cũng từ trên vách núi bay vút ra, rơi xuống trước mặt hắn.
- Kiệt Sâm huynh đệ, sao nhanh như vậy ngươi đã quay về rồi, Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão bọn họ gọi ngươi đi có chuyện gì?
Tạp Tắc Nỗ Tư hiếu kỳ hỏi thăm.
- Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão muốn ta dưỡng thương xong rồi phóng ra ngoài, đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh của Tái Luân đế quốc!
Kiệt Sâm trả lời. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Cái gì? Cho ngươi đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh của Tái Luân đế quốc?
Tạp Tắc Nỗ Tư thoáng ngây dại, tràn đầy vui mừng nhìn Kiệt Sâm.
- Phải!
Kiệt Sâm gật đầu:
- Nhưng đã bị ta cự tuyệt!
- Cái gì, bị ngươi cự tuyệt? Tại sao ngươi phải cự tuyệt?
Ở bên cạnh, vẻ mặt đang vui mừng của Tạp Tắc Nỗ Tư biến thành trừng thẳng.
- Đúng vậy đó, cơ hội tốt như vậy tại sao ngươi phải cự tuyệt?
Một thanh âm thanh lệ cũng mang theo vẻ kinh ngạc vang lên bên tai Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm từ trong sơn cốc bay ra, rơi xuống bên cạnh Kiệt Sâm.
- Sao vậy? Chẳng lẽ phóng ra ngoài còn có chuyện gì đặc biệt hay sao?
Chứng kiến biểu hiện của Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư, lại liên tưởng tới bộ dáng của nhóm người Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão trước đó, Kiệt Sâm không khỏi hiếu kỳ.
- Kiệt Sâm huynh đệ, ngươi mau quay trở lại nói với Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão, ngươi biết không, trong Hạch Tâm Điện có vô số đệ tử đều mơ tưởng đạt được cơ hội phóng ra ngoài mà không lấy được đâu đó!
Tạp Tắc Nỗ Tư khẩn trương lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!