- Có lẽ chúng ta nên vào thay đồ trước.
Khoác trên mình khăn bông mỏng manh, Yoni liền đưa tay ra chạm bông tuyết đầu tiên rơi xuống rồi nói.
Trời đã bắt đầu trở lạnh rồi.
- --
Tại phòng đại sảnh trung tâm của phòng trọ. Nơi mà tất cả các du khách đều có mặt.
Trong nhưng du khách này, không khó để nhận ra mấy khuôn mặt vừa lạ vừa quen như Sky, Sol, Lando…
- Sky, không ngờ chú cũng ở đây! Anh biết là vận mệnh của anh và chú sẽ kết nối với nhau mà!
Lando tỏ ra thân thiện bằng cách dùng cánh tay to lớn của mình kẹp cổ người em trai của mình lại.
- …
Mặt bù đã bị Lando kẹp đầu lại, nhưng mà Sky vẫn từ chối đưa ra ý kiến.
- Wow! Không ngờ em trai của đội trưởng lại trong khác xa với anh ấy như vậy!
Người mọt sách trong tổ đội của Lando tỏ ra ngạc nhiên khi nhìn cặp anh em thân thiện Lando – Sky rồi nói:
- Xin chào! Tôi là Lutos! Là đặc vụ trọng đội của Đội Trưởng Lando.
- … Chào.
Sky đáp lại một cách cực kỳ ngắn gọn.
- Xin lỗi nha Lutos. Sky nó vốn đã lầm lì và ít nói như vậy từ bé rồi. Nó cùng rất ít khi chào người khác, ngay cả anh.
Nhìn thấy Sky tỏ ra không mấy thân thiện, Lando đành phải giải thích.
Em trai của hắn vẫn luôn không thay đổi. Mặc dù cho cách anh chị em của hắn có khuyên bảo thằng nhỏ đến bao nhiêu đi nữa. Mà khi những người kia chết hết, thì hắn lại không có thời gian đi uốn nắn Sky, cho nên bề ngoài của Sky vẫn luôn như vậy: ít nói và lạnh nhạt.
- Được rồi…
Lutos chỉ thấy cạn lời khi nhìn lại cặp anh em này. Tại sao cùng trong một điều kiện nuôi dưỡng, mà hai người này lại có thể trái ngược nhau đến như vậy? Đội trưởng thì tỏ ra luôn thân thiện quá mức, giống như Daisy vậy, còn em trai của đội trưởng lại quá mức thờ ơ lạnh nhạt với mọi thứ.
Giống như Sky và Lando, cũng có rất nhiều người du khách khác cũng bắt đầu chào hỏi lẫn nhau.
- Bà chủ! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đánh tan bầu không khí ồn ào của du khách, là một giọng nói.
Không cần nhìn vào chủ nhân của giọng nói kia, Sky cũng nhận ra đó là Eli.
- Chịu.
Bà chủ trọ lắc đầu rồi dùng điều khiển và bật ti vi lên. Có vẻ bà ấy cũng đang không biết vì sao lại có nhiều tuyết ở bên ngoài như vậy.
- Thông báo! Ngoài trời thời tiết đang trở nên cực đoan. Đặc biệt là tại các quận Volcano, Vigite sẽ có rất nhiều tuyết rơi vào các ngày tiếp theo! Hiện tại thì nhà đài vẫn chưa xác định được nguyên nhân của sự thay đổi thất thường này. Đề nghị người dân nên trú ẩn trong nhà hoặc di cư khẩn cấp, đồng thời dự trữ đầy đủ lương thực vào những ngày sắp tới.
- Chuyện là như vậy đó.
Nhìn thấy Ti vi thông báo xong, bà chủ trọ liền làm bộ bất đắc dĩ.
- Xem ra chúng ta phải ở lại thêm vài ngày rồi.
Eli buồn bã nói.
Trời mới chỉ là đầu tháng tám, tại sao lại có tuyết rơi được chứ?
- Thôi thì xin mời mọi người tạm quay về phòng đã. Xin đừng quá lo lắng, lương thực dự trữ và áo quần đồ sưởi ấm chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ. Nếu có tin tức gì thì tôi sẽ nhờ nhân viên đi thông báo cho mọi người ngay. Và nếu có chuyện gì thị mọi người cứ đến bàn tiếp tân để gặp mặt hỏi đáp nhé. Còn bây giờ thì giải tán. Hi vọng mọi người đừng có tự ý rời khỏi trọ, nếu có ai đi ra ngoài và mất tích thì trọ sẽ không chịu trách nhiệm.
Nói xong, bà chủ trọ cũng quay người rời đi. Dù sao đối mặt với thời tiết thất thường như vậy, chẳng ai lại tiếp tục muốn đứng đây tiếp chuyện cả.
- Chúng ta về thôi nào.
Nhìn thấy những nhóm khác trọ khác vẫn tiếp tục nói chuyện rôm rả, Eli liền dắt Yoni và Sol (ngay từ khi ra đại sảnh đã gặp), đồng thời kéo Sky ở ngay bên cạnh đó cùng nhau về phòng.
- --
- Tuyết càng ngày rời càng nhiều nhỉ mọi người?
Nhìn thấy những bông tuyết mạnh bạo rơi ở phía bên ngoài cửa kính, Sol liền có chút buồn bã mà nói.
Vốn dĩ nhóm người tính đến nơi này để tắm suối nước nóng, ai ngờ trời trở lạnh, mặt hồ cũng đóng băng một cách khó hiểu, tuyết bên ngoài thì rơi dày đặc, cho nên giờ cả nhóm chẳng thể đi đâu chơi được hết. Chỉ có thể tiếp tục ngồi trong phòng và bấm điện thoại mà thôi.
- Chứ biết làm sao bây giờ?
Nhìn tuyết rơi dày đặc ngoài trời, Eli cũng chỉ có thể thở dài.
Tâm trạng của cô hiện tại rất không tốt, giờ cũng là khuya rồi, tuyết có ngừng thì cũng chẳng làm được gì nữa.
- Hay là chúng ta chơi ném gối đi!
Yoni vẫn rất lạc quan mà đưa ra một ý tưởng.
Trong mấy bộ phim hoạt hình mà cô từng xem, thì lúc nào mấy tập phim đi suối nước nóng đều có trò này cả. Cho nên, có lẽ trò chơi này hiện tại liền rất thích hợp để nâng cao sĩ khí của mọi người vào hiện tại.
- Thôi bỏ trò đó đi Yoni. Tất cả mọi người cần hiện tại là sự yên tĩnh, chứ không phải là một thứ gì đó để quấy động lên bầu không khí này đâu.
Eli lặng yên mà đáp lại.
Mặc khác cô vẫn đang tiếp tục suy nghĩ.
Vì sao tại lúc này lại có tuyết rơi chứ? Bây giờ chỉ mới là đầu tháng 8, có tuyết rơi thì thật là không hợp lý tí nào cả.
Còn chưa kể đến mặt hồ bị đóng băng trong tích tắt…
Chẳng lẽ là…
- Tinh!
Đang giống như suy nghĩ đến điều gì đó, Eli bỗng chợt nghe thấy một âm báo thật là rõ ràng.
“Cái gì vậy trời?”
Nghe thấy một âm thanh kỳ lạ phát ra từ phía trong túi xách của mình, Eli liền mở chiếc túi ra và nhìn vào trong.
- Tinh!
Thứ vẫn đang tiếp tục reo bên trong chiếc túi, là một vật có hình dạng giống như là cái đồng hồ quả quýt.
“Đây chẳng phải là máy báo tín hiệu có quái vật hay sao?”
Nhìn thấy cái đồng hồ, Eli liền ngạc nhiên.
Đây là một thiết bị đặc biệt của tổ chức với chức năng là báo động có quái vật xuất hiện trong phạm vi một cây số.
Do quái vật thường có khả năng tự giấu đi bước sóng của bản thân. Lại tại căn cứ ở Z cũng có thiết bị ra quét quái vật với phạm vi rộng hơn gấp 10 lần.
Cho nên có thể nói, thứ này đa phần các trường hợp đều là vô dụng. Thậm chí đôi khi chỉ có tác dụng là bỏ cho chật túi mà thôi.
Tuy nhiên, do thói quen nghề nghiệp, nên Eli thường hay nhét thứ này vào trong túi.
Không ngờ vào lúc này, nó lại kêu lên.
“Xem ra, những suy đoán của mình hoàn toàn là chính xác.”
Cái Eli suy đoán không phải là chỉ có quái vật xuất hiện, mà là quái vật xuất hiện quanh cô ngày càng nhiều!
Phải biết theo lời của Hakase, quái vật vào những năm trước chỉ xuất hiện lẻ tẻ vài con thôi. Nhưng mà số lượng trong năm nay, đã bằng ngang với tổng số quái vật xuất hiện vào những năm trước rồi.
Có lẽ, bản thân cô có cái gì đó có thể hấp dẫn được quái vật hay sao?
Chứ sao cô đi đâu cũng gặp quái vật hết vậy?
- Mọi người, Chuẩn bị thôi!
Mặc kệ như thế nào, điều trước tiên mà Eli cần làm vẫn là phải thông báo với mọi người trước đã. Vì bây giờ cô đã là trưởng nhóm rồi.
- Có chuyện gì vậy chị Eli?
Nhìn thấy những hành động của Eli, Yoni cũng có hơi khó hiểu chút.
Vì bản thân cô thuộc tổ dân sự trong Đội Đặc Nhiệm (Tổ chức chia thành các tổ nhỏ: dân sự, điệp viên, chỉ huy, quái vật, nghiên cứu, hậu cần…), một tổ không có hoạt động liên quan đến quái vật, nên cô cũng không biết thứ mà Eli đang cầm là cái gì.
- Có quái vật xuất hiện.
Eli nghiêm mặt lại và nói:
- Giờ chị và Sky sẽ cùng đi ra ngoài, em và Sol thì ở lại trông phòng. Nhớ bảo trì liên lạc.
- Được rồi.
Yoni liền lười biếng mà tuân lệnh. Mặc dù rất muốn đi cùng, nhưng cô cũng biết là không nên. Bản thân không được trang bị bất cứ kiến thức gì về quái vật, khả năng chiến đấu cũng không phải là quá cao. Đi theo sẽ vướng tay vướng chân mà thôi.
Như Eli đi cùng cũng chỉ là đảm bảo kỵ sĩ có thể chiến đấu một cách thuận lợi nhất có thể, cho nên cô mới đi cùng. Chứ tham gia chiến đấu thì cô cũng núp ngay.
- Vậy bọn chị đi nhé, mọi người nhớ cẩn thận.
Đợi Sky biến thân xong, Eli liền đặt máy báo quái vật mini vào chế độ im lặng rồi đưa cho Yoni và nói:
- Nếu có quái vật xuất hiện, hãy chạy theo hướng ngược lại kim chỉ dẫn.
Vì do Sky có Gió hỗ trợ tìm kiếm quái vật, nên cô cũng không cần thứ này lắm.
Ngược lại, thứ này sẽ có ích hơn đối với Yoni và Sol. Dù sao năm nay quái vật nhiều như rau cải trắng được bản ngoài chợ, chẳng ai biết sẽ có bất ngờ gì đến hay không? Đề phòng vẫn là tốt hơn.
- Giờ chúng ta đi gặp Lando trước đã.
Đóng cửa phòng xong, Eli liền nói với Sky.
Lando cũng đang ở trong trọ, nên ít nhiều cũng sẽ biết có quái vật xuất hiện. Có thêm một kỵ sĩ mạnh mẽ hỗ trợ vẫn là tốt hơn.
- Ừm.
Sky gật đầu.
- --
Vài phút sau, tại cửa sau của nhà trọ.
- Mọi người đã sẵn sàng chưa?
Nắm chắc cánh cửa, Lando liền quay đầu hỏi lại mọi người. Xung quan hắn là Eli, Sky, Rosen (tóc đỏ) và Hướng Dương (da đen đầu trọc). Những người còn lại đã tập trung tại phòng của nhóm Eli để làm nhiệm vụ hậu cần.
- Đã sẵn sàng.
Tất cả đều đồng thanh nói, Bao gồm cả những người đang liên lạc qua thiết bị vô tuyến.
- Vậy chúng ta đi thôi!
Nói xong, Lando liền mở cửa ra.
- --
Chúc mừng năm mới!