“Cá sấu là loài bò sát lớn ưa thích sống ở trong môi trường nước. Chúng có đặc điểm khá là dễ nhận dạng.
Làn da được bao phủ bởi một lớp vảy. Thân hình dài thòn với tứ chi ngắn cụt lủn. Và đặc biệt, đó là bộ hàm to dài chắc khỏe với những chiếc răng bén nhọn đủ để có thể kết liễu bất kì sinh vật nào có kích thước tương đương chỉ bằng một cú đớp. Hoặc là một cú xoay mình với một lực rất lớn để xé nát con mồi.
Đối đầu với cá sấu, tốt nhất là nên tìm cách giữ khoảng cách. Tại vì mặc dù có thể di chuyển một cách chớp nhoáng trong khoảng cách ngắn, nhưng mà chạy đường dài cũng không phải là sở trường của chúng.”
- Lutos! Mau ngừng tám nhảm rồi ra giúp bọn tôi nào!
- Pằng!
Dùng khẩu súng ngắn trên tay bắn xuyên thủng một cánh chim, Daisy liền nhìn về phía người đồng đội đang không ngừng giải thích của mình rồi phàn nói.
Tính huống hiện tại hơi khó khăn một chút.
Không những đám cá sấu đang tiếp cận bọn họ từ phía trước, mà đàn chim xen lẫn vài con dơi cũng đang nhăm nhe tiếp cận bọn họ từ phía sau.
Bọn họ đã bị kẻ địch bao vây!
- Đội trưởng, có thật là anh không cần giúp không vậy?
Nhìn đàn chim chóc ngày càng dồn dập từ phía sau, Rosen cũng không hề nao núng mà hỏi mò một câu.
Theo như phương án của đội Lando, khi kẻ xuất hiện, thì Lando sẽ tập trung giải quyết linh thú và quái vật, còn Rosen, Daisy, Lutos và Hướng Dương (người nãy giờ vẫn trầm mặc và sẽ vẫn tiếp tục giữ trầm mặc cho đến khi hết câu chuyện) sẽ tập trung xử lý những chướng ngại vật khác hoặc cầm chân kẻ địch càng lâu càng tốt.
Nhưng mà tình hình nhiều lúc cũng ngoài ý muốn. Do hiện tại đám động vật đã chặn kín hết toàn bộ trước sau, nên cả đội đành phải tiến hành phân chia lại nhiệm vụ.
Bây giờ, Lando sẽ phụ trách xử lý đám cá sấu và con linh thú cá sấu trước mặt hắn, những người còn lại sẽ xử lý đám chim chóc ở phía sau lưng.
- Mọi người khinh thường tôi quá.
Nhận ra rằng những người này vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng bản thân, Lando liền ngay tập tức nở ra một nụ cười tự tin.
- Xem tôi có thể làm những gì này!
Nhìn thấy đám cá sấu ngày một càng gần, Lando liền khởi động lại Đá rồi đánh tay vào tường. Từ phía xa xa nhìn vào, có thể thấy đang có một cỗ lực lượng đang dâng trào ở trên người của kỵ sĩ rồi truyền từ tay của hắn qua tường đá xung quanh.
- Ầm!
Những bức tư6ờng ở hai bên ngay sau khi được truyền vào cỗ lực lượng liền rung động nhẹ.
- Xoẹt Xoẹt!
Từ dưới mặt đất, những cây gai nhọn làm từ xi măng bắt đầu mọc ra với tốc độ cực nhanh, đồng thời đâm thủng bất cứ thứ gì ngán đường chúng.
Phập!
Trước mặt kỵ sĩ bây giờ, có rất nhiều xác cá sấu đang nằm rải rác trên những gai đá sắc nhọn. Máu từ chúng chảy xuống làm dòng nước đang chạy giữa cống bỗng nhuốm đậm màu đỏ tươi.
- Grào!!!
Tất nhiên, không phải con nào cũng chết sau đòn này của kỵ sĩ. Dưới hang động cống ngầm cao 5 mét, rộng 8 mét, vẫn còn một con cá sấu cao 1 mét, dài khoảng hơn 10 mét vẫn đang tiếp tục gào thét.
- Đội trưởng! Anh nên nhớ rằng cá sấu cực kỳ nhanh nhẹn trong khoảng cách ngắn đấy! Sơ sẩy một chút là chết ngay!
Ngồi ở xa xa lấy ra một thiết bị hình cầu để chuẩn bị gì đó, Lutos tiện tay nhắc nhở.
- Biết rồi!
Cũng không đợi đồng đội nói xong hết câu, kỵ sĩ liền đã vác chùy xông lên đối đầu với cá sấu khổng lồ kia.
- Thật là… Quá nóng vội đi.
Nhìn thấy Lando đã xông lên, Lutos lắc đầu một cái.
Những lúc như thế này này, đội trưởng thật là khó để có thể phó thác lòng tin được.
Mặc dù đã chung sống với nhau khá là lâu, hiểu nhau khá là rõ. Nhưng mà vì từ trước đến giờ thì bọn họ vẫn gặp khá là ít thứ được gọi là quái vật, cho nên hắn cũng không rõ năng lực của Lando mạnh đến đâu cho lắm.
Không biết năng lực của đồng đội đến đâu, điều này khiến một người đảm nhận vị trí là đầu não của tiểu đội như hắn cảm thấy vô cùng lo lắng.
Không rõ năng lực của đồng đội, làm sao có thể tìm ra phương án tốt nhất để phân chia phối hợp hành động của mọi người cơ chứ?
- Thôi kệ đi, cậu cũng biết tính của đội trưởng là thế nào đúng không?
Nhìn thấy Lutos ủ rũ, Daisy tiến lại gần an ủi một câu.
- Biết rồi!
Sốc lại tinh thần xong, Lutos liền nhấn vào một cái nút trên bàn phím. Hắn nhận ra rằng, thứ mà hắn cần phải lo hiện tại không phải là Lando, mà là đàn chim trước mắt.
Đợi một vài giây, quả cầu mà hắn vừa thả ra liền mọc lên những lưỡi dao linh năng phát sáng, đồng thời quả cầu đó cũng bay lên rồi lao vào đám chim chóc kia.
- Ngừng bắn đi.
Hắn ra lệnh cho đồng đội dừng hỏa lực.
- Được rồi.
Nghe thấy hiệu lệnh của Lutos, ba vị đồng đội kia cũng ngừng phát đạn lại rồi nhìn chăm chăm vào quả cầu đang lơ lửng với những lưỡi dao linh năng bén nhọn đang bay vào trong đàn chim với tốc độ rất nhanh.
- Xoẹt Xoẹt!
Tại một khoảng thời gian rất ngắn sau đó, trong đàn chim chóc đáng sợ và hung tàn kia, có những vệt sáng bỗng lóe lên rồi biến mất. Điều này lập lại khoảng ba bốn lần gì đó, mãi cho đến khi ánh sáng không còn, thì đàn chim kia cũng đã đồng loạt ngã lăn xuống đất một cách la liệt.
- Công nhận thiết cầu vẫn là thứ vũ khí lợi hại nhất nhỉ?
Nhìn đống xác chim, bên trong có lẫn vài cá thể dơi đang nằm la liệt khắp phía trước mặt, Rosen không nhịn được mà lẩm bẩm.
Thiết cầu, một loại bom linh năng đặc thù, có thể phóng ra những lưỡi đao linh năng cực kỳ sắc bén qua những khe hở trên quả cầu khi được kích hoạt. Có thể điều khiển thông qua laptop, có thể thay đổi phạm vi sát thương, cũng có thể sử dụng nhiều lần miễn là không bị hư hại và còn đủ trữ lượng linh năng bên trong.
Chỉ mới kích hoạt 4 lần, mà quả cầu sắt tưởng chừng như vô hại này đã khiến đàn chim khoảng gần trăm con trở thành một đống thịt vụn, đây quả là một thứ vũ khí nguy hiểm.
Thôi đừng nói linh tinh, mà tình hình bên đội trưởng thì ra sao rồi nhỉ?
Nhận ra mối hiểm họa trước mắt đã được giải quyết xong, cả bốn người không hẹn mà cùng nhau quay đầu lại nhìn Lando đánh nhau với con cá sấu khổng lồ kia.
Tình hình bên kia, có lẽ cũng đang đến hồi gay cấn.
- Chết đi!
Sau vài giây loay hoay, kỵ sĩ cuối cùng cũng nện một chùy vào đầu cá sấu.
Thực ra là đẩy thì đúng hơn.
Hang này cũng quá mức hẹp, làm cho hắn cũng không thể thoải mái mà nện được. Tất nhiên là hắn có thể làm được chuyện đó, nhưng mà hắn cũng không muốn phá sập nơi này đâu.
Cho nên, kỵ sĩ đành phải lựa chọn phóng to chùy của mình ra, rồi đẩy về phía trước.
Như kỵ sĩ Bầu Trời có được đôi cánh tự do khi sử dụng Bầu Trời, biểu tượng Mặt Đất cũng có cung cấp một năng lực đặc thù dành cho kỵ sĩ Mặt Đất.
Đó là, chỉ cần đứng trên mặt đất, thì hắn sẽ trở nên vô cùng vững chãi và sức mạnh của hắn cũng sẽ không thua bất kỳ ai.
- Grào!
Bị kỵ sĩ đánh cho một đòn vào mũi, cá sấu khổng lồ cũng không hề chịu thua kém mà dùng sức đẩy lên.
Nó dù gì cũng là linh thú, da dày thịt béo, một chùy của kỵ sĩ tuy khiến nó đau đớn, nhưng cũng chẳng thấm vào đâu hết.
- Chết tiệt!
Nhận ra rằng quái thú cũng không chịu nhận thua mà còn vùng vẫy mạnh hơn trước, kỵ sĩ không nhịn được mà chửi thề một tiếng.
Nếu cứ duy trì tình hình như thế này mãi, thì chỉ tốn công mà thôi. Hắn cần một cách để có thể kết thúc trận đấu nhanh chóng.
Thế là hiện tại, trong đầu của kỵ sĩ liền nổi lên những suy nghĩ viển vông.
Nếu hắn có thể sử dụng các biểu tượng thuộc hệ Bầu Trời vào lúc này, thì có lẽ con cá sấu này đã tan thành từng mảnh từ lâu rồi.
Đáng tiếc, từ khi sinh ra, các kỵ sĩ chỉ có tương thích với một hệ nhất định. Như Sky và Candy là Bầu Trời, còn hắn là Mặt Đất.
- Xem ra chỉ còn một cách!
Nhìn quái vật trước mắt, kỵ sĩ đành lắc đầu và lấy ra một biểu tượng rồi thế vào vị trí của Đá.
Hắn cần phải quay lại hiện thực, và hắn phải làm như vậy.
Mặc dù đa phần các biểu tượng thuộc hệ Mặt Đất đều thuộc dạng phòng thủ, và một số biểu tượng thì không thể dùng ngay bây giờ (lý do là chưa thuần thục). Nhưng mà kỵ sĩ biết, có một thứ vẫn có thể giúp hắn vào hiện tại.
- Ầm ầm!
Trong thoáng chốc, những viên đá được gắn trên giáp của kỵ sĩ bỗng nhiên rớt xuống. Để lộ ra một bộ giáp kim loại gọn gàng sáng bóng và có phần… sắc bén.
Lấy ra một mũi kỵ thương dài đến 3 m, kỵ lại không hề nao núng mà khởi động lại biểu tượng.
Ngay lập tức một cỗ lực lượng có vẻ rất là sắt bén bắt đầu tập trung ngay tại đầu mũi thương này.
- Chết đi! Con linh thú khốn nạn này!
Chưa kịp nói xong, kỵ sĩ liền đã dùng thương trong tay để đâm thật nhanh và mạnh về phía trước mặt.
- Phập!
Một tiếng đâm sắc bén vang lên, làm máu văng lên tung tóe.
- Grào!
Bị một thứ bén nhọn đâm sọc vào mũi làm máu chảy khắp nơi, mãnh thú gào thét trong đau đớn.
- Phập!
Không dừng lại tại nơi đó, kỵ sĩ tiếp tục đâm thêm một thương.
- Phập!
Một thương.
- Phập!
Một thương nữa.
- Phập!
- Phập!
- Phập!
- Phập!
…
- Ầm!
Sau một hồi bị đâm liên tục, cá sấu cuối cùng chịu không nổi nữa đành phải ngã xuống.
- Đáng tiếc…
Nhìn cá sấu khổng lồ đã bị đâm cho thành tổ kiến, kỵ sĩ lắc đầu suy nghĩ.
Nếu như hiện tại bọn họ có thời gian rảnh, có lẽ mọi người đã có một bữa thịt cá sấu nướng rồi.
Đáng tiếc là, hiện tại bọn họ không có thời gian để xẻ thịt rồi nướng.
- Tiếp tục thôi nào mọi người!
Nhận ra toàn bộ kẻ địch đã bị xử lý xong, kỵ sĩ liền quay đầu lại rồi nói.
- À… Ừm!
Trong sự ngỡ ngàng của bốn người còn lại.
- Đội trưởng thật là mạnh quá.
Đi theo sau lưng Lando, Daisy không ngừng cảm thán. Dù sao thì đây chỉ mới là lần thứ hai mà cô chứng kiến cách mà kỵ sĩ chiến đấu mà thôi.
- Nhưng vẫn phải chật vật trước quái vật đó thôi.
Nghe được lời khen từ đồng đội, kỵ sĩ lại phủ nhận một cách phũ phàng.
Cho dù hiện tại, hắn đã rất mạnh rồi. Nhưng mà đối đầu với quái vật, hắn vẫn chưa đủ mạnh.
Hắn cần phải trở nên mạnh mẽ hơn mới được. Chỉ có mạnh mẽ hơn, hắn mới có đủ năng lực để quét sạch đám quái vật kia.