Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trâu Tiểu Hàm

Khu Giang Bắc của Cẩm thành, ngay lúc Trâu Tiểu Hàm và dượng út đang cãi nhau túi bụi, xe của Trâu bí thư đã xuất hiện ở cửa. Đi từ xa, ông ta chợt nghe lời nói vong ân bội nghĩa vô liêm sỉ của người em rể cột chèo này, luôn momg muốn đuổi mẹ con Tiểu Hàm đi, giọng nói đinh tai nhức óc, đứng ở sân nhà đều nghe được toàn bộ.

Ông ta đi tới cửa, ra hiệu vệ sĩ mở cửa ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người em rể đang đóng rầm cánh cửa làm bẽ mặt Tiểu Hàm, cười nói: "Nếu không có Trâu gia của tôi làm chỗ dựa, cậu có thể thoát khỏi vụ điều tra của Cổ Ngạo được sao? Cậu lợi dụng chức vụ cảnh sát trưởng, đem một ít tiền của cục cảnh sát chuyển vào tài khoản riêng của mình, còn dùng súng đánh người khác bị thương ngay tại căn biệt thự mà cục cảnh sát cấp cho cậu, để lại một đống rối rắm cho tôi dọn dẹp! Kết quả bây giờ tôi dọn sạch rắc rối cho cậu rồi, cậu lại trở mặt, khó chịu ra mặt với hai mẹ con Tiểu Hàm! Chẳng lẽ lúc trước chuyện tôi đề bạt cậu, còn không đáng để mẹ con Tiểu Hàm ở nhờ nhà cậu mấy hôm sao?"

"Anh rể" Sau khi dượng út vừa đi ra khỏi phòng, xoay người lại thế là gặp ngay Trâu bí thư đến đây một cách đột xuất, còn dẫn theo nhiều người đi cùng, lập tức giật mình kinh ngạc, lúc này mới dè dặt, không xám thể hiện ta đây, nói giải thích: "Ý của em của không vậy, ý của em là......"

"Là ngày tháng cậu sống quá là an nhàn, cần siết chặt lại một chút." Ánh mắt Trâu bí thư lộ ra ánh sáng lạnh, sớm nhìn rõ ràng bản chất của người em rể này, vung bàn tay lên ý bảo ông ta tránh ra, nói lạnh nhạt: "Tuỳ rằng cấp trên điều tôi đến Bắc Kinh, nhưng tôi vẫn dư sức bứng rễ một tên cảnh sát trưởng như cậu! Cậu đã không muốn dựa vào Trâu gia tôi để thăng quan phát tài, vậy Trâu gia tôi cần phải lấy lại một số thứ đã tặng cho cậu, bao gồm cả chức quan mà tôi đã tặng cho cậu!"

"Anh rể, chúng ta là người một nhà, cần gì phải làm khó coi như vậy?!" Dượng út vì điều này mà hoảng hốt nóng nảy, chỉ sợ Trâu bí thư tiêu diệt mình trước khi ông ta rơi đài, vội vàng chạy theo phía sau Trâu bí thư, "Vừa rồi em giận quá mới nói vậy, không có câu nào là thật cả, anh rể, anh đừng nghĩ là thật! Sao em lại có thể không dựa vào Trâu gia anh mà thăng quan phát tài được chứ, nếu lúc trước không có anh rể đề bạt em, bây giờ em vẫn còn là một tên cảnh sát quèn không có tiếng tăm......"

Trâu bí thư đã đi đến trong phòng con gái, không thèm để ý kẻ tiểu nhân không biết xấu hổ này, nói Lam thị thu dọn đồ đạc của con gái: "Tôi không tha thứ nỗi cho đứa con gái bất hiếu lại còn thích hờn dỗi này được, nhưng trước mắt phải giải quyết cho tốt mấy chuyện này rồi có gì nói sau! Lập tức thu dọn đồ đạc cho con bé, tôi đến đón nó rời khỏi nơi đây!"

Lam thị thấy chồng chấp nhận tới đón con gái, thế này không còn gì để nói nữa, lấy khăn tay thấm thấm lên mặt hai ba cái, chùi sạch nước mắt, nhanh chóng thu dọn hành lý cho con gái, vừa nói: "Lão Trâu, đúng là mắt ông bị mù rồi, sao lúc trước lại đi đề bạt cái loại lang sói vong ân bội nghĩa này vậy! Lúc nãy nó mắng Tiểu Hàm thế nào ông cũng nghe thấy rồi đó! Trâu gia chúng ta còn chưa có xảy ra chuyện gì đâu, vậy mà đã bắt đầu có chuyện chó cắn chủ nhân, lấy oán trả ơn!"

Dượng út đứng ở cửa, vừa nghe bà mắng chửi, vừa cân nhắc hiện tại có nên trở mặt luôn với Trâu gia hay không? Chuyện gièm pha đã ồn ào lớn như vậy, Trâu gia còn đem Trâu Tiểu Hàm gởi vào nhà anh ta, không phải để cả nhà anh ta cũng bị lây dính chuyện gièm pha sao!?

Sau này bạn bè thân thích sẽ cười anh ta có tác phong bất chính thuộc loại Trâu gia, họ hàng với gia đình giàu có nhưng gia phong bại hoại, nhân tiện cũng sẽ liệt anh ta vào trong danh sách đó, đoạn tuyệt quan hệ lui tới với anh ta! Hơn nữa một khi Trâu gia sụp đổ, dây mơ rễ má cũng bị ảnh hưởng theo, mấy chuyện phạm pháp của anh ta cũng sẽ bị đào ra, khiến cho vị trí cảnh sát trưởng của anh ta cũng gặp tai ương!

Dù sao ai bảo anh ta đi gần với Trâu gia làm gì!

"Được rồi, dọn dẹp xong rồi, Tiểu Hàm, chúng ta đi thôi." Lam thị thu dọn hành lý đơn giản, phủ thêm áo khoác bên ngoài lên người cô con gái đang tiều tuỵ cả mặt của mình, để vệ sĩ che chở đi đến trước mặt dượng út, dừng lại bước chân, khinh miệt mà nói: "Em rể à, ngày mai chính là ngày mà cậu sẽ bị cục cảnh sát cách chức, cứ ở đó mà suy nghĩ xem tiếp theo phải tìm được một công việc ngon lành như thế nào, rồi làm gì để lấp lại lỗ hổng tham ô của cậu ở cục cảnh sát nữa! Khi tân thị trưởng nhậm chức, tân thị trưởng trọng dụng đề bạt cậu trước, mới đúng là cậu không cần nhờ vào Trâu gia tôi để thăng quan tiến chức! Nhưng cậu không thử nhìn lại bản thân mình xem, cậu chỉ là một tên cảnh sát quèn thôi, tân thị trưởng sẽ dựa vào cái gì mà trọng dụng cậu? Hay là ông ấy cũng giống Trâu gia tôi, mù mắt mới đi đề bạt cái loại lang sói xem thường người khác như cậu?"

Dượng út tự biết chính mình đã đắc ý quá sớm, bị Trâu bí thư đánh úp chỉ có chết bất đắc kì tử, bây giờ Lam thị lại dựa hơi nổi bão, mở miệng ngậm miệng liền mắng anh ta là lang sói, vì thế cũng không nhịn nổi nữa, cười lạnh nói: "Đúng là tôi sức hèn lực mọn, quả thật không tiếp cận được với tân thị trưởng, nhưng so với việc bị Trâu gia các người làm liên luỵ, tân thị trưởng còn tốt hơn Trâu gia các người gấp trăm lần! Các người chưa từng nghe đồn qua tân thị trưởng sao? Nghe nói là người của Đằng gia, cũng chính là con cháu Đằng gia có một người vợ nɠɵạı ŧìиɦ từ Trâu gia đó, một khi người của Đằng gia lên làm tân thị trưởng, Trâu gia các người còn chết nhanh hơn! Tôi thật sự hối hận khi làm họ hàng thân thích với Trâu gia các người, để mẹ con hai người vào đây ở lại, đến lúc chuyện nhà các người bị bại lộ, tôi còn bị mang tội chứa chấp!"

Trâu bí thư nghe, hàng lông mày rậm nhăn chặt lại, ánh mắt âm lãnh, không tranh luận với người em rể này, ý bảo vợ con lên xe, trước mắt rời khỏi nơi này.

Thế này Lam thị mới đỡ con gái đi ra cửa, ngồi lên xe của chồng, trong lòng được an ủi không ít.

Chính là chờ lão Trâu lên xe, thế này bà mới biết được chồng mình muốn đưa con gái xuất ngoại ra nước ngoài, hiện tại đang trực tiếp lái xe đến sân bay, một giây cũng không dừng lại!

"Vì sao nhất định phải ra nước ngoài?" Bà giật mình, muốn đứng lên ở trong xe, kiên quyết không đồng ý quyết định này, "Tiểu Hàm vừa mới sinh con xong, ông muốn con bé một mình ôm con bỏ xứ mà đi sao? Nước ngoài xa như vậy, con bé sẽ không chịu nổi!"

"Đã không móc nối được với bên Pháp viện rồi, Đằng gia lại kiên quyết muốn hầu toà theo vụ này, không có một đường sống quay về, bởi vậy trước khi phiên toà mở ra vào ngày mai, Tiểu Hàm phải ra nước ngoài ở vài ngày." Trâu bí thư nói bình tĩnh, trên nét mặt già nua không hề vội vàng không hề nóng nảy, "Mấy ngày nay chuyện gϊếŧ người diệt khẩu mà lão Đằng làm sẽ bị đào ra, đến lúc đó tin tức này sẽ nổi bật hơn tin tức ly hôn, sẽ cho chúng ta nhiều thời gian để tìm được nhược điểm của Đằng Duệ Triết! Hiện tại Đằng Duệ Triết giấu Tô Đại Lận ở Hải Nam, bao dưỡng tình nhân, xem như nɠɵạı ŧìиɦ ở bên ngoài, trở thành bên đầu tiên có lỗi trước. Hơn nữa Đằng Vi Trì còn nói cho tôi biết, Tô Đại Lận mang thai đứa con của Đằng gia, mấy ngày trước đã sinh rồi, ở trung tâm bệnh viện tỉnh Hải Nam. Bởi vậy chúng ta chỉ cần bắt được Tô Đại Lận, sẽ không sợ Đằng Duệ Triết không chịu đầu hàng một cách ngoan ngoãn. Đến lúc đó không ai dám đào lên những chuyện mà chúng ta đã làm trước kia, Tiểu Hàm cũng sẽ không bị chế tài bởi Pháp luật."

"Mà Tô Đại Lận không phải ở Cẩm thành sao? Làm sao mang thai được, hơn nữa còn sinh con nhanh lẹ như vậy?!" Lam thị bị tin dữ nối tiếp liên tục khiến toàn thân giật mình như mèo mẹ bị giẫm phải đuôi, mắt trợn lên, lông ốc trên người đều dựng thẳng, "Rõ ràng bụng của Tô Đại Lận vẫn bằng phẳng, có thể chạy có thể nhảy, còn có thể đánh người, sao mà đột nhiên lại sinh con trong thời gian ngắn như vậy được? Lão Trâu, có phải là ông hồ đồ rồi không?"

Giọng nói kia quả thật đúng là thê lương, như một cái cây bị chẻ làm hai rớt xuống mặt hồ, rẹt -- rầm, thiếu chút nữa đâm thủng màng tai người khác!

"Người hồ đồ mới là bà!" Lão Trâu tức giận nhìn qua, hai hàng lông mày nhăn lại thật nhanh, trong lòng đang âm thầm tự hỏi làm sao mình lại cưới một người vợ vừa mạnh mẽ vừa ngu dốt như vậy, nói: "Bà xem còn không hiểu được sao -- Tiểu Hàm lấy cổ phần của Đằng thị để làm giao dịch với Đằng Vi Trì về đứa bé, lại bị Đằng Vi Trì lật mặt, vừa mất đi cổ phần của Đằng thị, lại vừa sinh ra một đứa con da đen! Mà Tô Đại Lận đã mang thai từ trước rồi, bị Đằng Vi Trì giấu đi, chuẩn bị dùng đứa bé đó để đối phó với Đằng gia! Còn Thư Mẫn Mẫn là giả dạng Tô Đại Lận, là người thế thân dùng để quyến rũ Đằng Duệ Triết và làm đảo điên hai nhà Trâu Đằng, không đáng được nhắc đến!"

"Tên Đằng Vi Trì này thật đáng chết, là hắn ta làm hại và huỷ hoại thanh danh của Tiểu Hàm, khiến con bé mang tiếng lẳng lơ, lão Trâu à, sao ông còn buông tha cho hắn ta nữa vậy! Ông nên bắt tên này đi ra làm nhân chứng chứng minh Tiểu Hàm trong sạch đi chứ, nói cho quan toà biết, đứa bé này là hắn ta bỏ vào bụng của Tiểu Hàm, cũng không phải Tiểu Hàm cấu kết với người ngoài!" Lam thị nghe được môi run lên, bắt đầu kích động nói không ngừng, hai tay chụp lấy cánh tay của chồng không chịu thả, móng tay bấm vào da thịt của lão Trâu, "Ông phải bắt lấy hắn ta, để ngày mai hắn ta phải ra toà làm chứng, chứng minh đứa bé này không phải của Tiểu Hàm, như vậy Tiểu Hàm sẽ không phải ra nước ngoài tránh nơi đầu sóng ngọn gió......"

"Hiện tại hắn ta đang ở đâu cũng không rõ, làm sao bắt được?!" Trâu bí thư bị đau đẩy tay Lam thị ra, chán ghét trừng mắt nhìn liếc một cái, "Hơn nữa hiện tại Duệ Triết đang như hổ rình mồi với chúng ta, một khi tôi làm cứng với Đằng Vi Trì, nó sẽ đào mọi gốc rễ sự việc, khiến Trâu gia chúng ta gặp cảnh cửa nát nhà tan!"

"Vậy làm sao bây giờ? Cũng không thể trơ mắt nhìn con gái của chúng ta chịu tội được, cả ngày ôm một đứa bé da đen, lấy nước mắt mà rửa mặt......"

"Đều là nó tự tìm tới! Ai bảo nó lúc trước muốn chạy tới biệt thự riêng của Duệ Triết, phát sinh quan hệ nam nữ trong cảnh tối lửa tắt đèn, sau đó không bàn bạc gì với chúng ta đã làm ầm ĩ chuyện này......"

Trâu Tiểu Hàm ở bên cạnh nghe cha mẹ cãi nhau, bả đầu xoay ra hướng ngoài cửa sổ, im lặng nhìn ánh đèn nê ông ở bên ngoài.

Chỉ cần Đằng Duệ Triết giữ lại manh mối, cô còn có cơ hội vồ đến. Thất bại hiện tại chỉ là tạm thời, chỉ cần cô còn sống, Đằng Duệ Triết và Tô Đại Lận đừng hòng mơ được có ngày bình an!

---

Trâu Tiểu Hàm

Xe nhanh chóng chạy tới sân bay, Trâu bí thư đã sắp xếp ổn thoả vé máy bay và chỗ ở nước ngoài cho con gái từ trước, hiện tại đưa con gái đến cửa sau của sân bay, chính mình không có xuống xe, để cô một mình làm thủ tục kiểm tra qua cửa hải quan.

Chính là tình trạng của Trâu Tiểu Hàm thật sự không tốt lắm, khi cô mở cửa xuống xe, vừa đi từng bước về phía trước, hai chân mềm nhũn cả ra, cơ thể sau khi sinh chưa bình phục đột nhiên té nhào xuống mặt đất!

"Tiểu Hàm!" Lam thị đau lòng con gái, kêu to chạy tới ôm lấy con gái từ phía sau, sống chết cũng không chịu để vệ sĩ đưa Trâu Tiểu Hàm vào cửa sau của sân bay, trên mặt nước mắt như mưa, "Lão Trâu, thần kinh trên cơ thể con gái của chúng ta không có tốt, con bé không thể ở nước ngoài một mình được, sẽ xảy ra chuyện chết người mất!"

"Dù có vậy cũng phải đi! Làm như vậy mới là bảo vệ con bé!" Nét mặt già nua của Trâu Tông Sinh sẳng giọng lên tiếng, ý bảo vệ sĩ đưa Trâu Tiểu Hàm vào sảnh chờ, lập tức bay ra nước ngoài, "Mặc dù ngày mai con bé không lên toà, Pháp viện vẫn phán quyết ly hôn thành công như cũ, nhưng làm như vậy mới có thể để vụ này không tìm thấy bị đơn, nên lúc này con bé không phải gánh trách nhiệm trước pháp luật, không phải làm tiêu điểm ở Cẩm thành bị người ta chê cười! Chờ thêm một thời gian nữa, lão Đằng mất thế rớt đài, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện ở đây thật ổn thoả, lại đón con bé về. Bà cũng đi theo chăm sóc con bé đi, mấy chuyện mà bà làm trước đây, hiện tại tôi không thể lạm dụng tư quyền mà bao che được nữa rồi, bởi vì không có thời gian, có rất nhiều bằng chứng bất lợi cho chúng ta, tôi có tận dụng mọi quyền lực thế nào cũng không thể áp chế nổi."

"Vậy ông phải làm sao bây giờ?" Lam thị lo lắng nhìn ông, nước mắt luôn luôn rơi, "Mẹ con tôi đi, ông phải làm sao bây giờ? Lão Trâu, ông cũng theo mẹ con tôi ra nước ngoài luôn đi, đừng chờ Pháp viện định tội chúng ta nữa. Chỉ cần chúng ta mang quốc tịch khác, trở thành công dân của quốc gia khác, chính là chúng ta không có tội. Đợi vài năm sau chuyện này qua đi, chúng ta lại quay về nơi này, tảo mộ dâng hương cho ba......"

"Tôi đã xin cho hai mẹ con bà, còn có bà nội nữa, đều mang quốc tịch Australia, nếu lần này không thoát được tội, mọi người định cư ở bên đó luôn, đừng trở về nữa." Trâu bí thư xuống xe, đi tới trước mặt hai mẹ con, đôi mắt tang thương chứa đầy lo lắng cùng vẻ lưu luyến, trên khuôn mặt già nua lộ ra biểu tình ưu thương, "Nếu tôi đi cùng hai người, hình cảnh quốc tế sẽ tìm được tôi, do đó sẽ liên luỵ đến hai mẹ con. Tôi chỉ hi vọng hai mẹ con bà thật khoẻ mạnh, sau này đừng có làm những chuyện không có kết quả nữa, tự mình lấp đường đi của mình. Bây giờ tôi đã đưa mẹ ra nước ngoài rồi, bà ấy đang chờ hai người bay qua đó. Nếu tất cả mọi chuyện bên này đều thuận lợi, tôi sẽ đi qua đón hai mẹ con bà về, bà chăm sóc mẹ và Tiểu Hàm cho thật tốt."

"Lão Trâu......" Lam thị lưu luyến rời đi, cảm giác đây là một lần sinh ly tử biệt, một khi đi rồi, muốn gặp cũng không gặp chồng của mình được nữa, "Lão Trâu, chúng ta làm vợ chồng nhiều năm như vậy, đừng để chúng ta tách ra như thế, tôi ở lại giúp ông......"

"Đi thôi, đừng nói nữa." Ánh mắt của Trâu Tông Sinh kịch liệt đau thương, quyết tâm để bà đi, xoay người ngồi trở lại trên xe, ra lệnh cho tài xế lái xe ngay lập tức.

Lam thị đuổi theo bị vệ sĩ kéo lại, hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn xe của chồng rời đi, lại đuổi theo không kịp, chỉ có thể hô vài tiếng "Lão Trâu", "Tông Sinh", sau đó bị kẹp một bên dìu vào cửa sau của sân bay, kịp thời gian làm thủ tục đăng ký.

Con gái Trâu Tiểu Hàm của bọn họ thì ngược lại, thần sắc có vẻ bình tĩnh, giống như lần này không phải là sinh ly tử biệt với ba của mình, mà là mình được sống lại một lần nữa, ba giúp cô tránh thoát một kiếp, để cô có cơ hội vồ trở về!

Trong lòng cô vui sướng, chờ mong ba mình dàn xếp ổn thoả mọi chuyện ở Cẩm thành, còn cô thì ở nước ngoài dưỡng bệnh, tránh nơi đầu sóng ngọn gió, sau đó chờ tất cả tin đồn lắng xuống, cô lại trở về lần nữa, tuyệt đối không buông tha một tia liên quan gì với Đằng Duệ Triết! Ví dụ như có đứa con chẳng hạn!

---

Đằng Duệ Triết

Tố tụng ly hôn kéo dài thật lâu rốt cuộc cũng có ngày được lên sóng, bởi vì liên quan đến thanh danh của hai nhà Trâu Đằng, vậy nên mọi người rất chú ý đến tin tức này, phóng viên vây quanh ba vòng ngoài toà nhà ba tầng của Pháp viện, cũng không phải là một vụ án ly hôn bình thường.

Đằng Duệ Triết thấy Trâu Tiểu Hàm không tham dự, cười cười, để Hội đồng xét xử trực tiếp triệu tập Trâu bí thư, nếu mời lần nữa mà vẫn không đến, liền phán quyết tự động ly hôn.

Điều kiện ly hôn của hắn là, Trâu Tiểu Hàm không nhận được một xu tài sản nào của hắn, hơn nữa phải giúp Đằng gia lấy lại số cổ phần của Đằng thị đã bị cô ta chuyển nhượng ra ngoài, cùng với một bức thư tự bạch ly hôn. Nội dung của thư tự bạch ly hôn gồm có: Lúc trước rốt cuộc cô ta đã xảy ra quan hệ với người đàn ông nào, sau đó giá hoạ cho hắn? Lại thuê giang hồ đi tìm đánh Đại Lận như thế nào? Lại tự biên tự diễn một vở kịch "Kíƈɦ ŧìиɦ" như thế nào? Còn âm thầm làm chuyện gì với Tô Đại Lận, tốt nhất nên nói cho rõ ràng không được bỏ sót!

Đương nhiên, hắn biết chắc chắn Trâu Tiểu Hàm sẽ không viết thư tự bạch, vậy thì  đem bằng chứng ra để nói, để cô ta phải tâm phục khẩu phục.

Hiện tại những người giúp việc có liên quan trong gia đình chứng minh: Hắn với Trâu Tiểu Hàm không có sống chung, không có tình cảm vợ chồng, kết hôn xong liền ở riêng.

Bệnh viện chứng minh: Đứa bé không có một tia quan hệ huyết thống nào với hắn, chính là một đứa con lai, là con của Trâu Tiểu Hàm và một người đàn ông da đen sinh ra.

Công ty chứng minh: Đúng là vào cái ngày hắn nhận chức ở Đằng thị, số cổ phần do Trâu Tiểu Hàm đứng tên tự động chuyển đến danh nghĩa của Đằng Vi trì, hơn nữa Trâu Tiểu Hàm còn chính miệng thừa nhận, chính cô ta đã làm giao dịch với Đằng Vi Trì, cam tâm tình nguyện chuyển nhượng số cổ phần này, cũng chính là phản bội Đằng gia.

Trường học chứng minh: Trâu gia từng phái người đi đến phòng giáo vụ của trường đại học truy tìm sinh viên có tên là Tô Đại Lận, hơn nữa còn phái người theo dõi ở cổng trường kéo dài đến nhiều ngày, động cơ không đơn thuần.

Mà Đằng mẫu thế nhưng cũng đứng dậy, trở thành người làm chứng: Ngày ấy bà bỏ thuốc con trai là thuốc ngủ, cũng không phải thuốc kíƈɦ ɖụƈ, bởi vậy Trâu Tiểu Hàm nói bị con cưỡng bức rất mâu thuẫn với nhau. Tuy rằng vì vậy mà bà cũng bị pháp luật chế tài, nhưng bà muốn nói cho mọi người biết, trong sự việc này, con trai mới là nạn nhân lớn nhất, là bà ghi âm lại cuộc nói chuyện giữa mình và con trai, sau đó cắt nối biên tập giao cho Trâu Tiểu Hàm, để Trâu Tiểu Hàm tự biên tự diễn một vở kịch.

Bà đem đoạn băng ghi âm được bà phục hồi lại nộp cho Hội đồng xét xử, sau đó lại áy náy nức nở nhìn người đang ngồi ở ghế nguyên đơn: "Duệ Triết cũng không phải tự nguyện cưới Trâu Tiểu Hàm, là bị tôi bức hôn, bị tôi bỏ thuốc ngủ, mê man nằm trên giường, ngủ cùng phòng với Trâu Tiểu Hàm đang tỉnh táo. Bởi vì tôi muốn có một người con dâu đoan trang hiền thục, liền nhận định đó phải là Trâu Tiểu Hàm, nên mới bắt tay với cô ta để đối phó với chính con trai của mình, sau này tôi mới biết được, con tôi càng đau khổ thì lòng tôi lại càng đau đớn, cho đến khi cái ngày sự thật được phơi bày, tôi mới hiểu được tất cả chúng tôi đang đối phó với Duệ triết, mọi người không yêu Duệ Triết, Trâu Tiểu Hàm cũng không yêu Duệ Triết, ngoài Đại Lận ra, không ai thương nó cả....... Bởi vậy mẹ hy vọng sau này Duệ Triết và Đại Lận có thể được hạnh phúc, tuy rằng tội lỗi mà ba mẹ phạm phải là không thể tha thứ, không thể bồi thường và bảo vệ các con lần nữa, nhưng sau khi ba mẹ ra tù, hi vọng các con có thể chấp nhận ba mẹ, cho ba mẹ một cơ hội đền bù cho Đại Lận, được không?"

Bà chớp đôi mắt ngấn lệ, lại nhìn con nở nụ cười, "Duệ Triết, mẹ thật hối hận, nhưng không bỏ hi vọng được. Con và Đại Lận nhất định phải vào thăm ba mẹ ở trong tù."

Duệ Triết liếc nhìn bà một cái, thản nhiên ánh mắt dời đi, trên khuôn mặt tuấn tú không có biểu tình gì, không có một câu trả lời thuyết phục nào.

Hắn đang đợi Trâu gia đến, chờ ký tên ly hôn, sau đó chấm dứt tất cả mọi chuyện.

Trong tất cả những người phụ nữ bên cạnh hắn, hắn chỉ dám tin tưởng nước mắt của Đại Lận, chỉ cần nhìn vào đôi mắt long lanh ánh nước như mặt hồ của Đại

Lận, hắn đã biết cô muốn nói gì, là cô đang vui, đang buồn, hay đang nhớ người nhà! Mà nước mắt của mẹ hắn và Trâu Tiểu Hàm, tin được một lần, không có chuyện tin được lần hai. Một khi tin, hắn và Đại Lận lại thêm một lần tai nạn!

"Xem ra Trâu bí thư không chịu đến đây, cam chịu toà án phán quyết tự động ly hôn." Hắn nhẹ nhàng cười, đứng lên, "Vậy chúng ta để đương sự Trâu Tiểu Hàm lại đây ký tên, ha ha."

---

Trâu Tiểu Hàm

Cánh cửa nơi đại sảnh của phiên tòa phúc thẩm mở ra kêu loảng xoảng, phía sau là Trâu Tiểu Hàm vốn dĩ đang ở nước ngoài lại bị người ta dẫn vào, khoé mắt còn để lộ nước mắt, có vẻ ấm ức vô cùng, nhăn nhó xoay người không chịu đi vào trong, không cho phép người bên cạnh chạm vào minh. Cuối cùng vẫn bị hai cảnh sát toà án cưỡng chế dẫn vào, mới bằng lòng ngoan ngoãn ngồi vào vị trí bị đơn, khóc không ngừng.

"Bị đơn, vì sao sau khi nhận được lệnh triệu tập của tòa lại cố ý vắng mặt?" Quan toà không nể tình, một búa gõ xuống dưới, tỏ vẻ vô cùng tức giận đối với gia đình của bị đơn này, "Theo điều tra, tối hôm qua bị đơn đã chuẩn bị bay đi Australia, chống cự không chịu hầu toà, đã vi phạm còn muốn chạy tội, Toà có quyền quyết định bị đơn coi thường hội đồng xét xử và mang danh bỏ trốn!"

Trâu Tiểu Hàm ngồi trên ghế khóc lóc, vừa dùng khăn giấy chùi nước mắt, vừa nhớ lại sự tình tối qua.

Ngày hôm qua, cô ta và mẹ đang chuẩn bị làm thủ tục lên máy bay, đột nhiên có mấy người mặc quần áo cảnh sát an ninh sân bay đến ngăn cản hai mẹ con lại, nói muốn kiểm tra hành lý của bọn họ và vé máy bay, vệ sĩ thấy có gì đó không đúng, vội vàng bảo vệ hai người chạy ra cửa sau của sân bay, nhưng mà đối phương đã có chuẩn bị từ trước, bao vây kín kẽ toàn bộ cửa sau, không cho phép ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thế này cô ta mới biết Đằng Duệ Triết đã phái người theo dõi giám sát từng cử chỉ hành động của hai mẹ con từ sớm, tuyệt đối không cho phép cô ta chạy trốn, rũ bỏ mọi trách nhiệm! Hôn nhân của bọn họ phải kết thúc là chuyện đã định rồi, nhưng Đằng Duệ Triết cũng tuyệt đối không dễ dàng buông tha cho cô ta!

"Thưa toà, cho tôi thêm một chút thời gian nữa, tôi sẽ tìm ra đứa con của chính mình, để mọi người biết được đứa bé da đen đó không phải là con của tôi, mà là do Đằng Duệ Triết đánh tráo!" Cô ta giãy dụa đứng lên, cảm xúc có vẻ cực kì kích động, giọng nói cũng rất lớn, "Các người cũng từng điều tra qua, tôi cũng không có lui tới với bất kì người đàn ông da đen nào cả, làm sao có thể sinh ra một đứa con da đen được!? Đây rõ ràng là Đằng Duệ Triết vu oan cho tôi, muốn hãm hại tôi!"

"Vậy chuyện bị đơn dùng cổ phần của tập đoàn Đằng thị để làm giao dịch với Đằng Vi Trì về đứa bé này, lại giải thích thế nào?" Quan toà hỏi lại cô, lật lật những tài liệu điều tra trước mặt, "Quả thật bị đơn đã lấy cổ phần của tập đoàn Đằng thị để làm điều kiện trao đổi, để Đằng Vi Trì cho bị đơn đứa con của nguyên đơn, bị đơn có thừa nhận điều này hay không? Chưa được đương sự đồng ý, bị đơn lại cố ý đánh cắp đứa con của đối phương, đây cũng là hành vi phạm pháp!"

"Tôi......" Trâu Tiểu Hàm bị hỏi, cả người phút chốc dừng lại, chột dạ không thôi, lại tiện đà già mồm nói lấn át lẽ phải: "Đối với điều này, tôi kiên quyết không thừa nhận! Lúc đó tôi và Đằng Duệ Triết đã là quan hệ vợ chồng, đã nhận giấy chứng nhận kết hôn, cũng tổ chức tiệc rượu, danh chính ngôn thuận gả vào nhà bọn họ. Anh ta lại ở bên ngoài nuôi dưỡng tình nhân mà không chịu về nhà, tôi vì Đằng gia muốn kéo dài nòi giống, nghĩ mọi biện pháp để mang thai, cũng là có ẩn tình ở bên trong! Vì sao hội đồng xét xử lại không đi điều tra ả tình nhân ở bên ngoài của anh ta? Bên thứ ba đó đã sinh cho anh ta một đứa con rồi, vốn dĩ anh ta không có tư cách ở đây mà đề nghị tôi ly hôn, tôi mới chính là nạn nhân!"

Đằng Duệ Triết thấy cô ta kiêu ngạo như vậy, quay đầu nhìn về phía cô ta, đôi mắt kinh ngạc không thôi, bình tĩnh nhìn.

"Nhưng bị đơn lại sinh ra một đứa bé da đen, cũng không phải con cháu của Đằng gia!" Quan toà lại nện một búa xuống bàn, nhận định bị đơn đang nói dối, "Kết quả điều tra của hội đồng xét xử đã chứng minh, trong mối quan hệ hôn nhân kéo dài chín tháng giữa nguyên đơn và bị đơn, không có sự tiếp xúc cơ thể với nhau, hơn nữa trước khi kết hôn, bị đơn là người đã lợi dụng nguyên đơn đang trong trạng thái hôn mê không có ý thức, cưỡng chế đem một số tội danh đổ lên đầu nguyên đơn, khiến nguyên đơn phải cưới bị đơn, một loạt những hành động của bị đơn đã cấu thành tội vi phạm pháp luật! Hơn nữa theo như lời bị đơn nói, cô gái Thư Mẫn Mẫn là bên thứ ba cũng cũng không có một tia quan hệ mờ ám nào với nguyên đơn, chỉ là đồng nghiệp, không có phát sinh chuyện tiếp xúc thân thể!"

"Nhưng người bức hôn anh ta cũng không phải là tôi, mà là mẹ của anh ta!"Trâu Tiểu Hàm lại kích động nhảy dựng lên từ ghế ngồi, khiến hai người cảnh sát bên cạnh muốn áp chế cũng không áp chế được, cô ta dùng tay chỉ thẳng vào mặt Đằng mẫu ở bên cạnh, "Là bà ta dùng di động của Duệ Triết hẹn tôi đến biệt thự riêng, cũng là bọn họ đưa ra chủ ý để tôi ngủ trong phòng của Duệ Triết! Tôi mới là nạn nhân, bị Duệ Triết xâm phạm, mới không còn cách nào khác phải gả vào Đằng gia!"

"Đúng, người làm chứng là bà Tây Lan đây đã thừa nhận mình là người chủ mưu, cũng đồng ý chịu trách nhiệm tương ứng trước pháp luật. Mà bị đơn ngoài việc là đối tượng khả nghi vu oan giáng hoạ cho người khác, không kiềm chế được hành vi của mình, gây tổn thất tinh thần cho nguyên đơn kéo dài đến chín tháng, còn là kẻ khả nghi làm giao dịch buôn bán bất chính, nɠɵạı ŧìиɦ, Toà phán quyết bị đơn là bên có tội, không những phải thực hiện ly hôn vô điều kiện mà còn phải bồi thường cho nguyên đơn bảy mươi hai vạn tệ làm phí tổn thất tinh thần, năm mươi vạn tệ làm phí bồi thường, cũng như lấy lại tất cả số cổ phần mà bị đơn đã chuyển ra ngoài! Nếu Toà điều tra được bị đơn mang thai trước khi kết hôn, chưa kết hôn đã mang thai, vậy bị đơn là đối tượng khả nghi trộm cướp tinh trùng của người khác, cấu thành phạm tội vi phạm Pháp luật! Hiện tại Toà cơ bản có thể kết án: Hôn nhân của bị đơn Trâu Tiểu Hàm, cùng quá trình mang thai, đều là một chuỗi âm mưu, bị đơn và ông Đằng Vi Trì đã làm giao dịch đen buôn bán tinh trùng, có ý đồ trộm tinh trùng của nguyên đơn Đằng Duệ Triết, lại không có kết quả, nhưng lại thành công mang thai đứa con của một người da đen, sau đó lén lút đổ cho nguyên đơn Đằng Duệ Triết là cha ruột của đứa bé, trực tiếp cấu thành tội trộm cướp và vu oan giáng họa!"

"Cổ phần của Đằng thị đã được tặng cho tôi, thuộc quyền sở hữu của tôi, tôi muốn bán cho ai thì bán, dựa vào cái gì mà muốn quản lý tôi?" Trâu Tiểu Hàm lớn tiếng gào rống đứng lên, không ngừng giãy dụa dưới sự khống chế của cảnh sát tại phiên tòa, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo, chính là không chịu đền tội, "Tối hôm qua tôi còn nghe nói Tô Đại Lận đã sinh con trai, là con riêng của Đằng Duệ Triết trong khi anh ta vẫn còn là chồng của tôi, vì sao các người không đi điều tra cô ta, lại đi phán quyết tôi là bên duy nhất có tội!? Nếu tôi mang thai trước khi kết hôn mà bị phán quyết là trộm cướp, vậy Tô Đại Lận mang thai được xem là gì? Cô ta mang thai khi Đằng Duệ Triết vẫn còn hôn thú trong người, là bên thứ ba, là ả tình nhân của Duệ Triết, điều này thật sự gây tổn thương rất lớn đến một người vợ như tôi, tôi có quyền lợi đuổi bắt cô ta!"

"Bị đơn Trâu Tiểu Hàm, mặc dù Đằng gia đem cổ phần của công ty tặng cho bị đơn, nhưng bị đơn lại dùng phương pháp phạm tội mà trao tay cổ phần ra ngoài, do đó bọn họ có quyền lợi thu hồi lại số cổ phần này! Hơn nữa theo như lời bị đơn nói, bên thứ ba, đứa bé, hội đồng xét xử cũng không tìm thấy manh mối gì, bởi vậy những lời nói này của bị đơn không hề có cơ sở! Nếu bị đơn Trâu Tiểu Hàm lại kháng cự, nguyên đơn sẽ tiếp tục chống án, tố cáo bị đơn vu oan!"

"Vậy tôi chống án đó, hiện tại là tôi bị anh ta vu oan, chỉ sợ anh ta không dám tố cáo tôi thôi!" Trâu Tiểu Hàm cười khanh khách, hất cánh tay ra không cho cảnh sát tại phiên tòa khống chế hai bên cô ta, có chút điên cuồng, "Hiện nay con riêng của anh ta đang ở Hải Nam, vừa mới ra đời, các người đi bắt đi, bắt xong chúng ta lại tiếp tục vụ xét xử vụ án ly hôn này! Đừng có suốt ngày bám riết lấy tôi không buông, lại bảo vệ chính kẻ có tội, phán quyết một kẻ tay nhúng đầy máu như anh ta là người vô tội! Hơn nữa tôi nói cho các người biết, cái ngày tôi vào phòng sinh mổ đó, anh ta đã âm thầm gϊếŧ đứa con của tôi, sau đó đánh tráo một đứa bé da đen đặt bên cạnh tôi......"

Quan tòa nghe được nhíu mày, không có gõ búa xuống bàn lần nữa, tức giận nói nhỏ: "Xem ra Tòa không nên phán bị đơn vu oan, mà là phán tinh thần của bị đơn thất thương, sau khi ly hôn phải lập tức đưa đến trại tâm thần an dưỡng, không thể kéo dài!"

---

Đằng Duệ Triết

Đằng Duệ Triết ngồi ở ghế của nguyên đơn, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm tờ đơn ly hôn ở trước mặt, bạc môi mím lại thành một đường, sắc mặt xem ra không được tốt cho lắm.

Hắn nên sớm biết để Trâu Tiểu Hàm ký lên tờ đơn ly hôn này sẽ phải kéo theo rất nhiều chuyện, nói nhiều câu vô nghĩa không phải bình thường, lại giả điên giả dại, kết cục lại thủy chung không chịu phối hợp ký tên. Bởi vậy hắn ngồi ở đây cảm thấy không khí buồn chán, đang lãng phí thời gian, tính nhẫn đang dần bị bào mòn.

Cố ý giả ngây giả dại, già mồm lấn át lẽ phải, không chịu ký tên, là muốn chờ ông ba Trâu Tông Sinh tới cứu cô sao? Đã tính đến chuyện có thể cứu được thì sao, chuyện gì cũng không thể ngăn cản Trâu Tiểu Hàm cô trở thành một người đàn bà dâʍ đãиɠ nhất cái Cẩm thành này, thiên kim tiểu thư ác độc nhất trong giới danh gia vọng tộc! Cô càng nói nhiều, càng bại lộ nhiều chuyện gièm pha, càng để cho người đời nhìn rõ ràng tâm hồn dơ bẩn không thể chịu nổi trong cái cơ thể kia, cùng với những hành động tác oai tác quái trước kia của cô!

Cô muốn lôi lão Đằng, mẹ chồng ngày xưa của mình xuống địa ngục với cô, chết chung chết chùm trong một nấm mồ sao? A, tôi đây không có ý kiến. Lão Đằng vốn nên vì hành động tác oai tác quái của mình mà trả giá đắt, gϊếŧ một mạng đền một mạng, ai cũng không được giúp ông ấy. Có như vậy thì sau này, ông ấy mới có thể thực sự ăn năn hối lỗi!

Nhưng còn Trâu gia của cô, thật ra Trâu bí thư mới là người tâm tư kín đáo, khôn khéo hơn người, vốn dĩ muốn bắt được nhược điểm của tôi, muốn kéo cả tôi và lão Đằng xuống nước! Lại không ngần ngại phái vô số thế lực đến Hải Nam, nhưng không truy lùng được hành tung của Đại Lận, cũng tìm không ra Đằng Vi Trì!

Ông ta giữ lại cho mình hai cái đường lùi, một là bảo vệ cái ghế quan chức của ông ta ở Bắc Kinh, tiêu diệt toàn bộ bằng chứng chính xác nhưng bất lợi cho ông ta, phát huy năng lực thật sự của mình, một mất một còn đấu với tôi ở cái Cẩm thành này! Hai là, một khi tình thế bất lợi, lập tức mang theo tiền tài người tình bỏ trốn mất dạng, mặc kệ mẹ con các người sống chết thế nào!

Truy rằng trước mắt tôi không có căn cứ chính xác bắt được người tình ẩn núp sau lưng ông ta, nhưng theo những gì suy đoán, phía sau ông ta quả thật có một người phụ nữ trung thành đang làm việc cho ông ta, hơn nữa thế lực của người phụ nữ này không thể xem thường được, có thể giúp ông ta làm rất nhiều chuyện!

Ví dụ như hai người đàn ông đưa Đại Lận xem những tấm ảnh chụp ở Hải Nam, hai người đàn ông hạ thuốc tuyệt dục vào Đại Lận, người truy lùng hành tung của mẹ con Đại Lận đang ở Hải Nam, đều là thuộc hạ của người phụ nữ này! Việc này để người phụ nữ kia tự tay làm một mình, Trâu bí thư có thể công khai trốn tránh tất cả mọi trách nhiệm, ngồi vững vàng trên cái ghế quan lớn của mình!

Nhưng bốn năm trước có Tô thị trưởng, bởi vì vụ án phóng hỏa của Đại Lận, đã bị lôi ra nhiều vấn đề chính trị. Như vậy có phải Trâu bí thư đang muốn nói cho mọi người biết rằng, hiện tại cho dù con gái có bị ép buộc thế nào, cũng không ảnh hưởng đến vấn đề chính trị của ông ta sao?

Con gái của ông ta là một người đàn bà tai tiếng, gây chuyện gièm pha chấn động, có thể khiến ông ta trở thành một nhân vật nổi tiếng, trở thành một đối tượng chú ý của tất cả mọi người! Hiện tại ông ta còn muốn làm thêm một chuyện nữa, đó là đơn giản trở thành công dân của quốc gia khác, kéo lão Đằng ngã ngựa, như vậy hình cảnh quốc tế chỉ có thể đuổi đến chân trời góc bể mới bắt được ông ta, để ông ta được đi vòng quanh thế giới!

"Đưa đơn cho cô ta ký!" Hắn nghiêng người chỉ đạo luật sư bên cạnh, nhìn nhìn đồng hồ, không muốn nhìn bộ dạng nổi điên dữ tợn của Trâu Tiểu Hàm lần nữa. Phụ nữ có thể càng ngày càng đẹp, nhưng không thể càng ngày càng xấu, dù nói gì đi nữa thì trước đây Trâu Tiểu Hàm cũng từng rất tốt đẹp trong lòng hắn, hắn còn từng so sánh cô ta và Đại Lận trước kia thành hai hình ảnh đối lập, cảm thấy cô ta mới đúng là người phụ nữ chân chính! Nhưng hiện tại hắn lại cảm thấy cô ta thật xấu xí, khiến hắn cảm giác như nuốt phải ruồi bọ!

"Tôi không ký! Dựa vào cái gì mà đem vị trí của tôi đưa cho Tô Đại Lận, dựa vào cái gì?! Đứa con của cô ta sinh ra với thân phận là một đứa con riêng, vậy cứ lấy thân phận là con riêng mà sống hết đời đi, cùng sống trong cảnh âm u giống đứa con bị đánh tráo của tôi, như vậy mới công bằng!" Trâu Tiểu Hàm bắt đầu nổi điên, lại là khóc lại là kêu, do dự không chịu ký tên, "Tôi không chấp nhận đơn ly hôn này! Bởi vì con của tôi đã bị đánh tráo, đó là đứa con của tôi......"

Vì thế nhân viên của Pháp viện ở bên cạnh không thể không cầm lấy tay của cô ta ký tên, để cô ta tuân thủ quy định của pháp luật, dựa theo trình tự ấn dấu vân tay.

Chính là vừa viết xong một chữ "Trâu", hội đồng xét xử đã nhận được tin báo Trâu bí thư phái người đến, yêu cầu tham dự.

"Phiên tòa xét xử đã xong rồi, vì sao bây giờ mới đến?" Quan tòa lắc đầu cảm thấy thật bất đắc dĩ, nhưng vẫn để bọn họ tiến vào như trước, bởi vì đối phương là bí thư thị ủy, làm chuyện gì cũng đều tự cao tự đại, khoan thai mà đến chậm!

"Thưa hội đồng xét xử, đây là cuộc điện cuối cùng mà Đằng Vi Trì gọi cho bí thư, dùng để chứng minh nguyên đơn quả thật có nhân tình bên ngoài!" Mấy người đàn ông từ ngoài cửa đi vào, cái gì cũng chưa nói, trực tiếp lấy điện thoại bật đoạn ghi âm cuộc gọi cho mọi người nghe. Chỉ nghe thấy giọng cười lạnh của Đằng Vi Trì trong điện thoại -- "Trâu bí thư, đêm nay Tô Đại Lận sẽ sinh ở trung tâm bệnh viện tỉnh, mà ngài có muốn đến góp vui không? Vốn dĩ cô ta bị tôi sắp xếp bố trí ở Đằng thị, tĩnh tâm dưỡng thai, lại bị Đằng Duệ Triết nhanh hơn một bước, lập tức đã đưa cô ta đi Hải Nam! Trâu bí thư, hiện tại chỉ cần ông đến trung tâm bệnh viện tỉnh Hải Nam, là có thể nhìn thấy người rể hiền của mình có một gia đình đầy đủ ở bên ngoài, có vợ bé, có con riêng ngoài giá thú, cắm cái sừng này lên đầu Trâu gia so với đứa bé da đen kia còn tai tiếng hơn......"

"Vậy người làm chứng đâu?" Quan tòa đặt nghi vấn, cũng không chấp nhận bằng chứng mới này, "Phải để đúng người trong điện thoại đến tham dự, trở thành người làm chứng, mới có khả năng chứng minh tình huống này là thật!"

"Cảnh sát bên Hải Nam làm chứng, người làm chứng đang bị giam giữ trên đường đi áp tải, đã bị một tổ chức hắc ám bắt đi, đến nay chưa biết sống chết thế nào! Mà Đằng nhị lão gia một mực khẳng định, là vị Đằng tiên sinh này đã bắt Đằng Vi Trì!" Ngón tay của người đàn ông kia chỉ thẳng vào Đằng Duệ Triết đang ngồi ở vị trí nguyên đơn, "Đằng nhị lão gia nói, con trai mình đi qua Hải Nam tìm Đằng Duệ Triết, nhưng sau khi xuống máy bay, đã không thấy tung tích của người ở đâu."

"Vậy chú Hai có nói, Đằng Vi Trì đi cùng Trâu bí thư đến Hải Nam hay không?" Thân hình cao lớn của Đằng Duệ Triết đứng lên, chậm rãi đi đến trước mặt Trâu Tiểu Hàm, nhặt ngòi bút trên bàn lên, đưa cho Trâu Tiểu Hàm để cô ta tiếp tục ký nốt tên của mình, cười nói từ từ: "Đoạn ghi âm của Trâu bí thư đã ở đây, điều này không phải đang muốn chứng minh rằng Đằng Vi Trì đã bị Trâu bí thư gϊếŧ người diệt khẩu rồi sao? Chú Hai có bằng chứng nào chứng minh rõ ràng Đằng Vi Trì đã từng gặp mặt tôi, mà không phải là gặp Trâu bí thư?"

"Trước khi đi, Đằng Vi Trì đã gặp ba của mình để nói rõ mục đích chuyến đi!"

"Được rồi, im lặng!" Quan tòa ra lệnh mọi người im lặng, gõ búa thật mạnh xuống bàn, "Hiện tại là phiên tòa xét xử ly hôn, Tòa không quan tâm đến tài liệu bên ngoài vụ án! Hiện tại bị đơn Trâu Tiểu Hàm đã cấu thành tất cả mọi điều kiện ly hôn, dựa theo trình tự mời bị đơn ký tên! Nếu không phục phán quyết của Tòa, có thể kháng cáo! Hiện tại mời ký tên, sau đó kết thúc phiên tòa!"

"Tôi không ký!" Vốn dĩ Trâu Tiểu Hàm nghĩ mình được cứu, kết quả vui mừng chưa được bao lâu, lại là phải ký tên, chấm dứt tất cả mọi liên quan đến Đằng Duệ Triết! Cô thống hận nhìn người đàn ông này, biết rõ ly hôn là chuyện đã định rồi, nhưng trong lòng lại không chấp nhận buông tha, không muốn cứ như vậy mà cắt đứt mọi liên hệ với người đàn ông này, sau này không còn lý do gì để quấn lấy hắn!

Quấn lấy hắn thật là tốt, cho dù bị hắn chán ghét, bị hắn đe dọa, vậy vẫn còn hơn là không còn một tia quan hệ nào! Giờ cô chỉ hận chính mình trong hơn tám tháng qua không có thủ đoạn, không thể khống chế được hắn, khiến chính mình trơ mắt nhìn cơ hội tuột khỏi tầm tay, rốt cuộc cũng không bắt được hắn!

"Đằng tiên sinh, hôm nay chúng tôi đến đây, ngoài chuyện mang đoạn băng ghi âm này đến phiên tòa, còn muốn mời ngài tham dự một phiên tòa xét xử vụ án hình sự khác!" Mấy người đàn ông không để hắn tìm "Chứng cớ gặp nhau bên ngoài", quyết định mời hắn rời khỏi hiện trường, tạm thời gác lại phiên tòa xét xử ly hôn, "Ngài là nhân chứng lớn nhất, phải làm chứng trong vụ án "Lạm dùng tư quyền trong ngục giam, gϊếŧ oan mạng người" của Đằng lão gia, chứng minh lúc ấy Đằng lão gia quả thật đã bức ép ngài, hơn nữa còn gϊếŧ oan người vô tội!"

"A, quả nhiên lão Đằng bị các người gấp rút tố cáo lên tòa án trước khi lão Trâu bị rớt đài sao?" Duệ Triết nhẹ nhàng cười, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, "Nhưng hiện tại điều này thì có liên quan gì đến phiên tòa xét xử ly hôn! Tòa án đã phán quyết cô ta ký tên, nhất định cô ta phải ký!"

Hắn không chấp nhận được Trâu Tiểu Hàm nói nửa câu vô nghĩa khúc sau, trong vòng mười giây phải ký hai chữ còn lại, sau đó đóng dấu tên chạm nổi, hoàn toàn chấm dứt mối quan hệ hôn nhân hữu danh vô thực này với Trâu Tiểu Hàm!

Sau khi kết thúc phiên tòa, thân hình nhỏ bé của Đằng mẫu nhanh chóng đứng dậy, đuổi theo con trai ở phía trước đang đi khỏi nơi này, đuổi tới bên người con, lại thật cẩn thận cười hỏi: "Duệ Triết, thật sự là Đại Lận sinh rồi sao? Nghe nói là một bé trai, thằng bé giống con hay giống cô ấy?"

Duệ Triết thấy mẹ mình vui sướng như vậy, quay đầu cười nói đạm bạc: "Trước khi tôi cho Đại Lận một danh phận chính thức, tôi sẽ không cho bà bất kì một tin tức nào của cô ấy! Bởi vì tôi rất sợ có người lại bán đứng chúng tôi, khiến Đại Lận vĩnh viễn sống trong đau khổ! Hiện tại bà được xem là gì với tôi đây? Cái gì cũng đều không phải! Bởi vậy tôi không cần thiết phải nói những điều này cho bà nghe!"

Phút chốc Đằng mẫu đứng bất động một chỗ, khuôn mặt trắng bệch.

---



Đằng Duệ Triết

Phiên tòa sơ thẩm xét xử Đằng phụ bất đồng với tài liệu thẩm tra xử lí vụ án hình sự, bởi vì sự tình rất phức tạp, cần phải có đủ thời gian để điều tra, thu thập đầy đủ bằng chứng mới có khả năng chính thức thành lập một vụ án.

Vì thế buổi thẩm vấn hôm nay chính là một buổi tọa đàm đặt câu hỏi, cũng không phải dạng thẩm vấn đe dọa phạm nhân ở trên tòa, mà là rất tôn trọng một người lãnh đạo lớn như Đằng phụ. Đằng Duệ Triết thân là con trai của ông, sau khi xong xuôi thủ tục ly hôn, không thể không đến nơi này một chuyến.

Trâu bí thư đã ở đó, còn có một số vị quan chức quan trọng của Cẩm thành, mọi người đều ngồi với vị lãnh đạo cao cấp đạo mạo đến từ Bắc Kinh trong phòng hội nghị, nói chuyện nghiêm túc với nhau.

Nhưng có ai là nói thật đâu, ai cũng không muốn gặp phiền toái, những người này đều nói lời khách sáo, hoặc là rõ ràng không hề lên tiếng.

Đằng Duệ Triết ngồi xuống bên cạnh ba mình liếc mắt nhìn vị lãnh đạo cấp cao đạo mạo kia một cái, bạc môi nở nụ cười lạnh, phút chốc trong lòng tràn ngập nắng hạ đã đầy ắp tuyết trắng lạnh lẽo -- đó là chuyện rõ ràng.

Họp thanh tra, kỷ luật, là trình tự của những người quan chức trước khi bị mất cái ghế của mình, nếu có thể hối cải làm người mới, vậy tạm thời chấp nhận cách chức chuyển đi nơi khác, đổi thành làm một vị quan chức ở tỉnh khác. Nếu không thể, vậy thì gϊếŧ gà dọa khỉ, chịu trách nhiệm những chuyện mình đã làm.

Nói vậy chuyện của ba hắn đều đã bị điều tra qua, hiện tại, lãnh đạo cấp cao đang tìm người làm chứng, điều tra mức độ ảnh hưởng của chuyện "Xử bắn ở ngục giam".

"Đồng chí Trâu Tông Sinh, khoảng thời gian trước đồng chí đang còn nhậm chức tại Cẩm thành, chẳng lẽ chưa từng nghe qua tin tức một nữ phạm nhân bị đánh tráo tử hình?" Người lãnh đạo cấp cao cười một cái, chuyển hướng mục tiêu đến Trâu bí thư, xem xem ông ta nói thế nào, "Nếu không phải lúc này có người gửi thư nặc danh, chúng tôi cũng sẽ không biết Cẩm thành lại xảy ra chuyện lớn như vậy! Chúng tôi kiên quyết không cho phép phát sinh chuyện lạm dùng tư quyền, nhất là làm hại tính mạng nhân dân!"

"Quả thật trước đó vài ngày trên mạng cũng có một số tin tức như vậy, nhưng không được hai ngày đã bị người ta gỡ bỏ! Hơn nữa phí network bên kia cũng bị bịt miệng, kiên quyết không chịu tố giác danh tính của tác giả! Tôi cũng đành bất lực, sau khi gả con gái qua Đằng gia, mới biết được đã xảy ra chuyện như vậy......" Đây là câu trả lời của Trâu Tông Sinh, thái độ vô cùng thành khẩn, "Trong chuyện này, hiện tại con gái tôi cũng rất đau khổ, vẫn luôn áy náy bất an, vẫn trách ba chồng không nên gạt mình chuyện này. Tôi thân là bí thư thị ủy cũng thật thất trách......"

"Vậy còn anh?" Thái độ của người lãnh đạo cấp cao không hề thay đổi, trực tiếp nhìn thẳng về Đằng Duệ Triết, mỉm cười, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, "Ba của anh có làm chuyện bức hôn anh, thương tổn một mạng người vô tội hay không?"

---

Đại Lận

Đại Lận vẫn canh giữ bên lồng ấp giữ ấm của con, nhìn bác sĩ truyền dịch cho con.

Bác sĩ nói là dịch dinh dưỡng, nhưng nhìn bộ dạng hoạt bát lại bắt đầu buồn ngủ của con sau khi truyền dịch, cô liền lo lắng, cảm thấy có vẻ con rất ngủ mê man rất nhiều.

Hôm nay có một tin tức tốt từ Cẩm thành truyền tới, nói là Duệ Triết và Trâu Tiểu Hàm đã ly hôn. Cô thực sự vui sướng, bởi vậy muốn đến chia sẻ với con trai, nhưng nhìn con vẫn nằm trong lồng ấp giữ ấm, còn không thể ôm được con, trong lòng cô luôn nhói đau.

---

Nhấn Mở Bình Luận