Ngày hôm sau Đại Lận vẫn không ở lại T thị, mà là quay về Cẩm thành, đi làm ở Đằng thị.
Bên trong Đằng thị đang điên đảo truyền tin Diệp Tố Tố bị đuổi đi, tụm năm tụm ba nói nhỏ với nhau, đem chuyện xảy ra tối hôm qua ở T thị mà tán gẫu ồn ào huyên náo, đều tự che miệng cười trộm Diệp Tố Tố xứng đáng như vậy!
Liễu Khiết và Lưu Tư cũng tham dự ở trong đó, cùng cười hì hì với đồng nghiệp mới, đem hiện trường bữa tiệc tối hôm qua xem một lần, sau đó cười một tràng!
Diệp Tố Tố quả thật xứng đáng a, thế nhưng lại chạy đi câu dẫn Đằng thiếu gia đã có vị hôn thê, trước mặt công chúng thể hiện vẻ phong tình của mình, đây không phải là tự rước lấy nhục, tự tìm đường chết sao? Đúng là lớn lên không có não!
Nhưng mà hai người đang cười cười, có chút hồn nhiên, bỗng nhiên sau lưng có một âm thanh giày cao gót gõ thật mạnh lên sàn nhà, Toto cầm tấm kẹp tài liệu hung hăng gõ lên đầu hai người, dùng mười phần lực: "Hai đứa ngu xuẩn vô dụng, giờ là lúc tám chuyện phiếm sao? Còn không nhanh chạy đi làm việc!"
Hai người vội vàng nhảy dựng lên, lấy tay xoa xoa nơi đầu bị đánh đau, quay đầu nhìn chằm chằm nữ ma đầu trước mặt, cố ý cười nói: "Thì ra là chị Toto! Chị Toto, vừa rồi có hai người cảnh sát lại đây tìm chị, nói là hỏi một số chuyện về clip của Đóa Hoa Đóa. Nhưng chúng tôi không thấy chị ở văn phòng, liền từ chối bọn họ, chính là đưa số điện thoại riêng của chị cho bọn họ, để bọn họ liên lạc với chị cho tiện......"
Toto nghe vậy nhíu chặt mày, mắt lộ ra vẻ hung ác, cười cười lạnh lùng: "Tiết lộ số điện thoại của tôi thì làm thế nào, tôi cũng không làm chuyện gì đuối lý, không sợ bọn họ tìm đến cửa! Nhưng thật ra các người, lại cố ý tiết lộ số điện thoại của tôi, muốn cảnh sát tìm tôi gây phiền phức sao? Nghĩ xem, các người chán sống rồi, e ngại cuộc sống trước mắt quá mức an nhàn nhỉ!"
"Chị Toto, ý của chúng tôi không phải vậy......"
"Đi về làm việc đi!" Toto hung hăng ném tài liệu lên mặt hai người, lười nghe những lời vô nghĩa của bọn họ, ánh mắt âm lãnh quét ngang toàn bộ văn phòng, nhìn chằm chằm khuôn mặt của mỗi người, "Nếu còn để tôi nghe thấy có người thì thầm trong văn phòng, dám trái lệnh, tôi khiến cho người đó chịu không nổi!"
Cửa văn phòng, Đại Lận thấy Toto nổi bão với nhân viên bộ phận thị trường, hoàn toàn không biết thu tay, cô nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, cười nói: "Đây là đã xảy ra chuyện gì lại khiến chị Toto tức giận như vậy?"
"Chị Đại Lận, chắc là chị Toto vì chuyện xảy ra với trợ lý Diệp tối hôm qua ở bữa tiệc rượu, cùng với vừa rồi chúng tôi phối hợp với cảnh sát điều tra, đưa số điện thoại của chị Toto cho cảnh sát, hai việc này khiến chị Toto cảm thấy tức giận." Liễu Khiết và Lưu Tư ở bên cạnh trả lời thay, vội vàng đứng phía sau Đại Lận, cười lạnh nhìn Toto ở đối diện, lại kẻ tung người hứng mà nói: "Chị Toto, nghe nói ngày hôm qua có một người tóc ngắn tự xưng là nữ trợ lý của chị xuất hiện ở bữa tiệc, muốn cướp trợ lý Diệp trước mặt Đằng thiếu gia......"
"Câm miệng!" Toto nghiến mạnh răng, để hai nhân viên thực tập này ngậm miệng lại, con ngươi lại gắt gao nhìn chằm chằm Tô Đại Lận, "Tối hôm qua, không có một người trợ lý nào của tôi đến bữa tiệc để giúp trợ lý Diệp cả! Tất cả, đều là trợ lý Diệp dựa theo sự sắp xếp của công ty, tận tâm đi công tác ở T thị! Về việc tối hôm qua phát sinh chuyện gì, người sáng suốt có thể nhìn ra, là trợ lý Diệp có năng lực hơn người nào đó, bị Đằng thiếu gia hiểu lầm, mới bị điều động đi công tác ở nước ngoài xa xôi! Tô tiểu thư, hay là cô cho tôi biết người tạo ra sự hiểu lầm này là ai? Là cô sao? Hay là người khác?"
"Không muốn đoán." Đại Lận cười lạnh lùng với cô ta, không dây dưa cùng cô ta, bảo Liễu Khiết và Lưu Tư cùng cô đi đến văn phòng, trực tiếp đi qua bên cạnh Toto, sau đó đang đi tới, đột nhiên xoay qua, nhỏ nhẹ cười nói với Toto: "Chị Toto, nghe nói đêm qua ở T thị xảy ra chuyện hai băng đảng giang hồ cầm mã tấu chém gϊếŧ nhau, có thủ lĩnh đứng đầu là Cường ca bị chém ở hiện trường, máu chảy không ngừng được đưa vào bệnh viện, không biết chị Toto có biết người này không?"
Toto sửng sốt, phút chốc nheo mắt lại: "Đằng Duệ Triết khiến người của tôi bị thương, món nợ này tôi sẽ tìm Tô Đại Lận cô tính sổ!"
Đại Lận nghe vậy sắc mặt buồn bã, gắt gao nhìn chằm chằm Toto ở trước mặt, vẫn cười như trước: "Hiện tại chị Toto đang đứng ở bên nào để nói chuyện? Nơi này hình như là Đằng thị mà Đằng Duệ Triết sắp tiếp nhận, cũng không phải địa bàn xã hội đen của chị! Nếu muốn đùa giỡn oai phong, chị Toto cũng nên tìm đúng nơi!"
"Thì tính sao! Tôi sẽ chỉnh chết cô!" Toto hơi hơi cúi mặt qua, cầm lấy vạt áo của Đại Lận, kéo lại gần, dùng âm thanh đủ để hai người nghe thấy mà cảnh cáo Đại Lận, "Bây giờ cô còn chưa được gả qua đây, không có trở thành thiếu nãi nãi, xem Toto này làm thế nào cho cô sống không bằng chết!"
Sau đó buông Đại Lận ra thật mạnh, giơ ngón tay thối ra mà vũ nhục Đại Lận, để Đại Lận chờ coi, thế này mới xoay lưng đánh mông đi về văn phòng của mình, vênh váo tự đắc giống một con gà mái đang tức giận. Nhưng bởi vì giày cao gót quá cao, cô ta đi lại có vẻ không thoải mái, cổ vươn cao cao, ánh mắt kiêu ngạo nhìn về phía trước, kết quả phía trước có bậc thang, bước đi của cô ta không vững, đột nhiên thân hình lảo đảo, hai tay huơ lên phía trước chụp một cái!
Hơn nữa, mỗi ngày cô ta đều mang giày cao gót siêu cao, độ cao của gót giày như hai cái cà kheo, bởi vậy khiến Toto muốn cực lực ổn định thân thể, khi hay tay điên cuồng huơ lên, giày cao gót lại đưa cô ta đi về phía trước, khiến cho đầu của cô ta đụng vào trên cánh cửa thủy tinh, khuôn mặt phút chốc bị ép tới cực độ, biến hình vặn vẹo, cái mũi không ngừng chảy máu!
Mà phía sau cô ta, đúng là truyền đến một trận cười khen ngợi, "Ha ha, thật đúng là phấn khích, cái mũi bị đụng muốn rớt ra!" "Không có ngã xuống, thật đáng tiếc!" Giằng co một hai giây, tất cả mọi người trong văn phòng đều chúc mừng nữ ma đầu này làm trò hề, quả thật so với World Cup muốn nhiệt huyết sôi trào hơn! Sau đó khi nữ ma đầu ôm mũi xoay qua nhìn chằm chằm mọi người, mọi người cực kỳ có ăn ý mà ngậm miệng không thèm nhắc lại, cho rằng cái gì cũng không nhìn thấy, vùi đầu tiếp tục công việc của mình.
Toto thì chùi chùi cái mũi, dường như không có việc gì mà bước thấp bước cao đi vào thang máy.
"Nghe nói Toto đem toàn bộ tài liệu quan trọng của bộ phận thị trường giao cho Diệp Tố Tố?" Đại Lận trở lại văn phòng của mình, lật lật một ít tài liệu trên mặt bàn, nhìn tất cả tài liệu về nhân sự, "Amy có ý định lại đây làm trợ lý của tôi hay không?"
"Quản lý Tô, cùng bộ phận có hai quản lý, không thể cùng lúc có chung một trợ lý được." Liễu Khiết cười nhắc nhở cô.
"Vậy để Amy chuyển qua văn phòng tổng giám đốc, tôi sẽ xin tổng giám đốc điều chuyển cô ấy, tôi có một chuyện cần hỏi cô ấy." Đại Lận gấp lại những tài liệu râu ria này, không cần thiết nhìn, phát hiện bộ phận này quả nhiên ứng với một câu ngạn ngữ -- Hoàng đế ở trên trời cao, dân trẻ ngay trước mặt. Chỉ cần Đằng nhị bá không đi đến bộ phận thị trường, nơi này trở thành thiên hạ của Toto làm xằng làm bậy! Cùng công ty thì thế nào? Chỉ cần Toto cho các cổ đông khác chỗ tốt, để bọn họ tiến vào, tất cả các cổ đông đều mắt nhắm mắt mở để Toto hoành hành ngang ngược, mọi người cùng chiếm ưu việt ở công ty!
"Được, chúng tôi đi giúp cô ấy chuẩn bị."
"Đi thôi."
Ngày hôm sau, Amy xuất viện quả nhiên ôm thùng giấy đồ đạc đến văn phòng tổng giám đốc, đi đứng còn khập khiễng. Vốn dĩ Toto không chịu thả người, ở văn phòng dùng ngòi bút đâm vào trán của Amy, không ngừng mắng to, nhưng tổng giám đốc đã phê duyệt quyết định, Amy nhất định phải chuyển qua, trong ngày này phải đến văn phòng tổng giám đốc.
Toto
Nhưng oan gia ngõ hẹp, đi đến nơi nào cũng có thể gặp phải, giờ phút này Amy vừa mới vào thang máy, liền phát hiện Toto ở thang máy chờ cô từ khi nào, nữ ma đầu này cũng cố ý đi đến văn phòng tổng giám đốc, ôm cánh tay, cười như không cười nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt nhỏ nhắn của cô: "Nghe nói cô mang thai? Nhưng người đàn ông kia của cô đã kết hôn, tiểu tiên nhân như cô là bên thứ ba."
Amy co rụt bả vai lại, ôm thùng giấy đứng trong góc mím môi không lên tiếng.
"Nếu không muốn chị Toto đem chuyện này làm lớn thì tự biết điều." Toto cười âm hiểm đi tới phía cô, nâng tay lên, lại cố ý chỉ chỉ vào nơi dán băng trên cái trán của cô, khiến Amy bị đau mà kêu to, chậc chậc hai tiếng, "Chậc chậc, xem cái dáng vẻ tiện nhân này chính là làm vợ bé cho đàn ông, quả nhiên có vài phần tương tự với Tô Đại Lận, một mùi vị tanh tao, chắc là kiếp trước thiếu đàn ông. Nhưng mà tôi nghe nói tên đàn ông kia của cô là công tử của Xá gia đi làm ở ngân hàng Trung Quốc, vài năm trước đã kết hôn, là phú nhị đại, không phải là quan nhị đại, so ra còn kém hơn Đằng Duệ Triết."
Cô ta nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Amy đang kêu đau liên tục, toàn thân tỏa ra một cỗ âm khí khiến người ta nổi gai ốc, "Nếu chị Toto không có để Đằng Duệ Triết vào mắt, cô đoán xem Xá Dật kia ở trong mắt Toto là cái gì? Chi nhánh của ngân hàng Trung Quốc kia tính là cái rắm gì, lúc nào bà đây cũng có thể khiến hắn ta cuốn gói cút khỏi ngân hàng!"
"Toto, tôi biết phải làm thế nào." Amy lấy tay ôm lấy cái trán bị thương của mình, không ngừng lùi về phía sau, "Tôi sẽ không đem chuyện cơ mật của công ty nói cho Tô Đại Lận biết, Amy luôn luôn đứng về phía chị Toto, vĩnh viễn không thay đổi."
"Vậy là tốt nhất." Toto cười vừa lòng, lấy tay vỗ vỗ cái trán của Amy, "Ngoan như vậy là tốt nhất, như vậy chị Toto sẽ không tìm cô gây phiền phức. Tốt lắm, giờ tay của chị Toto mỏi rồi, cầm giúp đi."
"Vâng!" Amy vội vàng đặt thùng giấy lớn trong tay mình xuống đất, giúp Toto cầm lấy tài liệu cùng bó hoa, xem Toto là hoàng thái hậu mà hầu hạ, vẫn không dám hé răng. Mà phía sau, Liễu Khiết cũng giúp Đại Lận ấn nút mở cửa thang máy, cùng Lưu Tư đi vào phía sau của Đại Lận.
Ba người đi vào, đầu tiên là nhìn thấy Amy lại thành dáng vẻ đáng thương, thân hình gầy yếu đang ôm này nọ, khúm núm, Toto thì đang ở bên cạnh soi gương, cái đầu nghiêng trái nghiêng phải tỏ vẻ quyến rũ, làm như không nhìn thấy Đại Lận.
Đại Lận liếc mắt với Liễu Khiết và Lưu Tư một cái, ý bảo hai người giúp Amy đang bị bệnh ôm này nọ, còn mình thì lẳng lặng nhìn Toto trong tấm kính. Có một loại phụ nữ cực phẩm, hoàn toàn không biết hai từ "Thu tay" cùng "Sợ hãi" được viết như thế nào, lại càng không nói đến, thế nào là "Tự mình hiểu lấy" hay "Dừng cương trước bờ vực", Toto chính là loại phụ nữ cực phẩm này. Bởi vậy không cần dây dưa với cô ta.
Liễu Khiết và Lưu Tư thì đang ở một bên giúp Amy, nhưng hai cô gái này tính phá hư chuyện, nhiệt tình lấy tài liệu cùng hoa và giày cao gót mới tinh của Toto trong tay Amy, lại nhìn ra ngoài thăm dò, ánh mắt tinh quái chớp chớp: "Ai nha, hình như bên ngoài có người, chúng ta chờ một chút!"
Kết quả, hai người vui vẻ đặt bó hoa hồng, giày cao gót mới của Toto ở cửa thang máy, khiến cho của thang máy đang đóng lại kêu tiếng "Cạch", sau đó thật vô tội xoay người, cười cười: "Thật ngại với chị Toto quá, bên ngoài không có ai, có khả năng đối phương ấn nút thang máy lại bỏ đi rồi. Chị Toto, hoa hồng cùng giày cao gót của chị thật là đẹp, ai tặng vậy?"
Amy thì ở bên cạnh lo lắng kêu to: "Liễu Khiết, Lưu Tư, cửa thang máy đóng lại vướng đồ đạc, mau đi lấy ra!"
"A!" Hai người vội vàng kéo đồ vào, cầm bó hoa hồng cùng giày cao gót bị cửa thang máy kẹp hỏng, áy náy đưa đến trước vẻ mặt đang tăm tối của Toto, "Thật ngại quá, vừa rồi không nhìn thấy."
Sau đó đem những đồ này giao đến tay của Toto, lại quay lại nhìn nữ ma đầu, nghẹn một bụng cười, bước lui đến phía sau Đại Lận.
Vì vậy thời điểm thang máy đã đến văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất, Đại Lận bảo hai người giúp Amy ôm thùng giấy lớn, cùng đi vào văn phòng tổng giám đốc.
"Đứng lại cho tôi!" Toto lạnh lùng cất giọng về phía bóng dáng của Đại Lận, "Quản lý cho tốt người của cô, nếu không tôi phá cho Đằng thị của cô đến long trời lở đất!"
Đại Lận quay đầu cười nhẹ: "Vừa rồi là bọn họ không cẩn thận, tôi sẽ để bọn họ xem xét bồi thường." Mang theo ba người thư ký, tiếp tục dường như không có việc gì mà đi về phía trước, bảo thư ký Alice gọi điện nội tuyến vào văn phòng tổng giám đốc.
Nhưng Alice nói cho cô, Đằng nhị bá bị bệnh, thân thể vẫn không khỏe, mấy ngày nay sẽ không đến công ty, Tô tiểu thư cần đợi Đằng thiếu gia trở về xử lý công việc, mới có khả năng bước vào văn phòng tổng giám đốc.
"Ừ, chiều nay anh ấy trở về." Đại Lận bình tĩnh lên tiếng, để Alice sắp xếp công việc cho Amy, còn mình thì đi lại một vòng trên văn phòng tập trung tinh anh ở tầng cao nhất, nhìn đoàn đội tinh anh mà Đằng nhị bá dẫn dắt mấy năm nay, lại liếc mắt nhìn thấy Toto đang theo lên đây, mở miệng cười lạnh: "Tổng giám đốc không có, xem ra lần này chị Toto đành đi một chuyến tay không."
Toto sớm đã ném hoa hồng và giày cao gót vào thùng rác, hoàn toàn không quan tâm cô, nhìn không chớp mắt đi về phía trước, đúng là trực tiếp mở ra cửa văn phòng của tổng giám đốc, bình thản ung dung ra ra vào vào!
"Alice, mua lại một bó hoa hồng cắm trong văn phòng tổng giám đốc, hoa ở văn phòng nên thay đổi!" Cô ta lớn tiếng chỉ đạo, thải giày cao gót, nghiễm nhiên trở thành nữ chủ nhân ở nơi này, nhìn thấy cái gì không vừa mắt liền trực tiếp ra lệnh cho thư ký đem vứt đi, "Lão Đằng tổng không thích bình sứ ngựa vằn này, nhìn qua thật chói mắt, ném đi!"
"Alice, lỗ tai của cô có phải bị điếc hay không? Tôi nói cô ném những thứ này ra ngoài cho tôi!" Nữ ma đầu rống lên một tiếng!
Liễu Khiết và Lưu Tư đang hỗ trợ sửa sang lại tài liệu bị một cảnh này làm cho há hốc cả mồm, nhỏ giọng lặng lẽ hỏi Đại Lận: "Chị ta dám sai khiến thư ký của tổng giám đốc như vậy, chẳng lẽ thật sự có gì đó với tổng giám đốc? Hèn gì vừa rồi chị ta lấy giày cao gót cùng hoa hồng đi lên tầng cao nhất, thì ra là mặc cho lão Đằng tổng xem!"
Đại Lận nhẹ nâng tay, để hai người đừng tự mình phỏng đoán, "Đằng nhị bá không phải là người như thế, chị ta đang cố ý khiến mọi người hiểu lầm mối quan hệ giữa chị ra và tổng giám đốc, nâng thân phận của mình lên. Giờ chúng ta đi xuống lầu."
"Vâng!"
Ba người xử lý chuyện ở tầng cao nhất xong, đang muốn xuống lầu, bỗng nhiên nhìn thấy thang máy chuyên dụng "Ting" một tiếng mở ra, đi ra là hai người cảnh sát, cảnh sát đang trò chuyện cùng Đằng Duệ Triết vừa mới trở về, chắc là gặp ở cửa công ty, đúng lúc cùng nhau đi lên thang máy.
Vốn dĩ Đằng Duệ Triết đang đi thị sát ở T thị, phải đi thăm viếng xung quanh một phen, họp hành, gặp mặt, khảo sát, thuận tiện xử lý chuyện của Diệp Tố Tố, bởi vậy trễ mấy ngày mới quay lại thành phố. Hiện tại hắn mang theo thư ký trở về, chắc là đi đến tòa thị chính trước, có thể không có chuyên tâm hỗ trợ xử lý nội tình bên trong Đằng thị!
"Đây là vợ của tôi." Hắn trầm giọng giới thiệu với cảnh sát, nhẹ nhàng kéo Đại Lận vào trong lòng mình, lấy tay thoáng ôm lấy cô, không tính là thân mật, nhưng cũng khiến cho người ngoài nhìn ra mối quan hệ vợ chồng của bọn họ, chính thức mà lịch sự, "Cùng đến văn phòng đi."
Đại Lận gật gật đầu, theo hắn đi về hướng văn phòng tổng giám đốc, phát hiện bọn họ không gặp nhau mấy ngày, hắn càng thêm hăng hái, khuôn mặt dương cương tuấn tú phát ra một hương vị đàn ông trưởng thành mê người, giống như một ly rượu thơm nồng, dùng thời gian lắng đọng khí chất của hắn, thành thục, ổn trọng, làm việc luôn có tính chất chu toàn, càng ngày càng biết lòng phụ nữ. Hơn nữa hắn còn có một dáng người hoàn mỹ, một đôi chân dài thẳng tắp đầy cường tráng, bọc trong ống quần âu tinh xảo, không biết ở T thị có hớp hồn một vài cô gái nào không, rước lấy một đàn ong bướm?
Nhưng mà cũng đã qua nhiều ngày không gặp, khiến cho hai người bọn họ như xa cách ba năm, mỗi phút mỗi giây đều nhớ nhung đối phương, muốn thật sự chạm đến thân thể của đối phương, chứng minh đối phương tồn tại, giờ phút này, cô nhìn thấy ánh mắt thâm tình nóng rực của hắn, trái tim nhảy "Thịch, thịch", hô hấp hơi dồn dập, muốn cùng hắn có một cái ôm đầy lửa nóng, nhưng, văn phòng có rất nhiều người, bọn họ không thể giải nổi khỗ tương tư này ở trước mặt mọi người.
Mọi người cùng nhau đi vào văn phòng tổng giám đốc, Toto vừa rồi còn đang diễu võ dương oai lâp tức cụp đuôi lại, thậm chí không dám đối mặt với Đằng Duệ Triết, nghe được âm thanh liền trốn ngay lập tức. Xem ra, vài ngày trước đám giang hồ du côn bị đánh vẫn khiến lòng Toto còn sợ hãi, cô ta còn biết được sợ hãi!
"Alice, pha trà cho hai đồng chí cảnh sát." Đằng Duệ Triết im lặng chỉ đạo thư ký ở cửa, sau đó đứng dậy, đôi mắt nhọn liếc nhìn Đại Lận ngồi trên ghế sô pha một cái, ý bảo cô cùng hắn đi về phòng nghỉ.
Tim Đại Lận đập nhanh hơn, vội vàng đi theo hắn đến gian phòng nghỉ ngơi của tổng giám đốc, mở cửa ra, tìm kiếm bóng dáng cao to của hắn, cũng là, đột nhiên bị cánh tay mạnh mẽ của hắn kéo vào trong cửa!
Ngay sau đó, thân hình xoay tròn một vòng, liền bị thân hình cường tráng đầy lửa nóng của hắn đè ở trên tường, đôi môi đỏ gợi cảm duyên dáng đã bị hắn giam cầm trong nụ hôn!
Cô phát ra một tiếng kinh hô rất nhỏ, hai người là củi đốt gặp được lửa nóng, càng không thể vãn hồi, âm thanh tiếng tim đập của hắn như sấm, đập thình thịch, nhắn dùm cô rằng hắn đặc biệt nhớ nhung cô hơn......
Ngoài cửa, thư ký Alice đang hầu hạ hai người cảnh sát uống trà, cũng dựa theo chỉ thị, điện thoại thông báo Toto lần nữa lên lầu nhận điều tra.
Hai người cảnh sát nhìn hướng gian phòng nghỉ một cái, biết điều cười cười: "Xem ra Đằng thiếu gia cùng thiếu phu nhân tiểu biệt thắng tân hôn rồi, không có tiện để người ngoài quấy rầy, chúng ta vẫn nên đến phòng họp đi."
Bọn họ chủ động đi ra ngoài, cười đóng cửa lại. Vừa rồi Đằng thiếu gia là đến đây gặp vợ yêu, gặp gỡ bọn họ ở cửa, liền cùng nhau lên đây, thật sự là ngại ngùng khi quấy rầy vợ chồng bọn họ gặp nhau.
---
Toto
Toto đi lên tầng cao nhất lần nữa, ở phòng họp
to như vậy, ngồi đối mặt với hai người cảnh sát, đôi mắt hun khói liếc mắt nhìn ảnh chụp trên bàn như không sao cả, lắc đầu: "Tôi không biết nơi này."
"Nhưng tiểu thư Đóa Hoa Đóa khởi tố cô kéo cô ấy đi!"
"Đúng vậy, ngày đó là cô ta quyến rũ bạn trai của tôi, tôi để người ta kéo cô ta đi ra ngoài!" Toto kiêu ngạo ngồi vắt chéo đùi, đổi tư thế ngồi, nâng mắt hỏi cảnh sát trước mặt: "Chẳng lẽ như vậy là sai sao? Tôi chỉ kéo cô ta đi ra ngoài, cũng không có đưa cô ta đến căn biệt thự như trong ảnh chụp này! Nếu các người nhất định phải khởi tố tôi, vậy xin đưa ra nhân chứng, vật chứng, chỉ cần có chứng cớ, tôi tuyệt đối không bỏ qua trả lời vấn đề của các người!"
Hai người cảnh sát nhìn nhau, liếc mắt nhìn đối phương một cái, thế này mới lại nói: "Tuy rằng đối phương đã rửa những vân tay ở trên người tiểu thư Đóa Hoa Đóa, nhưng căn biệt thự này vẫn còn lưu lại dấu vân tay của chủ nhân nó. Cảnh sát chúng tôi đã thu thập và đối chứng dấu vân tay, tìm kiếm ra hung thủ, còn mong tiểu thư Toto phối hợp điều tra với chúng tôi!"
"Không thể theo được!" Toto bật lửa châm thuốc, hít sâu một ngụm ném bật lửa xuống, sau đó đẩy ghế dựa đứng dậy, đi ra ngoài trước mặt hai người cảnh sát, "Nếu có chứng cứ hãy lại đến tìm tôi, hiện tại đừng lãng phí thời gian của tôi!"
Cô ta vênh váo tự đắc đi về hướng cửa, lại bị thư ký vệ sĩ của Đằng Duệ Triết giơ tay ngăn lại, nghiêm mặt, ép cô ta quay lại phòng họp, thân hình cao lớn của Đằng Duệ Triết thì chậm rãi đi ở phía sau, ngũ quan tuấn mỹ tuyệt luân phủ kín một tầng băng sương, ánh mắt như đao kiếm nhìn chằm chằm Toto không biết sống chết.
"Hiện tại Diệp Tố Tố đã bị điều đi công trường ở nước ngoài, tiểu thư Toto có cần đi hay không?" Hắn thản nhiên mở miệng, thân ảnh thon dài đi vào từ ngoài cửa, ý bảo vệ sĩ đóng cánh cửa thủy tinh lại, đôi mắt thâm ám như mắt ưng liếc nhìn toàn bộ căn phòng, "Tổng giám đốc điều động phó phòng Tô đi T thị khai thác thị trường, vì sao trưởng phòng Toto lại tiền trảm hậu tấu, để trợ lý Diệp đi T thị trước? Hơn nữa còn làm khó chịu ở nhà ga, Toto cô tính làm cái gì?"
"Đằng thị trưởng, đây là chuyện bên trong của công ty, cùng anh đây có quan hệ trực tiếp gì?" Toto cười lạnh hỏi ngược lại, cũng không cảm thấy chính mình sợ hãi họ Đằng này, lại càng không cần khách sáo với Tô Đại Lận, "Đằng thị trưởng đang nhậm chức ở tòa thị chính, vậy hẳn là nên quản lý vấn đề dân sinh. Hiện tại nội bộ bên trong Đằng thị, đề cập đến vấn đề buôn bán cơ mật, chắc là không đến phiên anh nhúng tay! Tuy rằng Đằng thị trưởng đây là nhị công tử của Đằng thị, quan nhị đại, phú nhị đại, nhưng về tình về lý, anh cũng không hẳn là nhúng tay và việc kinh doanh của công ty, chuyện này cùng vấn đề chính trị của anh là có xung đột! Đằng thị trưởng đây là đang lấy việc công làm việc tư!"
"Vậy, không nghe theo điều động của tổng giám đốc, Toto cô ra tay đòn hiểm với thư ký bên cạnh mình thì có sai hay không?" Đại Lận đẩy cửa đi vào, phía sau còn mang theo thư ký Amy, thư ký trưởng Alice, mỉm cười đi đến trước mặt Toto, "Đúng lúc có hai anh cảnh sát ở đây, như vậy lần này, chúng ta đem một số trách nhiệm nói ra cho rõ rang."
Cô chỉ từng chỗ bị thương trên người Amy, để Amy bị bắt nạt hằng năm chịu nói thật với mọi người, kết quả Amy lại cúi đầu, không ngừng lặng yên lùi về phía sau, thế nhưng không phối hợp với Đại Lận.
Đại Lận có chút kinh ngạc, đi đến bên người cô, cười nhỏ giọng nói: "Thật ra, cô chỉ cần chứng minh Toto vi phạm chuyện này, cùng vấn đề tình cảm của cô, hoàn toàn không có liên quan gì. Cho dù hôm nay cô không có chỉ điểm chị ta, chị ta vẫn sẽ ép cô áp chế chuyện này, vẫn bắt nạt cô. Chẳng lẽ cô lại muốn bị đẩy ngã, lưu sảy đứa con trong bụng cô sao?"
Bả vai gầy yếu của Amy hơi hơi co rụt lại, quả nhiên theo bản năng bảo vệ bụng mình, nâng mắt lên nói: "Đương nhiên tôi không muốn vậy, đây là bảo bối của tôi, tôi không thể để cho chị ta hết lần này đến lần khác thương tổn hai mẹ con tôi!"
Amy
Sau đó run rẩy đi tới, chỉ vào Toto đang híp mắt lại, lấy dũng khí hướng hai người cảnh sát mà nói: "Cho tới nay, chị ấy luôn đánh chửi tôi, dùng nước sôi làm bỏng tôi, hơn nữa còn giam tiền lương cùng tiền thưởng hàng tháng của tôi, ở văn phòng còn đóng cửa lại dùng quyền cước mà đấm đánh tôi. Có một lần chị ấy cùng Arno đem toàn bộ tài liệu bí mật của Đằng thị ở trong tủ sắt, cũng tính lấy mấy phần đi ra ngoài để bán, không cẩn thận bị tôi bắt gặp được, vì thế ác mộng của tôi liền bắt đầu từ ngày đó, mỗi ngày chị ấy đều mua hoa hồng, đều để tôi tự mình đưa lên, sau khi đưa lên thì bắt đầu đánh chửi tôi, có mấy lần trán của tôi va vào cạnh bàn ngất xỉu, chị ấy cũng không gọi 120, muốn cho tôi trực tiếp chết đi. Hơn nữa có mấy lần, chị ấy phái người theo dõi ở căn hộ của tôi, để mấy tên côn đồ cưỡиɠ ɦϊếp tôi......"
"Tiểu tiện nhân, cô đang nói ai?" Toto trợn mắt quét ngang lại đây, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ủy khuất kia của Amy, cắn chặt răng nanh, nhưng vẫn chưa nổi trận lôi đình, mà là vẻ mặt giăng đầy mây đen, "Cô là thư ký của tôi ở bộ phận thị trường, tôi thân là trưởng phòng để cô đưa hoa hồng lên phòng tôi thì có làm sao? Đầu cô va vào cạnh bàn là do chính mình sơ ý trượt chân, làm việc hậu đậu vụng về, cũng dám ở đây chỉ trích tôi không có gọi 120?"
"Không phải như thế, mỗi lần đều là chị dùng bút hung hăng đâm vào trán của tôi, kéo tóc tôi......" Amy nhát gan khóc lên, mở to đôi mắt lưng tròng, bất lực nhìn mọi người xin giúp đỡ, "Đồng nghiệp có thể làm chứng cho tôi, mỗi lần bọn họ đều nhìn thấy chị Toto đi qua bàn làm việc của tôi, sẽ bày ra đủ loại tật xấu, đánh chửi tôi một chút......"
Đằng Duệ Triết híp mắt lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang rơi đầy nước mắt của Amy, thế nhưng lại cảm thấy cô thư ký này có chút tương tự với Đại Lận trước kia, nhất là thời gian Đại Lận mới ra tù, nhu nhược đến mức bất kì ai cũng có thể bắt nạt được cô, khiến cô phải lấy lệ rửa mặt, chẳng qua, hiện tại Đại Lận đã trưởng thành, sẽ không hở một chút lại khóc lóc sướt mướt, lê hoa mang vũ. Hiện tại cô có tính cách đặc thù của chính mình, không hề tự ti nhu nhược, mà là càng gần với tiểu Đại Lận trước kia, lái xe thể thao hô hào trong vòng bạn bè, cười khẽ linh động, dịu dàng hào phóng, tính cách có một mặt cường thế.
Chỉ thấy giờ phút này, Đại Lận của hắn đang vì cô thư ký này mà bênh vực kẻ yếu, bảo Liễu Khiết và Lưu Tư đưa Amy lại đây, còn mình thì mỉm cười như lúc ban đầu, để cảnh sát thuận tiện đi đến bộ phận thị trường tìm nhân chứng vật chứng.
Hiện tại cô có dáng vẻ phó quản lý, nói vậy, đồng nghiệp là khát vọng Toto bị áp chế, nguyện ý đứng ra chỉ điểm Toto. Hơn nữa cô còn băn khoăn một vấn đề, thì đó là bối cảnh xã hội đen của Toto. Đồng nghiệp sợ hãi Toto, không phải là sợ hãi Toto phái người tìm mình gây phiền phức sao?
Bởi vậy trước khi tới nơi này vài phút, cô đã mở một cuộc họp nhỏ với đồng nghiệp ở bộ phận thị trường, để hai trợ lý của mình ám chỉ cho mọi người biết, phương pháp tốt nhất để khắc chế tên côn đồ xã hội đen chính là khắc tinh của chúng. Thế lực này của Toto, từ vài năm trước đã gây thù kết oán, hiện tại hai băng đảng này đang kéo bè kéo cánh đánh nhau, hoàn toàn không có rảnh để phân thân đi tìm bọn họ gây rắc rối. Bởi vậy hiện tại hai đồng chí cảnh sát mới tự mình tới cửa thẩm vấn, mọi người cũng nên dũng cảm đứng ra làm chứng, chỉ có khiến Toto ngồi tù đền tội, mới có khả năng diệt trừ hậu họa cho mọi người!
"Cũng là như vậy, vậy tiểu thư Amy, tiểu thư Toto, xin mời theo chúng tôi đến cục cảnh sát lấy lời khai." Hai người cảnh sát đến đây một chuyến, đúng là tính thẩm vấn Toto, nếu Amy nguyện ý đứng ra chỉ điểm Toto, đương nhiên bọn họ quyết định lập án ngay lập tức, sưu tập đủ nhân chứng vật chứng sẽ bắt Toto về quy án, kết thúc vụ này, "Nếu tiểu thư Đóa Hoa Đóa có thể cung cấp đầy đủ chứng cứ chứng minh Toto cô ép buộc cô ấy đi đến biệt thự, như vậy tội danh của cô sẽ đề cập đến hai người, xin tiểu thư Toto thận trọng, hết sức phối hợp với cảnh sát điều tra."
Mí mắt Toto cụp xuống, đúng là lười biếng nằm trên ghế, chẳng biết xấu hổ mà cười nói: "Hiện tại luật sư của tôi không ở đây, đương nhiên những câu mà các người nói đều là hiến pháp, là pháp luật do các người chế định! Nhưng mà theo ý tôi, những lời này đều là một đống phân! Chỉ cần không có luật sư ở đây, không ai có thể vạch ra rốt cuộc tôi đã phạm phải điều luật nào, tôi liền kiên quyết không đi theo các người!"
Đại Lận đứng phía sau Liễu Khiết, quả nhiên thấy Toto đúng như những gì cô dự đoán, liền mở cửa đi ra ngoài gọi Lưu Tư, để Lưu Tư đưa luật sư bên ngoài cửa vào, cười giới thiệu với Toto đang trợn mắt há hốc mồm: "Đây là phó quản lý Tô mời luật sư đến cho quản lý Toto, hiện tại luật sư sẽ vạch ra rốt cuộc chị Toto vi phạm đến điều luật nào, chị có nên đi đến cục cảnh sát lấy lời khai hay không."
Vì thế luật sư hắng giọng, nói với mọi người: "Dựa theo điều xx của luật dân sự yy, tiểu thư Toto ra tay với thư ký ở công ty, đã là xâm phạm sự an toàn thân nhân của đối phương, tạo thành cố ý thương tổn. Hơn nữa người bị hại còn nhiều lần vào bệnh viện, tạo thành chấn động nhỏ cho não, đây là tội cố ý thương tổn, thậm chí là tội mưu sát chưa thành. Vừa rồi tiểu thư Amy có nhắc tới, có người luôn theo dõi, ý đồ cưỡиɠ ɦϊếp cô ấy, đây là tội cưỡиɠ ɦϊếp chưa thành. Tiếp theo, chúng ta sẽ nói đến phương diện phạm tội mua bán bí mật."
Luật sư bắt đầu lẩm nhẩm tập tài liều dày cộm ở trên tay. "Theo điều tra, tiểu thư Toto cùng quản lý trưởng của bộ phận khách hàng là Arno trong khoảng thời gian bốn năm, tiết lộ bí mật kinh doanh của Đằng thị đến hơn ba mươi bốn mươi lần, đã là phạm tội kinh tế nghiêm trọng, Đằng thị có quyền khởi tố vấn đề này. Hơn nữa theo lời nhận tội của Arno, tiểu thư Đóa Hoa Đóa chính là bị tiểu thư Toto đưa đi, chính miệng cô còn nói "Nhất định phải khiến con tiện nhân này đẹp mặt!", Arno có thể chứng minh cô đã phái người đưa tiểu thư Đóa Hoa Đóa mang đến quán bar tiến hành lăng nhục...... Cùng với việc cô không tuân theo điều lệnh của tổng giám đốc, đưa tiểu thư Diệp Tố Tố......"
"Đủ rồi!" Toto vỗ bàn thật mạnh, để luật sư câm miệng cho cô, gắt gao nhìn chằm chằm bên này, "Tôi chỉ nhận luật sư mà tôi tin tưởng, dùng nhân chứng vật chứng của người khác đến cục cảnh sát, kiên quyết không đi!"
Lúc này đây, cô ta vẫn xấu tính lắm lao ra khỏi phòng họp, nhưng hai người cảnh sát không để cô ta làm vậy, lấy lí do cô ta gây cản trở người thi hành công vụ, trực tiếp một phải một trái giữ cô ta lại, lớn tiếng quát, "Lấy lời khai, tự nhiên sẽ cùng cô thẩm vấn ở tòa án, khiến cho cô tâm phục khẩu phục! Nhưng mà lấy những tội danh trước mắt của cô, cũng đủ để cô trải qua phần đời còn lại trong tù, trình tự tư pháp là để chính cô ý thức được mình sai ở đâu!"
Toto
"Vốn dĩ tôi cứ nghĩ Tô Đại Lận cô sẽ thông minh từ từ lo liệu chu toàn với tôi, dần dần lôi ra toàn bộ bí mật của Đằng thị ở trong tay tôi, từ từ nắm toàn bộ bí mật của bộ phận thị trường ở trong tay mình!" Toto lại chậm rãi ngẩng đầu khi bị hai cảnh sát khống chế, cười lạnh nhìn chằm chằm Đại Lận ở bên cạnh, phát ra tiếng cười quái dị, "Cô sẽ không sợ Đằng thị bị náo loạn đến long trời lở đất, lọt vào sự trả thù của xã hội đen sao?! Cô bắt tôi như vậy, liền tương đương với việc Đằng thị bị cô hủy hoại, ha ha!"
"Sớm hay muộn cô cũng sẽ bị bỏ tù." Đại Lận im lặng đáp lại cô ta, quả thật thay đổi ước nguyện ban đầu của mình, "Nhưng ở lâu bên cạnh cô một ngày, cô sẽ có thêm thời gian kiêu ngạo. Nhất là Diệp Tố Tố mấy ngày hôm trước, thiếu chút nữa, khiến cho cô ta thành công hãm hại Duệ Triết, sau đó thay thế được vị trí quản lý bộ phận thị trường của cô, khiến Đằng thị không thể bình an. Hiện tại cô ta bị điều động đi công trường ở nước ngoài, Toto cô thì vào tù nhận giáo dục lao động, đúng lúc để Đằng thị thay máu một lần, bắt đầu lại! Về phần bí mật kinh doanh bị cô buôn bán, đợi đến ngày cô bị bỏ tù, cô sẽ phát hiện những điều cô nắm đều là đống phế liệu, đến lúc đó không cần chúng tôi đi qua, cô cũng sẽ chủ động đưa về cho chúng tôi!"
"Tôi đây sẽ chờ Đằng thị của các người sụp đổ!" Toto thô lỗ nhổ ra bãi nước bọt, hất tay hai cảnh sát đang khống chế mình, đi ra bên ngoài, "Hiện tại tôi đồng ý đi lấy lời khai, nhưng trước mấy ngày tôi bị tiến hành thẩm vấn ở tòa án, tôi tuyệt đối không cho các người được bình an!"
Cười quái dị, tay đóng cửa lại thật mạnh, vênh váo tự đắc như trước mà rời đi.
Chờ bọn họ rời đi, Đại Lận đi hai bước ở bên trong, nhìn Đằng Duệ Triết ở bên cạnh mà cười nói: "Em vẫn cảm thấy Lâm Nhã Tĩnh là nhân vật lợi hại nhất, đến nay không ai có thể siêu việt bằng cô ta, Toto này, chính là có vẻ biết được cách thổi phồng mình mà thôi, anh thấy sao?"
Đằng Duệ Triết đặt thân hình cao lớn ngồi vào ghế da, ý bảo cô cũng ngồi xuống, có chút đăm chiêu mà nói: "Anh đã nộp đơn từ chức ở tòa thị chính, chuẩn bị tiếp nhận Đằng thị, nhưng trình tự này có vẻ phức tạp, cần tốn một khoảng thời gian dài, bởi vậy anh quyết định để cho ba thay anh quản lý Đằng thị một thời gian, Đại Lận, hiện tại em ở nhà chăm con, không cần lục đục liên lụy nhiều người."
Đại Lận ngồi xuống bên cạnh hắn, cười cười: "Hiện tại chỉ cần Toto đền tội, em và con liền an toàn, không còn ai dám ở trên đường ban ngày ban mặt mà bắt cóc hai con. Nhưng mà em có một vấn đề muốn hỏi anh, Duệ Triết, ngày xưa, chú Hai có quan hệ thế nào với Toto? Vì sao Toto có thể ra vào văn phòng của chú Hai?"
"Bởi vì trước kia Toto là thư ký của chú Hai." Hắn liếc mắt nhìn cô một cái, nhíu mày, cũng không kinh ngạc, "Năm đó em lấy thân phận Dĩnh Nhi tiến vào Đằng thị, Toto đã làm việc ở bộ phận thị trường. Nhưng bởi vì lúc đó có ba đang nắm giữ Đằng thị, cô ta không dám làm xằng làm bậy, mười phần an phận, cho đến khi chú Hai nắm quyền, thay ba quản lý Đằng thị, người phụ nữ nhỏ bé không đáng kể này mới như cá gặp nước."
"Đêm nay đi thăm chú Hai đi, nghe nói bị bệnh." Đại Lận lại sát gần hắn, phát hiện sắc mặt hắn thế mà có chút ngưng trọng, mi tâm vẫn nhíu chặt, không có giãn ra, hèn gì hắn vẫn lựa chọn im lặng ngồi ở chỗ này, "Làm sao vậy? Cơ thể không được thoải mái?"
"Không có. Hôm nay là ngày Đằng Vi Trì bị xử bắn ở trong ngục giam, chú Hai đi nhận thi thể của anh ta, hỏa táng, bởi vậy hôm nay chúng ta không tiện đi thăm chú Hai." Hắn nói thản nhiên, nhắm mắt lại, ngón tay dài day day mi tâm, cảm xúc buông xuống đến mười phần, "Hôm nay Lâm Nhã Tĩnh cũng bị xử bắn tương tự, nghe nói trước khi chết, Đằng Vi Trì từng yêu cầu được nhìn cô ta lần cuối. Nhưng kết quả thật khiến anh ta thất vọng, Lâm Nhã Tĩnh vĩnh viễn không nhớ rõ anh ta, cũng không chịu nhìn anh ta một cái. Vì thế trước khi chết anh ta lén uống vào một lượng thuốc lớn để đẩy nhanh tốc độ chết, quyết tâm muốn chết vô cùng mãnh liệt, không màng đến điều gì, khiến chú Hai đau lòng không thôi."
"Mặc dù anh ta không uống thuốc, cũng sẽ bị xử bắn." Đại Lận đứng dậy vì hắn mà mát xa thái dương, chậm rãi cho hắn thoải mái, "Chính là anh ta sợ hãi viên đạn không chấm dứt được tính mạng của mình, khiến anh ta giãy dụa trong thống khổ. Thật ra anh ta biết lấy những gì mình đắc tội thì chỉ có con đường chết, tuyệt đối không có con đường sống, bởi vậy anh ta kiên quyết khiến cho mình chết, không để cho cha mẹ nhìn thấy dáng vẻ sống không bằng chết của mình. Duệ Triết, chúng ta đừng nói những chuyện này nữa, trở về ăn cơm cùng hai con đi."
"Ngồi với anh thêm một chút nữa." Hắn đứng dậy khỏi ghế da, vòng quanh chiếc bàn dài hội nghị hình chữ u này, cụp mắt nhìn chằm chằm ghế da màu đen của chủ tịch, "Năm đó ba anh đang nắm quyền, Đằng Vi Trì cùng chú Hai từ Bắc Kinh bay qua đây, hai nhà giao chiến với nhau, thậm chí vì một mũi tên trúng hai cái đích, Đằng Vi Trì không tiếc giúp ba anh làm chuyện xấu, bắt em vào tù giam tiến hành xử bắn. Nay anh ta đã bị xử bắn ở ngục, hẳn là hiểu rõ nhất loại tuyệt vọng đau triệt nội tâm, hối hận đã làm loại việc này. Mà Đằng gia anh, từ nay về sau cũng ít đi một người, thật ra là không hoàn chỉnh!"
Đại Lận trầm trọng im lặng không nói gì, đôi mắt cũng nhìn chằm chằm nơi bọn họ từng ngồi ngày xưa, im lặng nghe hắn nói hết, để hắn đem toàn bộ phiền não cùng đau xót trong lòng phát tiết ra ngoài. Bởi vì trước mặt người ngoài, hắn mang một mặt nạ lạnh băng, máu lạnh vô tình, nhưng ở trước mặt cô, hắn dần dần để lộ bộ mặt chân thật nhất của chính mình, bộc phát các loại sự tình ra ngoài, sau đó giống một đứa trẻ.
Ai nói hắn không có cảm tình anh em với Đằng Vi Trì? Dù sao, trong thân thể của bọn họ đều chảy dòng máu của Đằng gia, tay chân là anh em, máu thịt ruột thịt của Đằng lão gia tử, đại thiếu gia nhị thiếu gia của Đằng thị. Nay Đằng Vi Trì bị xử bắn, nhưng bọn họ không có lập trường đi đưa tiễn hắn ta, chỉ có ai điếu ở nơi Đằng Vi Trì từng ngồi qua, phát hiện từ nay về sau Đằng gia thiếu đi một người.
Nhưng mà chỉ cần suy nghĩ một chút Đằng Vi Trì cùng Lâm Nhã Tĩnh hại chết bao nhiêu người, sẽ phát hiện, thật ra phương pháp này là để bọn họ ngủ yên, được cứu rỗi, đối với tất cả mọi người đều là tốt.
Buổi chiều thời gian tan tầm, Toto lấy lời khai xong vẫn như không có chuyện gì mà trở lại, đi vào cửa văn phòng, liền bắt đầu ôm lấy tủ sắt của mình, lục tung. Nhưng tất cả mọi người đều không để ý đến cô ta, toàn bộ đều tan làm đúng giờ, mặc kệ cô ta có đe dọa thế nào, cũng không còn sợ cô ta nữa.
Amy cũng đã trở lại, nhưng nữ thư ký này không có trở về công ty, mà là ngồi lên xe của một người đàn ông. Người đàn ông này chờ cô lên xe, liền kéo cô qua mà hôn môi, đặt ở dưới thân mình, vẻ mặt Amy đỏ bừng, hưởng thụ, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Đằng Duệ Triết cùng Đại Lận đi đến bãi đổ xe dưới tầng hầm, đi qua bên cạnh bọn họ, đột nhiên Xá Dật đè Amy dưới thân đẩy Amy ra một phen, vui mừng chỉ chỉ bên ngoài: "Cô gái này đi làm ở công ty của em?" Quả nhiên là Đại Lận, vẫn gợi cảm mê người như vậy a!
Amy nhìn Đại Lận ở bên ngoài, khó hiểu gật gật đầu: "Đúng vậy, cô ấy là phó quản lý của bộ phận em, gần đây mới được điều động tới, Dật, anh biết cô ấy sao?"
Vốn dĩ Xá Dật muốn nói biết, sau lại nghĩ gì đó, lắc đầu, lấy tay vuốt lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại kia của Amy, lưng tựa ghế cười không đứng đắn: "Hiện tại anh có vợ, có em làʍ ŧìиɦ nhân, sao có thể biết cô ta. Đúng rồi, đêm nay vợ của anh bay về từ Pháp, anh cần đến sân bay đón, đêm nay em ăn cơm một mình, ăn cùng bạn cũng được."
Amy vội vàng giữ chặt tay hắn, muốn đem chuyện mình mang thai suýt sảy thai nói cho hắn biết, nhưng lời nói đến bên miệng, Xá Dật có vẻ thật sự không kiên nhẫn, trực tiếp mở cửa xe ra cho cô, để cô xuống xe, "Chính em đi nhờ xe về đi, giờ anh ra sân bay, vợ của anh có khả năng đã xuống máy bay."
Amy nghe một tiếng "Vợ" này, trong lòng có chút chua xót, nhưng vẫn cười miễn cưỡng, xoay người xuống xe, kết quả chân của cô vừa chạm đất, xe của Xá Dật đã khẩn cấp chạy qua bên người, thiếu chút nữa kẹp váy
áo của cô, kéo cô ngã sóng xoài!
Amy
Cô khẽ nhíu mày, càng thêm thanh tỉnh nhận biết người đàn ông có diện mạo tuấn mỹ, có tiền có thế đã kết hôn này là đang chơi trò chơi tình cảm với cô, cũng không có thật tình với mình. Nhưng chính cô, lại bị kéo hãm vào, hơn nữa càng ngày ngày thâm sâu, khát vọng thời thời khắc khắc nào cũng ở một chỗ cùng anh ta, sinh cho anh ta một đứa nhỏ.
Bởi vì cô nghe nói vợ của anh ta vì muốn giữ dáng người, không tính sinh con, tình nguyện tìm quản lý đẻ thay, hoặc là nuôi chó cảnh, cũng không nguyện ý tự mình sinh con, không thích trẻ em. Cho nên cô luôn luôn muốn, nếu cô sinh con cho Xá Dật, Xá Dật có mừng rỡ như điên, vui sướng vì mình được làm baba hay không?
Giờ phút này, cô thư ký nhỏ đang ở trong này mơ giấc mộng đẹp không thuộc về mình, Xá Dật thì đang ở phía trước đuổi theo xe của Đại Lận, cũng làm một giấc mộng đẹp không thuộc về anh ta.
Ở trong mắt anh ta, có thể giữ được vợ, có thể có được những người tình nhân giá rẻ luôn chết tâm vì mình thì không phải món đồ trân bảo, chỉ có Đại Lận, anh ta nghĩ đến lại không chiếm được, nhìn đến mỹ nhân anh ta lại không nhịn lòng được, mới thật sự là trân bảo của mình!
Vừa rồi vội vàng thoáng nhìn qua, hắn liền nhìn thấy trên người tiểu vưu vật ngày xưa có chút phong tình hơn xưa, eo nhỏ, da thịt trong trắng lộ hồng, mềm mịn, bộ ngực đầy đặn, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi, cũng có ham muốn chà đạp.
Phía trước, Đại Lận ngồi bên cạnh Đằng Duệ Triết đang lái xe, cũng phát hiện phía sau có một chiếc xe đang đi theo bọn họ, khó hiểu nhìn kính chiếu hậu: "Người đàn ông lái xe sang này vì sao vẫn cứ đi theo chúng ta? Thoáng nhìn cũng không giống người của Toto."
"A. Chắc là người theo đuổi em. Năm đó, hắn ta chắc là cũng dùng phương pháp này đuổi theo em, cũng yêu xe thể thao." Đằng Duệ Triết trầm giọng cười lạnh, tăng tốc xe, tựa như đoán được thân phận của đối phương qua biển số xe. Dù sao loại công tử có tiền này thích dùng lốp xe và biển số xe là loại độc nhất vô nhị, hiện tại loại biển số xe năm con số sáu này, thật dễ dàng biết được, Xá đại thiếu gia quá mức rêu rao!
---