William Cổ Tuấn
Đại Lận đi làm ở Đằng thị, quả nhiên nhìn thấy trên bàn có một bó hoa bách hợp thiên hương màu trắng, trên cánh hoa còn vương giọt nước.
Liễu Khiết cười hì hì nói cho cô, là do cổ đông William mới tới đưa tặng, còn có một bức thiệp, màu hồng nhạt!
Đại Lận liếc mắt nhìn tấm thiệp này một cái, lấy ngón tay miết miết cánh hoa màu trắng, đột nhiên lấy bó hoa này ra khỏi bàn, giao cho Liễu Khiết: "Đem bó hoa này cắm trên bàn làm việc của cô đi, nếu như cô thích nó."
"Đương nhiên là thích!" Liễu Khiết không ngừng đón nhận bó hoa bách hợp trắng, vui sướng đặt ở chóp mũi mà ngửi, vẻ mặt say mê, "Đây là mùi hương bách hợp xinh đẹp tự nhiên thơm ngát nhất, em thích nhất, cám ơn chị Đại Lận! Em đi cắm bó hoa này, sau đó cố gắng làm việc!"
Tiểu nha đầu mừng rỡ xoay người đi ra ngoài, chuẩn bị đi cắm hoa, liền gặp Lưu Tư đưa văn kiện mở cửa bước vào, Lưu Tư thấy Đại Lận đứa bó hoa bách hợp cho Liễu Khiết, phút chốc có chút ghen tị, "Chị Đại Lận, vì sao em không có hoa bách hợp thiên hương?"
Đại Lận vén mái tóc dài qua sau tai, chuẩn bị cúi đầu xem tài liệu, nghe vậy nâng mắt cười: "Nếu ngày mai William tiếp tục đưa hoa bách hợp lại đây, vậy bó hoa đó chính là của cô, Lưu Tư, hai người thay phiên nhau nhận. Được rồi, giờ hai người đi làm việc đi, nếu có tin tức của Toto, nhớ vào báo tôi một tiếng."
"Vâng!" Lưu Tư cười khẽ chớp chớp mắt, lại gần đây buông tài liệu trong tay xuống, xoay người đi ra ngoài cùng Liễu Khiết cắm hoa bách hợp. Một lát sau, cô gọi điện thoại nội tuyến vào, hạ giọng nói với Đại Lận: "Chị Đại Lận, thì ra không phải hôm nay chị Toto chưa có đi làm, mà luôn luôn ở phòng tổng giám đốc trên tầng cao nhất. Alice nói chị ấy luôn tìm Amy gây phiền phức, thiếu chút nữa Amy bị đẩy ngã từ trên lầu xuống!"
"Không ai khuyên can sao?" Đại Lận buông ngòi bút ký tên trong tay, nhíu mày một chút, "Lập tức thông báo cho bảo an của công ty lại đây, đây là Toto đang xâm phạm người khác!"
"Nhưng không ai dám lên đó cả!"
"Tôi đi lên đó một chuyến!" Đại Lận quả quyết dập máy, mở cánh cửa thủy tinh mà bước ra ngoài, bảo Liễu Khiết Lưu Tư đi theo mình, vào thang máy lên tầng thượng.
Lúc này trên tầng thượng của tòa nhà, mặt trời chiếu rọi, gió thu ào ào, Toto mặc một bộ váy đen bó sát quả nhiên đang bức ép Amy nhu nhược ở trong góc, một tay đang nắm lấy cằm của Amy, bàn tay còn lại đang đánh tát tai, miệng còn không ngừng mắng đồ đê tiện!
Amy thì đang kêu thảm thiết liên tục, không thể giãy dụa, chỉ có thể đau khổ cầu xin, khóc lớn tiếng, lấy tay che chở bụng của mình.
"Đồ đê tiện, tao xem mày còn dám đối nghịch với tao nữa không! Bà đây cho mày chết không được tử tế!" Tát hai cái phách phách lại đây, bóp lấy cái cổ nhỏ bé yếu ớt của Amy, không ngừng kéo thân hình gầy yếu của cô đến chỗ lan can, hung hăng ấn nửa người trên của Amy xuống dưới, để cho cô nhìn dòng xe dưới lầu, "Mày thích tố cáo phải không? Bà đây sẽ khiến cho mày ngã từ trên này rơi xuống, rơi đến máu me bê bết, nhìn xem con tiện nhân như mày còn dám đi tố cáo không?! Còn nữa, đừng tưởng rằng tố cáo tao thì có thể sống những ngày tháng yên ổn, anh em của bà đây ở đầy trên đường, tao sẽ để cho bọn họ mỗi tối đến căn hộ hầu hạ con tiện nhân như mày!"
"Cứu mạng! Đừng!" Amy sợ tới mức mặt trắng nhợt, nửa thân mình không ngừng giãy dụa, muốn cố gắng đem đầu cùng nửa người trên ngẩng lên, "Chị gϊếŧ tôi thì cũng bị ngồi tù!"
"Chúng ta đây liền chết cùng!" Mu bàn tay của Toto nổi đầy gân xanh, quả nhiên đè Amy thật mạnh xuống một cái, để thân hình cô thư ký nhỏ bé lại trượt xuống!
"Chị Toto dừng tay!" Liễu Khiết và Lưu Tư vội vàng chạy lại đây, một trái một phải ôm lấy thân thể của Toto từ phía sau, để cô ta đừng có nổi điên, Đại Lận thì nhẹ nhàng đổi chiều cứu lấy Amy, chụp được bàn chân của Amy kéo lên phía trên, để cô dùng sức phần eo, cố gắng ngẩng nửa người trên lên.
Nhưng Amy đổi chiều lại bị đau bụng, không thể dùng lực ở thắt lưng, bởi vì dạng này sẽ làm bị thương đứa nhỏ trong bụng.
Đại Lận nhìn Amy đang đổi chiều, thật sự là cảm thấy bất đắc dĩ không nói gì, dù sao hiện tại người của cô ấy đổi chiều ở giữa không trung, Đại Lận chỉ là chụp được chân của cô ấy, nếu chính cô ấy không thể phối hợp lực, không ngẩng nửa người trên lên mà bắt lấy lan can, cô ấy sẽ mang theo đứa con trong bụng mà bị rớt xuống thành một đống thịt!
Nếu mạng đều không có, còn như thế nào sinh con? Xem ra đối với Amy mà nói, tình nhân và đứa con này so ra quan trọng hơn so với tính mạng của cô!
Đại Lận vươn dài cánh tay của mình, cúi nửa người kiên trì để Amy bắt lấy tay của cô mà leo đây. Amy khóc lớn, sắc mặt trắng bệch, mái tóc dài bay bay giữa không trung, cuối cùng cầm được tay của Đại Lận, ngưỡng bụng mình dựng lên một cái , lấy tay bắt được lan can.
Hai nha đầu Liễu Khiết và Lưu Tư thì đang lo liệu cùng Toto, bị giày cao gót của nữ ma đầu kia giẫm phải, đang kêu đau. Nói thật, nữ ma đầu này tiếp xúc với giới giang hồ xã hội đen nhiều năm, là có một chút quyền cước công phu, nếu không phải hai nha đầu này liều chết ôm giữ cô ta lại, giống như hai con bạch tuộc mà quấn lấy cô ta, đúng thật là cô ta sẽ giãy ra được, sẽ chạy tới dùng một đá một tát đem Đại Lận nằm ở lan can cũng cùng ngã xuống lầu!
Hiện tại Amy đã được cứu lên an toàn, Đại Lận tức giận muốn ói máu, bảo Amy đừng khóc nữa, chậm rãi đi về phía Toto, "Nghe nói chị Toto cầm tất cả tài liệu quan trọng trong tủ sắt đi, sau đó đốt sạch không còn gì?"
"Hiện tại cô biết cũng chưa muộn." Toto kiêu ngạo nhếch môi, cười âm lãnh, lại xuất ra động tác chiêu bài của mình, khoanh cánh tay ôm trước ngực nhìn bên này, giày cao gót siêu cao dưới chân thì gõ gõ, đột nhiên nhíu mắt lại, chậm rãi đi tới bên này, "Chị đây đã sớm cảnh cáo các người, trước khi bị tòa án thẩm vấn, bà đây sẽ cho các người không được chết tử tế!"
Đại Lận thấy cô ta đi quanh mình một vòng, phát huy "Không chỗ nào sợ hãi, chẳng biết xấu hổ" đến mức tận cùng, liền cười nói: "Nếu chị không ngại ngồi tù vài năm, hoặc là bị phán chung thân, vậy cứ việc dùng các loại thủ đoạn để phát tiết tức giận trong lòng mình. Vừa rồi chị đe dọa Amy ở lan can, theo trình tự pháp luật mà nói, là tội mưu sát chưa thành! Thật ra tôi vẫn không rõ, vì sao chú Hai sẽ chọn loại người như chị làm thư ký?"
"Mọi người đều là phụ nữ, thế nhưng cô lại không biết sao?" Toto thế mà lại dùng tay vuốt mái tóc ngắn của mình, cười yêu mị, quay đầu nhìn chằm chằm Đại Lận: "Trước kia, chị đây cũng giống như cưng, tóc dài ngang lưng, làn da căng đàn hồi, khuôn mặt xinh đẹp. Đằng nhị bá là một người đàn ông bình thường, đối mặt với người vợ hoa tàn ít bướm ở trong nhà mình, đương nhiên sẽ cảm thấy hứng thú với cô gái trẻ tuổi bên ngoài. Bởi vậy vài năm nay tôi theo ông ấy, để ông ấy có được lần kíƈɦ ŧìиɦ thứ hai trong đời, tìm được cảm giác thời trẻ tuổi. Hơn nữa có khả năng cô không biết, tôi còn vì ông ấy mà bỏ một đứa con đâu! Đứa nhỏ này nếu dựa theo bối phận mà nói, là em họ của Đằng Duệ Triết, cũng chính là huyết mạch ruột thịt của Đằng gia, bất đắc dĩ người hầu vụng tay vụng chân lau mặt sàn nhà trơn trượt, khiến tôi không cẩn thận ngã sấp bụng mới bị lưu sảy......"
---
Toto
Liễu Khiết và Lưu Tư ở một bên nghe được nổi một trận da gà khắp toàn thân, răng run run va vào nhau, thật sự không thể tưởng tượng được Toto để tóc dài có thể xinh đẹp nhiều không? Đằng nhị bá cũng chính là Đằng tổng năm đó có thể coi trọng mà xem cô ta là vợ bé, là mắt có vấn đề rồi, coi trọng loại mặt hàng này sao?!
Hai người vội vàng dìu Amy đang khóc đi xuống tầng thượng, để bảo an được thông báo chạy đến đây giải quyết chuyện này, hơn nữa còn báo cảnh sát, để cảnh sát nhanh thúc đẩy tiến triển cùng tốc độ đem người phụ nữ ác độc này đưa đi!
Đại Lận thì tiếp tục "Nói chuyện phiếm" cùng Toto ở tầng cao nhất, nhìn xem rốt cuộc người phụ nữ này có thể còn chiêu bài nào, rốt cuộc có mối quan hệ gì với Đằng nhị bá?
Nhưng sau khi Toto khoe ra vài câu, cũng không nói gì, hai chân dần dần đi đến bên lan can, sau đó lấy cái túi Chanel của mình ra, đột nhiên lấy ra một tập giấy in màu, ném xuống dòng xe lui tới ở dưới lầu, "Cái loại tiểu tiện nhân như chúng mày, không một ai có thân thế trong sạch, đều là một đám đê tiện câu dẫn đàn ông, lần này tao cho chúng mày thân bại danh liệt! Ha ha!"
Cô ta càng lấy càng nhiều, đem toàn bộ giấy màu trong túi đổ xuống dưới lầu, hơn nữa còn điên cuồng cười ha hả, "Đúng, thế lực của Toto này ở giới xã hội đen không lớn, gặp hung tinh Đằng Duệ Triết, dùng một bang phái khác đến để trấn áp tao! Nhưng chúng mày chớ quên, cây cao phải đón gió, chúng mày là nhân vật của công chúng, còn tụi tao chỉ là con kiến, tuy rằng ở tầng lớp dưới, nhưng tuyệt đối có thể khiến chúng mày không thể sống yên ổn! Còn nhớ trước đó hai đứa con sinh đôi của mày thiếu chút nữa bị bắt cóc ở bên đường hay không? Đó cũng không phải là một lần cuối cùng, chị đây còn có rất nhiều lần chờ chúng mày! Ha ha!"
Đại Lận thấy cô ta nổi điên, cầm lấy một tờ giấy bị gió đập đến trên mặt mình, liếc mắt nhìn một cái.
Mặt trên của tờ giấy in màu là ảnh chụp chung của cô cùng Duệ Triết, chú thích: Hai người không có kết hôn, lại sinh dưỡng hai đứa con sinh đôi, hơn nữa trong đó có một đứa trẻ được sinh ra từ bụng của Trâu Tiểu Hàm, tên là "Ny Ny", mà Trâu Tiểu Hàm đúng là vợ trước được Đằng Duệ Triết cưới hỏi đàng hoàng, Tô Đại Lận là làm kẻ thứ ba trong cuộc hôn nhân của bọn họ! Diệp Tố Tố, là bạn gái cũ của Đằng Duệ Triết đã bị Tô Đại Lận hoành đao đoạt ái cướp lấy, một trận hỏa hoạn đã phá hủy hết tất cả của cô ấy, hiện tại lại bị điều đi công tác ở công trường tận nước ngoài xa xôi, đến nay chưa biết sống chết thế nào! Tô Đại Lận đã vinh danh "Kim bài tiểu tam", chuyên môn hoành đao đoạt ái!
Tiếp theo, là ảnh chụp cảnh yêu đương vụиɠ ŧяộʍ rực rỡ sắc màu của Amy cùng tình nhân ở trên xe, thêm một hình ảnh rõ ràng Amy xuống xe chỉnh lại váy áo, còn có dãy số của biển số xe -- năm con số sáu! Chú thích: Cùng hội cùng thuyền, Amy cùng Tô Đại Lận đều lộ mặt hàng! Chuyên môn đi câu dẫn đàn ông đã kết hôn!
Xuống phía dưới, còn lại là tin tức "Tô Đại Lận bỏ Sang E qua công ty khác, trực tiếp leo lên chức phó quản lý bộ phận thị trường, dựa vào mối quan hệ với Đằng Duệ Triết mà một bước lên tiên" nhuộm đẫm bốn phía! Chú thích: Hiện tại Toto bị đuổi việc, Tô Đại Lận nhân cơ hội leo lên, đúng là Đằng thị bắt tay nhau đối phó với người ngoài, chuẩn bị phát triển Đằng thị trở thành một tập đoàn gia tộc hoàn toàn, không tiếp nhận người ngoài! Tất cả các nhân viên của Đằng thị chú ý, kế tiếp người sắp bị đuổi chính là người ngoài như các người!
Nhưng mấy tin tức này, Đại Lận nhìn nhìn, cảm thấy nhàm chán, bởi vì chút tin tức này, báo chí truyền thông cùng internet đều đăng mỗi ngày, căn bản chẳng có gì lạ. Cho nên cô không hề để ý đến Toto nổi điên, mà là đi đến trước cửa, nói bảo an lên trên, khống chế Toto đang nổi điên cuồng.
Nhưng mà khi cô đi xuống lầu, lại phát hiện Amy cầm tờ giấy màu mà không ngừng khóc lớn, đầu tựa nằm trên mặt bàn, hai vai vẫn dựa vào trên bàn mà khóc anh anh, không chịu đứng lên. Cô lẳng lặng nhìn, bỗng nhiên có chút mâu thuẫn với Amy không ngừng rơi nước mắt, ngồi xuống hỏi: "Người đàn ông này chỉ bị chụp phía sau, nhưng biển số xe lại để lộ, cô tính làm như thế nào?"
Amy ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt lên, cắnyl nhanh đôi môi kiều diễm mà nói nức nở: "Đúng là vì biển số xe bị chụp được, tôi mới lo lắng cho anh ấy. Tôi thật sự là thương anh ấy, không muốn làm cho anh ấy bị tổn thương, nhưng thật sự tôi cũng không thể rời khỏi anh ấy được......"
Đại Lận đưa cho cô khăn tay chùi nước mắt, quay đầu bảo Liễu Khiết và Lưu Tư đi ra ngoài, thế này mới lại nói với Amy: "Nếu anh ta cùng vợ có tình cảm với nhau, hơn nữa còn không ly hôn, Amy cô vẫn nhanh chóng rời khỏi anh ta đi cho thỏa đáng. Hiện tại đứa bé trong bụng của cô, tôi đề nghị cô nên bỏ đi."
"Vì sao?" Amy lóe đôi mắt đầy nước, cảm xúc có vẻ có chút kích động, vươn tay nắm chặt Đại Lận: "Vợ của anh ấy không tính sinh con, đã làm tốt công tác tư tưởng, bởi vậy tôi muốn sinh con cho anh ấy, để anh ấy được làm cha."
Đại Lận nhíu mày lắc đầu: "Nhưng mà anh ta và vợ có tình cảm với nhau, không tính ly hôn, chẳng lẽ cô nhẫn tâm để con của mình mang tiếng con ngoài giá thú cả đời sao?"
"Có lẽ vợ của anh ấy không thể sinh con! Anh ấy muốn làm cha, lại không làm được!" Amy kích động đứng lên, lập tức làm đổ ly nước ở trên bàn, đủ thấy giờ này cảm xúc của cô xao động, "Tôi có thể vì anh ấy sinh đứa con này, để anh ấy ôm về cho vợ mình nuôi nấng, chỉ cần anh ấy không rời bỏ tôi, cứ một khoảng thời gian lại đến thăm tôi là được."
"Được rồi!" Khuôn mặt dịu dàng của Đại Lận chợt lạnh lùng, đột nhiên có chút tức giận, "Ôm đứa nhỏ qua cho vợ chính nuôi nấng thay, đứa nhỏ này vĩnh viễn cũng không được hạnh phúc! Amy, bây giờ cô còn trẻ tuổi, có thể một lần nữa bắt đầu lại một đoạn tình cảm tốt đẹp khác, đừng dây dưa với đoạn tình ngoài giá thú này nữa."
Amy cắn môi khóc không ngừng, kinh ngạc nhìn Đại Lận đang tức giận, sau đó ngồi xuống lần nữa, mặt ghé vào bàn khóc rầu rĩ.
Đại Lận đứng dậy đi ra ngoài, để không gian lại cho Amy phát tiết, có chút đăm chiêu nhìn bó hoa bách hợp trắng nõn đang cắm trên bàn làm việc của Liễu Khiết, tâm tình trầm trọng. Vừa rồi cô đã để hai cô thư ký đi tra biển xe năm con số sáu này, kết quả tra được là, biển số xe này có giá mấy trăm vạn tệ, là của Xá đại thiếu gia, phong cách cùng danh tiếng lan truyền rất lớn, bởi vậy chỉ cần tra một chút, là có kết quả.
Nhưng điều mấu chốt là, vài năm trước Xá Dật đã có vợ, là thiên kim tiểu thư danh gia vọng tộc, nhiều năm trước Xá Dật giữ chứng minh thư của cô ở ngân hàng Trung Quốc, Xá lão gia từng đề cập đến cô gái này, thanh lịch xinh đẹp.
Nay, Xá Dật dựa vào quan hệ của Xá lão gia, có số một đường làm quan, sắp ngồi lên cái ghế phó tổng của ngân hàng Trung Quốc, cuộc sống vui vẻ, làm sao lại đi trên chọc Amy mới hơn hai mươi tuổi đầu?
Cô đang nghĩ, đột nhiên Liễu Khiết nhận điện thoại, đụng đụng cô ở bên cạnh mà nói, "Quản lý Tô, ngân hàng đại diện hợp tác với chúng ta đang lại đây. Ngân hàng bọn họ muốn xét duyệt phương án hợp tác với bộ phận thị trường của chúng ta, hiện tại muốn đến nói chuyện."
"Chuẩn bị tiếp đón." Đại Lận thu hồi suy nghĩ, đi đến phía trước một hai bước, bỗng nhiên lại nghĩ tới chuyện Toto, quay đầu hỏi Trâu Tiểu Hàm ngồi ở trong góc tối của văn phòng, phụ trách toàn bộ sắp xếp công việc của bộ phận vệ sinh: "Trâu tiểu thư, những tờ giấy màu trước cửa công ty đã được dọn sạch chưa? Tôi không muốn nhìn thấy những tờ giấy này phân tán trước cửa công ty, hoặc là bất kỳ chỗ nào của công ty, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty chúng ta trong mắt khách hàng!"
Trâu Tiểu Hàm
Trâu Tiểu Hàm vội vàng ngẩng đầu, cũng đứng lên: "Quản lý Tô, tôi đang xử lý! Bởi vì Toto có chuẩn bị mà đến, thật sự hiểu biết kết cấu bên trong công ty, sớm đã dán đầy từng tầng lầu, đều phát một tờ trên bàn làm việc của nhân viên, hơn nữa còn xổ ra một lượng lớn trên tầng thượng, bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn sẽ rất khó để nhân viên vệ sinh dọn sạch toàn bộ! Tôi đoán, người đi trên đường, nhân viên công ty, đã có không ít người nhặt được truyền đơn này, lời đồn đã bắt đầu tản ra, hiện tại chúng ta tương đương với mất bò mới lo làm chuồng."
Đại Lận nghe vậy nghiêm mặt, xoay người nhìn Trâu Tiểu Hàm, cười nói: "Toto đang sửa lại án sai cho cô, nhắc đến tên cô trong truyền đơn, cũng cường điệu nhấn mạnh cô là vợ trước của Duệ triết, cũng có công sinh thành con gái "Ny Ny", Trâu tiểu thư vui mừng không?"
"Tôi chỉ làm công việc của mình, sẽ không tham dự lời đồn đãi chuyện nhảm này." Trâu Tiểu Hàm nhanh chóng nghiêm mặt mà nói, cũng không vui sướng với loại tình cảnh này, ánh mắt nhìn mặt bàn.
Đại Lận liền không hề nhìn cô, mang theo hai thư ký đi xuyên qua hành lang thật dài, nhưng trong quá trình này, Đại Lận nhìn thấy trên mặt tường dùng nhựa cao su dán đầy truyền đơn in màu này, dán rậm rạp, nhân viên vệ sinh hoàn toàn không thể dọn dẹp sạch sẽ trong thời gian ngắn, đồng nghiệp lui tới đều dừng chân xem tin.
Liễu Khiết và Lưu Tư thì chạy tới hỗ trợ xé, để mọi người tản ra, không nên nhìn, cũng sử dụng thân mình đi che, mười phần sốt ruột vì lãnh đạo.
Đại Lận thì mặc váy dài màu đen, mái tóc đen hơi hơi cột lên, để lộ gáy ngọc, dáng người quyến rũ, đi vào phòng họp gặp đối tác.
Nhưng mà người đại diện của ngân hàng mặc đồ âu này lại đang xem một tờ truyền đơn in màu, mặt bàn hội nghị bằng gỗ lim sáng bóng đang phản chiếu hình ảnh ngược khuôn mặt đang giăng đầy mây đen của anh ta, có thể thấy được, trên khuôn mặt tuấn tú này ngày càng tức giận rõ ràng, chứng minh anh ta có phản ứng cảm xúc rất lớn với tờ truyền đơn!
Đại Lận thải giày cao gót thì lẳng lặng nhìn anh ta, nhíu mày, ngồi xuống phía đối diện, "Thì ra là bạn học cũ."
Xá Dật
Xá đại thiếu gia lập tức ngẩng đầu, bỗng nhiên vo tờ giấy trong tay thành một nắm, nắm chặt trong tay, ánh mắt nóng rực liếc Đại Lận đánh giá một cái, cười nói phong lưu: "Không gặp lâu như vậy, Đại Lận em vẫn còn nhiều hấp dẫn. Tôi nhớ rõ năm đó em ra tù, quả thật yếu đuối......"
"Chúng ta nói chuyện công việc." Đại Lận cười cắt ngang lời anh ta, ánh mắt cũng đánh giá Xá Dật một vòng, không thể phủ nhận diện mạo tuấn mỹ của anh chàng ăn chơi trác tâng này, quý khí, hơn nữa nhiều năm hôn nhân khiến trên người anh ta để lộ ra một hương vị thuần thục, xen vào là sự phong lưu, khó trách Amy si mê.
"Lúc này để phó tổng của ngân hàng Trung Quốc tự mình đến đây một chuyến, thật đúng là vinh hạng cho Đằng thị chúng tôi." Cô khẽ mở miệng cười nói, tao nhã vén váy bắt chéo chân để lộ đùi đẹp, móng tay xanh nhạt mở tài liệu trước mặt ra, "Chúng ta nói chi tiết vấn đề."
"A." Ánh mắt kinh diễm của Xá Dật nhìn một vòng trên bộ ngực đầy đặn tuyết trắng của Đại Lận, cũng phát hiện cô bạn cũ này quả thật có một dáng người khiến đàn ông sôi trào nhiệt huyết, gáy ngọc thon dài mịn màng, ngực trắng noãn, mái tóc đen dài, cúi đầu liền dừng ngang bầu ngực của cô, lại càng chưa nói đến cặp đùi đẹp phía dưới vừa được vén ra kia, eo nhỏ, mông đầy...... Nói thật, sau khi cô sinh con xong, toàn thân toát ra, là một vẻ kiều mỵ của người mẹ trẻ, phấn nộn, yêu mỹ, gợi cảm, là một đóa mật đào thành thục, chỉ còn chờ đàn ông đến ngắt lấy.
Do anh ta nhớ rõ năm đó cùng cô đua xe thể
thao, vẻ mặt cô hồn nhiên ngây thơ, khuôn mặt như búp bê Barbie, làm cho anh ta si mê. Mà nay gia đình sự nghiệp anh ta đều thu hoạch được, bắt đầu chú trọng đến ngực cùng tư tưởng của phụ nữ, hai bầu vú cao cao, chứng minh cô ấy có bảo dưỡng. Đầu óc có tư tưởng, chứng minh cô ấy có giáo dục, không phải bình hoa, cũng như nhớ đến cô gái mà anh ta mãi nhớ không cách nào có được.
Nhưng mà, có cái vấn đề hao tổn tâm trí, vì sao anh ta hẹn hò với Amy lại bị chụp được? Anh ta cùng với Amy này chính là gặp dịp thì chơi, thời gian ở cùng một chỗ không lâu, cũng không tính có kết quả, vì sao lại bị chụp ảnh lại?!
"Đại Lận, tối nay chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm, hiện giờ đã hơn năm giờ rồi." Anh ta nhìn đồng hồ cao cấp trên cổ tay, bắt đầu ngỏ lời mời với Đại Lận ở đối diện, "Tôi đã đặt bàn ở nhà hàng Thái Lan gần đây, vừa vặn chúng ta qua đó bàn vấn đề chi tiết."
Đại Lận chậm rãi khép tập tài liệu lại, nâng mắt cười nhìn anh ta, "Thời gian bữa tối, không phải anh nên trở về ăn cơm cùng vợ sao?"
"Cô ấy bay qua Mỹ cũng một nhóm bạn để mua sắm rồi, không cần tôi đi theo." Xá Dật cười đứng lên, một lòng hoàn toàn không có làm việc, cũng đi qua lịch sự mời cô ăn cơm, "Xe của tôi ở dưới lầu, ngồi xe của tôi đi."
Đại Lận mỉm cười đứng lên, đi ra, lại uyển chuyển từ chối hoa hoa công tử từng xâm phạm mình: "Nhưng tôi cần về nhà để ăn cơm cùng chồng và con, không có thời gian. Vấn đề chi tiết vụ hợp tác, ngày mai chúng ta lại bàn tiếp, Xá phó tổng."
Xá Dật có chút thất vọng trong phút chốc, một bàn tay còn đặt lên bàn tay ngọc của Đại Lận, hưởng thụ loại cảm giác mềm mịn thanh nhã này, nhưng anh ta hiểu được chuyển biến, lịch sự buông cô ra: "Cũng được, tôi sẽ dùng xe tiễn em một đoạn đường."
Đại Lận đã muốn thải giày cao gót đi ra bên ngoài, dáng người thướt tha, chân dài trắng mịn, mắt cá cùng bàn chân, tựa như mỗi bước đi đều tản ra một hương thơm nhẹ, khiến Xá đại thiếu gia ở phía sau nhìn đến si mê không thôi.
"Không cần, tự tôi có xe để lái." Cô tiếp tục uyển chuyển cự tuyệt lời mời của vị hoa hoa đại thiếu gia này, ngực chịu đựng phản cảm, tự mình tặng vị khách quý ở ngân hàng Trung Quốc này một đoạn đường, sau đó để thư ký tiễn khách, quay lại văn phòng của mình.
Phía sau, nhân viên công ty hầu như tan làm toàn bộ, Amy ngồi khóc ở bàn làm việc không thấy đâu, không biết có phải đi gặp Xá Dật hay không?
Mà văn phòng to như vậy, Trâu Tiểu Hàm thế nhưng ngồi chỗ này tăng ca, khi Đại Lận đi qua trước mặt, đột nhiên Trâu Tiểu Hàm ngẩng đầu lên nói: "Thì ra lần này bộ phận thị trường của chúng ta hợp tác với ngân hàng của Xá Dật, Xá Dật là bạn học cũ chắc là sẽ giúp không ít cho bộ phận của chúng ta, để nơi này khải tử hồi sinh. Dù sao, Toto đã thiêu hủy toàn bộ hồ sơ khách hàng cùng tài liệu quan trọng, ngành thị trường tương đương với việc bắt đầu lại lần nữa."
"Trâu tiểu thư còn chưa tan làm?" Đại Lận nghe vậy xoay qua, đi đến trước mặt Trâu Tiểu Hàm, nhìn nhìn tài liệu trước mặt cô, cười nhẹ: "Thật ra so với mối quan hệ cùng Xá Dật, Tiểu Hàm cô cũng có giao tình với anh ta. Lần này việc hợp tác với ngân hàng Trung Quốc, tôi giao cho cô phụ trách, cô đồng ý không?"
Trâu Tiểu Hàm nhìn cô trầm mặc hai giây, không có lập tức trả lời, sau đó mới cười nói: "Chỉ cần cô dám giao cho tôi, tôi liền dám bắt lấy cơ hội! Nhưng mà tôi phải nói cho cô biết, vừa rồi cô đi ra ngoài gặp đại diện của ngân hàng Trung Quốc, Amy liền lao ra ngoài. Bởi vì chính như lời đồn truyền lại, biển xe năm số sáu này là của Xá Dật, Amy vừa nghe nói Xá Dật lại đây, liền nhanh chóng chạy ra ngoài. Tự nhiên mà vậy, hẳn là cô ấy cũng thấy được ánh mắt Xá Dật nhìn cô. Xá Dật vẫn muốn theo đuổi cô, đây là bí mật mà toàn bộ bạn bè chúng ta đều biết, anh ta vẫn không chịu chết tâm! Bởi vậy dù cho cô có đưa vụ này giao cho tôi, cũng không thoát khỏi sự theo đuổi của Xá Dật, sau này anh ta vẫn còn có thể đến tìm cô!"
"Cám ơn đã nhắc nhở." Đại Lận đạm mạc thoáng nhìn qua cô, không nói tiếp, cầm túi xách của mình xoay người đi, im lặng bước vào thang máy, nhìn hình ảnh của mình ở trong gương. Đúng vậy, một Xá Dật không là vấn đề gì, nhưng nếu liên lụy đến Amy, Trâu Tiểu Hàm, vợ của Xá Dật, đây chẳng phải là một vấn đề lớn đầy rắc rối phức tạp sao?
Bãi đỗ xe dưới tầng hầm, Đại Lận đang tìm xe của mình, đột nhiên nhìn thấy Amy cầm di động, đang lớn tiếng hô "Xá Dật anh đừng giận", mái tóc dài rối tung, vẻ mặt đầy nước mắt, chân chạy về phía trước, hình như đang đuổi theo xe của Xá Dật.
Đại Lận nhìn về hướng xa xa, quả nhiên phát hiện xe của Xá Dật đã nhập vào dòng xe trên đường, lái đi rất mau, Amy thì đuổi theo ở bãi đỗ xe, không ngừng gọi điện thoại, khuôn mặt tiều tụy. Đại Lận đi tới giữ chặt Amy đang cắm đầu cắm cổ chạy về phía những chiếc xe trên đường, khuyên giải an ủi cô: "Hiện giờ là thời kỳ mẫn cảm, cô bình tĩnh một chút."
Amy
"Vừa rồi tôi nói với anh ấy, con của chúng ta được hơn một tháng, thế nhưng anh ấy nói tôi bỏ đứa bé đi!" Amy bất lực bổ nhào vào trong lòng Đại Lận, thân hình gầy yếu không thể ngừng run run, "Hơn nữa lần này anh ấy nói đến đây không phải là tìm tôi, mà là nói chuyện hạng mục hợp tác. Quản lý Tô, không phải là cô biết anh ấy sao? Nếu biết, giúp tôi khuyên nhủ anh ấy, tôi không thể không có đứa con này."
Đại Lận phất phất sợi tóc của Amy, để cô bình tĩnh, sau đó dùng điều khiển mở cửa xe, dìu Amy ngồi vào xe mình, "Cô ở đâu? Tôi đưa cô về trước."
"Tôi không thể trở về, những người của Toto sẽ tìm tôi gây phiền phức." Amy không ngừng lắc đầu, hai tay gắt gao cầm lấy dây an toàn, sợ hãi hẳn lên, "Mấy ngày nay bọn họ đều gõ cửa phòng của tôi, ném bể cửa sổ phòng, Xá Dật lại mặc kệ, tôi sợ bọn họ thật sự sẽ cưỡиɠ ɦϊếp tôi......"
Đại Lận lấy tay day đầu, chính mình cũng cảm thấy đau đầu, nhớ tới Tô trạch còn bỏ không, liền quyết định đưa Amy đến ở Tô trạch.
Một giờ sau đến trước cổng Tô trạch, Đại Lận đưa Amy vào căn biệt thự mình đã sống từ nhỏ, thế nhưng Amy lại sợ di ảnh của ba cô, không dám ở một mình tại nơi này, mới đi vào cửa, bước chân thứ hai đã lùi lại không dám đi vào.
Vì vậy Đại Lận gọi điện cho Đằng mẫu, để bác gái chuẩn bị một gian phòng khách, để đồng nghiệp của mình ở tạm một hai hôm.
Đằng mẫu vui vẻ đồng ý, phái quản gia tự mình đến đón hai người về Đằng trạch, cũng lập tức gọi điện thoại cho Duệ Triết, để Duệ Triết về Đằng trạch ăn cơm!
Nửa giờ sau, Đằng Duệ Triết đi trực tiếp từ tòa thị chính về đến phòng khách của Đằng trạch nhìn thấy Amy mềm mại bất lực, nhíu mày, đôi mắt sâu thẳm, nhìn cô gái nũng nịu nhu nhược này một cái.
"Cô gái này rất giống với em của nhiều năm trước vừa mới ra tù, cảm giác rất giống." Hắn dùng âm thanh trầm thấp thẳng thắn nói với Đại Lận, trên khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng cũng không có biểu tình gì, đôi mắt gợn sóng bình tĩnh, tựa như hắn đang phê duyệt công văn, "Vì sao lại đưa cô ấy đến đây?"
Đại Lận vừa tắm rửa xong, đang chùi mái tóc ướt, "Toto tìm cô ấy gây phiền phức, phái người canh giữ trước mặt phòng trọ của cô ấy, bởi vậy em đưa cô ấy đến đây ở một hai ngày. Chuyện bên kia anh xử lý thế nào rồi? Hiện tại chứng cứ đã xác thực, Lý phó thị trưởng cùng Cao lão gia có đền tội hay không?"
"Hôm nay tòa án thẩm vấn thật thuận lợi." Hắn giơ tay, kéo cô ngồi lên đùi mình, gắt gao ôm vòng cái eo nhỏ của cô, ánh mắt nóng rực, bàn tay kia cởi bỏ lớp khăn tắm đang bọc quanh người cô!
Đầu tóc ngắn thì buông xuống nhiệt tình đốt lửa, "Hiện tại viện kiểm sát đã đem lão Cao đi, Cao gia chuẩn bị đón nhận tai ương ngục tù, cửa nát nhà tan. Lý phó thị trưởng thì chuẩn bị cởi bỏ áo mũ, kết cục cũng giống với lão Cao...... Được rồi, đừng nói nữa, giờ để anh yêu em thật nhiều nào."
"Vâng." Đại Lận sớm đã ôm lấy thân hình rắn chắc của hắn, chuẩn bị sau khi ân ái với hắn ở trên lầu xong, xuống lầu ăn cơm.
Dưới lầu, Amy nhu thuận giúp người hầu bưng thức ăn, soạn chén bát, khi thì, nhìn ảnh chụp bốn phía ở phòng khách của Đằng trạch, cảm thấy thật hứng thú với ảnh chụp của Đại Lận. Nhưng Đằng trạch không có ảnh chụp của Đại Lận, cũng không có ảnh cưới, điều này làm cho cô thư ký nhỏ cảm thấy thật thất vọng.
Vì thế cô để lộ một nụ cười mỉm ngọt ngào, tò mò hỏi Đằng mẫu: "Bác gái, quản lý Tô xinh đẹp như vậy, nhất định có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhỉ? Cháu nghe nói năm đó quản lý Tô là hoa khôi của trường, có rất nhiều bạn học theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy cố tình chỉ thích Đằng thị trưởng, đúng không? Đằng thị trưởng thật sự có phúc khí."
Đằng mẫu đang cùng giúp việc chia thức ăn, quay đầu vui mừng cười nói: "Đúng vậy, năm đó cặp vợ chồng son này luôn luôn bị ép buộc, đầu tiên là Đại Lận bị thiếu gia Xá gia cùng lớp theo đuổi, khiến Duệ Triết hiểu lầm bọn họ, nghĩ rằng bọn họ là một đôi, sau đó Duệ Triết lại có phụ nữ theo đuổi...... Ôi, tóm lại chính là tiễn đi bao nhiêu vẫn không ngừng có người để ý làm loạn, vẫn xuất hiện hiểu lầm, hiện tại rốt cuộc cũng êm ái hoàn hảo, gánh nặng trong lòng này của bác, cuối cùng cũng rơi xuống."
"Dạ, hiện tại bọn họ hạnh phúc như vậy, không ai có thể xen vào." Amy theo câu chuyện mà cười nói, giúp Đằng mẫu vui vẻ, lại hỏi: "Vị thiếu gia Xá gia này là Xá Dật thường xuyên xuất hiện trên tuần san tạp chí tài chính và kinh tế ngân hàng Trung Quốc sao? Nghe nói anh ta có năng lực hơn người, cũng sắp thăng chức làm phó tổng. Không thể tưởng tượng được anh ta cũng từng theo đuổi quản lý Tô, nghe nói năm đó thường xuyên theo quản lý Tô đua xe thể thao, đến Tô trạch mở tiệc."
Đằng mẫu thấy cô thư ký này dường như đang gợi chuyện, cảm thấy hứng thú với Xá Dật, liền cười nói: "Ai biết mối quan hệ lúc trước của bọn họ là như thế nào! Lúc trước Đại Lận, Tiểu Hàm, Xá Dật là bạn cùng lớp, thường xuyên cùng nhau lái xe uống rượu. Người trẻ tuổi thôi, thường xuyên tụ tập một chỗ, ồn ào, chơi một chút, cũng không có gì kì quái. Có khả năng năm đó Xá Dật từng theo đuổi Đại Lận, nhưng hiện tại Xá Dật đã kết hôn, Đại Lận cũng cùng một chỗ với Duệ Triết, là không có khả năng. Được rồi, chúng ta đừng tán gẫu nữa, bác lên lầu kêu bọn họ."
"Vâng." Amy cười ngọt ngọt, nháy mắt khi Đằng mẫu xoay người lại, ý cười trên khuôn mặt dần tan đi, biến thành tức giận. Thì ra vừa rồi họp ở Đằng thị, quả nhiên cô nhìn không lầm ánh mắt lửa nóng mà Xá Dật xem Tô Đại Lận, thì ra hai người bọn họ quả thực có quá khứ, là quen biết đã lâu!
Mà quản lý Tô, thế nhưng vẫn giả mù sa mưa trước mặt cô!
---
Amy
Amy ở Đằng trạch một đêm, ngày hôm sau lên xe Đại Lận đi đến công ty, trở lại đi làm ở văn phòng tổng giám đốc.
Đại Lận tự mình đưa cô đến tầng cao nhất của Đằng thị, nháy mắt với Alice, để Alice thay mình để mắt tới Amy, đừng cho Amy xúc động, một khi có gì khác thường, lập tức gọi điện cho cô!
Alice cười nhận lệnh, đối với chút lời đồn đãi về cô thư ký này cũng có nghe thấy, cười cười, để Amy giúp mình sửa lại tài liệu, nhận nghe điện thoại.
Nhưng vài giờ sau, Amy nhìn thấy đội ngũ công nhân thiết kế trang hoàng văn phòng tổng giám đốc đã đến, vội vàng buông công việc trong tay, chủ động chờ lệnh đi vào hỗ trợ, cũng theo đội ngũ thiết kế này vào sửa sang lại văn phòng cho Đằng Duệ Triết.
Thật ra văn phòng mới này đã hoàn công không sai biệt lắm, công nhân lại đây chính là lau chà tường cùng sàn nhà dơ bẩn, đánh bóng đồ gỗ, đem đồ nội thất mới vào. Vì thế Amy đi lại trong văn phòng to như vậy, di chuyển vòng quanh chiếc ghế da màu đen mà Đằng Duệ Triết sắp ngồi lên.
Lấy khí phách vương giả cùng cao quý của Đằng thiếu gia, ngồi ở chỗ này nhất định sẽ mê người, hơn nữa toàn bộ văn phòng này đều xa hoa, một bức tranh, một chiếc bàn gỗ lim làm việc có giá trị vài trăm vạn, còn có bút ký tên màu vàng trên bàn làm việc, điêu khắc hùng ưng, chừng đó tiền cũng đủ để cô sinh đứa con trong bụng, vượt qua đoạn thời gian khó khăn này.
Hơn nữa, cô là thư ký ở nơi này, lúc nào cũng có thể tiến vào văn phòng tổng giám đốc, hầu hạ vị tổng giám đốc Đằng Duệ Triết này......
"Tiểu thư Amy, bộ sô pha này đặt ở đâu?" Vài người công nhân khuân vác đưa vào một bộ sô pha, trực tiếp xem cô là nữ chủ nhân ở nơi này, "Sô pha cô đặt chúng tôi đã đưa lại đây, cô kiểm tra xem, sau đó ký giúp tôi cái tên, ký xác nhận."
"Được." Amy cười ôn nhu, đi đến nhìn một hai cái vào bộ sô pha, bảo đặt ở cửa sổ sát đất, sau đó nhận bút ký tên, xác nhận đã nhận hàng.
Sau đó, công nhân tháo bức tranh trên tường xuống, bày biện nội thất, trải thảm, toàn bộ dựa theo sự yêu thích của cô mà sắp xếp, thiết kế, hơn nữa những đồ nội thất cao cấp được đưa tới cửa, cô đều không có kiểm tra kỹ, liếc mắt một hai cái liền để công nhân trang bị, sau đó ký nhận, xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Ngoài cửa, Alice xét thấy Amy là người của quản lý Tô, cho rằng quan hệ của hai người vô cùng tốt, là thiếu nãi nãi tương lai chỉ đạo Amy đến phụ trách trang hoàng văn phòng tổng giám đốc, cho nên cô thân là thư ký trưởng liền không có ngăn cản, chính là đứng ngoài cửa nhìn, để Amy gầy yếu chú ý nghỉ ngơi.
Một hai tiếng sau, văn phòng tổng giám đốc được trang hoàng hoàn toàn, Amy tự mình đưa công nhân đi ra ngoài, hơn nữa còn để tài chính kết toán tiền lương còn lại cho bọn họ, trạng thái làm việc vô cùng tốt.
Alice cười gọi điện thoại cho Đại Lận, báo chi tiết cho cô biết: "Quản lý Tô, trạng thái của Amy vô cùng tốt, không có gì khác thường, toàn bộ buổi sáng nay đều bận rộn ở văn phòng tổng giám đốc, kết thúc việc trang hoàng ở văn phòng tổng giám rồi."
"Kết thúc công việc trang hoàng văn phòng tổng giám đốc?" Văn phòng quản lý bộ phận thị trường tràn ngập ánh sáng, Đại Lận kinh ngạc buông tài liệu trong tay, chậm rãi ngẩng đầu, "Trước đó vài ngày tôi có đặt một bộ sô pha, Amy đều ký nhận giúp tôi sao?"
"Đúng vậy, làm việc thật xuất sắc, thiết kế trang hoàng văn phòng tổng giám đốc thật sự rất có khí thế!" Alice vừa nghe lời này của Đại Lận, càng thêm xác định là thiếu nãi nãi tương lai chỉ đạo Amy phụ trách công việc này, quan hệ của hai người vô cùng tốt, bởi vậy không ngừng vuốt mông ngựa, "Bàn làm việc, sô pha, thảm trải sàn đều được bố trí theo phong cách La Mã Châu Âu, làm cho người ta đi vào liền cảm thấy có khí thế......" Thật ra là hẹp hòi chật chội, bởi vì Amy dựa vào căn phòng của mình mà bài trí, đem toàn bộ đồ nội thất đặt dày đặc, thoáng nhìn sẽ không phải là người làm được chuyện lớn.
Tô Đại Lận
"A, phải không?" Đại Lận cười nhẹ, thân hình nằm dựa vào lưng ghế, "Cô ấy đều giúp tôi bố trí tốt sao? Nội thất trong văn phòng tổng giám đốc, toàn bộ đều hoàn thành dựa theo sở thích của cô ấy?"
Văn phòng tổng giám đốc mới này, là cô cố ý chuẩn bị một văn phòng xa hoa cho Duệ Triết, thiết kế trang hoàng bên trong không mượn tay người khác, toàn bộ đều là dùng linh cảm thiết kế của mình làm ra. Lớn đến nỗi mỗi cái thảm trải sàn, mỗi một bức rèm, màu sắc hình dáng sô pha, nhỏ đến mỗi một góc tường, đều do cô lấy điều kiện tiên quyết là tinh mỹ thoải mái, đều tự tay cô thiết kế nội thất cho chồng tương lai.
Hơn nữa gian phòng nghỉ ngơi bên trong văn phòng, phòng thay quần áo, buồng tắm rửa, đều là dựa theo phong cách trong nhà mà thiết kế, vừa xa hoa lại không mất vẻ lịch sự tao nhã, để mỗi khi Duệ Triết làm việc thấy mệt mỏi, có thể nằm nơi này nghỉ ngơi, có cảm giác gia đình.
Nhưng mà hiện tại, thư ký Amy thế nhưng không có gọi điện thoại cho cô, mà là tự mình ký nhận, dựa theo sở thích của mình mà bài trí nội thất?!
"Đúng vậy, Amy đều vì thiếu nãi nãi mà bố trí tốt lắm." Alice vẫn cười như hoa nghe điện thoại, đại khái cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Đại Lận, vội vàng nói giảng hòa: "Sở thích của thiếu nãi nãi, cũng chính là sở thích của Amy, có thể là Amy vì muốn cho cô bất ngờ, nên chính mình mới tự thiết kế bố trí."
Đại Lận thản nhiên nghe, nâng cổ tay nhìn đồng hồ, "Được rồi, đã đến giờ cơm trưa, Alice cô đi ăn cơm đi."
Cô cúp máy, nằm dựa vào lưng ghế trầm tư, nghĩ đến khuôn mặt nước mắt như mưa của Amy, mày vẫn nhăn, sau đó cầm di động đứng lên, quyết định đi ăn cơm trưa.
"Chị Đại Lận, hôm nay làm sao William lại tặng hoa bách hợp xạ hương? Mùi hương không tự nhiên như bách hợp thiên hương, nhưng mùi xạ hương này cũng rất dễ chịu." Hai nha đầu Liễu Khiết và Lưu Tư đi theo phía sau cô hướng về căn tin, dọc theo đường đi còn ríu ra ríu rít, "Vài ngày nay, William chỉ đưa hoa đến đây, nhưng người không có xuất hiện, rốt cuộc là có ý gì?"
Đại Lận thải giày cao gót đi phía trước, không có lên tiếng trả lời, lựa chọn cùng hai tiểu nha đầu này đến căn tin ăn cơm. Bởi vì căn tin bên này nhiều người, tất cả thư ký đều thích tám chuyện trong này, cô có thể thích hợp nghe một chút.
Chỉ thấy giờ phút này, Alice đã xuống lầu ăn cơm, cùng mười mấy thư ký khác vây quanh một bàn, đang vừa ăn vừa tán gẫu. Mấy năm nay những cô thư ký xinh đẹp không làm chung bộ phận, thích nhất ngồi ở chỗ này ăn trưa tám chuyện, đem những lời đồn đãi chuyện nhảm gần đây của công ty mà nói, có vẻ đến nghiện.
"Chị Alice, nghe nói năm đó chị cùng Toto, đều là thư ký của Đằng nhị bá. Có một lần công ty xuất hiện vấn đề, tất cả mọi nhân viên cùng ban lãnh đạo ở tầng cao nhất phải ở lại họp tăng ca, làm đến khuya, lúc ấy mọi người đều mệt chết đi, chị mua đồ ăn khuya, pha cà phê cho mọi người. Nhưng thời điểm đi vào văn phòng tổng giám đốc, chị phát hiện chị Toto vẫn còn đang ở trong đó, là ở gian phòng nghỉ ngơi, vừa mặc quần áo, vừa nghe điện thoại bạn gọi đến, đại khái ý tứ chính là, chị ta bị Đằng nhị bá giữ lại, vừa rồi ép buộc khiến chị ta đau thắt lưng cùng xương sống, ân ái vài lần, Đằng nhị bá tính cưới chị ta làm vợ bé...... Mà Đằng nhị bá thì đang ngủ ở trên giường...... Chị Alice, chuyện này là thật sao?" Trong đó có một cô thư ký tò mò hỏi, hạ giọng cười ha ha, kề sát vào mặt mọi người:
"Thật ra ngày hôm qua ở tầng thượng, chính mồm Toto đã thừa nhận mình là vợ bé của Đằng nhị bá, còn từng lưu sảy một đứa con! Hiện giờ tôi nói cho mọi người chuyện này, chẳng qua là nhắc lại chuyện cũ mà thôi, người biết rõ ràng nhất chuyện này là Alice, cũng vô cùng biết rõ quá trình năm đó! Chị Alice, chị nói xem?"
"Cô ta thật sự thừa nhận sao? Oa, thật ghê tởm!" Mười mấy cô thư ký chụm đầu lại, ghét bỏ ném khăn ăn trong tay, đem khăn ăn đã chùi miệng mà cho rằng là người phụ nữ không biết xấu hổ nào đó mà chán ghét ném qua một bên, ngược lại còn nói: "Thật ra công ty chúng ta ngoài Toto làm bên thứ ba ra, Amy cũng vậy đó, còn mang thai nữa, vừa khóc lại vừa làm loạn. Quản lý Tô, cũng chính là thiếu nãi nãi
tương lai của chúng ta, không phải cũng hai lần hoành đao đoạt ái tương tự như vậy, làʍ ŧìиɦ nhân vợ bé, cướp Đằng thiếu gia đi sao?"
Alice nghe mọi người tám chuyện, chính mình cũng không lên tiếng, mà là cười ôn hòa, nghe mọi người kể chuyện.
Thật ra chuyện vừa rồi cô thư ký kia kể, quả thật năm đó từng xảy ra, nhưng lại là khi cô bưng đồ ăn khuya và cà phê đi vào, chính mắt nhìn thấy Toto đang mặc quần áo ở gian phòng nghỉ ngơi của Đằng nhị bá, thân thể trơn bóng! Lúc ấy cô bị giật mình thật mạnh, thế mới biết Toto thường xuyên bị Đằng nhị bá kêu lên phòng làm việc, thì ra là làm loại chuyện nam nữ này!
Vì thế tin tức này được lan truyền nhanh chóng, mọi người đều đồn đãi Toto được chuyển qua bộ phận thị trường làm quản lý là vì làm vợ bé của Đằng nhị bá, thường xuyên được gọi đến văn phòng tổng giám đốc "Làm việc", bởi vậy mọi người càng tăng sự sợ hãi của mình với cô ta, giận mà không dám nói gì.
Mà bản thân Toto cũng yên tâm thoải mái nhận cái tiếng "Vợ bé" này, mỗi ngày đều rêu rao khắp nơi ở công ty, rạng rỡ.
Nay Đằng nhị bá đau lòng chuyện con trai, vẫn không đến công ty, bởi vậy Toto cũng ít đến văn phòng tổng giám đốc "Làm việc". Chính là ngẫu nhiên đổi một hai bó hoa, đi qua lại ở văn phòng tổng giám đốc, nhắc nhở mọi người cô vẫn là "Vợ bé" của Đằng nhị bá, địa vị vĩnh viễn không hề dao động.
"Chậc chậc, Amy thoáng nhìn dễ bắt nạt như vậy, dĩ nhiên là tiểu tam, quả nhiên là dấu diếm con người thật của mình, đúng là một con hồ ly!" Mười mấy cô thư ký lại chụm vào nói nhỏ với nhau, hoàn toàn không biết Đại Lận đứng phía sau bọn họ, càng không biết là Đại Lận cố ý dừng bước, đang nghe bọn họ tám chuyện.
"Ngày hôm qua trên truyền đơn in màu không phải còn có ảnh chụp sao? Biển xe năm con số sáu, vẻ mặt hạnh phúc của Amy bước xuống xe, lại còn sửa sang lại váy áo! Về phần chuyện của quản lý Tô, chuyện này sớm đã bị làm ầm rồi, từ tám năm trước, TV truyền thông liền đưa tin điên đảo chuyện cô ấy phóng hỏa thiêu rụi cửa hàng hoa của Diệp Tố Tố, khiến người ta bị hủy dung, phá hỏng mối quan hệ yêu đương của Diệp Tố Tố cùng Đằng thiếu gia, sau đó chính mình bị bỏ tù, sau đó lại ra tù, lại đi câu dẫn Đằng thiếu gia. Ở giữa, Đằng thiếu gia còn kết hôn nữa!"
"Nghe cô nói như vậy, chúng tôi nhớ ra rồi! Năm đó quả thật Đằng thiếu gia từng kết hôn một lần, đối phương là tiểu thư nhà Trâu bí thư, hai nhà làm đám cưới, trận thế oanh động toàn thành phố!"
"Đúng vậy, Trâu tiểu thư này còn đi làm ở công ty chúng ta chứ đâu! Cùng bộ phận với quản lý Tô, quản lý Tô là người lãnh đạo trực tiếp của cô ấy!"
"Ôi, thảm vậy! Vậy chẳng phải là vừa bị cướp chồng, lại bị tiểu tam rõ ràng ở công ty chỉnh ngầm mình sao?"
"Cũng không phải vậy! Ngày hôm qua quản lý Tô để Trâu tiểu thư dọn dẹp toàn bộ truyền đơn in màu này ở công ty! Nói là không thể ảnh hưởng đến hình tượng của công ty, phải lập tức dọn sạch! Tôi xem ra là quản lý Tô không muốn mọi người nhìn thấy chút gièm pha của bọn họ, bởi vậy mới vội vàng hủy diệt chứng cứ! Ha ha! Cô ta cùng Amy đều làm tiểu tam, hèn gì che chở Amy như vậy!"
"Khụ, khụ --" Alice bưng đồ uống nóng ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhở mấy cô thư ký này nhanh ngậm miệng, đừng nói nữa! Bởi vì vừa rồi đột nhiên cô liếc liếc nhìn thấy Tô Đại Lận đang đứng một bên, giật cả mình, vội vàng đứng lên mỉm cười, "Quản lý Tô, cô cũng đến đây ăn cơm." May mắn vừa rồi cô không có tham gia, nếu không đã bị chém đầu!
"Quản lý Tô!" Những cô thư ký khác cũng vội vàng đứng dậy theo, cười xấu hổ, ai cũng không dám kên tiếng nữa! Đáng chết, vừa rồi vênh váo đắc ý tán gẫu, thế nhưng lại không biết quản lý Tô đứng bên cạnh, cái này chết chắc rồi!
---
"Ừ, tôi đến đây ăn cơm, các cô tiếp tục đi." Đại Lận nhẹ nâng mí mắt, thản nhiên ừ một tiếng, mang theo Liễu Khiết và Lưu Tư đi qua trước mặt bọn họ, hơn nữa còn dặn dò nhân viên phục vụ: "Làm cho mỗi người ở bàn này một ly nước đá." Đầu lưỡi dài như vậy, luôn luôn chít chít méo mó, chắc là tán gẫu khát họng rồi, cho bọn họ nước đá để nhuận miệng.
Phút chốc, toàn bộ đồng nghiệp trong nhà ăn nều nhìn qua bên này, không rõ bên này đã xảy ra chuyện gì.
Đại Lận liền ngồi xuống bên cửa sổ, để Liễu Khiết và Lưu Tư đi mua cơm trưa, còn cô thì lẳng lặng nhìn người ở bàn đối diện, là Trâu Tiểu Hàm vừa yên lặng ăn cơm vừa bấm điện thoại, môi đỏ thản nhiên cong lên.
Từ khi Trâu Tiểu Hàm vào làm ở Đằng thị, vẫn không hòa hợp với đồng nghiệp, một người yên lặng ngồi ăn cơm ở góc sáng sủa, giống như thay đổi thành người khác. Bởi vậy đối mặt với những người đồng nghiệp đang tám chuyện đầy trời, Trâu Tiểu Hàm chính là ngồi ở bên cạnh lặng lẽ nghe, tuyệt đối không hề bộc lộ tính tình đại tiểu thư của mình, mà là hiểu được yên tĩnh xem biến này, án binh bất động, hiểu được chính mình cần điều gì.
Vì thế Đại Lận cũng lựa chọn không tiếp xúc cùng Trâu Tiểu Hàm, ai làm việc nấy.
Dù sao Trâu Tiểu Hàm là dựa vào mối quan hệ của Đằng phụ, điều này chứng minh Đằng phụ còn bận tâm tình cảm anh em với Trâu gia, hy vọng Trâu Tiểu Hàm có thể nhỏ nhoi mưu sinh ở Đằng thị, sống tốt ngày tháng sau này. Cho nên hiện tại hai người nước sông không phạm nước giếng, không can thiệp chuyện của nhau.
"Chị Đại Lận, vừa rồi mấy người kia thế nhưng lại nói chị cướp chồng của Trâu Tiểu Hàm, còn ở công ty ác miệng chỉnh đốn cô ấy!" Tiểu Lưu va Tiểu Liễu đã mua cơm trưa về, miệng còn ngậm ống hút nước đá giải khát, ngồi xuống trước mặt Đại Lận, khuôn mặt tức giận đến phình ra, "Đúng là đàn bà lắm chuyện, không biết sự việc thế nào lại đi nói lung tung! Năm đó là Trâu Tiểu Hàm cướp chồng của chị Đại Lận, lợi dụng chức quyền của ba mình, cùng với mối quan hệ với Đằng gia, thế nên mới có đám cưới! Hơn nữa hiện tại, chị Đại Lận cũng đâu có bắt nạt Trâu Tiểu Hàm ở công ty đâu? Là Trâu tiểu thư tự thấy mình đáng thương, hiểu được đạo lý "Kẻ yếu vấy bẩn, được người khác đồng tình", luôn luôn ở công ty không hề hé răng! Nhưng thật quái lạ, đám người này sao lại biết chuyện xưa năm đó, không phải là có người cố ý tiết lộ cho bọn họ, mượn miệng bọn họ để tung tin vịt chứ?"
Hai nha đầu cố ý lắc lắc đầu, nói lớn tiếng cho Trâu Tiểu Hàm ở phía sau nghe, đã muốn có ý ám chỉ.
"Ăn cơm." Đại Lận ngăn bọn họ lại, khẽ nhíu mày: "Chúng ta không có chứng cứ."
Thế này hai nha đầu mới ngoan ngoãn ngậm miệng ăn cơm, hung hăng nhai cơm, khi thì quay đầu nhìn Trâu Tiểu Hàm ở phía sau đứng dậy rời đi, không có thiện cảm gì với Trâu đại tiểu thư ngày xưa giỏi về công kế này.
Nhớ rõ trước đó không lâu, Trâu đại tiểu thư còn ở rừng rậm nguyên sinh thừa nhận chính mình còn không cam lòng? Sao có thể đổi tính nhanh như vậy?
Cơm trưa chấm dứt, Đại Lận rời khỏi Liễu Khiết và Lưu Tư, một mình lẳng lặng đi trên hành lang, bỗng nhiên phát hiện quả thật con người không thể phạm nhiều sai lầm, nếu không cho dù sau này có sửa chữa lỗi lầm như thế nào, vết nhơ của mình đều bị người ta phóng đại đến vô hạn, nhuộm đãm, trở thành trò cười sau bữa ăn của người đời.
Cho nên cô không cần so đo, bởi vì những điều này còn có thể bị kẻ thù phía sau không ngừng moi móc ra, nhuộm đẫm phóng đại, bận tâm là điều không có nghĩa, điều mấu chốt là chính mình được sống an nhiên.
"Đại Lận!" Giờ phút này trên hành lang trống rỗng, đột nhiên truyền đến âm thanh khàn khàn của phụ nữ, lo lắng mà cố hết sức, lập tức phía sau truyền đến tiếng cao gót gõ lên mặt sàn, khuôn mặt gầy yếu của Đằng nhị thẩm đi từ xa tới, mép tóc còn cài một đóa hoa nhỏ mày trắng, hai mắt sưng đỏ như quả hạch đào.
Bà giữ chặt lấy tay của Đại Lận, kéo Đại Lận qua một bên, nhỏ giọng nói: "Đại Lận, gần đây thím luôn nhận được ảnh chụp chú Hai con cùng một nhân viên của công ty đang ôm nhau, là ảnh giường chiếu. Người đàn bà này nhân dịp bốn chín ngày của Vi Trì, biết thím thương tâm, vẫn luôn gởi ảnh chụp này cho thím, muốn thím sống không nổi. Bởi vậy thím Hai muốn cháu giúp một cái, giúp thím điều tra xem chuyện này có phải sự thật hay không?"
Đại Lận buông mắt nhìn khuôn mặt tiều tụy này của Đằng nhị thẩm, bỗng nhiên nhẹ nhàng gỡ tay nhị thẩm ra, "Vì sao thím nhất định phải tìm cháu? Để thám tử điều tra chẳng phải tốt hơn sao?" Thật ra là cô nhớ đến ân oán trước kia cùng Đằng Vi Trì, trong lòng có cây kim.
Nếu lúc trước không có Đằng Vi Trì, Khiêm Khiêm của cô sao lại trúng kịch độc, cô cùng Đằng Duệ Triết từ biệt mấy năm, làm cho Trâu Tiểu Hàm chui vào chỗ trống? Nếu không phải một nhà Đằng nhị bá khởi tố Duệ Triết, Duệ Triết sẽ bị giáng chức chuyển xuống Thương Khẩu xa xôi?
Kỳ thật nói trắng ra là, một nhà Đằng đại bá cùng một nhà Đằng nhị bá có thể ở cùng một chỗ, trở thành một đại gia tộc, nhưng chân chính dung hợp thành một nhà, còn cần rất nhiều thời gian. Nhất là Đằng nhị thẩm đột nhiên chạy tới nhờ cô hỗ trợ điều tra chuyện của Toto, cô cảm thấy, Đằng nhị thẩm nhất định là biết một ít gì đó, biết cô trước mắt đang đấu cùng Toto, mới tự đến đây tìm mình.
"Đại Lận, là thím nghe nói công ty có một ít tin đồn, cho nên muốn lại đây để hỏi cho rõ." Quả nhiên Đằng nhị thẩm biết chút chuyện, phía sau còn mang theo hai người vệ sĩ áo đen, nghiêm mặt nói: "Chú Hai con không phải là người như thế, thím nghi ngờ có người ở công ty lợi dụng ông ấy để gây sóng gió, nâng lên thân phận của mình."
"Nếu thật đúng là như vậy, thím Hai tính làm thế nào?" Đại Lận nhẹ giọng hỏi lại, trong lòng âm thầm thở dài, bỗng nhiên phát hiện thật ra Đằng nhị thẩm cũng là một người phụ nữ khôn khéo, một khi bị loại phụ nữ như Toto càn quấy đến cùng, tất nhiên cũng sẽ không nương tay!
"Xem ra là sự thật." Đằng nhị thẩm ngẩng đầu, khuôn mặt đoan trang tuyệt trần dần dần trở nên lạnh như băng, cực kỳ bi ai âm trầm, "Hiện tại Vi Trì đã đi, nhà cũng tan, thím làm sao có thể để loại đàn bàn vô sỉ này cướp đi Diệu Tường được? Loại đàn bà lặp lại dây dưa này thật sự là nhiều lắm, chỉ có cho họ một bài học, bọn họ mới biết được kiêng kị!"
---
Amy
Amy không có đến căn tin ăn cơm, mà là đứng trên hành lang nhìn dòng xe bên ngoài, nhắn tin cho Xá Dật, nói muốn anh ta.
Xá Dật trả lời cô là: Đứng náo! Vợ anh mới trở về từ Mỹ, đã nghe được ít lời đồn! Nếu em còn tiếp tục làm loạn, anh chỉ có thể để em rời khỏi thành phố này!
Phút chốc Amy nước mắt như mưa, lấy tay chùi mặt, đi về căn tin bên cạnh. Nhưng vô tình, cô lại nghe đồng nghiệp đang bàn tán chuyện của mình, mắng cô, làm cho cô liền xoay người đi ra bên ngoài, không biết làm gì cho phải.
Có khi, cô cảm thấy chính mình đã hiểu lầm quản lý Tô, cảm thấy quản lý Tô thật lòng muốn tốt cho mình. Có khi, cô lại cảm thấy Xá Dật không chịu lại đây gặp cô, chính là bởi vì gặp được Tô Đại Lận! Bởi vì lần đó ở trên xe, Xá Dật nhìn thấy Tô Đại Lận đi qua bên cạnh xe, lập tức bò dậy rời khỏi người cô, sau đó đuổi theo xe của Đại Lận! Hơn nữa, Tô Đại Lận thế mà còn khuyên cô bỏ đứa bé đi!
Cho nên trong lòng cô vẫn nghi ngờ, muốn nhìn xem sau này chuyện sẽ phát triển như thế nào, Xá Dật có thể hẹn hò cùng Tô Đại Lận hay không?
Giờ phút này cô liền đần độn ngồi ở hành lang bên này, nghe được Đằng nhị thẩm cùng quản lý Tô nhắc đến chuyện Toto. Thì ra Đằng nhị bá quả nhiên có mối quan hệ mờ ám với Toto. Amy cô cũng không phải người duy nhất bị gièm pha quấn thân ở công ty!
Nếu quả thật Tô Đại Lận cướp đi Xá Dật của cô, có phải cô cũng mượn chuyện này của Đằng nhị bá mà làm gương, cũng cướp đi Đằng Duệ Triết, để Đằng gia không thể bình an?
---
Đại Lận cùng Đằng nhị thẩm nói chuyện xong, cùng nhị thẩm trở lại bộ phận thị trường.
Đằng nhị thẩm mặc một chiếc váy đen bằng tơ tằm, trên vai còn khoác khăn lông thú đen, đầu đội mũ ren đen, một thân ung dung đẹp đẽ quý giá. Nhưng khi đối mặt với nhân viên của bộ phận thị trường, Đằng nhị thẩm bày ra cái mác phu nhân thái thái, sau khi tao nhã đi một vòng ở văn phòng của Toto, cao ngạo nhìn mọi người, nói lạnh nhạt: "Nếu đã vào làm ở Đằng thị, vậy xin hãy biết an phận thủ thường, đừng vọng tưởng vào vài phần tư sắc của mình! Cho dù người khác có gì đó, vậy cũng không phải của mình. Nếu bản thân muốn có được, vậy thì chính mình tự cố gắng, dù có đập nồi bán sắt cũng đừng làm kẻ thứ ba để có được vinh quang!"
Nhân viên hai mặt nhìn nhau, biết Đằng nhị thẩm đến đây để dạy dỗ Toto, liền không lên tiếng, im lặng nghe.
Đằng nhị thẩm liếc mắt nhìn mọi người một cái, mang theo vệ sĩ xoay người đi về phía cửa, bước chân nhẹ nhàng cao quý, đi đến văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất. Bà đi một chuyến này đến công ty, là đi thị sát, thuận tiện cảnh cáo một ít các cô gái không chịu an phận!
Gần đây Toto thị uy ở trên tầng thượng, dõng dạc khoe ra, từng mang thai đứa con của Đằng nhị bá nhưng bị lưu sảy, không cẩn thận trượt chân, xét bối phận là em ruột của Vi Trì, em họ Duệ triết! Có phải xem chính thất là bà đã chết?!
Đại Lận không có đi theo, mà là làm mọi người giải tán, cũng để mọi người đừng vàn tán chuyện thị phi, gọi nội tuyến để Amy đến đây! Nhưng Amy tinh tế ôn nhu lại đây, lại là khóc đỏ mắt, giống một con thỏ nhu nhược, ủy khuất kêu cô một tiếng "Chị Đại Lận".
"Chị Đại Lận, không phải là chị giận chuyện bố trí trang hoàng văn phòng tổng giám đốc hồi sáng chứ? Lúc ấy em nhìn thấy công nhân đưa sô pha lên, chị Alice lại bận rộn như vậy, bởi vậy em liền ký thay. Bởi vì bình thường trang hoàng văn phòng, đều do thư ký tụi em ký thay, sau đó bố trí sắp xếp nội thất, chỉ còn chờ lãnh đạo đến. Em nghĩ để cho chị được thoải mái một chút, tranh thủ mau chóng kết thúc công việc, để chị Đại Lận trực tiếp dọn đến văn phòng mới."
Đại Lận nhìn hai mắt sưng đỏ của cô, nhẹ nhàng thở dài một tiếng: "Cô không biết văn phòng này là tự tay tôi thiết kế nội thất sao?"
"Em không biết." Amy vội vàng lắc đầu, nước mắt rơi càng dữ, "Là em thật sự không biết! Nếu biết, em cũng sẽ không dựa vào thói quen của lãnh đạo trước kia, bố trí nội thất này nọ. Đây là công việc của thư ký chúng em, không thể chậm trễ!"
"Cô dựa theo trình tự mà làm việc, tôi không trách cô." Đại Lận đi ra từ phía sau bàn làm việc, đưa khăn giấy cho Amy, "Sau này đừng khóc như vậy, như vậy khiến cho cô trong thật yếu đuối."
Amy khẽ ừ, vội vàng nhận khăn giấy che miệng lại, nín khóc mà cười, "Cám ơn chị Đại Lận, ở trong này, chỉ có chị tốt với em nhất!"
"Anh ta bên kia có thái độ gì? Có phải lạnh lùng từ chối cô, khiến cô khóc thành như vậy?" Đại Lận lại nói thản nhiên, đôi mắt sáng liếc nhìn chiếc bụng bằng phẳng của Amy một cái, bảo Amy cùng cô ngồi xuống sô pha, "Tôi cùng với Xá Dật là bạn đại học, đối với tính tình và phẩm chất của anh ta có chút hiểu biết nhất định. Đề nghị của tôi với cô là, sớm rời khỏi anh ta, đừng chơi với lửa."
Trong lòng Amy âm thầm chấn động, bỗng nhiên nắm chặt tay đặt trên sô pha ở hai bên người, nắm lại thật sự nhanh, hơi hơi rung động, đủ thấy lửa giận của cô dữ dội thế nào, nhưng trên mặt cô lại đang cười ngọt, nói: "Thật ra đêm qua em đã suy nghĩ một đêm, cũng hiểu được đi theo anh ấy như vậy không tốt. Em sẽ từ từ để mình rời xa anh ấy, dù sao đâm đầu đi vào, trong khoảng thời gian ngắn rất khó mà bứt ra, cần thời gian."
"Ừ." Đại Lận đang rót nước, đưa cho Amy, "Cô khóc nhiều lắm, uống chút nước đi. Sau này đừng tự tiện ký nhận đồ tôi đã đặt, nhớ gọi điện cho tôi trước."
"Vâng, lúc này là sai sót của em, sau này em sẽ chú ý." Amy nhận ly nước, lại đặt ly nước ở trên bàn, lập tức đứng lên, "Chị Đại Lận, giờ em ra ngoài làm việc, phu nhân tổng giám đốc đang đi thị sát ở tầng cao nhất. Nếu em không có mặt, có khả năng sẽ trách tội em."
"Đi thôi." Đại Lận ngồi dựa vào sô pha uống ngụm nước, mỉm cười, "Hôm nay Duệ Triết cũng ghé qua, đợi lát nữa tôi cùng anh ấy lên nhìn văn phòng mới, xem tác phẩm do Amy cô thiết kế. Hai ngày nữa, anh ấy sẽ đến đây đi làm, chính thức tiếp nhận vị trí tổng giám đốc đương nhiệm."
"Vâng, em đi đây." Amy cười trả lời, vội vàng đi ra cửa, nhẹ nhàng đóng cánh cửa thủy tinh lại.
Nửa giờ sau.
Đại Lận cùng Đằng Duệ Triết mới đến đứng trước văn phòng mới, đi cùng có Đằng phụ Đằng mẫu, thật ra hai người đến đây là gặp Đằng nhị thẩm, xem tin đồn ở công ty, nhân tiện nhìn văn phòng mới của tổng giám đốc.
Nhưng ba vị trưởng bối lại tỏ vẻ lắc đầu với cách bài trí ở văn phòng: "Đại Lận, lấy trình độ thiết kế của con, chắc là sẽ không bày biện như vậy. Con xem ổ điện trong văn phòng đều bị sô pha che hết."
Đằng Duệ Triết vừa kết thúc cuộc họp đại hội, áo khoác mở rộng, để lộ áo sơ mi làm lam đậm ở bên trong cùng thân hình vĩ ngạn, một tay đút túi quần, tư thế soái khí đứng bên cửa sổ, khuôn mặt góc cạnh, ánh mắt sâu thẳm, mũi cao thẳng, áo mũ chỉnh tề mang theo một tia cuồng dã tà mị.
Lúc này hắn đang cười, tay kia đang ôn nhu ôm lấy Đại Lận, ôm ôm vợ ở trong lòng mà hôn nhẹ, cũng cười nói: "Lần này quả thật Đại Lận cho anh bất ngờ không nhỏ, có phải bận quá, nên để thư ký thiết kế bố trí thay hay không?"
Từ khi hắn bước chân vào văn phòng này, hắn chỉ biết đây không phải tác phẩm của Đại Lận, mà không biết là thư ký nào bố trí bày biện dựa theo sở thích của chính mình. Chẳng lẽ, sau này để hắn sinh hoạt tại nơi có hơi thở của thư ký sao?
"Đằng lão gia, Đằng phu nhân, Đằng nhị phu nhân, Đằng thiếu gia, chị Đại Lận, mời uống trà." Amy bưng khay trà thơm gõ cửa đi vào, cười mỉm ngọt ngào mà đi đến, đưa trà cho từng người, cũng nhìn Đằng Duệ Triết tuấn mỹ cao ngất mấy cái, tự mình đưa tách trà đến tận tay hắn, đôi mắt thủy nhuận cong lên cười nói: "Đằng thiếu gia, tôi là Amy, thư ký ở văn phòng tổng giám đốc, sau này sẽ vì ngài mà quét tước văn phòng, sắp xếp lịch trình, xin nể mặt chị Đại Lận, chăm sóc nhiều hơn."
Đằng Duệ Triết nhìn vẻ thẹn thùng cùng mảnh mai trên người cô thư ký nhỏ này, đôi mắt híp lại, không biết sao, cứ cảm thấy bộ dáng khóc lóc của cô ấy giống với Đại Lận lúc đầu, mềm mại tựa như chạm vào sẽ vỡ tan. Hơn nữa cô gái trẻ này là người Đại Lận đặc biệt chú ý, thậm chí Đại Lận còn muốn đưa cô ấy đến Đằng gia ở, đối xử như em gái, luôn luôn chăm sóc cô ấy ở công ty, nghe nói cô gái nhu nhược này bị Toto bắt nạt hàng ngày ở công ty, vừa đánh vừa mắng, bởi vậy hắn không phải là nể mặt Đại Lận, khách sáo một chút với Amy này sao?
Vì thế hắn liếc mắt cùng với Đại Lận, sau khi được cô gật đầu cho phép, vươn tay nhận tách trà của Amy, con ngươi u ám lại có chút buồn bã, có một chút nhiệt độ, trầm giọng nói: "Cô đã là thư ký mà Đại Lận đưa tới, vậy bản thiếu nhất định sẽ nể mặt Đại Lận, đối xử tốt với cô. Tách trà này bản thiếu uống hết, sau này cô làm việc ở văn phòng của bản thiếu, có thể