Edit: Ramsessivy
Một đoạn truy đuổi qua đi, cuối cùng hai người bình tĩnh xuống. Cổ Dư không hề chạy trốn xung quanh, Mộ Dạ Triệt cũng không lại đuổi theo không buông, mà là bình tĩnh để ý chuyện này, lẳng lặng đứng chung một chỗ.
Nhưng mà sau khi Mộ Dạ Triệt buông Cổ Dư ra, Cổ Dư cũng không có kích động đến rơi nước mắt, cười nói: "Mặc kệ lời nói vừa rồi của anh là thật hay giả, lần đi du lịch Thái Lan này em nhất định phải đi! Em sẽ thực hiện lời hứa hoàn thành hai tháng hôn nhân, nhưng xin anh đừng vô lý can thiệp đến tự do thân thể của em! Trước mắt em chỉ kiên trì một chút, có Lâm Tiêm Tiêm sẽ không có em! Có em sẽ không có cô ta! Em cùng cô ta tuyệt đối không có khả năng đồng thời xuất hiện ở cạnh anh!"
Mộ Dạ Triệt nghe được nhíu mày, cười nhìn cô gái trước mặt này: "Không có cách nào! Lần này anh cũng thuận tiện đi du lịch Thái Lan, mời em làm hướng dẫn viên du lịch thì thế nào? Anh không ngại chung đoàn cùng Đông Húc, người một nhà tổ chức thành đoàn du lịch rất có ý nghĩa."
"Vậy công việc của anh ở tòa thị chính thì làm sao giờ?" Cổ Dư không nghĩ tới hắn thật sự đi theo du lịch đến Thái Lan!
"Gần đây tòa thị chính không có chuyện gì quan trọng, anh cần nghỉ ngơi một chút." Mộ Dạ Triệt nhẹ nhàng cười nói, đôi mắt xán lạn, cũng không cảm thấy đây là vấn đề lớn, "Từ giờ trở đi, hai vợ chồng chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch Thái Lan, bởi vậy đừng có lại thay đồ chạy trốn! Hiện tại em tự xem lại gương mặt hóa trang của mình mà xem, dọa khiếp tiếp viên hàng không cùng hành khách, căn bản không thể chạy thoát khỏi cặp mắt của anh! A. Cho dù em có hóa trang xấu như thế nào, em cũng vẫn là Cổ Dư!"
"Phải không?" Cổ Dư cười không sao cả, trả lời hắn: "Vậy nếu em chạy trốn thành công, anh cũng đừng đuổi theo nữa!"
"Nếu em thoát khỏi lòng bàn tay của anh, anh nhất định sẽ không đuổi theo em." Mộ Dạ Triệt cười gật gật đầu, dùng tay phủi phủi đi lớp phấn da ngăm đen trên mặt cô, bảo cô đi tẩy trang, "Một chiêu này qua đi, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của em. Anh cảm thấy em có thể dùng thủ đoạn cao tay để chính mình trốn thoát thành công, ví dụ như làm cho chính mình trở thành nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp hoặc là ngôi sao nữ, nghênh ngang thoải mái ra khỏi nơi này."
"......" Cổ Dư cảm thấy hắn nói có lý, hơi hơi nghiêng mặt, không để ý đến sự chế nhạo của hắn, quả nhiên đi vào toilet, tẩy trang lớp phấn dày trên mặt, khôi phục lại da thịt trắng nõn của mình. Để một lần nữa, cô nhất định sẽ biến thân thành người mẫu xinh đẹp hoặc là tiếp viên hàng không, nghênh ngang đi qua trước mặt hắn!
Sau khi tẩy trang xong, hai người trở lại chỗ ngồi. Đông Húc cảm thấy thật khiếp sợ khi hai người hòa hảo như lúc ban đầu, đi tới cười nói với Cổ Dư: "Vừa rồi không phải hai người đánh nhau một trận trong phòng thay quần áo chứ?" Hắn còn tưởng rằng Dạ Triệt sẽ hung hăng trừng phạt Cổ Dư một chút trong phòng thay đồ, để một lòng của Dạ Triệt nuốt xuống cơn giận trong cổ họng!
"Anh cho là thế nào?" Cổ Dư đắp lại cái chăn trên người, tìm tư thế để ngủ, tỏ vẻ cô cùng Dạ Triệt không có chuyện gì, "Cậu của anh sẽ cùng chúng ta đi du lịch Thái Lan." Cô nhắc nhở Đông Húc, nằm xuống ngủ.
"Hử, phải không?" Đông Húc tựa như khiếp sợ, quay đầu nhìn về Dạ Triệt ở bên cạnh, cười nói: "Thân là thị trưởng, cậu xác định có thể vứt bỏ tất cả công vụ, đi du lịch Thái Lan sao?" Đối với việc xuất ngoại, chỉ sợ Dạ Triệt không có sắp xếp một chút nào, chính là nhất thời quyết định theo Cổ Dư bay qua Thái, hành trình vội vàng!
Dạ Triệt nâng mắt liếc hắn một cái, cảm thấy giờ phút này Đông Húc chướng mắt vô cùng, thản nhiên cười lạnh: "Đông Húc, nếu vừa rồi cậu không đến, có phải cháu tính để Cổ Dư mặc bộ đồ con thỏ này mà bay qua Thái Lan, chọc mọi người chê cười hay không? Trước khi đưa cô ấy đi Thái Lan trong hai tháng này, cháu đã hỏi cô ấy có đồng ý hay chưa? Cậu đã cho phép chưa?!"
Hắn nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Đông Húc, sớm đã tức giận lan tràn đối với Đông Húc!
Nếu vừa rồi hắn đến chậm một bước, Cổ Dư hồ đồ ngốc nghếch liền bị Đông Húc lừa đến Thái Lan! Mà người anh em tốt Đông Húc này, thế nhưng thật sự có ý đồ với người phụ nữ của hắn!
"Dạ Triệt, Cổ Dư chính là đi Thái Lan giải sầu, cũng không phải vĩnh viễn không trở lại." Đông Húc cười giải thích, trên gương mặt tuấn tú không hề có chút áy náy, ngược lại cảm thấy thú vị, liếc mắt nhìn Cổ Dư một cái, "Hai người đã nói chuyện rõ ràng với nhau, vậy tiếp theo để Cổ Dư quyết định đi. Cháu tôn trọng tất cả quyết định của cô ấy, đi hay không, để cô ấy lựa chọn."
Cổ Dư ở một bên nghe vậy liền mở một con mắt, không chút do dự mà trả lời hắn: "Đương nhiên là tôi sẽ đi Thái Lan, Dạ Triệt cũng đồng ý, chúng ta sẽ cùng nhau tổ chức thành đoàn đi du lịch! Đông Húc, anh trở về nghỉ ngơi đi, tôi không sao."
"Tốt lắm." Đông Húc gật gật đầu, liếc mắt nhìn Dạ Triệt một cái, cười rời khỏi đó.
Chờ hắn rời đi, Cổ Dư hoàn toàn mở hai mắt, quay đầu nhìn Mộ Dạ Triệt ở bên cạnh, không rõ vì sao hắn cứ nhìn chằm chằm cô.
Cô ho nhẹ hai tiếng, lại điều chỉnh tư thế ngồi, tỏ vẻ cô ngồi không được tự nhiên, sau đó quay người nằm lại đây, cố ý bốn mắt nhìn Mộ Dạ Triệt, đối diện với nhau. Ai sợ ai nào, hắn nhìn chằm chằm cô không rời, thật ra cô cũng có một vấn đề mấu chốt muốn hỏi hắn một chút!
Bởi vì vừa rồi có một đám tiếp viên hàng không vây quanh bên người, cô không có tiện lật tẩy mối quan hệ giữa Mộ Dạ Triệt cùng Lâm Tiêm Tiêm, chỉ để lộ mối quan hệ giữa cô cùng hắn! Nhưng nếu vừa rồi Mộ Dạ Triệt vừa biểu lộ cõi lòng của mình với cô trước phòng thay quần áo, như vậy nhất định cô phải hỏi rõ hắn mới được!
"Có một vấn đề muốn hỏi anh một chút." Cô nằm nghiêng, ánh mắt nhìn Mộ Dạ Triệt không trốn tránh, cười nói: "Nếu những lời vừa rồi của anh là nói thật, như vậy em cho anh lựa chọn một người giữa em cùng Lâm Tiêm Tiêm, anh sẽ chọn ai?"
Nếu hắn đã biểu lộ chân tình với cô, như vậy từ nay về sau, cô tuyệt đối không cho phép Lâm Tiêm Tiêm xuất hiện ở trong mắt mình! Mặc dù cô cũng không cho rằng những lời vừa rồi của hắn là thật!
Mộ Dạ Triệt nghe vậy quả nhiên chớp mắt, biểu tình trở nên ngưng trọng, có chút đăm chiêu nhìn cô, "Anh cùng Lâm Tiêm Tiêm chỉ chơi một trò chơi đơn giản, thời khắc điều cô ấy đến văn phòng thị trưởng là đã xong. Cô ấy ở tòa thị chính chỉ là một thư ký, không đảm nhận bất kỳ nhân vật nào. Mà đối với Cổ Dư em, anh sẽ một lần nữa nhìn kỹ vị trí của em ở trong lòng anh."
Quả nhiên, Cổ Dư ở phía đối diện trừng lớn mắt, tỏ vẻ cô đã muốn bắt đầu tức giận, không thích nghe những lời này của hắn, "Có phải đối với mỗi người thư ký của mình, anh đều dùng một căn biệt thự xa hoa để bao dưỡng bọn họ phải không?! Hơn nữa, anh thường xuyên ở lại bên kia nguyên đêm không về, thậm chí còn thưởng thức dáng người khêu gợi của cô ta ở văn phòng! Anh chính là một tên ngụy quân tử, bên nào cũng đều muốn có!" Thôi, chỉ biết nói tiếp chuyện này sẽ chọc cô nổi giận không ngừng! Cô đã muốn cực lực nhịn xuống cơn giận, không nghĩ đến việc lại tra tấn mình!
"Anh cứ xem như em chưa nói gì!" Cuối cùng cô lại trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, nhanh chóng chấm dứt đề tài này! Không phải là cô nhất định phải nhắc lại chuyện cũ thương tâm, mà thái độ của hắn mới là điểm mấu chốt!
Mộ Dạ Triệt thấy cô tức giận, bên môi thản nhiên nở nụ cười, đúng là vươn tay vỗ vỗ cô, "Nếu anh nói giữa anh và Lâm Tiêm Tiêm không phát sinh chuyện gì, anh sẽ cố gắng hết sức phát hiện cái đẹp của em, em có muốn cùng anh thử một lần hay không? Trong khoảng thời gian ở chung hai năm này, anh không thể nói anh yêu em đến khắc cốt ghi tâm, thậm chí là không thể chấp nhận một số thói hư tật xấu của em, không thể nói là yêu, nhưng anh hiểu được anh không có thói quen không có em ở bên cạnh, anh đã cho rằng em chính là một phần trong cuộc sống của mình, em nguyện ý cho anh nếm thử cơ hội này sao?"
Sau khi Cổ Dư dõi theo hắn thật lâu, "Nhưng mà anh không thể chấp nhận một ít thói hư tật xấu của em! Ví dụ như uống rượu, nói lời thô tục, tướng ngủ khiếm nhã!" Thế này còn tiếp tục thử nhìn xem thế nào nữa?
"Anh có thể thay đổi cái nhìn của mình, em cũng có thể thích hợp sửa lại những thói quen đó." Mộ Dạ Triệt cười nói ôn nhã, trong tuấn mỹ mang theo chút ôn nhu, "Ví dụ như mỗi lần uống rượu thì uống ít một chút, thời điểm tức giận cũng gắng nhịn xuống hết sức, không mắng chửi lời thô tục, cuộc sống nghỉ ngơi bình thường. Em có biết 21 ngày có thể nuôi được một thói quen, nhưng muốn từ bỏ một thói quen cũng rất khó khăn. Em nguyện ý sao?"
"Em......" Cổ Dư quanh co một chút đối với ánh mắt nhu hòa của hắn, cảm giác giờ phút này trong cơ thể Mộ Dạ Triệt cũng không có người khác tiến vào, vẫn là hắn tao nhã nho nhã trước kia, có lẽ khi thì hắn sẽ lập tức dùng sức lực mà túm giữ cô vào lòng, khí phách đàn ông thông qua một loại thủ đoạn ấm áp để biểu hiện ra ngoài, nhưng tuyệt đối sẽ làm cho người ta cảm thấy thoải mái! Một thời điểm khác, hắn lại là vương giả nho nhã lịch sự, trong soái khí không mất đi nhu tình!
"Em, sẽ suy nghĩ một chút." Hoặc là nói, cô cần quan sát một chút. Dù sao chịu đựng nhiều lần tức giận như vậy, bị hắn dùng lời nói đầu môi tổn thương cô nhiều lần, vậy cô làm sao có thể dễ dàng để chính mình luân hãm được?! Lời nói của đàn ông không thể tin, hơn nữa gần đây Mộ Dạ Triệt có tính tình thay đổi nói mỗi một câu, càng không thể tin được! Hành động chân thật của hắn, mới là lời hứa có sức thuyết phục tốt nhất!
Khóe môi Mộ Dạ Triệt thản nhiên hiện lên ngấn cười, ánh mắt nhu hòa, bảo cô ngủ đi, không cùng cô nói chuyện về vấn đề này nữa.
Hắn đối với Cổ Dư trong giai đoạn này, ngoài việc không thể chấp nhận việc cô vĩnh viễn rời khỏi hắn, thật ra cũng có một loại áy náy, sớm đã dấu diếm thật sâu ở trong nội tâm của hắn. Từ thời khắc tiếp xúc với Lâm Tiêm Tiêm, hắn vẫn thật xin lỗi Cổ Dư, bởi vậy trong cảm nhận của hắn, thật ra loại tình cảm áy náy mới chiếm cứ vị trí nhiều nhất! Mà không phải yêu! Lời nói của hắn đã làm thương tổn Cổ Dư nhiều lắm, thẹn với cô!
Thật ra trong vài chục năm cuộc đời của mình, hắn nhìn thấy trái tim của mình vô dụng, không có một cô gái nào có thể khiến trái tim hắn đập thình thịch! Mười mấy năm nay không có cô gái nào khiến hắn vừa gặp đã yêu! Bởi vì thời thơ ấu bị tổn thương, khiến hắn có một loại cảm giác mâu thuẫn khó hiểu đối với các cô gái xinh đẹp! Bởi vậy hắn không có khả năng vừa gặp đã yêu bất kỳ cô gái nào, khiến tim mình đập thình thịch! Chỉ có giống như Mộ Thanh Như, ở chung thật ấm áp, dần dần khiến cho hắn có cảm giác rung động. Đó mới là hắn thật sự yêu!
Mà hắn cùng Lâm Tiêm Tiêm chơi một trò chơi đơn giản, trò chơi vừa mới bắt đầu, Lâm Tiêm Tiêm đã lún xuống rất nhanh, liền sắp chấm dứt! Nhưng khi hắn đã muốn thu tay lại trong trò chơi này, hắn cũng không thể để Cổ Dư vì hắn mà đi xa tha hương. Cổ Dư phải ở Cẩm thành, sinh hoạt cùng người nhà của mình, chứ không phải một mình cô đơn lẻ loi ở nước ngoài!
Điều này sẽ khiến hắn càng thêm thật có lỗi với cô!
---
Vài giờ bay, máy bay hạ cánh xuống sân bay Thượng Hải.
Vé máy bay đi Thái Lan từ Thượng Hải đã được đặt sẵn, thời gian chuyển tuyến tầm năm sáu giờ, có thể đặt một phòng ở khách sạn để nghỉ ngơi, sau đó lại lên máy bay.
Vì vậy năm người chia làm ba phòng, hai vợ chồng ở hai phòng, cùng một phòng cho Đông Húc.
Cổ Dư không muốn ở một mình trong phòng khách sạn với Mộ Dạ Triệt, liền đề nghị đi ngắm tháp truyền hình Minh Châu Phương Đông, tranh thủ thời gian đi ngắm cảnh. Mộ Dạ Triệt cũng thoải mái đồng ý, cùng cô đi bên bờ sông của tháp truyền hình, hóng gió sông.
Nhưng dọc đường đi, bề ngoài xuất sắc của hai người khiến ánh mắt của người qua đường thật sự kinh diễm, thậm chí có người muốn chụp ảnh cùng cô gái lai Cổ Dư này. Cũng có người đẹp chủ động đến gần Mộ Dạ Triệt, ngưỡng mộ chiều cao của hắn, cùng với gương mặt tuấn mỹ kia! Trong vô số ánh mắt tia trai của các cô, anh chàng tuấn mỹ quý khí này quả thật là quán quân cao soái phú --
Đôi mắt đen, con ngươi trong suốt phảng phất như một viên hắc thạch lấp lánh, hàm chứa một chút ôn nhu. Ngũ quan tuấn tú, da trắng như ngọc cổ ngàn năm, không tỳ vết, hơi hơi trong suốt, mà lại có một loại cảm xúc lạnh lẽo.
Dáng người cao ngất, đứng ở nơi này, giống như người trời, lại không mất vẻ khí phách của đàn ông. Mỗi nơi hắn đến, giống như đều quanh quẩn hơi thở tươi mát, nho nhã, ôn hòa, khiến người ta trầm luân như vậy.
"Người đẹp, chụp giúp tôi cùng chồng mình một tấm!" Cổ Dư gặp mấy cô người đẹp đang chen chúc hướng về Mộ Dạ Triệt, cố ý cọ cọ trên người ăn đậu hủ của hắn, cô bắt đầu ăn giấm, cầm máy ảnh trong tay đưa cho bọn họ, chính mình thì dùng thân thể đẩy bọn họ ra, để các cô gái đứng qua một bên, bá đạo dựa vào trong lòng Mộ Dạ Triệt, "Giúp tôi chụp được tháp Minh Châu Phương Đông ở phía sau, đây là lần đầu tôi cùng chồng mình chụp ảnh ở đây, rất có ý nghĩa."
Ôm thắt lưng của hắn, cười tủm tỉm tạo tư thế chụp ảnh!
---
Gương mặt tuấn mỹ của Mộ Dạ Triệt vẫn mang theo ý cười, chủ động vươn tay ôm sát Cổ Dư vào lòng, dùng cái cằm của mình dán lên trán của cô, hai người thân mật ôm nhau, cùng cô lưu lại tấm ảnh chung thân mật ngọt ngào đầu tiên!
Sau đó, điện thoại của hắn bắt đầu vang lên, là trợ lý Dịch Phong gọi tới, khiến hắn buông Cổ Dư ở trong lòng ra đi tới một bên, "Nói."
"Thiếu gia, Lâm Ngọc Nhi bay đến Cẩm thành, hôm nay lên máy bay, vừa mới đặt phòng ở khách sạn Đế Hào, cũng chính là khách sạn lần trước Lâm Nho Nhỏ ở! Lâm Nho Nhỏ đến sân bay đón bà ta, cố ý để mẹ vào ở khách sạn Đế Hào, hơn nữa còn điện thoại liên hệ Lâm Tiêm Tiêm đến khách sạn, ba mẹ con chính thức gặp nhau. Giờ Lâm Tiêm Tiêm đang trên đường đến khách sạn."
"Không ai đi theo sao?" Mộ Dạ Triệt nhếch môi hỏi, cũng không ngạc nhiên khi Lâm Ngọc Nhi đến! Hắn càng cảm thấy hứng thú là Hàn Vũ Ngấn có cùng bà ta đến đây không? Tốt nhất là, đôi gian phu dâm phụ này cùng nhau bay tới Cẩm thành đi!
"Không ai đi theo, một mình Lâm Ngọc Nhi bay tới Cẩm thành. Thiếu gia, hiện tại ngài có muốn trở về không? Tôi sợ ngài qua Thái Lan du lịch về, Lâm Ngọc Nhi đã quay lại Singapore."
Bên này, Cổ Dư đang chụp ảnh thấy Mộ Dạ Triệt bận rộn công việc, gương mặt đang nghiêm túc nhận điện thoại, hai tròng mắt băng hàn, trong lòng liền đoán được hắn đang bận rộn vì công việc. Bởi vì một khi hắn khôi phục vẻ lạnh lùng này, cùng dáng vẻ âm trầm, liền tỏ vẻ nhất định không thoát khỏi quan hệ với Lâm Tiêm Tiêm! Điều này khiến cho cô căn bản không thể có hi vọng gì với hắn!
"Thật xin lỗi, không chụp nữa." Cô đẩy ra đám người xô đẩy ồn ào, vừa lấy lại máy ảnh của mình, vừa đi ngắm phong cảnh một mình bên dòng người qua lại, càng đi càng xa.
Nhưng mà khi bọn họ đến sân bay, cũng không thấy bóng dáng của Đông Húc đâu, gọi điện cũng không được! Nhưng hắn để lại lời nhắn ở khách sạn, nói chính mình có một số việc cần phải xử lý, tạm thời hủy bỏ bảy ngày du lịch ở Thái Lan, dời lại qua tháng sau!
"Lãnh tiên sinh nói khách hàng bên kia xuất hiện một ít vấn đề, tạm thời hủy bỏ bảy ngày đi du lịch Thái Lan, sau đó nhận điện thoại liền vội vàng rời đi, không biết đi đâu." Thị Na vẫn ở tại khách sạn giải thích với hai người, chứng tỏ việc này là thật, "Chúng ta liền đổi thành hai ngày du lịch ở Thượng Hải đi, Thượng Hải có nhiều địa điểm du lịch, lần trước tôi dẫn đoàn qua đây, ai cũng khen."
Cổ Dư thì nhìn một đống hành lý lớn của mình, không rõ chính mình vì cái gì lại muốn kéo một đống vali lớn như vậy, cuối cùng bị Đông Húc bỏ lại ở Thượng Hải!
Nếu thật là có chuyện, Đông Húc không nên để cô cùng Thị Na xuất phát trong hôm nay, mà là giải quyết xong công việc rồi đi! Đông Húc này rốt cuộc đang làm cái gì!? Chẳng lẽ là cố ý hủy bỏ hành trình đi Thái Lan?
"Gọi điện không được." Mộ Dạ Triệt buông điện thoại trong tay, đôi mắt ám mị, cong môi cười lạnh, sớm hiểu được vì sao Đông Húc đột ngột có việc rời đi! Bởi vì, hôm nay căn bản không có đoàn khách nào đi du lịch Thái Lan! Tất cả đều là Đông Húc tính du lịch Thái Lan cùng Cổ Dư, mới tìm cái cớ hoang đường này, lừa Cổ Dư bay qua Thái!
Nhưng mà coi như tên nhóc này cũng thức thời, cuối cùng hiểu được không nên để Cổ Dư rời xa Cẩm thành, cách xa người nhà!
"Vậy ở lại Thượng Hải đi, tối nay chúng ta đến tháp truyền hình Minh Châu Phương Đông. Nghe nói cảnh sắc buổi tối có vẻ đẹp." Hắn trầm giọng nói, lẳng lặng liếc mắt nhìn đống hành lý của Cổ Dư, "Em muốn ở chơi bao lâu thì chơi, coi như giải sầu."
Cổ Dư nhụt chí ngồi vào bên giường, lấy tay hất những sợi tóc vương trên mặt mình, không hứng thú mấy mà nói với hắn, "Anh không cần quan tâm đến em, cứ về trước Cẩm thành đi, tự em có sắp xếp của mình." Cô đem vài món đồ dùng nhét lại vào vali, đúng là kéo vali đi ra ngoài cửa, giữ chặt Thị Na lại, "Đừng nói với tôi là, Đông Húc đã hủy vé máy bay!"
"Đương nhiên! Chúng ta đều không đi, giữ vé máy bay lại để làm gì!" Thị Na liếc nhìn cô một cái, "Đừng có nghĩ bay qua Thái làm gì, hôm nay Thượng Hải không có chuyến bay nào qua Thái! Nếu chị không muốn du lịch Thượng Hải, chúng ta cùng nhau về đi, tránh cho người nhà lo lắng." Cô ngược lại lấy tay kéo vali của Cổ Dư, đẩy vào trong phòng, "Tối nay đi ngắm tháp truyền hình Minh Châu Phương Đông cùng Mộ thiếu gia đi, cảnh sắc rất đẹp, không đi tiếc lắm! Ngày mai chúng ta trở về Cẩm thành!"
Mộ Dạ Triệt ở trong phòng thì nhẹ nhàng đỡ lấy Cổ Dư đang lui về phía sau, giúp cô buông vali ra, đóng cửa phòng khách sạn lại, ôn hòa cười nói: "Em đi tắm trước, tối nay chúng ta đi chơi."
"Tối nay không muốn ra ngoài." Vì sao cô cảm thấy Mộ Dạ Triệt buông chuyện quan trọng trong tay, cố ý theo cô đi chơi ở nơi này? Cảm giác rất là quái dị, cô không có thói quen hắn quá mức ôn nhu!
"Vậy đêm nay chúng ta cứ ở trong phòng." Đôi mắt mang ý cười của Mộ Dạ Triệt gợi lên một tia tà ác, ánh mắt lửa nóng. Xem ra cô lại cho rằng hắn quá mức ôn nhu quái dị, khiến cô không thích ứng lắm, vậy hắn suy nghĩ đêm nay có ăn luôn cô hay không! Chân chính trở thành người phụ nữ của hắn, cùng với không phải trở thành người của hắn, điều này để ý trong lòng là có biến hóa!
"Đêm nay vẫn đi ra ngoài đi." Mắt thấy hắn ở Thượng Hải theo cô, tất nhiên ở chung một phòng với mình, Cổ Dư không thể không quay lại với đề nghị của hắn, vội vàng lấy ra vài bộ quần áo khô mát, cười khô cằn với hắn một cái, theo lời hắn đi tắm! Sau đó đi ra ngoài ngắm tháp truyền hình Minh Châu Phương Đông, mà không phải ở trong phòng va chạm phát tia lửa điện với hắn!
---
Cẩm thành.
Lâm Tiêm Tiêm với tâm tình vẫn hậm hực nghe nói mẹ bay tới Cẩm thành, cô bị dọa sợ ngẩn người đến mức rớt cả cái muỗng pha cà phê trong tay! "Đinh" một tiếng, khiến đồng nghiệp nam ở bốn phía không ngừng quay lại nhìn!
Bởi vì bọn họ đang chờ cô xoay người lại tìm kiếm muỗng pha cà phê, sau đó váy ngắn bó sát người sẽ bị kéo lên để lộ nội y bên trong, làm cho bọn họ xem qua thành nghiện......Nói thật, ý tưởng của những người đồng nghiệp nam này thật dâʍ ɭσạи, nhưng nếu không phải cô cứ ăn mặc gợi cảm mỗi ngày như vậy, làm người ta truyền đến một tin tức lẳng lơ phong tao, những người đàn ông này làm sao không ngày ngày tặng hoa, hẹn cô đến khách sạn thuê phòng được!
Phụ nữ không có tự trọng, đàn ông đứng đắn cũng sẽ không xem cô trở thành loại phụ nữ đàng hoàng!
Giờ phút này, Lâm Tiêm Tiêm không có xoay người lại tìm kiếm muỗng pha cà phê, mà là từ chỗ ngồi, trực tiếp đi đến cửa văn phòng!
Tuy rằng từ lần trước Mộ Dạ
Triệt đến biệt thự tìm cô, làm cho Cổ Dư biết hắn trắng đêm không về, nhưng thật ra, sau đó Mộ Dạ Triệt đều đối xử với cô rất lạnh nhạt. Cô càng là muốn hẹn hò cùng hắn, muốn im lặng ở chung cùng hắn trong biệt thự, hắn liền cách cô càng xa. Hắn dường như đã chơi xong trò chơi này, còn chưa chính thức bắt đầu liền kết thúc, khiến cho cô một mình ở lại biệt thự ven biển, mỗi ngày đều ăn mặc trang điểm xinh đẹp, cho rằng yêu diễm, không biết là đang câu dẫn hắn, hay đang dụ hoặc những đồng nghiệp nam khác!
Nhưng thật ra, cô là muốn mê hoặc hắn, để cho ánh mắt của hắn dừng trên người cô lâu một chút, có phản ứng xúc động của đàn ông, nhưng mà kết quả thật đả thương lòng người. Cho dù cô có ăn mặc yêu dã, hay là một thân váy trắng đơn giản, hắn đều không có xúc động, có thì chính là dùng một loại ánh mắt nhìn gái lầu xanh mà đối xử với cô, điều này khiến cho cô thật thất bại, cũng thật hậm hực!
Mà hôm nay, mẹ ruột Lâm Ngọc Nhi của cô đột nhiên bay tới Cẩm thành, làm cho cảm xúc của cô bị vây trong thung lũng sâu, cũng nhớ đến trước kia mẹ dùng phương thức tuyển người đẹp như thế nào mà bức ép cô rời đi, điều này khiến cho tâm tình của cô càng thêm trầm trọng!
Trên thực tế, mẹ cô kỳ vọng cô nhiều hơn Lâm Nho Nhỏ. Nhưng đúng là bởi vì thế, cô mới trở thành lợi thế lớn nhất để bà thực hiện giấc mộng phú quý! Nhất định phải để cô vào học trường đại học danh tiếng, ngang hàng bằng cấp với các thiếu gia con nhà giàu! Ngũ quan nhất định phải thanh tú, thân thể phải băng thanh ngọc khiết, thế này mới được các lão thái thái nhà giàu yêu thích!
Theo đạo lý nuôi dưỡng trên, lại càng muốn tài đức vẹn toàn......
Vì thế chính cô tự thi vào trường học chuyên ngành, chính mình ra nước ngoài làm việc, không chịu về nhà, tình nguyện phiêu bạc ở bên ngoài......Bởi vậy mấy năm nay, mẹ vô cùng oán hận cô. Bà hận cô đã hủy hoại tâm huyết cả đời này của bà, mất công nuôi sống đứa con gái này, khiến cho bà sắp thành lại bại! Mà người mẹ này, tâm địa tàn nhẫn hơn so với ai khác, không giống vẻ ngoài yếu đuối của bà, ngoài mềm mà trong tàn nhẫn, thậm chí có chút hành động khiến cô là con gái mà còn cảm thấy sợ hãi......
Bởi vậy, đây cũng là nguyên nhân khiến cô sợ hãi mẹ mình. Cô cảm thấy mẹ sẽ vì Lâm Nhỏ Nhỏ, cùng Lâm Nho Nhỏ bắt tay đối phó với cô, thậm chí là hủy diệt cô con gái bù nhìn không chịu nghe lời này!
---
truyenwiki1.com 08/12/2020