Edit: Ramsessivy
Mộ Dạ Triệt tự mình lái xe đến bữa tiệc mai mối, nhưng khi hắn đi vào, hắn phát hiện trong phòng đèn bật mờ ảo, từng cô gái mang quần áo sáng rõ đều đeo mặt nạ tham dự party, đang khiêu vũ theo âm nhạc giữa sàn nhảy.
Thật rõ ràng, Lãnh Đông Húc dùng phương pháp này để tuyển người đẹp, để cho các người đẹp đều tự thi triển dáng người cùng tài hoa của chính mình, sau đó để Lãnh Đông Húc tuyển được một người trong trăm người.
Nhưng bởi vì ánh đèn mờ, âm nhạc du dương, các người đẹp đều say mê thể hiện mình tuyệt vời, mới dẫn đến chuyện Lãnh Đông Húc lặng yên rời đi, nhưng không một ai biết được!
Thì ra từ lúc bắt đầu trò chơi này là lúc Lãnh Đông Húc mang theo Cổ Dư từ trong góc đi ra khỏi nơi này, hai người đang đi thang máy, chuẩn bị bước vào tầng cao nhất của khách sạn, bởi vậy khi hai chị em Mộ Thanh Vận đang thưởng thức biểu hiện của các người đẹp, quay đầu để Đông Húc làm quyết định, thế này hai chị em mới biết Đông Húc đã không còn ở chỗ ngồi!
"Đông Húc?" Hai chị em Mộ gia giật cả mình, vội vàng gọi nhân viên phục vụ đi toilet nhìn xem, hơn nữa không ngừng gọi điện cho Đông Húc, "Chị Hai, chị đã cam đoan rằng Đông Húc sẽ không cho chúng ta leo cây!" Mộ Thanh Vận tức giận đến run run, cầm di động đứng dậy nhìn xung quanh, ý đồ bắt cháu trai đi ra từ trong đám người!
"Làm sao chị biết được nó sẽ lặng lẽ rời đi! Đừng có giận cá chém thớt lên người chị!" Mộ Thanh Nhàn cũng nổi lửa giận tận trời, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hận lúc này không thể lột da con! Cho tới bây giờ Đông Húc cũng không chịu mai mối, giữa đường bỏ chạy sớm đã thành chuyện như cơm bữa, căn bản không xem bà vào mắt!
Các người đẹp nhìn thấy hai chị em Mộ gia đứng dậy nhìn ngó xung quanh, bọn họ cũng nhìn xung quanh theo, còn tưởng rằng thiếu gia Lãnh Đông Húc chuẩn bị cho bọn họ bất ngờ, liền tò mò quay đầu lại, phát ra âm thanh cười vui nhẹ nhàng.
"Không biết có phải Lãnh thiếu gia biểu diễn ảo thuật cho chúng ta xem không?"
"Chắc là Lãnh thiếu lặng lẽ đứng phía sau chúng ta, sớm đã lựa chọn một người trong số chúng ta, hì hì."
Nhưng khi các cô đeo mặt nạ quay đầu lại, tò mò nhìn lại phía sau, lại phát hiện một thân ảnh cao ngất càng khiến các cô thêm bất ngờ -- Mộ thị trưởng tuổi trẻ đầy hứa hẹn của Cẩm thành, Mộ thiếu gia đầy danh tiếng vang dội!
Không thể tưởng tượng được, Mộ thiếu gia -- Mộ thị trưởng cũng lại đây xem mặt mai mối!
Mà Mộ Dạ Triệt vừa mới đi vào cửa, đối mặt với một loạt ánh mắt lửa nóng của các người đẹp, hắn bỗng nhiên phát hiện mình đến không đúng lúc!
"Cổ Dư cũng đến đây hả?" Đương nhiên hai chị em Mộ gia không biết Cổ Dư lại đây, chính là cảm thấy vô cùng khiếp sợ khi em trai lại đến, "Em đến tìm Cổ Dư sao? Buổi sáng tụi chị ra ngoài, Cổ Dư còn đang ở trong nhà......"
"Dạ Triệt, em đã lại đây, vậy giúp tụi chị một chút." Đột nhiên Mộ Thanh Nhàn nhẹ nhàng giữ chặt tay hắn, gương mặt được bảo dưỡng kỹ càng cười đến nheo cả mắt, "Giờ Đông Húc mất tích, em thay thế nó hoàn thành bữa tiệc mai mối này đi, đừng để người ngoài chê cười Mộ gia chúng ta!"
Đang cố nói xong, đột nhiên nâng tay lên nói với các người đẹp một cách thần bí, lớn tiếng tuyên bố: "Có khả năng vừa rồi mọi người đã đoán ra Đông Húc muốn cho mọi người một bất ngờ! Như vậy bất ngờ này chính là gì? Chính là --" Bà cố ý kéo dài câu cuối, ra vẻ thần bí mà nhìn mọi người, "Thật ra nhân vật chính của bữa tiệc này chính là Dạ Triệt nhà chúng ta! Bởi vì thân phận mang tính đặc thù, chúng ta không thể công khai bữa tiệc mai mối này, bởi vậy phải lấy phương thức bí ẩn để mời mọi người tham gia bữa tiệc! Hiện tại Dạ Triệt đã đến đây, chúng ta chính thức bắt đầu bữa tiệc mai mối!"
Bà vỗ tay đầu tiên, phút chốc các người đẹp cũng hoan hô một trận, quả nhiên không thể tưởng tượng được chính mình sẽ được lựa chọn trở thành đối tượng mai mối của Mộ thị trưởng! Quả thực là trúng số!
"Chị Hai!" Mộ Thanh Vận gằn một tiếng, một tay kéo chị Hai qua, "Người cần mai mối hôm nay là Đông Húc, không phải Dạ Triệt! Dạ Triệt đã kết hôn, đừng dính vào!"
"Ai nói Dạ Triệt đã kết hôn, bọn họ là kết hôn giả!" Mộ Thanh Nhàn hạ giọng nói, lạnh lùng nhìn Mộ Dạ Triệt bị bà "Hãm hại", đem mặt nghiêng qua phía em gái mà nói giọng mỉa mai, "Thanh Vận, nếu em không tin, có thể hỏi xem Cổ Dư có trải qua cuộc sống sinh hoạt vợ chồng cùng nó hay không?! Cổ Dư vẫn như vậy, gì mà kết hôn hay không kết hôn! Thanh Vận, chị nói cho em biết, bọn họ là giả kết hôn, lừa Mộ bí thư, hai người đều có mục đích riêng, căn bản không được tính là kết hôn! Thanh Vận em đừng có đem lòng tốt của chị biến thành lòng lang dạ sói!"
Mộ Thanh Vận cũng quay đầu lại liếc mắt nhìn Mộ Dạ Triệt một cái, bỗng nhiên quay đầu nói với chị gái: "Em đây cũng nói cho chị biết, thật ra em vẫn luôn nhận lệnh giám sát cuộc sống của cặp vợ chồng son này! Vừa rồi giúp việc gọi điện báo cho em biết, khi thu dọn phòng ngủ của thiếu nãi nãi, phát hiện trên drap giường có máu! Tối hôm qua hai người chiến đấu rất lợi hại, chẳng lẽ còn không phải kết hôn thật?"
"Cái này......" Quả nhiên Mộ Thanh Nhàn bị ngăn chặn.
Mộ Thanh Vận lại cười nói: "Bởi vậy đừng có dùng tâm tư của chị mà hãm hại Dạ Triệt, phá hư tình cảm vợ chồng của hai người bọn họ! Hôm nay a, em xác định là tổ chức bữa tiệc mai mối cho Đông Húc, chị đừng có trộn xăng với nước ở trong này! Lập tức đi tìm Đông Húc nhà chị cho em!"
Một bên, Mộ Dạ Triệt thấy chị Hai phản kích hắn một ván, khiến hắn biến thành nhân vật chính của bữa tiệc, hắn cũng không sao, trên gương mặt vẫn lộ nụ cười tao nhã, lẳng lặng cười nhìn các người đẹp đang kích động ở trước mắt, đôi mắt hơi hơi nheo lại.
Nói như vậy, vừa rồi quả thật Đông Húc đã tới nơi này, sau đó mang Cổ Dư rời đi, cũng không có công bố mối quan hệ giả làm người yêu giữa hai người?
Nói cách khác, hai người vẫn chưa đi xa!
Bởi vậy tiếp theo, hắn sẽ không cự tuyệt làm nhân vật chính của bữa tiệc này, tất cả để Mộ Thanh Nhàn sắp xếp đi, để cô ngốc Cổ Dư này chủ động lại đây tìm hắn!
---
Lãnh Đông Húc
Cổ Dư cùng Đông Húc đi đến nhà ăn xoay tròn trên tầng cao nhất của khách sạn để dùng cơm, cô gọi rất nhiều món, ngồi bên cửa sổ nhét từng ngụm vào miệng, điền đầy cái bụng đói đang kêu vang của mình. Đông Húc thì ngồi bên cửa sổ ngắm cảnh sông, quan sát Cẩm thành ở bên dưới, hưởng thụ thời gian nghỉ trưa.
"Dùng cơm trưa xong có khả năng tôi còn quay về bữa tiệc, cô có muốn đi cùng tôi không?" Hắn đẩy đến cho Cổ Dư một ly nước, để cho cô nuốt trôi cơm, "Tôi rất mừng vì cô có thể giữ lời đến đây, nhưng không bắt buộc cô phải giả làm bạn gái của mình. Dù sao hiện tại cô cùng Dạ Triệt còn tồn tại mối quan hệ hôn nhân, không thể công khai mối quan hệ giữa hai chúng ta."
Cổ Dư xử lý sạch sẽ đồ ăn trên bàn, lại há to miệng uống một ngụm nước, dùng khăn lau khóe miệng, "Nếu như vậy, tôi không đi. Nếu lần sau là một bữa gặp mặt mai mối đơn giản, thật ra tôi có thể giả làm bạn gái của anh. Nhưng lần này hiển nhiên không được, người nhiều lắm." Sau đó ăn no tựa lưng vào sô pha tắm nắng, ngẩng đầu, cực kỳ thoải mái.
Đông Húc miết mắt liếc nhìn cô một cái, thế này mới phát hiện trên cần cổ trắng nõn của cô có bao nhiêu là dấu hôn ngấn, dưới đôi mắt to còn để lộ bọng mắt, liền cười nói: "Xem ra tối qua sau khi cô trở về, Dạ Triệt đã trừng phạt cô thật mạnh. Cảm giác thế nào?"
Cổ Dư nghe như vậy lập tức hạ cái đầu đang tắm nắng, trừng mắt liếc Đông Húc một cái, "Đừng có biết rõ còn cố hỏi, anh thân là đàn ông làm sao không biết cảm giác thế nào được!" Tôi nói Đông Húc anh cũng quá trực tiếp đi, vấn đề này làm sao tôi trả lời anh cho tốt được?! Tôi là phụ nữ chính hiệu! Dù tính cách mang hơi hướng như đàn ông nhưng cũng là phụ nữ hàng thật giá thật! Sau đó tiếp tục ngẩng đầu, cố ý nhắm mắt ngủ, không hề nói tiếp cùng hắn.
Đông Húc liền cười đạm mạc, nhìn chăm chú vào khuôn mặt mệt mỏi đang cố ý tránh né của cô: "Buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm, thế nào?"
"Cái này không thành vấn đề." Cổ Dư cũng không mở mắt, tiếp tục nhắm mắt ngủ, xem ra là tính không hề mở mắt ra đối mặt với hắn nữa.
"Tốt lắm, tối nay chúng ta gặp nhau, giờ nghỉ ngơi cho tốt đi." Đông Húc cười đứng lên, nhận tấm chăn mà nhân viên phục vụ đã sớm chuẩn bị cho bọn họ, nhẹ nhàng đắp lên người Cổ Dư, ôn nhu dặn dò, "Nghỉ ngơi một ngày cho tốt, thân thể sẽ không cảm giác mệt mỏi như vậy."
Vốn dĩ hắn muốn hôn hôn cái trán trơn bóng của cô, nhưng nhìn dáng vẻ cô nhắm nghiền hai mắt, liền không có phó mặc cho hành động, cười xoay người rời đi.
Chờ hắn rời đi, thế này Cổ Dư mới chậm rãi mở hai mắt mình ra, mê man nhìn bên ngoài cửa sổ.
Ai nói cô cảm giác hạnh phúc? Nam nữ trưởng thành phát sinh một đêm tình ở trên giường, cũng không nói lên rằng quan hệ của bọn họ sẽ phát triển nhảy vọt. Cô chính là cảm giác thật mê mang, không rõ vì sao sẽ phát sinh quan hệ với Mộ Dạ Triệt trong giai đoạn này? Mộ Dạ Triệt trong giai đoạn này, cũng không phải là Mộ Dạ Triệt trước kia mà cô biết.
"Tiểu Mỹ, nghe nói gì chưa? Thì ra bữa tiệc ở tầng 30 là chuẩn bị cho Mộ thị trưởng, thì ra nam nhân vật chính là anh ta!" Có nữ phục vụ ở bên cạnh nói nhỏ cùng đồng nghiệp, cố ý đè thấp âm thanh nhưng vẫn không giấu được sự kích động, "Vừa rồi tôi đưa rượu và hoa quả cho bữa tiệc, nhìn thấy Mộ thị trưởng đang cùng các người đẹp tiến hành xem mặt mai mối, dùng cơm cùng bọn họ, nói chuyện với nhau, lấy việc này để tìm hiểu khí chất, cách nói năng, giáo dục của bọn họ. Sau đó dùng cơm xong, có khả năng Mộ thị trưởng sẽ chọn một người đẹp khiêu vũ cùng mình, hơn nữa tham gia tiết mục hôn môi đính ước."
"A, nói như vậy, bữa tiệc lần này không phải là chuẩn bị cho Lãnh thiếu gia sao? Mà là vì Mộ thị trưởng không muốn làm lớn chuyện, mới để cháu trai thay mình xuất hiện?! Trời ạ, quá tuyệt vời! Tôi vẫn thích Mộ thiếu phong độ! Mộ ca ca của tôi rất mê người, không ai ở Cẩm thành có thể so sánh được! Ốp pa, đó là ốp pa của tôi."
"Đúng vậy, cái này thật phấn khích, thế nhưng lại có tiết mục hôn môi đính ước! Không biết là người đẹp nào may mắn như vậy!"
Cổ Dư đang phơi nắng nghe nữ nhân viên phục vụ ríu rít bên cạnh mình, cô xoay đầu qua nhìn bọn họ một cái, "Mọi người xác định là Mộ thị trưởng đang xem mặt ở dưới lầu?" Thế nhưng lại còn hôn môi đính ước! Thế này rốt cuộc là thế nào, nam nhân vật chính của bữa tiệc này khi nào thì biến thành Mộ Dạ Triệt vậy?
"A, tôi không biết." Nữ nhân viên vội vàng khoát tay, chột dạ cười với bạn đồng nghiệp, đẩy bàn phục vụ rời đi.
Bọn họ chỉ là buôn chuyện mà thôi, cũng không có gan để bữa tiệc xem mặt bí ẩn này bị lộ ra ngoài! Việc này liên quan Mộ gia, là vấn đề riêng của Mộ thị trưởng, bọn họ cũng không dám nói hươu nói vượn trước mặt mọi người!
Cổ Dư thấy ba cô nhân viên phục vụ này nhanh chân bỏ chạy, liền xốc thảm ngồi dậy, chần chờ nhìn về phía cửa.
Có đi hay là không? Mộ Dạ Triệt rõ ràng là kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô sao? Vừa mới ăn cô xong, lại bỏ chạy tới đây để công khai tán gái! Thật sự là không nhẫn nhịn được!
Vì thế vài phút sau, cô đội mũ hoa ren quay lại bữa tiệc một lần nữa, lén đứng ở cửa nhìn vào bên trong.
Chỉ thấy trong đại sảnh kim cương, gần một trăm người xếp thành ba hàng trước bàn dài ăn cơm, đều mặc váy dạ hội, tao nhã dùng cơm cùng Mộ Dạ Triệt. Có thể là đã kết thúc dùng cơm, các người đẹp đang được nam nhân viên mời đi, rời bàn dài, về phía sau thay váy dạ hội.
Mộ Dạ Triệt cùng Đông Húc, còn có hai chị em Mộ gia, các vị thái thái nhà giàu thì ngồi ở vị trí tịch thượng, đang chờ Mộ Dạ Triệt công bố người đẹp mà hắn nguyện ý hôn môi.
"......" Cổ Dư ở cửa bị một cảnh trước mắt này chọc tức đến thiếu chút nữa hộc máu, cảm giác chính mình tựa như đang bị toàn bộ Mộ gia đùa giỡn!
Nhìn trận thế của một nhà này, thế nhưng từng người trong nhà đều đang giúp Mộ Dạ Triệt sắp xếp tuyển người đẹp, quả thật chẳng khác gì tuyển hoa hậu! Muốn hoành tráng liền hoành tránh! Bọn họ dường như quên rằng Dạ Triệt đã kết hôn, mà người vợ chính chủ chính là Cổ Dư cô!
Cho nên cô kéo kéo cái mũ trên đầu mình xuống thấp hơn, che khuất khuôn mặt của mình, tránh ở cửa không đi, nhìn chằm chằm vào trong phòng. Thật ra cô không muốn ở trong này chứng minh mình là người kết hôn với Mộ Dạ Triệt, mà là muốn nhìn một chút, xem người của Mộ gia tuyển người đẹp, tuyển vợ cho Mộ Dạ Triệt như thế nào! Cô rất ngạc nhiên muốn biết vợ tương lai của Mộ Dạ Triệt rốt cuộc là ai!
Dù sao hơn một tháng sau, cô cùng Mộ Dạ Triệt sẽ tự động ly hôn, căn bản không phải vợ của hắn......
Mộ Dạ Triệt ngồi trên ghế thì dùng cặp mắt mê người của mình mà liếc nhìn gần một trăm cô gái đã thay váy áo, trầm giọng mỉm cười: "Thật có lỗi, tôi chỉ có thể chọn một cô gái khiêu vũ cùng mình, bởi vậy --" Hắn tạm dừng, đảo mắt liếc nhìn mọi người một cái, "Mời người đẹp số 64 tiến lên phía trước."
"Số 64?" Các người đẹp phát ra một tiếng kinh ngạc, đều nhìn xem số thứ tự trên ngực của mình, một người tiếp một người tìm số 64.
Cổ Dư ở cửa thấy hắn quả thật chọn ra một số, vội vàng xoay người đi trở về, không hề đứng ở chỗ này nhìn lén.
Trong phòng, Đông Húc cùng hai chị em Mộ gia cũng tò mò nhìn dáng vẻ của cô gái số 64, để MC mời cô gái số 64 đi lên.
Nhưng từ số 1 đến số 63, từ số 65 đến số 88, các người đẹp đều xuất hiện, duy nhất người đẹp số 64 là không thấy đâu.
"Vừa rồi dùng cơm, rõ ràng cô gái số 64 còn có mặt ở đây." Mộ Thanh Vận nói lên nghi vấn của mình, bảo người phụ trách đến phòng thay đồ tìm một chút, "Có phải còn chưa thay váy áo xong?"
"Mộ tiểu thư, số 64 đã thay váy áo xong, hình như đứng ở cửa." Người phụ trách chỉ chỉ phía cửa đại sảnh, vội vàng dẫn người chạy tới trước cửa, ngăn trước mặt Cổ Dư đang vội vàng rời đi, "Cuối cùng cũng tìm được cô, xin theo chúng tôi trở về."
Cổ Dư thấy vài người đàn ông mặc vét phát hiện mình, liền chạy về phía trước.
Cái quái gì vậy, cô chỉ nghe lén vài câu thôi mà, không đến mức áp giải cô đi thẩm vấn chứ! Cô chạy như điên về phía trước, có ý đồ chạy vào thang máy, ra khỏi nơi này.
Nhưng dường như cô quên thân thể của mình không được khỏe, chạy không nổi, chỉ vài bước chân là bị những người đàn ông mặc vét đen đuổi theo, trực tiếp đưa cô vệ đại sảnh.
"Tôi chỉ nghe được mấy câu, không làm chuyện gì khác, tuyệt đối sẽ không tiết lộ chuyện Mộ thị trưởng đi xem mặt mai mối ra ngoài." Trên đường đi, cô luôn luôn giải thích, để cho những người này buông cô ra, còn cười theo mà vỗ ngực, "Tôi cam đoan sẽ không nói ra ngoài, cam đoan! Tôi thề với trời, ha ha ha!" Nhưng khi bọn họ bướng bỉnh đẩy cô vào đại sảnh mờ ảo của bữa tiệc, cô lại vội vàng ngậm miệng, giống như một con mèo nhỏ bị dìm nước, cúi đầu không hé răng.
Cái quái gì vậy, vừa rồi giải thích không được, vẫn bị đẩy vào đây!
Chị em Mộ gia thì liếc mắt đánh giá cô một cái, không có nhận ra cô, cười nói: "Ừ, dáng người cao gầy, khí chất cũng không tệ lắm." Nếu biết cô chính là em dâu Cổ Dư của mình, nhất định sẽ không khen như vậy!
Đông Húc nhướng mày, bỗng nhiên đứng lên từ ghế, đôi mắt sắc như mắt ưng, "Sai rồi! Cô ấy không phải số 64!" Hắn không có đưa cho Cổ Dư số thứ tự nào cả, nhưng thật hiển nhiên, Dạ Triệt cố ý bỏ số 64 đi, để Cổ Dư thay thế! Làm sao Cổ Dư vẫn lại đến đây?
"Cô ấy chính là số 64." Mộ Dạ Triệt cười nho nhã, thân hình cao to chậm rãi đi tới phía Cổ Dư, nhẹ nhàng nâng tay lên, bình tĩnh nhìn chăm chú vào cô, "Tôi có vinh hạnh được khiêu vũ cùng em hay không?" Cổ Dư, em vẫn chui đầu vào lưới, còn không biết mình rất ngốc! Như vậy tiếp theo, anh sẽ cùng em hôn môi đính ước, chính thức công khai mối quan hệ của chúng ta ở trong này!
Vì thế cong môi cười nhẹ, không đợi Cổ Dư đáp lại, đã kéo eo của cô, trực tiếp ôm cô vào lòng, khiêu vũ trong âm nhạc du dương.
Tối hôm qua sau khi ăn luôn cô, hắn mới phát hiện cô gái có tính tình thô ráp này là mê người đến cỡ nào! Thân hình trắng nõn không tì vết kia thật gợi cảm, dù quần áo bao quanh, hay là trần như nhộng, đều mềm mại ôn hương, trong suốt, nhưng bởi vì chưa bao giờ bị đàn ông khai phá, bởi vậy lại mang theo một sự ngây ngô cùng xinh đẹp, khiến cho hắn thân là đàn ông phải trầm mê trong đó.
Vốn dĩ hắn chính là tức giận, mượn phương pháp này để phát tiết, nhưng dần dần lại mất đi tự chủ, hôn từ đầu đến chân lên thân thể ngọc khiết của cô. Hắn thích bộ ngực không lớn không nhỏ của cô, thích đôi chân thon dài cùng cặp đùi đẹp, càng thích khi đè người lên cơ thể của cô, cô tự nhiên mà vậy, để lộ sự hồn nhiên xinh đẹp này của mình.
Thời điểm tóc dài cô bung xõa, sẽ dùng loại ánh mắt trong suốt mê ly nhìn hắn, rất đẹp.
Cô ở dưới thân hắn biến thành thiên sứ tuyết trắng, bởi vậy hắn làm cho cô gái vừa mới nếm thử tình yêu nam nữ này cực lực duỗi thẳng tay chân trắng nõn của mình, vì hắn mà nở rộ như một đóa hoa bách hợp dưới cái yêu âu yếm của hắn.
Đêm đầu tiên của cô tốt đẹp mà mảnh mai, có khả năng không thể chấp nhận nhiều thứ lắm, nhưng đúng là vì lần đầu, hắn mới làm cho hai người phóng túng, không hề chịu bất cứ trói buộc nào mà phát ra sự nhiệt tình của chính mình, trầm luân trong thân thể của đối phương. Hắn thật hài lòng khi chiếm được sự đáp lại của cô khi ở trên giường, nhưng sau khi kíƈɦ ŧìиɦ chấm dứt, hắn lại phát hiện cô có chút kháng cự hắn, thoáng nhìn cũng không muốn trở thành người phụ nữ của hắn!
"Em không muốn làm người đẹp số 64, em muốn đi về." Đối diện với ánh mắt lửa nóng có chút đăm chiêu của hắn, trong lòng Cổ Dư giống như bị cắm một cây kim, cứ cảm giác còn có thể phát sinh chuyện gì đó, trong lòng thật bất an, mà cô cũng không muốn tiếp tục luân hãm, cho nên không có cực lực phản kháng hắn, mà là khiêu vũ cùng nhau, nghe lời bị hắn ôm vòng eo, "Khiêu vũ xong để em đi đi, em không được thoải mái."
Mộ Dạ Triệt nhìn chăm chú vào cô, đôi mắt tựa như mang chút cười, ôm cô chậm rãi khiêu vũ, lại đột nhiên một tay ôm sát lấy cô, cùng cô dán nhanh thân thể vào nhau, miệng ghé vào tai Cổ Dư mà trầm giọng cười nói: "Hôn môi đính ước đã bắt đầu, Queenie của anh, em nguyện ý nhận nụ hôn này chứ?" Tiếng nói hắn thuần hậu cùng chút lực, dùng ngón tay dài dịu dàng phẩy sợi tóc của cô, cùng cô mặt kề mặt, lại dùng ngón tay nhẹ nhàng nâng cái cằm khéo kéo của cô lên.
Cổ Dư - Mộ Dạ Triệt
Cổ Dư trong lòng hắn đột nhiên nhắm mắt lại, căn bản không có thời gian từ chối!
Bởi vì hiện tại bọn họ là tiêu điểm của mọi người, bên cạnh có vô số ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị đang nhìn chằm chằm vào cô, thiếu chút nữa xuyên thủng hai lỗ trên lưng cô! Đồng thời bọn họ cũng là tiêu điểm giữa ánh đèn, tiêu điểm giữa sàn nhảy -- ánh đèn mờ ảo của đại sảnh thật lãng mạn, ngọn đèn màu trắng hình tròn chỉ phục vụ duy nhất cho bọn họ, đâm thẳng vào mắt khiến cô nhanh chóng nhắm mắt lại!
Vì thế cô ngưỡng cằm nhắm mắt, đôi môi của Mộ Dạ Triệt lại dán lên, dịu dàng khai mở hai bờ môi của cô, dẫn đường một chút để cô vươn ra cái lưỡi đinh hương, cùng hắn gắn bó giao triền, theo đuổi cùng hắn ta cần ta cứ lấy...... Đây là một nụ hôn thâm tình bất đồng
với những nụ hôn trước kia, dưới ánh đèn màu trắng hình tròn, toàn bộ thế giới hắc ám chỉ còn lại hai người bọn họ, Mộ Dạ Triệt ôm chặt cô, ôn nhu cùng cô lời lẽ giao triền, đem cô trở thành cô gái âu yếm nhất của hắn.
Loại cảm giác này, giống như về tới trước kia, Mộ Dạ Triệt ôm chặt cô, không có ở trước mặt Lâm Tiêm Tiêm mà đưa ra từ hôn nhục nhã cô, mà là ôn nhu hôn cô như vậy, không cho cô bị bất cứ ủy khuất gì. Hắn sẽ sủng ái cô đến vô độ, người nào chọc vào cô hắn diệt người đó, bao gồm cả Lâm Tiêm Tiêm. Hắn chỉ biết cảm thấy hứng thú với thân thể của cô, sẽ không chạm qua cô gái nào khác...... Nhưng mà, kết quả lại là tương phản, cô đang dần dần hít thở không thông dưới cái hôn ôn nhu của hắn.
"Thật đúng là trai tài gái sắc!" Bên cạnh là tiếng chúc mừng của mọi người, âm thanh nhẹ nhàng vỗ tay, đều chờ mong người đẹp số 64 cởi bỏ tấm rèm che kín trước mặt, để Mộ thị trưởng công bố danh tính cô gái này!
Nhưng khi ánh đèn vừa tắt, tiết mục hôn môi đính ước chấm dứt, Mộ Dạ Triệt sắp công khai mối quan hệ cùng Cổ Dư ở trước mặt mọi người, Cổ Dư đang hít thở không thông lại đẩy mạnh Mộ Dạ Triệt đang ôm chặt mình ra, đụng ngã ly rượu ở bên cạnh mà chạy ra ngoài!
Mộ Dạ Triệt bị cô đẩy ra thì có chút kinh ngạc, híp mắt lại, khó hiểu nhìn chằm chằm bóng dáng chạy bán sống bán chết của cô, không rõ vì sao cô gái này lại muốn chạy trốn như vậy?!
Vì sao không chịu công khai mối quan hệ giữa cô cùng hắn? Cô là vợ hắn, là phu nhân của thị trưởng, hắn cũng không vì thế mà cảm thấy mất mặt! Hơn nữa hắn tính tiếp tục ước hẹn, để cô cả đời này làm vợ của hắn!
Đông Húc ở một bên thấy Cổ Dư chạy ra ngoài, hắn liền đuổi sát theo, bảo người phụ trách của khách sạn đừng đuổi theo, để cho cô rời đi.
Bởi vì trong lòng Cổ Dư vẫn còn bị cắm một cây kim, Lâm Tiêm Tiêm vô cùng có khả năng ngóc đầu trở lại, việc này căn bản còn chưa có kết thúc, Cổ Dư tuyệt đối không chấp nhận Mộ Dạ Triệt dưới tình huống này! Mà bản thân Dạ Triệt lại tựa như không nghĩ thông đạo lý này, nghĩ rằng chiếm được thân thể của Cổ Dư, đó là nhận rõ ràng tâm của mình rồi, tính đáp lại Cổ Dư!
Điều này sao có thể được! Cho dù hắn có nhận rõ lòng mình, cảm thấy Cổ Dư có thể vẫn ở đó, nhưng Cổ Dư cũng không có khả năng ở tại chỗ chờ hắn!
Vì thế sắc mặt của Đông Húc âm trầm, lạnh lùng liếc Dạ Triệt một cái, chính mình xoay người ra ngoài tìm Cổ Dư!
---
truyenwiki1.com 14/12/2020.