Edit: Ramsessivy
Ở trong lòng Mộ Dạ Triệt, hắn vẫn thấy thẹn với Cổ Dư, từng thương tổn cô thật sâu! Nhưng mà hiện tại, càng thêm thật có lỗi với cô!
Ngoài việc đáp lại tình yêu của cô, hắn không biết nên lấy gì để bù đắp cho cô gái khiến tâm hắn loạn như ma! Nhưng hắn không thương cô, làm sao có thể vuốt lên vết thương trong lòng của cô được?!
Buổi tối, xe hắn chạy trên con đường chật chội của Cẩm thành. Những tòa nhà cao tầng trùng điệp hai bên đường, người xe nhốn nháo, bao nhiêu năm rồi vẫn là cái bộ dạng đèn đóm huy hoàng Bất Dạ Thành này, Mộ Dạ Triệt ngẩng đầu nhìn trời đêm, nhìn không thấy đêm đen, cảm nhận không được sự yên tĩnh, người lại ở trong dòng xe cộ chật chội, thậm chí còn có thể nhìn rõ mặt mỗi một người qua đường.
Loại đô thị mạnh mẽ này, khiến một lòng hắn càng thêm lo lắng, tinh thần không yên ổn.
Bởi vì sau chuyện này trở đi, hắn không thể khiến lòng mình yên tĩnh như nước được, trước mắt luôn hiện lên gương mặt của hai cô gái, nhớ tới trường hợp Lâm Tiêm Tiêm tự sát, cùng với Cổ Dư đau đớn phá bỏ thai nhi.
Cổ Dư là cô gái tàn nhẫn cỡ nào, thế nhưng lại lén phá bỏ đứa con của bọn họ!
"Thiếu gia, về nhà rồi." Tài xế lái xe vào Mộ trạch, đi tới mở cửa xe cho hắn, "Thiếu gia."
Nhưng mà đang lúc hắn bước một chân dài xuống xe, chú Tiền quản gia Mộ gia bỗng nhiên vội vàng chạy vọt ra từ phòng khách, trước khi làm kinh động lão gia thái thái, đi đến bên cạnh Mộ Dạ Triệt nói nhỏ giọng nghiêm túc: "Thiếu gia, hôm nay có một cô gái trẻ tuổi đến đây tìm ngài, cô ấy nói mình là Lâm Tiêm Tiêm."
Tất cả mọi người ở Mộ gia đều biết Lâm Tiêm Tiêm cùng thiếu gia có quan hệ gì, bởi vậy chú Tiền quản gia biết rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, tự mình lén đuổi cô gái này đi, không báo cho Mộ bí thư!
Từ trưa đến nay, mộ bí thư dưỡng bệnh cùng Mộ thái thái cũng không biết, Lâm Tiêm Tiêm từng đến gõ cửa thăm nhà nhưng bị ông chặn ngoài cửa! Dù sao Tiền quản gia sợ hãi cô gái này sẽ kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến Mộ bí thư, không dám dẫn sói vào nhà, vẫn chờ thiếu gia về!
"Thiếu gia, Lâm Tiêm Tiêm nói cô ấy sẽ chờ ngài ở nhà hàng bên bờ biển mà hai người từng ăn trước kia, mặc một bộ váy đỏ, áo khoác đỏ, đã đi được hai giờ." Tiền quản gia lại nói, thật cẩn thận đánh giá sắc mặt của thiếu gia, "Trước mắt lão gia còn chưa biết Lâm tiểu thư từng gõ cửa đến thăm, thiếu gia cho rằng nên làm thế nào? Chú Tiền thật sự không biết xử lý chuyện này, chỉ có thể mời cô ấy đi về trước."
Gương mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dạ Triệt từng hiện lên chút khiếp sợ, nghe vậy hơi hơi nheo lại mắt, cảm thấy kinh ngạc vì Lâm Tiêm Tiêm tìm đến cửa nhà! Nhưng ngay sau đó, đôi mắt hắn bình tĩnh, nhìn chú Tiền mà nói: "Vì sao không mời cô ta vào nhà?"
Váy đỏ áo đỏ, cùng áo khoác, đúng là cô gái mặc đồ đỏ hắn đã gặp ở trên núi ngày đó!
Nhưng hắn chắc chắn cô gái này không dám đi vào Mộ gia, chính là muốn xuất hiện ở cửa nhà Mộ gia, khiến cho hắn chú ý!
Cô ta muốn nói cho hắn biết, Lâm Tiêm Tiêm còn sống sao?
Mà hắn đã biết được Lâm Tiêm Tiêm chết đi mà sống lại rồi, quả nhiên là còn sống, cô gái này quả thật là dụng tâm lương khổ!
"Thiếu gia, chú Tiền không dám." Tiền quản gia hơi hơi cúi đầu.
"Lần sau nếu cô ta lại đến, tự mình mời cô ta vào nhà." Mộ Dạ Triệt lạnh giọng chỉ đạo, trịnh trọng giao nhiệm vụ hạng nhất cho chú Tiền, môi khẽ mở, mắt híp lại, "Ngoài việc mời cô ta vào nhà uống trà, tốt nhất hỏi cho kỹ lai lịch của cô ta! Tôi không thích có người cố ý giả mạo Lâm Tiêm Tiêm, ở trước mặt tôi giả thần giả quỷ!"
Lâm Tiêm Tiêm
Hắn không có thời gian đùa giỡn với Lâm Tiêm Tiêm giả này, cô gái sứt sẹo này hành động rất vụng về!
"Vâng, thiếu gia, tôi sẽ điều tra rõ ràng." Chú Tiền vội vã đi theo phía sau hắn, lại nói: "Hiện tại cô ta đang chờ ở nhà hàng bên bờ biển, thiếu gia có đến theo hẹn hay không?"
"Phái người đi qua." Mộ Dạ Triệt đang đi thẳng vào phòng khách, rõ ràng không hứng thú với chuyện này. Giờ phút này, hắn đang cởϊ áσ khoác trên người mình, vừa quay đầu lại lạnh giọng ra lệnh, trong đôi mắt bỗng nhiên hiện lên một tia cân nhắc, "Có thể bắt được cô ta là tốt nhất. Nếu cô ta mặc quần áo của Lâm Tiêm Tiêm, vậy nhất định sẽ có liên hệ gì đó cùng Lâm Tiêm Tiêm. Có lẽ tôi có thể điều tra xem rốt cuộc cô ta muốn làm cái gì."
Xác thực, cô gái thần bí kia ăn mặc quần áo của Lâm Tiêm Tiêm, vậy nhất định sẽ có mối quan hệ chặt chẽ cùng Lâm Tiêm Tiêm! Chẳng lẽ cô gái này không biết Bạch Khiết đã xuất hiện bên cạnh hắn sao!
"Thiếu gia, lão gia xuống lầu." Chú Tiền vội vàng nhận áo khoác của hắn, treo lên giá áo, lại vội vàng đi tới, đẩy xe lăn cho Mộ bí thư, cười nói: "Lão gia, rốt cuộc thiếu gia đã về, ngài cũng nên thả lỏng. Cổ tiểu thư nhất định sẽ không có việc gì."
Sắc mặt Mộ bí thư không có vẻ vui mừng, nâng nâng tay, run rẩy mà nói: "Cổ Dư không về nhà, ta thật sự không yên lòng. Mấy ngày nay ta đột nhiên mơ thấy Cổ nha đầu rời nhà ra đi, ở bên ngoài lại bị thương, nhưng không về nhàđược, ôi." Ông đau lòng cô con gái này, lại quay đầu nhìn con trai tuấn lãng, tiếng nói khàn khàn mang theo trách cứ:
"Dạ Triệt, quả thật Cổ Dư ở lại nhà bạn của mình sao? Vì sao đã nhiều ngày rồi mà còn chưa về nhà? Con nói xem con lại chọc Cổ Dư giận phải không?!" Ngoài việc tránh né Dạ Triệt, Cổ Dư còn có lý do gì trốn ở chỗ người bạn! Thân là người đứng đầu gia đình, ông thật đúng là không biết giải quyết mối quan hệ của cặp đôi oan gia này như thế nào!
Mộ Dạ Triệt cao ngất đi đến gần cha mình, trấn an ông: "Cổ Dư không có việc gì, vài ngày nữa sẽ trở lại......"
"Dạ Triệt, con nói thật cho mẹ biết, có phải Cổ Dư rời nhà dọn ra ngoài ở phải không?!" Dạ Triệt đang nói, trên lầu, đột nhiên truyền đến âm thanh lo lắng chất vấn của Mộ thái thái, âm thanh bén nhọn cắt đứt giọng nói nhỏ của Dạ Triệt, "Con phái người ra ngoài tìm Cổ Dư nhiều ngày như vậy đều không tìm được, nhất định là dọn ra ngoài ở rồi đúng không? Rốt cuộc hai người đang làm cái gì vậy!"
Mộ thái thái vô cùng đau đớn từ trên lầu chạy xuống, bỗng nhiên bắt lấy vạt áo của con, hung hăng đánh lên vai hắn, "Hai đứa con đúng là một cặp đôi oan gia, không ngừng tra tấn nhau, cho nhau bực bội! Vậy vì sao lại không ở cùng nhau đi! Dạ Triệt, tâm của con là tảng đá sao? Vì sao Cổ nha đầu làm nhiều điều như vậy mà vẫn không tan chảy được con! Con đúng là khiến mẹ tức chết rồi! Khiến mẹ tức chết rồi!"
Mộ Dạ Triệt bị mẹ đánh vai, cũng không có tức giận, biết mẹ chính là giận dỗi tạm thời, lần đầu tiên dùng nắm đấm mà phát tiết lên người hắn như vậy, là vì cảm thấy lo lắng cho Cổ Dư, liền nói bình tĩnh: "Hiện tại con không có khả năng ở cùng một chỗ với Cổ Dư, con không thể lại làm cô ấy tổn thương."
"Nhưng hiện tại cô ấy lại đột nhiên mất tích chỉ vì con!" Mộ thái thái kích động bắt đầu rơi nước mắt, đánh chửi con đã không thể khiến bà hả giận, mà là bụng đầy chua xót cùng lo lắng, "Con không lo lắng cô ấy sẽ xảy ra chuyện sao? Thanh Vận nói, một ngày trước hai người còn ở chung một chỗ, ngày hôm sau con liền mặc kệ bỏ cô ấy lại, thả cô ấy một mình ở nơi đó! Cho dù hiện tại cô ấy không phải là vợ của con, nhưng con cũng phải có trách nhiệm người nhà với cô ấy! Sao con có thể bỏ cô ấy lại một mình ở nơi đó, cô ấy sẽ nghĩ như thế nào? Con nên đưa cô ấy về nhà trước để cô ấy không phải suy nghĩ miên man! Hai cái đứa này thật đúng là khiến người ta nát hết cả lòng, tra tấn lẫn nhau, cũng tra tấn người bên cạnh mình! Mẹ và ba của con cũng muốn lên cơn đau tim......"
Mộ Dạ Triệt bắt đầu nhíu mày, nhìn mẹ đang kích động, lại nói: "Mẹ, con có thể thông cảm cho tâm tình của mẹ, nhưng đối với Cổ Dư và con mà nói, cái cô ấy cần không phải là đồng tình, cái con cần cũng không phải vì áy náy mà cưới cô ấy."
"Cái này mẹ biết! Chuyện tình cảm của hai người thì ba và mẹ đã sớm mặc kệ, con muốn thế nào thì làm thế đó! Ba mẹ tuyệt đối sẽ không nhúng tay!" Mộ thái thái nước mắt nước mũi nhìn con, đã sớm đoán trước con sẽ nói ra những lời này, lại bỗng nhiên kích động cầm lấy tay con, hai mắt mông lung đẫm lệ mà nói:
"Điều mẹ lo lắng là cô ấy xảy ra chuyện gì! Mẹ biết dưa hái xanh sẽ không ngọt, sẽ không can thiệp vào hai người nữa, sẽ tôn trọng sự lựa chọn của hai con. Nhưng hiện tại Cổ Dư mất tích, con không lo lắng cô ấy xảy ra chuyện gì sao? Nói thế nào, con cũng không thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến cô ấy tổn thương thêm nữa."
Mộ Dạ Triệt thì nhẹ nhàng hất tay mẹ ra, mặc mẹ đang khóc lóc phát tiết, nhìn ba mà nói: "Con sẽ xử lý tốt mối quan hệ với Cổ Dư, xin đừng lo lắng."
Sau đó xoay người lên lầu, lẳng lặng trở về phòng của mình.
Một buổi tối này, Mộ trạch có vẻ im lặng chưa từng có trước nay, tất cả mọi người đều ngửi được một loại quan hệ hoàn toàn chuyển biến trầm trọng giữa thiếu gia cùng Cổ tiểu thư, ai cũng không dám nói lại rằng thiếu gia cùng Cổ tiểu thư là trời sinh một đôi, mà bắt đầu chấp nhận chuyện hai người là bạn bè bình thường. Huống hồ, hiện tại Cổ tiểu thư mất tích, thiếu gia lại im lặng ở trong phòng xử lý chuyện của mình, không vội cũng không loạn, đủ thấy mối quan hệ bình thường giữa hai người!
Ngày hôm sau, người Mộ Dạ Triệt phái đến bờ biển quay trở về, báo kết quả cho hắn, Lâm Tiêm Tiêm giả này cũng không có xuất hiện ở nhà hàng bên bờ biển, vô cùng có khả năng rời đi trước, phòng bị bọn họ.
"Nếu là vậy, mặc kệ cô ta." Mộ Dạ Triệt nói lạnh nhạt, đang đứng trước tấm gương to cài nút áo, mặc vào áo len, "Tình hình bên Thụy Sĩ thế nào rồi?"
"Thưa thiếu gia, Bạch tiểu thư đã an toàn tới Thụy Sĩ, tất cả đều thuận lợi. Nhưng sau khi Bạch tiểu thư trở lại Thụy Sĩ, đột nhiên bên kia xuất hiện chút tình huống, Dịch Phong nửa đường phải quay lại Thụy Sĩ, đang xử lý."
"Tình huống gì?" Mộ Dạ Triệt dừng động tác đeo đồng hồ một chút, rõ ràng tiếng lòng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nhíu mày.
"Sau khi Bạch tiểu thư trở lại Thụy Sĩ, nhưng không có đi gặp Phó Minh Khải, biến mất, tựa như quan hệ với Phó Minh Khải không sâu, hai người chỉ là quen biết sơ. Bởi vậy Dịch Phong nghi ngờ, bệnh viện Thụy Sĩ vô cùng có khả năng báo sai tin tức, khiến Dịch Phong lầm đường, hiện đang điều tra rõ ràng lại, điều tra thân phận của Bạch tiểu thư này. Thiếu gia, Phó Minh Khải này khả năng cũng đang thả sương thả khói, đang dẫn chúng ta đi nhầm đường. Dù sao với mấy tháng thời gian này, Lâm tiểu thư tự sát bệnh nặng không có khả năng khôi phục nhanh như vậy! Bạch tiểu thư thoáng nhìn lại thật khỏe mạnh!"
Mi tâm của Mộ Dạ Triệt đã muốn nhíu lại một cục, đột nhiên thân hình cao to đứng lên, lớn tiếng lạnh giọng: "Lập tức điều tra Lâm Tiêm Tiêm giả này, tra ra tất cả hành tung của cô ta, nhất định, không thể buông tha cô ta!"
Bóng dáng màu đỏ đó xuất hiện, quả nhiên là đang dẫn đường để hắn phát hiện sự tồn tại của Lâm Tiêm Tiêm!
Lâm Tiêm Tiêm quả thật không có chết, quần áo của cô cũng không có trở thành di vật hỏa táng theo, vẫn mặc trên thân hình hao gầy như cũ! Cô càng không có khả năng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy lại chỉnh dung thành dáng vẻ của Đại Lận, thậm chí âm thanh cổ họng đều không ảnh hưởng gì!
Tất cả điều này, quả thật tới rất quỷ dị!
Mộ Dạ Triệt
Hắn híp mắt lại, nhíu mày suy tư một lát, sau đó nhanh chóng cúp máy, thân hình cao to xoải bước ra khỏi phòng, tính ra ngoài.
Mà dưới lầu, dĩ nhiên lại vô cùng náo nhiệt, phòng khách to như vậy trải qua một đêm đầy lo lắng, lại tràn ngập tiếng nói cười. Thì ra một người mất tích nhiều ngày đã quay lại, bị người của Mộ Dạ Triệt đón về từ Tây Đường.
Cô không thể không trở về, mặc dù muốn tiếp tục du ngoạn ở Tây Đường, trải qua những ngày nhàn nhã, Mộ Dạ Triệt cũng không cho phép cô ở lại tại một nơi xa như vậy, sớm đã phái người theo dõi nhìn chằm chằm cô! Vì thế Mộ Dạ Triệt đêm qua đi về trước, sau đó, vệ sĩ mặc áo thường của hắn "Áp giải" cô trở về, đưa cô đến Mộ trạch!
"Cổ nha đầu, cuối cùng con cũng quay lại! Nhiều ngày không gặp như vậy, ta và ba con đều muốn điên lên rồi." Mộ thái thái nắm chặt lấy tay cô, hốc mắt đỏ một vòng, sợ cô lại đột nhiên mất tích, "Mấy ngày con không ở nhà, đêm nào ba con cũng gặp ác mộng, cứ lo lắng con ở bên ngoài xảy ra chuyện gì. Hiện tại quay lại là tốt rồi, đã quay lại là tốt rồi."
Bà gắt gao nắm tay Cổ Dư, vỗ nhẹ nhẹ, cuối cùng cục đá nặng nề trong lòng bà cũng rớt xuống.
"Bác gái, mấy ngày nay chị Cổ Dư ở cùng một chỗ với cháu! Tụi cháu đi chơi ở Tây Đường, cháu vừa mới đưa đoàn đi du lịch về!" Đỗ Thị Na ở bên cạnh trả lời ngọt ngào, đau lòng vội vàng đỡ lời cho chị mình, mắt to liếc liếc thân ảnh cao dài trên lầu, lại nói ám chỉ: "Chị Cổ Dư nhà cháu lần này bị tổn thương cũng không nhẹ, bác gái nên bồi bổ cho chị nhiều một chút. Ngoài thân thể ra, còn có một lỗ thủng trong tim, máu chảy đầm đìa, đều là do người nào đó tác oai tác quái, thật là xấu xa!" Hừ!
Mộ thái thái hơi hơi sửng sốt, biết tiểu nha đầu này đang thầm mắng Dạ Triệt trên lầu, liền kéo Cổ Dư qua một bên, trước mắt đưa Cổ Dư về phòng nghỉ ngơi, cười, "Cổ Dư, lần này đi chơi có vui vẻ không? Sao không gọi mẹ và ba đi cùng? Mỗi ngày ba con đều ngóng trông ra ngoài du lịch, cổ đã dài như con tuần lộc. Mẹ nói thân thể ông còn chưa khỏe lên, làm sao lại đi ra ngoài được, Cổ nha đầu nhà chúng ta có sức khỏe rắn chắc, chờ ông dưỡng bệnh cho thật tốt lại cùng Cổ nha đầu ra ngoài đi du lịch!"
Cổ Dư đang đi qua bên người mộ Dạ Triệt, thấy Mộ thái thái cố ý chọc cho cô vui, liền cười ha ha, thật sự không thể tưởng tượng được dáng vẻ uy nghiêm của Mộ bí thư lại trở thành tuần lộc cổ dài, Mộ thái thái khoa trương rồi, "Mẹ, mẹ cứ đùa!"
Có lẽ Mộ bí thư ở sau cũng bị tức đến phẫn nộ, quở trách vợ mình nói hươu nói vượn, nhưng mà, thật vui vẻ, thật suиɠ sướиɠ!
Đỗ Thị Na thì vô cùng có thành kiến với Mộ gia bọn họ, lại trừng mắt liếc nhìn thiếu gia tuấn mỹ có ý chí sắt đá một cái, giả bộ cười, "Thiếu gia, xin nhường đường một chút, ngài đang chắn đường chị Cổ Dư nhà tôi!"
Mộ Dạ Triệt không có cảm thấy tức giận với tiểu nha đầu vô lý này, thân hình cao to hơi hơi nghiêng đi, để ba người phụ nữ đi qua trước mặt hắn.
Hắn đi xuống cầu thang, chuẩn bị ra ngoài, nhưng Mộ bí thư dưới lầu kêu hắn lại, "Buổi tối, cùng Cổ Dư đi nghe hòa nhạc, ba đã lấy vé vào cửa cho hai người."
"Ba, hiện tại con có việc." Mộ Dạ Triệt chậm rãi quay đầu lại.
"Chuyện của con có thể quan trọng hơn việc nhận lỗi với Cổ Dư sao?" Mộ bí thư bảo chú Tiền đẩy xe lăn của ông về phía này, nói lời thấm thía thật lòng, nhìn chính con mình, "Từ lúc con bay trở về, tất cả ân oán đã giải quyết xong. Hiện tại ngoài việc bù đắp cho Cổ Dư, quay lại làm chính mình, tốt nhất con đừng làm mọi chuyện phức tạp thêm. Hiện tại con có thể lấy thân phận bạn bè để bù đắp cho Cổ Dư, chứ không phải có ý định phân rõ mối quan hệ cùng cô ấy, không thể không để ý không hỏi han cô ấy. Nay Cổ Dư, sẽ không còn ảo tưởng si tâm với con, đừng có đương nhiên cho rằng cô ấy còn có thể động tâm với con! Mà con, cho dù là lý do gì, đều phải cho Cổ Dư một lời xin lỗi thành khẩn!"
Mộ Dạ Triệt nhìn chú Tiền phía sau Mộ bí thư, mày kiếm nhíu lại.
Quả nhiên Tiền quản gia cúi đầu, xấu hổ mà nói: "Thiếu gia, thì ra ngày hôm qua khi Lâm tiểu thư ấn vang chuông cửa, lão gia đã biết. Lão gia ngồi trên lầu hai đã nhìn thấy Lâm tiểu thư ở cửa, sớm biết được Lâm tiểu thư đến gõ cửa thăm nhà. Thiếu gia, ý của lão gia thật rõ ràng, ông không đồng ý cho thiếu gia cùng Lâm tiểu thư hẹn hò kết giao."
Mộ Dạ Triệt nghe vậy cười lạnh một tiếng, nheo mắt nhìn người cha uy nghiêm mình: "Cho tới bây giờ, con sẽ không để Lâm Tiêm Tiêm chính thức trở thành bạn gái của mình. Bởi vì, cho tới nay con chưa từng tìm được cô ấy, có khả năng cô ấy chết thật rồi!"
"Dạ Triệt." Mộ bí thư nâng nét mặt già nua đầy nghiêm khắc của mình, im lặng nhìn con, "Ba nói lời này, chính là để con có hành động thực tế đi về phía Cổ Dư mà nhận lỗi, chứ không phải con mở miệng nói câu "Thật xin lỗi"! Cho dù hiện tại con có mời cô ấy đi nghe hòa nhạc, cô ấy cũng chưa chắc đồng ý với con! Nhưng lần này con vì cái gì lại đi đến tận nơi xa xôi đó để tìm cô ấy quay về, cô ấy lại có vẻ suy yếu như vậy, hay chính là giữa hai người đã xảy ra chuyện gì? Mà thái độ của con thế nào? Chẳng lẽ thái độ của con chính là, gấp gáp đi ra ngoài tìm kiếm Lâm Tiêm Tiêm này, sau đó trước mặt Cổ Dư, đem cưới Lâm Tiêm Tiêm vào cửa?"
Đối mặt với tiếng quát lớn cuối cùng của ba mình, Mộ Dạ Triệt hơi hơi sửng sốt, thế này mới ý thức được giờ phút này chính mình đang vội vàng tìm kiếm chân tướng của Lâm Tiêm Tiêm!
Đôi mắt hắn hiện lên vẻ xấu hổ, chậm rãi dời khỏi ánh mắt nhìn chăm chú của ba mình, nhìn ngoài cửa nói giọng khàn khàn với ông: "Có một số việc, Cổ Dư phải học cách chấp nhận. Hiện tại con có thể không đi tìm kiếm Lâm Tiêm Tiêm, cũng có thể xem như Lâm Tiêm Tiêm không tồn tại, nhưng, con cùng Cổ Dư vĩnh viễn sinh hoạt cùng nhau, sinh hoạt tại Mộ gia, cô ấy phải chấp nhận sự thật rằng con không thương cô ấy. Cho dù hôm nay không có Lâm Tiêm Tiêm, ngày mai cũng sẽ có cô gái khác."
"Bởi vậy Dạ Triệt, con phải để cho Cổ Dư tìm được hạnh phúc của mình, sau đó mới có thể tìm kiếm Lâm Tiêm Tiêm này rồi cưới cô ta vào cửa!" Mộ bí thư lạnh lùng nói, trong ánh mắt tang thương lóe ra vẻ sắc lạnh, cũng lóng lánh đau lòng, bất đắc dĩ nhìn vẻ bề ngoài xuất chúng của con,
"Ba biết hiện tại con thật sự bồi hồi, thật có lỗi với cái cô Lâm Tiêm Tiêm đã tự sát vì con, vội vàng đi tìm cô ta, bởi vậy ba sẽ không phản đối con chính thức cho cô ta một cái danh phận. Nhưng hiện tại, Cổ Dư bị tổn thương sâu sắc mới là người Mộ gia chúng ta có lỗi nhất. Con không thể để cô ấy nhìn thấy con hạnh phúc, ba hi vọng con có thể xử lý thích đáng mối quan hệ giữa con và Lâm Tiêm Tiêm, đây mới là phương thức tốt nhất để con không đả thương cô ấy!"
Mộ Dạ Triệt nghiêng mặt, ánh mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, mày kiếm nhíu lại, góc nghiêng khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, bỗng nhiên cười nói: "Ba, con sẽ đợi Cổ Dư tìm kiếm hạnh phúc của chính mình, sau đó mới đi điều tra chuyện Lâm Tiêm Tiêm còn sống. Thật cám ơn ba vừa rồi đã giữ chân con lại!"
---
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn ba, ánh mắt mang theo ý cười tự giễu, miệng nói lời trào phúng, "Vừa rồi, chính là quá vội vàng!" Hắn cười tự giễu, cầm lấy áo khoác, xoay người quay trở lại trên lầu!
Đúng là, nếu vừa rồi ba không có giữ chân hắn lại, hắn sẽ vì chân tướng của Lâm Tiêm Tiêm mà vội vàng ra ngoài, đả thương Cổ Dư mà không hề biết!
Hắn cũng không tính để Cổ Dư nhìn thấy hắn hạnh phúc, tuyệt đối không!
---
truyenwiki1.com 25/3/2021.
(Editor: Rồi nhân tính cũng không bằng trời tính.)