Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ramsessivy.

Chuyện Từ Thanh Huyên ngã xuống từ trên sân khấu, phát sinh thật đột nhiên.

Tất cả mọi người đều không có đoán được, vốn từ một bữa tiệc đính hôn mang đến điều bất ngờ thần bí, thế nhưng lại biến thành tai ương máu me.

Vì thế lúc này Từ Thanh Huyên được đưa đến bệnh viện, một nhà Mộ bí thư sợ tới mức toàn bộ đều đến đây thăm cô, sợ xuất hiện điều gì sơ suất.

Bản thân Từ Thanh Huyên thì có vẻ suy yếu, chảy một đống máu, khiến Lí Mỹ Thắng sợ tới mức mặt mày trắng bệch, vẫn canh giữ ở cửa phòng cấp cứu.

Thời gian cấp cứu giằng co rất nhiều giờ, cho đến sáng hôm sau, đèn phòng cấp cứu mới tắt, bác sĩ tận tâm hết sức mình báo cho mọi người biết: Thai phụ đã được cứu sống, nhưng đứa bé phải đưa vào lồng giữ ấm, sinh non, có khả năng không giữ được, mong mọi người chuẩn bị tâm lý thật tốt.

"Trời ơi!" Mộ thái thái với sắc mặt tiều tùy kêu lên một tiếng sợ hãi, thiếu chút nữa ngất xỉu.

Giờ phút này bà không chỉ có đau lòng cháu nội của mình, hơn nữa còn không thể chấp nhận được rằng Cổ nha đầu thiếu chút nữa gϊếŧ chết đứa cháu nội này của mình!

Sao Cổ nha đầu lại ác độc đến như vậy, lại đem Lâm Tiêm Tiêm đang mang thai đẩy xuống dưới!

Cho dù là xuất phát từ loại nguyên nhân nào, không cam lòng hoặc là ghen tị, Cổ nha đầu cũng không nên thương tổn Lâm Tiêm Tiêm nha! Cổ nha đầu là đang báo thù trong buổi lễ đính hôn sao?

So với sự kích động của bà, Mộ bí thư cùng Mộ Thanh Vận ngược lại có vẻ bình tĩnh, Thanh Vận lấy tay vỗ vỗ lên lưng của bà, "Mộ thái thái, có lẽ Cổ nha đầu chính là không cẩn thận đụng phải Thanh Huyên, chứ cô ấy không phải cố ý, chúng ta đừng hiểu lầm cô ấy như vậy." Cổ Dư luôn luôn làm việc ở nơi giao dịch, sao lại vô duyên vô cớ chạy tới nơi này hãm hại Lâm Tiêm Tiêm được? Chắc là một hồi hiểu lầm mà thôi.

Mộ Thanh Vận

"Nhưng lúc đó nó cũng không có giải thích gì!" Mộ thái thái ngẩng đầu, nước mắt nước mũi thương tâm khóc thút thít, cảm xúc còn chưa thoát khỏi từ sự việc đêm qua, "Nếu lúc đó nó giải thích, có lẽ chúng ta còn có thể tin là do nó không cẩn thận. Nhưng cái gì nó cũng không có nói, cứ như vậy mà rời đi, còn cười nữa! Nó không phải là Cổ nha đầu mà chúng ta biết......"

"Nhưng mà tình huống lúc đó cũng rất hỗn loạn, cô ấy không có cách nào để giải thích." Mộ Thanh Vận ở một bên an ủi mẹ kế, chính mình cũng không có cách nào giải thích với mọi người. Bởi vì tối hôm qua Cổ Dư cứ như vậy rời đi, không có nói một câu nào, cứ vậy rời khỏi tầm mắt của mọi người, cảm giác thật quỷ dị, cũng khiến người ta bất an.

"Được rồi." Mộ bí thư ngồi trên xe lăn nhăn mày lại, để vợ đừng khóc lóc nữa, đôi mắt nghiêm khắc cùng đau thương, sắc mặt ám trầm, nhìn chằm chằm Lâm Tiêm Tiêm ở trên giường bệnh, "Nếu sự việc đã muốn xảy ra, vậy để nó qua đi. Cổ nha đầu lúc đó không có giải thích, có lẽ là có nỗi khổ riêng. Dù sao, lúc ấy tất cả mọi người đều nhìn thấy nó đẩy ngã Từ Thanh Huyên."

"Ba, Cổ Dư không phải là người như thế!" Thanh Vận lập tức lớn tiếng phản đối, cũng đứng lên, cảm thấy cần thiết phải giúp Cổ Dư làm sáng tỏ sự việc, "Cỏ lẽ chính là không nghĩ rằng sẽ va phải nhau, ngay cả chính cô ấy cũng không biết Từ tiểu thư đứng ở bên cạnh! Cô ấy ở cùng chúng ta lâu như vậy, chẳng lẽ mọi người còn chưa tin cô ấy sao? Lòng của cô ấy không có ngoan độc như vậy!"

Thật ra chính cô càng không nói thêm gì! Bởi vì cô tin tưởng Cổ Dư sẽ không phạm phải sai lầm hồ đồ như vậy, nhưng cố tình Cổ Dư chính là đẩy ngã Lâm Tiêm Tiêm xuống!

"Ba biết." Mộ bí thư ai thán một tiếng, có vẻ bất đắc dĩ, "Chúng ta vẫn tin tưởng Cổ nha đầu sẽ không làm chuyện gì sai, nhưng với chứng cứ trước mặt, chính Cổ Dư cũng không giải thích gì."

"Mộ bí thư, chúng tôi đã gọi cảnh sát đến giải quyết chuyện này." Nghe thấy âm thanh này, vợ chồng Lí Mỹ Thắng ở đối diện chậm rãi đi tới bên này, khách sáo nhìn Mộ bí thư ngồi trên xe lăn, trên mặt mang theo một tia tức giận, "Tuy rằng Dạ Triệt không muốn truy cứu chuyện này, nhưng Thanh Huyên bị thương nặng như vậy, Từ gia chúng tôi nhất định sẽ truy cứu chuyện này. Hiện cảnh sát đang truy tìm Cổ tiểu thư kia, nghe nói sau chuyện này xảy ra cô ta đã mất tích, có thể là chạy án."

"Mất tích?" Một nhà Mộ bí thư đồng thời đều nhíu mày.

"Trước mắt còn không biết cô ta đi nơi nào, nhưng xe cùng người của cô ta đã biến mất, có thể là đã lái xe lẩn trốn." Vợ chồng Lí Mỹ Thắng lại giải thích cho bọn họ, trước khi tiến vào phòng bệnh của Từ Thanh Huyên đang nguy kịch, bọn họ lại quay đầu nói nghiêm túc: "Nếu cô ta lái xe chạy trốn, như vậy chúng tôi nhất định sẽ để cảnh sát đuổi bắt cô ta. Tối hôm qua chúng tôi nể mặt Dạ Triệt, mới để cô ta bước chân ra khỏi khách sạn. Nhưng hậu quả khi làm như vậy, chính là để cho cô ta chạy án, lại thương tổn Từ Thanh Huyên."

Hai vợ chồng nghiêm mặt, thật hối hận tối hôm qua không có ngăn họ Cổ này lại, bởi vậy bọn họ hơi có một ít ý kiến đối với Mộ Dạ Triệt, không rõ vì sao con rể lại thiên vị hung thủ như vậy! Lập tức bọn họ theo con gái đi vào phòng bệnh, canh giữ bên cạnh giường bệnh của con gái, từ chối nhận bất kì cuộc phỏng vấn nào.

Ngoài cửa, một nhà Mộ bí thư cũng cảm thấy khiếp sợ vì tin tức Cổ Dư mất tích, không ai nói gì.

Chẳng lẽ, Cổ Dư thật sự bị tin tức Dạ Triệt đính hôn kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến mất đi lý trí sao?! Ngoài chuyện tối hôm qua đi ra khỏi khách sạn như không có chuyện gì, hôm nay còn biến mất không còn một mảnh?

---

Thương thế của Lâm Tiêm Tiêm nói nặng không nặng, nói nhẹ cũng không nhẹ.

Tuy rằng bác sĩ từng tuyên bố, đứa bé có khả năng không giữ được, nhưng sau vài tiếng khi cô được cấp cứu, đứa bé cũng sống lại, tiểu bảo bảo nằm bên cạnh cô vài phút, sau đó tiếp tục được đưa vào lồng giữ ấm.

Vợ chồng Lí Mỹ Thắng, một nhà Mộ bí thư, toàn bộ đều thấy được đứa bé chào đời trước tiên.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của một đứa trẻ sơ sinh mới chào đời đầy nếp nhăn, lông tơ lộ rõ trên mặt, gương mặt nhỏ nhắn còn dính chút máu của mẹ, cái gì cũng không nhìn thấy, mọi người liếc mắt nhìn một cái, y tá lại đưa đứa bé vào lồng giữ ấm.

Ngay sau đó, mọi người thở ra một hơi thật mạnh, cục đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rớt xuống.

Hai tuần sau, Từ Thanh Huyên bình phục xuất viện, Mộ gia cùng Từ gia chính thức bắt đầu đính hôn, Mộ Dạ Triệt cùng Từ Thanh Huyên tổ chức lễ đính hôn long trọng ở khách sạn, hoàn thành bữa tiệc rượu, mời toàn bộ mọi người đến tham dự, cũng xác định ngày kết hôn.

Tuy rằng Lí Mỹ Thắng có chút bất mãn với lần xử lý trước kia của Mộ Dạ Triệt, nhưng đã bảo vệ được đứa bé, con gái Từ Thanh Huyên cũng không gặp trở ngại gì, chuyện này cứ như vậy gác qua một bên.

Bản thân Mộ Dạ Triệt thì có vẻ tâm sự thật mạnh, gương mặt tuấn tú hoàn mỹ không tỳ vết lại không hề phủ kín sự chờ mong, cũng không có thần thái sáng láng nhìn chăm chú Lâm Tiêm Tiêm nữa, mà là từ một đêm kia, ngược lại tâm tình có chút áp lực.

Một đêm kia, có một cô gái sau khi từ khách sạn này đi ra ngoài, chẳng những không có giải thích điều gì với bất kì ai, ngược lại còn biến mất, không hề gặp bất luận người nào.

Tuy rằng hắn sớm đã hoàn toàn buông tay đối với cô, hai người đều có cuộc sống riêng, nhưng sự việc lại liên quan đến hắn, cô lại đột nhiên xâm nhập như vậy, ở trước mặt mọi người, đẩy ngã Lâm Tiêm Tiêm từ trên cao xuống!

Trước loại tình huống này, hắn không muốn chú ý đến cô cũng không được.

Hắn rất muốn biết vì cái gì cô lại muốn làm như vậy, vì cái gì lại muốn để chính mình trở nên không chịu nổi như thế? Cứ sống như vậy không tốt sao? Cách hắn càng xa, cô sẽ tiến càng gần đến hạnh phúc của chính mình. Bởi vì hắn ngoài việc mang đến thương tổn cho cô, cũng không thể mang đến hạnh phúc cho cô. Hắn không hề nhúng tay chuyện của cô nữa, liền có thể cho cô một cuộc sống yên tĩnh.

Như vậy càng chạy càng xa, cô mới có thể quên đi những đau xót, thoát khỏi bóng ma, bắt đầu cuộc sống mới của mình.

Mà ngày hôm nay, thật sự là ngày đính hôn của hắn. Sau khi hoàn thành xong từng bước này, hắn sẽ kết hôn. Mặc kệ hắn có yêu hay là không thương người con gái mà hắn đã lựa chọn này, chỉ cần hắn đã lựa chọn cô ấy rồi, tâm của hắn sẽ dừng lại trên người một mình cô ấy. Đây là bất đồng duy nhất khi lựa chọn hai người con gái bị hắn thương tổn.

Bởi vậy hắn hi vọng, Cổ Dư tránh ở chỗ tối đừng làm gì khiến người ta lại thất vọng nữa, tất cả những gì cô làm cũng không thể chứng minh được điều gì với hắn, cô vẫn là Cổ Dư trước kia không thể khiến hắn động tâm, hắn cũng vẫn là hắn trước kia.

"Dạ Triệt, chuẩn bị xong chưa?" Lâm Tiêm Tiêm mặc lụa trắng mỉm cười đi ra khỏi phòng thay đồ, tuy rằng không đội khăn voan trên đầu, nhưng một thân lụa trắng vẫn khiến bản thân thanh lịch hết phần thiên hạ, chiếm hết sự nổi bật, giờ phút này cô đang nâng chiếc váy trắng, xoay vòng trước mặt hắn, "Thế nào?"

Lâm Tiêm Tiêm

Hình tượng bên ngoài, cô cùng Mộ Dạ Triệt mặc đồ âu màu trắng vô cùng xứng đôi, hai người này giống như hoa như ngọc, trở thành tiêu điểm chú ý của bữa tiệc, so với tấm ảnh cưới treo giữa hội trường bữa tiệc càng thêm chói lọi hơn.

"Hôm nay rất đẹp." Mộ Dạ Triệt nhìn thoáng qua Lâm Tiêm Tiêm mặc lụa trắng, thấy được sự xinh đẹp của cô, lập tức phủ thêm áo khoác cho cô, "Thân thể còn chưa khỏi hẳn, trước khi buổi lễ bắt đầu hãy mặc thêm áo khoác vào."

Tâm của Lâm Tiêm Tiêm ấm áp, lúc này phủ thêm áo khoác, xấu hổ ôm bên người hắn, cùng đợi buổi lễ bắt đầu.

Hôm nay bọn họ sẽ tổ chức buổi lễ đính hôn ở giáo đường, sau đó đến khách sạn, cùng tổ chức bữa tiệc rượu mời mọi người tham dự, bởi vậy đối mặt với giáo đường thần thánh này, cô hi vọng thần linh đừng trách cứ cô ích kỷ.

---

Cô chính là theo đuổi hạnh phúc của mình, chiếm được đoạn tình cảm mà chính mình muốn. Dù sao Mộ Dạ Triệt cố định lựa chọn cô, tâm của hắn dừng lại ở trên người cô, cho cô một tình yêu hoàn hoàn chỉnh chỉnh, như vậy cô cũng có thể cố định đáp lại hắn, cùng hắn hạnh phúc, cùng hắn tiếp tục đi tới.

Một lát sau, buổi lễ đính hôn sắp bắt đầu, Mộ Dạ Triệt lại đi gặp một người.

Chính xác mà nói, là đối phương yêu cầu gặp hắn, chờ trong phòng nghỉ.

Người tới chính là Cổ Ngạo đã lâu không gặp, Cổ Ngạo từ nước ngoài bay về tham dự lễ đính hôn của hắn, không hàn huyên cùng hắn, đầu tiên là đưa cho hắn một phần bệnh án, hai tròng mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm chú rể ngọc thụ lâm phong này, "Đây là bệnh án tai nạn xe cộ của Cổ Dư, xuất hiện tụ máu não, là di chứng của vụ tai nạn. Lúc ấy hẳn là người của con bé bay từ trong xe ra ngoài."

Cổ Ngạo

Phút chốc mặt của Mộ Dạ Triệt biến sắc, đôi mắt nhìn chằm chằm mấy tờ giấy bệnh án này, môi mân thẳng, híp mắt lại, không hề cử động một ngón tay.

"Bác sĩ nói khối máu tụ này đã chèn ép vào khoang đầu của con bé, dần dần khuếch tán." Cổ Ngạo mặt lạnh như băng sương đi vài bước vòng quanh hắn, cũng không có cho hắn một đấm, mà là tinh thần sa sút đau thương giống Mộ Dạ Triệt, nghiêng người nhìn ngoài cửa sổ, "Tôi cũng giống anh, thật sự là không thể không lo lắng cho đứa em gái này được. Nhưng cho đến khi nó bị tai nạn xe cộ, tôi mới biết được nó cũng không có bắt đầu một cuộc sống mới. Cho dù nó có bắt đầu theo đuổi cuộc sống mới của mình, nhưng chỉ cần nó ở mảnh đất Cẩm thành này, nó vẫn sẽ bị thương. Mà anh lại không hề biết rằng, lần này nó bị tai nạn xe cộ nghiêm trọng hơn so với sự tưởng tượng của chúng ta nhiều!"

Đột nhiên Cổ Ngạo nói lớn tiếng hẳn lên, không biết là đang giận chính mình, hay là giận Mộ Dạ Triệt, "Tôi là anh trai nhưng không quản được lòng của em gái, cho dù tôi có đem nó ra nước ngoài, lòng nó vẫn như cũ ở lại chỗ này, vẫn sẽ lén trở về! Lúc này đây, rốt cục nó cũng đã hết hi vọng, nhưng nó lại phải trả giá quá đắt! Nó xảy ra tai nạn xe, thật vất vả mới tỉnh lại được, nhưng khối máu tụ trong não lại chèn ép lên dây thần kinh thính lực của nó! Đây là biến chứng ảnh hưởng trực tiếp đến não của nó!"

"Vì sao lại không phẫu thuật?" Mộ Dạ Triệt cũng đột nhiên gào lên, gương mặt tuấn tú rốt cuộc cũng có cảm xúc, hoàn toàn bộc phát ra, trong đôi mắt như nhảy lên hai ngọn lửa, đó là ngọn lửa vô cùng lo lắng, "Nói cho tôi biết, hiện tại cô ấy đang ở đâu?!" Chết tiệt, thì ra cô ấy đã xảy ra tai nạn xe cộ!

Cổ Ngạo nheo mắt lại, ngược lại vô cùng tỉnh táo, "Tôi sẽ đưa con bé ra nước ngoài để phẫu thuật, đồng thời tôi cũng bớt chút thời gian để tham dự lễ đính hôn của anh cùng Từ tiểu thư này. Vốn tôi nghĩ rằng hai nhà Cổ Mộ không làm thành thông gia, ít nhất cũng có thể làm bạn, tuy rằng Cổ Dư đau lòng, nhưng không đến mức bị tổn thương thân thể. Mà đâu biết rằng có người ỷ vào trái tim kia của Cổ Dư, cũng không thèm để ý đến sự an nguy của nó! Xem như Cổ Dư yêu sai người rồi, lần này để cho nó hoàn toàn hết hi vọng cũng tốt!"

Trước khi đi, cuối cùng anh liếc mắt nhìn Mộ Dạ Triệt một cái, "Lần này xảy ra tai nạn xe cộ, là Cổ gia chúng tôi bao dung, cho Mộ gia anh không chịu trách nhiệm gì. Bởi vậy từ nay về sau, Cổ gia tôi cùng Mộ gia anh không còn bất kỳ mối quan hệ nào! Còn người mà âm thầm thương tổn Cổ Dư, sớm hay muộn tôi cũng khiến cô ta bị đánh lộ nguyên hình!"

Sau khi Cổ Ngạo mang theo người rời đi, Lâm Tiêm Tiêm đứng ở ngoài nghe lén được đẩy cửa đi vào, nhìn sắc mặt không hề thích hợp chút nào của Mộ Dạ Triệt, "Dạ Triệt, lễ đính hôn bắt đầu rồi."

Mộ Dạ Triệt hơi hơi đưa mặt qua, nhìn Lâm Tiêm Tiêm đang ôn nhu, "Để buổi lễ dừng lại."

Lâm Tiêm Tiêm sửng sốt, đứng tại chỗ không nói gì.

Mộ Dạ Triệt thì đi qua bên người cô, sau khi thông báo MC dừng buổi lễ đính hôn lại, chính mình thì cởϊ áσ vét trắng bên ngoài ra, mặc vào áo choàng màu đen, mắt híp lại, vội vàng chạy tới sân bay.

---

truyenwiki1.com 14/7/2021.

Nhấn Mở Bình Luận