Edit: Shyn
Anh thường xuyên đến nhà Tô thị trưởng, lấy cớ là giúp ông ấy xử lí một chút việc vặt, hoặc mang cho ông một ít văn kiện, số lần xuất hiện ở Tô gia còn nhiều hơn Đằng Duệ Triết. Nhưng mà lúc đó, căn bản Đại Lận không hề chú ý đến anh, toàn tâm toàn ý đổ dồn vào Duệ Triết, chẳng để thêm ai vào mắt.
Sau khi Tô thị trưởng gặp chuyện không may, anh không thèm để ý đến cha mẹ phản đối, tình nguyện đến làm việc cho Trâu bí thư, chờ đợi Đại Lận chấm dứt hình phạt ba năm, sẽ bắt đầu theo đuổi cô.
Bởi vì anh biết, bà nội Viên sẽ đem Đại Lận đến đó để chăm sóc, không để cho cô phải lưu lạc đầu đường xó chợ, cho cô một nơi cư trú...... Ngày đó, khi anh đến đón cô từ nhà lao, nhìn bóng dáng gầy yếu yêu kiều của cô, trong lòng anh chấn động đến mức vỡ vụn.
Trong mắt người ngoài, Đại Lận là tiểu thư con nhà quan, tính cách lại điêu ngoa ương ngạnh, ai dám ức hiếp cô, cô liền trả lại gấp bội. Cho nên lúc bị bắt nhốt vào ngục, những chuyện xấu xa đó ít nhiều cũng có người biết đến, dưới sự lên án và phẫn nộ của người khác, chắc chắn cô ăn không ngon, ngủ cũng chẳng an giấc.
Dù sao lúc thẩm phán Cẩm thành tuyên án, vốn phải xử án mười năm tù, nhưng lại phán ba năm, xem chừng lúc tuyên án đã có người phía sau châm trước.
Cho nên mọi người cứ nghĩ rằng, cuộc sống trong ngục của Đại Lận rất tốt, lúc rảnh rỗi thì sẽ phơi nắng đọc báo, nhàm chán quá thì đi tìm bạn tù để đánh người ta, kiểu gì cũng chẳng thay đổi được bản tính xảo quyệt; Hơn nữa Tô thị trưởng bị trừng phạt như thế rất đáng tội, tham quan là rất đáng chết…
Nhưng chẳng ai biết, bọn họ chỉ đang nghe chuyện sai rồi đồn bậy, mang một cô gái đơn thuần, cô độc ra nơi đầu sóng ngọn gió.
Đại Lận trải qua một tuổi thanh xuân không hề tốt đẹp, bởi vì quá mức ngây ngô, đụng phải một đám bạn chỉ biết ăn chơi trác tán, bọn họ quấn lấy Tiểu Đại Lận cô độc, dụ dỗ cô mua xe, mở tiệc chỉ để thoả mãn nhu cầu ăn chơi, phá phách nhà cô thành một bãi tha ma... Bọn chúng thường xuyên lấy xe Đại Lận ra ngoài chơi, chạy trốn cảnh sát ở khu biệt thự cao cấp xong đụng phải người ta, cũng chẳng thèm xin lỗi một câu... (tự hỏi lúc ĐL sa ngã, anh ở đâu? :/ Anh phải xuất hiện mới đúng =”= )
Nhưng đối mặt với những chuyện này, mẹ Tô cũng chẳng thèm khuyên can, chỉ ung dung nhâm nhi tách trà.
Sau khi xảy ra chuyện phóng hỏa, DiệpTố Tố bị bỏng nặng, thiếu chút nữa mất mạng; Đằng Duệ Triết vô cùng tức giận, không nể mặt Tô thị trưởng cầu hòa, trực tiếp đem bản án đến phiên toà!
Tiểu Đại Lận ở trước toà khóc đến toàn thân run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ đến mức trắng bệch, vừa khóc vừa thừa nhận mình đến tìm Diệp Tố Tố để uy hiếp, đả thương cô ta.
Mà luật trước tòa chẳng có một chút nhân từ, chẳng thèm để ý đến cô có trả lời thế nào. Trong lời nói lộ rõ khí thế bức ép người khác, chỉ cho phép cô nói có hoặc là không có, từng bước ép sát, làm cho cô sợ đến phát run.
Cho nên lời khai của Tiểu Đại Lận, dễ dàng được lí luận thành có âm mưu giết người nhưng không thành.
Có lẽ lúc cô cầm ngọn nến trên tay, đã không nghĩ rằng sẽ xảy ra hỏa hoạn thật, cũng vì trận hỏa hoạn đó mà tính cách tùy hứng của cô bị người ta bới móc, hết tội này đến tội khác, không ngừng tăng lên, nghe nhầm đồn bậy; Vì thế đến khi truyền ra bên ngoài, đã tạo thành một cô gái xấu xa độc ác.
Mà sau khi Diệp Tố Tố thoát khỏi cơn nguy kịch, cũng thừa nhận Đại Lận tấn công cô, đem sáp nóng đe dọa rằng nếu cô dám không nghe lời Đại Lận, lập tức sẽ nhận hậu quả khó lường.
Bằng chứng nhiều như thế nên chẳng thế chối cãi, sau đó chốt lại một câu, Đại Lận cố ý phóng hỏa giết người - tống thẳng vào tù.
Đại Lận ngang ngược ngày đó đã phải trả giá đắt như vậy.