“Cười cáỉ rẳm! Các cậu không đau chắc!”
Cảnh Hạo: “Được rồi, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi! Giáo quan đã nói trong nửa tháng này, thời gian ngủ mỗi tối không quá 4 tiếng!”
“Không biết ngày mai giáo quan sẽ dùng cách gì dày vò chúng ta, không nghỉ ngơi cho tốt, mai không chịu nổi, sẽ phải xách ba-lô rời khỏi đó!”
Mọi người nghe thế, tâm trạng vốn đang thả lỏng lại lập tức trở nên nặng nề.
Không sai!
Một ngày đã trôi qua, nhưng tất cả những gì xảy ra hỏm nay, e là cả đời họ cũng không quên.
4h sáng, một vài quả lựa đạn hơi được ném vào trong 2 nhà kho.
Các tân binh đều đang chìm sâu vào giấc ngủ sau ngày dài mệt nhoài.
Căn nhà kho vang vọng tiếng ngáy bất chợt nối lên toàn tiếng ho sặc sụa.
“Đậu má! Cháy nhà à? Mau chạy!’
“Cháy cái đầu cậu! Khói lửa đâu có cay mũi thế này, nước mắt tôi chảy quá trời! Đây là lựu đạn cay!”
“Đám chim già ném lựu đạn hơi cay vào chỗ chúng ta! F*ck!”
Các tân binh lần lượt bị đánh thức, nháo nhào chạy ra ngoài.
Thế nhưng người chạy ra đầu tiên lập tức ăn phải cán súng của Cao Tráng vào đầu!
“Trang bị đầy đủ mới được ra!”
“Cút vào trong!”
“Pang pằng pằng”.
Dứt lời, Cao Tráng liền bắn liên hồi vào khu vực cửa, mấy tân binh hoảng hốt chạy vào trong.
“Mẹ nó! Đám chim già, lão tử nguyền rủa con các người đi vệ sinh không có giấy! Ăn mì không có gói gia vị!”
Tản bỉnh vừa chửi vừa ho sặc sụa.
Cả nhà kho loạn cào cào, tân binh liên tiếp vấp phải nhau.
Gần 3p họ mới trang bị xong xuôi, sau khi bước
ra ngoài, ai nấy đều ho không ngừng, 2 mắt đỏ lừ.
“Pằng pằng pằng!”
Nhóm người Cao Tráng và Tank xả đạn lên không trung, cứ như là đạn miền phí.
“Tập hợp!”, Cao Tráng gầm lên.
Tân binh nhanh chóng xếp hàng.
Sau khi tân binh hàng ngũ chỉnh tề, Tân Vũ mới xuất hiện.
“Hôm nay thời tiết rất tốt, để chào ngày mới, tôi quyết định cho mọi người dậy sớm hơn chút, cùng lên núi đón mặt trời”.
Bây giờ là mấy giờ chứ! Muốn chỉnh họ thì cứ nói thẳng!
Tân binh thầm mắng trong lòng.
“Tất cả mọi người, dỡ toàn bộ trang bị xuống!”
Ế? Tặp thể dục nhẹ nhàng?
Đám tân binh mở cờ trong bụng.
Thế nhưng, sau khi bọn họ dỡ đồ xong, Tân Vũ mới chỉ vào đống gò cách đó không xa: “Mỗi người
vac 1 khuc go!”
Dau ma!
Qua nhien khong the vui noi!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!