Giang Thân ngồi chuyên cơ trở về Giang Trung ngay trong đêm.
Khi về đến nhà họ Đường đã là mười hai giờ khuya.
Hôm nay ra khỏi cửa, anh đã đem theo chìa khoá.
Anh lặng lẽ đi vào nhà.
Anh vừa bước vào phòng, đèn bỗng chốc bật lên.
Giang Thần giật mình một cái, nhìn thấy Đường Sở Sở đang xụ mặt ngồi trẽn giường.
Anh gượng gạo cào cào tóc, hỏi: “Bà xã, em vần chưa ngủ à?”
Sắc mặt Đường sờ sờ u ám: “Anh nhìn xem mấy giờ rồi, mới đi đâu về vậy?”
Giang Thần nhanh tri nói: “Anh ớ cõng ty đó mà, cõng ty vản chưa hoàn thiện các chế độ, tối nay phải họp, nén về hơi trễ. Bà xã, xin lỗi, sau này tăng ca anh sẽ nói trước với em.”
Lúc này, lửa giận của Đường sở sở mới tan đi không ít.
“Giang Thần…”
“Há?”
“Thôi đi, không có gì.”
Đường Sở Sở xoay người đi ngủ.
Cô muốn đề cập đến chuyện ly hôn, nhưng lại không biết phải mở miệng thế nào.
Sau khi gặp cậu Giang bí ấn kia, trong đâu cô toàn đều là lời nói của cậu Giang bí ẩn, cả buổi tổi cô đều nghĩ đến việc ly hôn, cô muốn ly hôn với Giang Thần, gả cho một Giang Thần khác.
Nhưng cô vẩn nhớ những việc tốt mà Giang Thần làm với cô. Không có Giang Thần, cô đã không thể khôi phục gương mặt. Giang Thần cũng hiểu rõ tâm sự trong lòng Đường sở sở. Nhưng anh không hỏi nhiều.
Anh cũng nằm xuống, ngủ bên cạnh Đường Sở Sở.
Màn đêm lặng lẽ trôi đi.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm Đường Sở Sở đã đến công ty.
Giang Thân ngủ đến chín giờ mới thức dậy.
Anh đi ra khỏi phòng.
Trong phòng khách.
Đám người Hà Diềm Mai, Đường Bác, Đường Tùng, Ngô Mai tụ
tập với nhau, trong tay ai nấy đều cầm điện thoại, nghiêm túc xem.
Giang Thần nghi hoặc đi qua đó, hỏi: “Sao vậy? Mọi người đang xem gì vậy?”
“Hác Long từ chức rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!